• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục Đông ngây người ra.

Em nhìn Hạ Viêm Phong đang đau khổ suy sụp mà ngơ ngác chưa kịp phản ứng lại. Em chớp chớp mắt, bắt đầu suy xét lại tình huống này.

Vậy trong suốt thời gian qua, Hạ Viêm Phong diễn tới diễn lui đều là vì em à?

"Mẹ nó, sao anh không nói ra chứ?" Sau khi Mục Đông phản ứng lại, em nhíu mày trừng mắt nhìn anh, không khỏi tức giận mắng anh một tiếng.

Nhưng không đợi Hạ Viêm Phong trả lời, Mục Đông đã thở dài, yết hầu trượt xuống. Em quay đầu đi, bình thản nói với đôi mắt đỏ hoe:

"Thật ra lúc đó em đã biết là anh rồi."


Đôi mắt buồn bã kia bỗng sáng bừng lên.

"Đừng có nhìn em như vậy."

"Làm sao em có thể không biết chồng mình là ai, trông như thế nào chứ?"

"Không thì anh nghĩ tại sao em lại đi qua đó."

"Lúc đó em nhìn thấy anh,"

"Em cũng tưởng anh..."

Mục Đông cụp mắt xuống.

"Tưởng anh muốn ngoại tình."

Hạ Viêm Phong sững sờ một lúc, sau đó đột nhiên bật cười.

Mục Đông chợt ngẩng đầu lên, trừng mắt liếc anh rồi cũng bật cười. Hai mắt đỏ hoe, vừa tức giận vừa buồn cười vì bất lực. Em đi tới ngồi xuống bên cạnh Hạ Viêm Phong, hít thở sâu một hơi, rồi bị chồng ôm chặt.

Rất chặt, còn ngập tràn mùi gỗ đàn hương.

Mục Đông bất giác run lên trong vòng tay anh.

Giọng Hạ Viêm Phong vẫn rất trầm, nhưng lúc này có thêm chút ngượng ngùng và hạnh phúc, còn dụi dụi vào người Mục Đông.

"Vậy em đến quán bar để làm gì?"

"Anh còn dám hỏi câu đó à?" Mục Đông đánh anh rồi thoát khỏi cái ôm của anh, vô cùng hung dữ nói:

"Hôm đó là sinh nhật em."

"Người bạn kia của anh không đáng tin chút nào, chỉ nói em đi chơi chứ chẳng nói em đi ăn sinh nhật."

Hạ Viêm Phong không trả lời, lại ôm Mục Đông vào lòng lần nữa. Anh vùi đầu vào cổ em, hít lấy mùi hương của em, một mùi bạc hà thoang thoảng chậm rãi thấm vào ruột gan. Mãi một lúc lâu sau, Alpha cao lớn mới rầu rĩ lên tiếng:

"Anh đã nghĩ là,"

"Em không hề muốn có cuộc hôn nhân giữa chúng ta."

Mục Đông nhướng mi liếc anh một cái, hừ một tiếng, châm chọc nói:

"Em lại thấy người đó là anh mới đúng."

"Sau khi kết hôn, anh có quay về nhà sao?" Mục Đông hỏi anh xong lại cảm thấy tủi thân. Lúc mới kết hôn với Hạ Viêm Phong, em cũng đã ôm suy nghĩ sẽ sinh hoạt vợ chồng thật hạnh phúc. Ấy vậy mà chồng của em sau khi kết hôn lại không hề quay về nhà.

Trong ngày sinh nhật của em, em đã ngồi đợi anh rất lâu, hy vọng người chồng sau khi kết hôn "Chưa từng gặp mặt" này sẽ quay về nhà cùng em đón sinh nhật.

Thế nhưng khi kim đồng hồ điểm tới số 12, anh ấy vẫn không về, lòng em lúc đó thật sự thấy rất buồn và hụt hẫng.

Vì thế Mục Đông mới nhân dịp sinh nhật ấy, giận dỗi bỏ đi chơi với đám bạn. Kết quả lại phát hiện người chồng đẹp trai ưu tú của mình đang đi lòng vòng trong quán bar, phóng ra pheromone nồng đậm để quyến rũ người khác.

Tuy là kỳ mẫn cảm, nhưng lúc ấy em vẫn thấy rất tức giận, nghiến muốn gãy răng luôn đây.

Cái tên khốn này còn chưa biết bản thân ưu tú đến đâu, chưa biết pheromone của mình quyến rũ đến mức nào à. Đã không dám quay về nhà đón sinh nhật cùng em, vậy mà lại dám đi thả pheromone trắng trợn ở đây, đã thế còn rơi vào kỳ mẫn cảm nữa chứ.

Mặc dù lúc đó em chưa yêu anh, nhưng thật sự không có Omega nào chịu đựng nổi việc Alpha chồng mình, ở trước mặt mình đi tìm người khác.

Vì vậy, em nghe theo lời bạn mình đi qua đây, dù trong lòng có hơi thấp thỏm.

Em sợ anh sẽ từ chối mình, mà cũng thấy sợ hơn nếu anh chấp nhận em.


Và cuối cùng.


Em cũng dễ dàng kéo Alpha chồng mình đi.


Xảy ra quan hệ với một người tên là Lực Hỏa.


Mà chương truyện của họ cũng chính thức bắt đầu từ đêm hôm đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK