- Thôi xong!..Không phải cậu học tập cố quá thành quá cố bị mê sảng rồi bắt đầu nói linh tinh rồi đấy chứ?
- Cậu chỉ là do không nghỉ ngơi đầy đủ cộng thêm cái thói hay bỏ bữa để cố học nên sáng nay cậu không tới trường được thôi mà?
- Mình nói cậu chứ, thật là..... A! Thầy vào lớp rồi... không nói nữa, mình phải cúp đây, lát tới nhà cậu rồi nói chuyện tiếp nha!
Nói xong Y Y liền vội cúp máy
Minh Nguyệt còn chưa kịp phản ứng thì phát hiện Y Y đã cúp máy rồi, cô ngồi đó ngẩn ra, cố gắng tiêu hóa hết lời Y Y vừa nói
- Học quá sức, không ăn uống đầy đủ, không tới trường được...?? Chuyện gì vậy chứ!?
Minh Nguyệt day day thái dương, đột nhiên một đoạn ký ức hiện ra, cô giật mình nhớ lại
Năm cô học cấp ba, chính vì ép bản thân quá sức nên có một ngày thân thể cô không được tốt, không rời giường được nên gọi điện nhờ Y Y xin phép rồi ở nhà nghỉ ngơi
Nhớ đến đây, Minh Nguyệt nghi hoặc vội cầm điện thoại lên nhìn
- Ngày 15 / 02 / 2016!
Nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại Minh Nguyệt kinh ngạc mở to mắt
- 15 / 02 / 2016!! Không thể nào! Rõ ràng hôm nay là 17 / 02 / 2023?
Minh Nguyệt sợ mình nhìn nhầm, dụi dụi mắt vài cái, nhưng mở mắt ra vẫn thấy kết quả như cũ
Nhìn xung quanh lần nữa rồi vội vàng xuống giường chạy ra trước gương
Thấy hình ảnh mình phản chiếu trong gương Minh Nguyệt càng kinh ngạc
Mái tóc dài của cô giờ đang xoã xuống, đôi mắt linh động như ẩn hiện sao trời vì kinh ngạc nên mở to, làn da trắng hồng mịn màng đầy sức sống
Minh Nguyệt nghi hoặc đưa tay nên mặt sờ sờ
- Mình, còn trẻ như vậy?
Cô nhớ trước kia sau khi tốt nghiệp cô đã cắt đi mái tóc dài của mình, sau đó lại điên cuồng cố gắng trong công việc, cô cũng trưởng thành chững chạc hơn rất nhiều, dần dần đôi mắt cô cũng mất đi sự linh động,đơn thuần của tuổi trẻ
- Đây? Không phải là mình năm 18 tuổi sao!?
Minh Nguyệt kinh ngạc thốt lên
- Nhưng làm sao lại như vậy được cơ chứ? Rõ ràng...
Nghĩ tới đây Minh Nguyệt cẩn thận suy nghĩ
Hai tháng trước, sau khi biết mình bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối cô đã lập tức nhập viện điều trị
Ngày hôm nay chính là ngày cô được sắp xếp phẫu thuật
Nhưng đáng tiếc ca phẫu thuật không thành công, cô còn chính mắt nhìn thấy xác của chính mình, vậy mà giờ cô lại ở đây...?
Khó hiểu suy nghĩ, đột nhiên trong đầu cô nghĩ đến một đáp án cho chuyện phi lý này
- Trọng sinh?? Chẳng lẽ cô trọng sinh rồi?
Minh Nguyệt cảm thấy quá khó tin, lắc đầu phủ nhận
Nhưng nhìn lại tất cả mọi thứ, lại nhìn chính mình Minh Nguyệt cảm thấy không có đáp án nào thích hợp hơn để giải thích cho chuyện này
- Cô, vậy mà phát hiện bản thân mình được trọng sinh quay trở về sinh nhật năm cô tròn 18 tuổi
Gạt bỏ hết những suy nghĩ, bình tĩnh lại Minh Nguyệt hạnh phúc bật cười
Cô không thể tin nổi mình lại được sống lại một lần nữa
Nghĩ tới quá khứ và niềm vui to lớn này nước mắt cô chảy xuống, có lẽ ông trời đã nhân từ, nhìn thấy cuộc sống tối tăm của cô nên đã mở cho cô một cánh cửa
Lau nước mắt, Minh Nguyệt cười tươi, nếu ông trời đã cho cô cơ hội được sống lại, lần này cô sẽ sống thật tốt, sẽ sống một cách thoải mái, tự do, là chính bản thân mình chứ không ép bản thân như trong quá khứ để rồi nhận được một kết cục không tốt đẹp.