Mục lục
Nghịch Thiên Tà Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2056: "Cái Nôi"

"Grào!!"

Một tiếng gầm sắc nhọn vang lên, từ phía trước khe núi tối đen lao ra một con Uyên Thú cỡ nhỏ, mang theo khí tức hủy diệt của Thần Quân cảnh.

"A!"

Thiếu nữ kêu lên, thân hình nhanh nhẹn lách ra sau lưng nam tử: "" Có uyên thú, Vân công tử bảo hộ ta!

Vân Triệt giơ tay, lòng bàn tay lóe lam quang, Uyên Thú còn chưa kịp tới gần đã hóa thành băng điêu giữa không trung. Lam quang hóa thành vòng xoáy, một luồng gió nhẹ hất văng băng điêu, khiến nó vỡ tan thành bụi băng.

Họa Thải Ly từ sau lưng Vân Triệt rụt rè ló đầu ra, hai mắt sáng lên, vẻ mặt sùng bái: "Quả nhiên là Vân công tử, thật lợi hại."

" Chỉ là một con Thần Quân uyên thú. Quá mức. Ha ha"

Vân Triệt vừa cười vừa bất đắc dĩ: "Vẫn chưa đã ghiền."

Họa Thải Ly cong mày, cười như thiếu nữ ngây thơ: "ta thích được huynh bảo vệ."

Nàng ôm lấy cánh tay Vân Triệt, lo lắng hỏi: "Thương thế của huynh thật sự không sao chứ? Hôm đó huynh bị thương nặng hơn ta nhiều."

Vân Triệt mỉm cười: "Ta có Quang Minh Huyền Lực, khả năng tự chữa lành vết thương rất nhanh, nhiều nhất nửa tháng nữa là gần như hồi phục hoàn toàn."

Hắn phải kiềm chế tốc độ hồi phục của mình. Nếu không, đâu cần đến nửa tháng. Đặc biệt nếu Lê Sa ra tay... hắn đã hồi phục hoàn toàn rồi.

Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy sùng bái: "Vân công tử là người duy nhất trên thế gian sở hữu Quang Minh Huyền Lực, đương nhiên sẽ được che chở."

"Nhưng ta hồi phục chậm quá."

Giọng nàng nhỏ dần, mang theo chút yếu đuối cố ý: "Gần như không còn sức để đi."

Vừa nói, nàng khẽ mím môi, đột nhiên nhào lên lưng Vân Triệt, hai chân quấn quanh eo hắn: "Cho nên, huynh phải cõng ta."

Vân Triệt khẽ cười, đưa tay ra sau vuốt ve eo nàng, hơi dùng sức, trong tiếng kêu kinh ngạc của thiếu nữ, hắn ôm nàng vào lòng: "Như vậy được rồi chứ?"

Mũi chạm mũi, hơi thở quyện vào nhau. Mặt thiếu nữ ửng hồng, hai tay ôm chặt cổ Vân Triệt, đầu nhỏ dựa vào cổ hắn. Hơi thở thiếu nữ thơm như hoa lan, bộ ngực mềm mại khiến hắn xao xuyến. Điều chỉnh lại hơi thở, Vân Triệt cứ thế ôm nàng, chậm rãi bước vào màn sương phía trước.

"Vừa rồi nàng có nhắc đến thần quốc cuối cùng nàng đến. Ta vẫn luôn tò mò, tại sao Kiêu Điệp Thần Quốc lại có cái tên như vậy? Không chỉ mơ hồ, mà còn chẳng có chút khí thế nào." Vân Triệt tùy ý hỏi.

"Nghe phụ thần nói, hai chữ 'Kiêu Điệp' là do Uyên Hoàng đích thân ban tặng."

"Các thần quốc khác đều từng đổi tên, duy chỉ có Kiêu Điệp Thần Quốc là không."

"Về lý do, phụ thần nói người cũng không biết."

"ta còn lén hỏi Uyên Hoàng bá bá, người cũng không trả lời, còn giả vờ như không nghe thấy."

Vân Triệt nhíu mày suy nghĩ, rồi không hỏi thêm nữa, tiếp tục nói: "Vậy tại sao phụ thần nàng không chịu đưa nàng đến Vĩnh Dạ Thần Quốc?"

"Phụ thần nói, Vô Minh Thần Tôn của Vĩnh Dạ Thần Quốc là một người rất đáng sợ, không nói lý lẽ, đặc biệt thù hận nam tử. Nam tử bên ngoài không được bước vào, nam tử bên trong không được bước ra, hơn nữa đều là nô bộc cấp thấp nhất."

"Ừm... vậy thì đúng là hơi đáng sợ."

Lại một lúc sau... "Họa tỷ tỷ, những người mà tỷ biết... hoặc là gia tộc, tông môn, có ai mang họ 'Hạ' không?"

"Hạ... Ơ? Có họ này sao?"

"Ta từng nợ một ân tình rất lớn, nàng ấy mang họ Hạ... có lẽ, là ta nhớ nhầm."

"Họa tỷ tỷ?"

Hơi thở phả vào cổ đều đặn, hắn cúi đầu, lúc này mới phát hiện, Hoạ Thải Ly đã ngủ thiếp đi. Không đi tiếp nữa, hắn đi đến một vách đá, ôm thiếu nữ đang ngủ say nhẹ nhàng ngồi xuống, ánh mắt lén nhìn lên trên. Hôm đó sau khi giao Hoạ Thải Ly cho hắn, Họa Thanh Ảnh liền biến mất, không xuất hiện nữa.

Họa Thanh Ảnh đương nhiên không thể rời đi. Mặc dù đã qua nhiều ngày, nhưng tâm trạng của nàng không những không bình tĩnh lại, ngược lại càng thêm phức tạp. Nàng nhìn Hoạ Thải Ly biểu lộ tình cảm với Vân Triệt; nhìn nàng hết lần này đến lần khác bày ra vẻ e thẹn chưa từng có; nhìn trong mắt nàng không còn hình bóng của Kiếm nữa, tất cả đều là bóng dáng Vân Triệt; nhìn nàng không còn chút phong thái của thần nữ,mỗi ngày lúc nào cũng bám lấy hắn không thể rời xa... hiện tại, nàng lại cứ thế ngủ thiếp đi trên người Vân Triệt.

Có thể thấy, sự ỷ lại và tin tưởng của nàng dành cho Vân Triệt, hoàn toàn không có chút tạp chất nào. Nàng là thần nữ có thiên phú cao nhất lịch sử Chiết Thiên Thần Quốc, có dung nhan khuynh quốc khuynh thành, được Họa Tâm Thần Tôn và Họa Thanh Ảnh dồn hết yêu thương... nhưng dường như chỉ trong một sớm, tất cả đều thành lợi ích cho tên nam nhân này. Tâm trạng nàng phức tạp, khó diễn tả. Nàng càng ngày càng không biết nên đối mặt với Họa Phù Trầm như thế nào...

"Ưm..." một tiếng rên khe khẽ, thiếu nữ ngơ ngác ngẩng đầu, đôi mắt ngái ngủ.

"Nhanh vậy đã tỉnh rồi?"

Bên tai nàng vang lên giọng Vân Triệt, mang theo hơi ấm: "Mới ngủ hai canh giờ thôi."

Hoạ Thải Ly chớp chớp mắt, để khuôn mặt Vân Triệt gần trong gang tấc càng thêm rõ ràng, nàng đột nhiên nghiêng mặt về phía trước, răng ngọc khẽ cắn lên môi Vân Triệt, sau đó lại ngã vào vai hắn, lười biếng nhắm mắt lại.

"Vân công tử, ta lại muốn nghe huynh nói câu đó."

Nàng cọ cọ vào vai Vân Triệt, dùng giọng nói mềm mại nói ra yêu cầu đã được đưa ra hơn ba mươi lần chỉ trong năm ngày.

"Được."

Vân Triệt ngoan ngoãn đáp lại, cưng chiều nói: "Ta thích Họa tỷ tỷ nhất, sẽ không bỏ chạy nữa."

"Hi hi..." nàng cười thỏa mãn.

Nàng tin vào lời hứa, ít nhất, nàng hoàn toàn tin tưởng Vân Triệt. Chỉ cần hắn không rời đi, không bỏ rơi nàng, thì không còn gì phải sợ hãi nữa.

"Ai."

Vân Triệt thở dài, nửa thật nửa giả nói: "Có lẽ ta phải tăng cường tu luyện gấp bội. Nếu không, ngày nào đó gặp phụ thần nàng, e là ông ấy hắt hơi một cái cũng làm ta chết."

"Phụt..."

Thiếu nữ khẽ cười, bênh vực phụ thần: "Phụ thần ta không đáng sợ như vậy đâu. Mặc dù người là Thần Tôn, nhưng rất ôn nhu, ta chưa từng thấy người ấy tức giận."

Đó là người ấy ôn nhu với nàng thôi... Vân Triệt thầm nghĩ.

"Ngoài phụ thần nàng, còn có vị Thần Tử đã đính hôn với nàng."

Giọng Vân Triệt trầm xuống: "Nếu hắn biết, chắc chắn cũng sẽ hận ta thấu xương..."

"Không cần lo lắng."

Họa Thải Ly lặng lẽ đưa tay vào áo Vân Triệt, ngón tay nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên ngực hắn: "Đại Đầu ca ca là người rất tốt, không đáng sợ như huynh nói đâu."

"Ơ...?"

Vân Triệt nghi ngờ thính giác của mình: "Đại... Đầu?"

Hắn thăm dò hỏi: "Ta đang nói về Sâm La Thần Tử - Điện Cửu Tri, nàng đang nói về vị Đại Đầu này..."

"Đúng vậy, Đại Đầu ca ca chính là Sâm La Thần Tử." Hoạ Thải Ly trả lời rất tự nhiên.

Vân Triệt: "(⊙o⊙)..." "Được rồi... cách gọi... thật đặc biệt." Khóe miệng Vân Triệt giật giật. Hoạ Thải Ly lặng lẽ cảm nhận sự kinh ngạc của Vân Triệt, khóe môi khẽ mỉm cười, sau đó giải thích: "Bởi vì trước đây, đầu của huynh ấy rất to, ngay cả tên của huynh ấy, cũng bị gọi là 'Điện Đại Đầu '. Nhưng sau này mới biết, 'Điện Đại Đầu' không phải tên thật của huynh ấy, chỉ là tên thật của huynh ấy đã bị mọi người lãng quên."

"Hửm? To cỡ nào?" Vân Triệt tò mò. Hoạ Thải Ly đứng dậy, hai ngón tay thon dài so sánh một khoảng cách gần bằng hai vai.

Nghĩ một lát, lại hơi tách ra xa một chút: "Khoảng cỡ này."

"Cái này...!?"

Vân Triệt kinh ngạc, rồi lại lập tức nói: "Nhưng, ta nhớ trong lời đồn đại, Sâm La Thần Tử tính tình ôn hòa, dung mạo tuấn tú... chẳng lẽ lời đồn sai sự thật?"

Hoạ Thải Ly lắc đầu: "Không phải, Đại Đầu ca ca bây giờ đúng là như huynh nghe vậy."

Nàng giải thích: "Đầu của huynh ấy trước đây to không phải vì dị dạng, mà là... não của huynh ấy...

Trong người huynh ấy, tiên thiên ẩn chứa một đạo Bá Hoàng Thần Mạch.”

“......” Lông mày Vân Triệt giật mạnh.

Họa Thải Ly chú ý đến phản ứng của hắn, không hề bất ngờ: “Vân công tử quả nhiên biết Bá Hoàng Thần Mạch.”

Vân Triệt lắc đầu: “Bá Hoàng Thần Mạch là lần đầu tiên ta nghe nói, nhưng ta từng nghe sư phụ nhắc đến Bá Hoàng Thần Thể.”

Vừa nói ra bốn chữ “Bá Hoàng Thần Thể”, hắn thấy môi Họa Thải Ly mở to ngạc nhiên. Họa Thanh Ảnh ở trên không cũng ánh mắt ngưng tụ.

Vân Triệt nhướng mày: “Hửm?? Cái tên này ta nghe sư phụ thỉnh thoảng nhắc đến, chẳng lẽ....... thật sự tồn tại?”

Không thể nào chứ?

Bốn chữ “Bá Hoàng Thần Thể”, thế nhưng là xuất phát từ miệng Thủy Tổ Thần, thuộc về Hạ Nguyên Bá trước Hạ Khuynh Nguyệt “ đản sinh” . Cấp độ của nó cao đến.......“Ừm.”

Họa Thải Ly gật đầu, sự kính sợ khiến nàng hạ thấp giọng: “Ta nghe phụ thần nói, thân thể của Uyên Hoàng bá bá, chính là Bá Hoàng Thần Thể.”

“Ồ......” Vân Triệt gật đầu, trong lòng dậy sóng.

Họa Thải Ly tiếp tục: “Bá Hoàng Thần Thể là bắt nguồn từ thời viễn cổ, độc thuộc về Uyên Hoàng, vĩnh viễn không thể tái hiện, là trong miệng phụ thần siêu việt tất cả Đế Hoàng chi thể.”

“Bá Hoàng Thần Mạch tuy không thể so sánh với Đại Hoang Thần Khu, nhưng lại cùng nguồn gốc, là do........ hình như gọi là Hồng Mông chi khí tạo nên thần tích, vốn dĩ gần như không thể xuất hiện.”

“Dị trạng phần đầu của Đại Đầu ca ca năm đó, chính là do sự tồn tại của Bá Hoàng Thần Mạch, do nó chưa từng xuất thế, hơn nữa hoàn toàn ẩn giấu, ngay cả Tuyệt La Thần Tôn cũng không phát hiện ra.”

“Về sau, Bá Hoàng Thần Mạch của huynh ấy đột nhiên thức tỉnh, khiến cả người huynh ấy lột xác, đồng thời trực tiếp thức tỉnh cửu phần thần cách, chấn động cả Sâm La Thần Quốc. Về sau Tuyệt La Thần Tôn mang huynh ấy đi diện kiến Uyên Hoàng bá bá, mới biết đó là Bá Hoàng Thần Mạch.”

Vân Triệt nghe nàng nói xong, trầm ngâm: “Sau khi Bá Hoàng Thần Mạch thức tỉnh, dung mạo của huynh ấy cũng dần dần khôi phục?”

“Ừm!”

Họa Thải Ly gật đầu: “Hiện tại huynh ấy bất luận là tu vi, dung mạo, đều là đứng đầu chúng thần tử. Chỉ bàn về dung mạo, chỉ kém ngươi một chút xíu...... không đúng, là kém rất nhiều.”

Vân Triệt hơi nhíu mày: “Nếu đã như vậy, tại sao ngươi còn gọi huynh ấy là Đại Đầu ca ca?”

Họa Thải Ly nói: “Lúc đầu gặp huynh ấy ở Sâm La Thần Quốc, ta tưởng Điện Đại Đầu là tên huynh ấy, liền gọi như vậy. Sau khi gặp lại, huynh ấy đã thay đổi dung mạo, ta liền gọi là Sâm La Thần Tử.”

“Nhưng huynh ấy nói, huynh ấy thích ta gọi là Đại Đầu ca ca hơn, ta cũng cứ gọi như vậy.”

Vân Triệt đưa tay, nâng khuôn mặt thiếu nữ lên xoa xoa, sau đó nghiêm túc nói: “Sau này, không được gọi huynh ấy như vậy nữa.”

“Ể?? Tại sao?” Họa Thải Ly phồng má, không hiểu.

Vân Triệt nói: “Dung mạo như vậy, thường gặp phải không phải là thương hại, mà là chế giễu. Cho nên, hai chữ “Đại Đầu”, nhất định là nỗi đau mà huynh ấy không muốn nhớ lại.”

“Nhưng giữa các ngươi, lại là dấu ấn ký ức đặc biệt......... và sự thân mật.”

Tay hắn xoa trên má nàng: “Hiểu chưa?”

Họa Thải Ly chớp chớp mắt, bỗng nhiên cười: “Huynh...... có phải đang ghen không?”

“Ơ?”

Vân Triệt kinh ngạc: “Ai dạy muội hai chữ này?”

“Linh Tiên bà bà.”

Thiếu nữ trả lời, thấy hắn không phủ nhận, nàng cười càng vui vẻ: “Linh Tiên bà bà nói, chỉ có thích một người, mới sẽ ghen. Vân công tử không thích, ta sẽ không gọi huynh ấy như vậy nữa.”

Nàng nghiêng đầu, áp má vào Vân Triệt: “Sau này, ta chỉ gọi huynh là ca ca, được không?”

“Đương nhiên......”

Vân Triệt cười: “Tuy về tuổi tác....... Muội không để ý, ta càng không để ý.”

Họa Thải Ly nghiêm túc: “Huynh chưa bao giờ hỏi tuổi của ta. Đúng vậy, nếu như huynh hỏi trước đây, ta cũng không thể trả lời thật.”

Nàng nhìn Vân Triệt, không che giấu: “Tuổi của ta, thật ra nhỏ hơn ngươi rất nhiều, vốn nên gọi ngươi là ca ca........ là huynh cứ muốn gọi ta là tỷ tỷ.”

“???” Đôi mắt Họa Thải Ly trong veo, khiến Vân Triệt hoang mang.

Tên “Thải Ly Thần Nữ”, ít nhất đã tồn tại ở vực sâu mấy ngàn năm.

Sao có thể....... Họa Thải Ly hiểu rõ sự nghi hoặc trong mắt Vân Triệt: “Thời gian ta sinh ra, tính đến nay đã được một vạn lẻ Mười bảy năm sáu tháng.”

“Nhưng tuổi thật của ta, lại là mười chín tuổi tám tháng.”

Lời giải thích của Họa Thải Ly, khiến Vân Triệt càng thêm không hiểu.

Họa Thải Ly mở miệng, không hề che giấu bí mật của Tịnh Thổ mà Họa Thanh Ảnh không kịp ngăn cản: “Thời gian mười chín năm tám tháng này, ta đều ngủ say trong 【Nôi】 của Tịnh Thổ.”

“Nôi......?” Đây là một từ mà Vân Triệt chưa từng nghe thấy, không tồn tại trong truyền thuyết vực sâu, cũng không tồn tại trong ký ức của Mạc Bi Trần và Mộng Kiến Châu.

“Nơi đó, là một nơi đặc biệt thần kỳ........ 【Không gian tĩnh lặng tuyệt đối】.”

----PS: 1, đề nghị nhớ lại thứ mà Trì Vũ Thập cưỡng ép truyền cho Vân Triệt trước khi hắn nhảy xuống vực sâu, rất quan trọng 2, 【Nôi】 rất quan trọng 3, 【Nôi】 rất quan trọng

--- Hết chương 2056 ---

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đức Xuyên Khánh Hỉ
29 Tháng chín, 2021 08:10
Vân Triệt vẫn còn trẻ nghé như thế à?
Trọng Trầm Trồ
29 Tháng chín, 2021 00:45
Con tác này thất thường lắm, nhưng mỗi lần off lâu mà bạo chương 1 phát là đã cái nư gì đâu luôn! Ai thích thì cứ bấm theo dõi truyện nào ra chương mới là có thông báo!
Long aotian
29 Tháng chín, 2021 00:20
Tại sao tác giả ko thể phát triển thêm mối quan hệ giữa Main và Đông Phương Hàn Vi chứ?? Một cô gái tốt bụng như thế, yêu main đến nhường đó lại cho cô ấy một kết thúc buồn như vậy?
Phú Quách
28 Tháng chín, 2021 22:27
Có tập mới rồi Cvvvv điiiiiii
Ngoc Khac
28 Tháng chín, 2021 19:26
Bác nào có truyện nào hay hay k ạ cho e xin mấy bộ cày dần với
nMYOq93730
28 Tháng chín, 2021 08:37
truyện còn ra ko các bác ơi
JMUQB99095
27 Tháng chín, 2021 20:46
1 tháng 1 chap hay 1 tháng hay chap. cay thằng tác quá
Hung Ta
26 Tháng chín, 2021 20:21
tiêu linh tịch chắc thủy tổ thần chuyển thế, biết cả hư vô pháp tắc, mà thằng main mãi ko chén đc hài vãi:))
MVSong
26 Tháng chín, 2021 01:35
cho mik hỏi vợ main ở Lam Cực tinh có sống lại k
Anh Trung
25 Tháng chín, 2021 16:06
đang đọc tạm bộ thần đạo đan tôn. độc tôn tam giới cũng hay phết
DinST15850
25 Tháng chín, 2021 10:04
Vũ Luyện Điên Phong người ta 8 năm mà 6000 cháp... mà bên đây 7 năm chưa dc 2000 cháp.. ph truyện này dc như bên đó vài ngàn cháp nữa cug dc
nMYOq93730
24 Tháng chín, 2021 20:54
mong tác giả ra tiếp chứ nữa chừng mà drop thì cay quá ,bọn nữ rãnh hơi ko đọc để nam nhân đọc, suốt ngày mong chờ mấy tình yêu trong mơ, viễn vong
VWhGi88089
24 Tháng chín, 2021 19:16
Cuối cùng viết nữa k :)))). Hay bị FBI xích r
JMUQB99095
24 Tháng chín, 2021 08:57
Còn nhiều hố quá mà tác nó lười quá, lấp hộ HKN xong thì end sớm cũng được
NotFoud404
23 Tháng chín, 2021 03:16
Mấy bác bảo truyện này có phần sau thì xin tên với ạ
DeathNote
22 Tháng chín, 2021 18:15
Mấy bác cho xin truyện hậu cung mà gái ko bình hoa giống này
UCqNL69249
21 Tháng chín, 2021 21:05
đọc mấy phần bình luận ở dưới về HKN thật ko dám đọc nữa, truyện cũng hay mà tôi đọc đến chương 57 dừng tại đây, có lẽ một ngày nào đó đạo tâm vững thêm rồi đọc có lẽ tốt hơn. Tâm lý tôi bây giờ thật ko muốn đọc drama. Đúng tôi hèn yếu, tôi trốn tránh, xin lỗi với đảng, xin lỗi với đất nước...
Thái Văn Duy Linh
20 Tháng chín, 2021 12:01
truyện này có nguy cơ drop -_- trước mà chịu viết thì end lâu rồi, câu mấy năm -_-
VWhGi88089
19 Tháng chín, 2021 15:35
Truyện này mà end thì giữa chừng quá
oeeUi91047
19 Tháng chín, 2021 07:11
Mấy bác cho em hỏi đoạn chương trước có nói qua về 2 chị em là ai vậy ạ ?
Nhất Kích Đưa Tang
19 Tháng chín, 2021 01:33
Em theo bộ này cũng lâu tích chương cũng khá nhiều rồi. Mn cho hỏi bộ này sắp end rồi hả để em luyện tiếp. Sẵn tiện cho xin vài bộ giống vậy nữa ạ. Tks tks
Phiêu Bạc
19 Tháng chín, 2021 01:23
End à? Chán hết chỗ nói uổn cho một siêu phẩm kết tệ
Drace
19 Tháng chín, 2021 00:58
Đọc lại truyện để thấy tác minh oan cho HKN cuối cùng truyện lại sắp bay màu :v. Luật lệ tung của nhảm ***, thà cho phép mấy bộ đang viết dở đi, đằng này chém hết. Nghĩ tới lại cay
Hakuo
19 Tháng chín, 2021 00:58
 2021-07-25 20:05:39 【 không kỳ quái thiết lập】 Tà Thần thế giới cuối cùng cảnh giới thiết lập  Hỏa Tinh lực hút Phàm trần thể chín cảnh: Sơ huyền cảnh→ nhập huyền cảnh→ thực huyền cảnh→ Linh Huyền cảnh→ Địa Huyền cảnh→ Thiên huyền cảnh→ Vương huyền cảnh→ bá huyền cảnh→ Quân Huyền cảnh   Thần Huyền bảy cảnh: Thần nguyên cảnh→ thần hồn cảnh→ thần Kiếp Cảnh( thần vẫn cảnh)→ thần linh cảnh→ thần vương cảnh→ Thần Quân cảnh→ Thần Chủ cảnh   Coi đây là giới, bên trên vì phàm trần thể đến siêu phàm cảnh giới. Thần Chủ cảnh tuy là thế chỗ nhận thức "Thần đạo" Đỉnh phong, nhưng kì thực như trước không thể siêu thoát "Phàm trần" Chi phạm trù, là đương thời phàm trần linh có khả năng đạt tới đỉnh phong, cũng hôm nay Hỗn Độn thế giới giới hạn chỗ. Mà một khi đột phá Thần Chủ cảnh, liền đem chính thức vượt qua "Phàm trần linh" Giới hạn, đặt chân Thần chi lĩnh vực.   Thần diệt cảnh: Siêu phàm nhập thần chi cảnh, thân thể, thần thức, linh hồn, lực lượng đều muốn hoàn thành lột xác. Này cảnh dù chưa có thể chân chánh thành thần, nhưng sinh mệnh khí tức cùng huyền khí lực hơi thở đã diễn thích xuất thần chi uy lăng. Thành tựu thần diệt cảnh người, được tôn là "Bán thần", cho nên này cảnh cũng tên "Bán Thần cảnh". Thành tựu thần diệt cảnh người, sẽ không còn chịu "Uyên bụi" Ăn mòn.   Thần cực cảnh: Bán thần chi cảnh vốn vì thập trọng, nhưng trèo lên cửu trọng dễ dàng, trèo thập trọng khó như lên trời, cho nên thần diệt đệ thập trọng cảnh bị gọi thần cực cảnh, thần cực cảnh cũng lại phân cửu trọng cảnh. Thần cực cửu trọng cảnh bị thế xưng là Cửu Trọng Thiên hố, có thể vượt qua Cửu Trọng Thiên hố mà thành liền Chân Thần người, trăm vạn năm khó có một người. Thành tựu thần cực cảnh người, sẽ không còn chịu "Uyên bụi" Ăn mòn.   Chân Thần cảnh: Triệt để thoát khỏi phàm trần thân thể phàm trần hồn, bước vào cùng thiên địa ngang bằng, cúi ngạo chư thế vạn linh Thần chi lĩnh vực, có thể trong nháy mắt tồi sao đoạn nguyệt, toái diệt chư thiên. Thành tựu Chân Thần người đều có chính mình dành riêng thần tên, có thể vì vạn linh đánh xuống chống cự "Uyên bụi" "Thần ân". Vạn linh đều cần ngưỡng kia hơi thở mà tồn. Cho nên tất cả đại chân thần tại kia chỗ thống điều khiển tại trong Thần quốc, có vô cùng cao thượng địa vị. Mà không có Chân Thần phù hộ quốc gia, lại chỉ có thể lấy cực cao cung phụng, hèn mọn cầu lấy 【Thần quốc】 chỗ bố thí thần ân.   Sáng Thế Thần: Viễn cổ Tứ đại Sáng Thế Thần:tru thiên Thần Đế mạt ách, nguyên tố Sáng Thế Thần nghịch huyền, trật tự Sáng Thế Thần tịch kha, tánh mạng Sáng Thế Thần lê sa. Đối ứng Ma tộc Tứ đại Ma Đế:kiếp thiên Ma Đế, chín Sát Ma đế, bàn minh Ma Đế, niết luân(phiên) Ma Đế. Sáng Thế Thần cùng Ma Đế vì Thủy tổ thần dùng Thủy tổ nguyên lực mà sáng tạo thần bên trên chi thần cùng ma bên trên chi ma, không thể tái hiện, cũng là Chân Thần vĩnh viễn không thể đặt chân lĩnh vực.   Thủy tổ thần: Vân triệt chỗ Hỗn Độn thế giới Khởi Nguyên Chi Thần, là trọn đời không thể vượt qua chí cao tồn tại. Nhưng, thế giới vô tận, bên ngoài Hỗn Độn bên ngoài vậy là cái gì......Có lẽ, Hỗn Độn cũng không phải là duy nhất. 【 không được, ta chuẩn bị buông tha cho hằng ngày, vật này đối với ta quá khó khăn......Thẳng đến đầu mối chính! 】 Văn vẻ nguyên thủy kết nối tương quan nội dung Tà Thần viết chữ thần giới con ve y dự phòng châm Mới nhất văn vẻ Xem xét tất cả văn vẻ >
Star11
18 Tháng chín, 2021 10:36
Mẹ luật như *** người ta viết truyện là lý tưởng người ta thì kệ mẹ nó đi truyện với ngoài đời giống nhau à mà ngồi đó mà cấm truyện hậu cung nữ quyền ngoài đời cũng đòi ép vào trong hư ảo à truyện người ta thuộc thời đại kiếm hiệp hư ảo tưởng tượng liên quan mẹ gì nữ quyền ngoài đời mà cấm thề cay đéo tả dc :(
BÌNH LUẬN FACEBOOK