Có một khoảng không nằm giữa những chiều không gian, giữa những thế giới. Với một số nó được biết đến với cái tên Ngoại Giới, với những người khác họ gọi nó là Vô Danh Giới. Tuy nhiên, với những người thật sự biết rõ, nó được gọi là Hư Không. Dẫu tên là thế, Hư Không chẳng phải là một nơi trống rỗng, mà là nơi cư ngụ của những thứ chẳng thể diễn tả bằng lời - những điều kinh hoàng con người chẳng nên biết đến.
Hư Không là một chiều không gian đáng sợ tồn tại ngoài mọi giới hạn vật lý, nơi những vũ khí sống khủng khiếp từng được tạo nên để giành chiến thắng trong một cuộc chiến cổ xưa và đã kết thúc từ lâu. Không ai thực sự hiểu làm thế nào Hư Không hình thành, nhưng những truyện kể về các cư dân ghê gớm của nó đã ăn sâu vào truyền thuyết, thần thoại, và truyện dân gian của hầu hết các nền văn hóa. Chỉ có một ít cổ thư và những kẻ điên loạn dám nhắc đến Hư Không, một vương quốc vĩnh hằng của những sinh vật cuồng loạn, những vùng đất biến dạng đầy những cỗ máy sinh học điên rồ, những vũ khí ma thuật khổng lồ và những cối xay thịt to như núi. Vẫn chưa có ai đi vào Hư Không mà sống sót, bởi người thường gần như chắc chắn sẽ bị nuốt chửng và cuốn vào vòng sáng tạo bất tận.
Ở những nơi rào chắn thần bí giữa Đại lục và Hư Không mỏng manh hơn, không khí ngập tràn năng lượng, và những biến cố kỳ quái xuất hiện thường xuyên. Những dòng sông mang màu sắc sống động, những bông hoa tỏa ra mùi hương khó tin và những thực thể sống trải nghiệm ảo cảnh cùng kích thích của sức mạnh ma thuật. Trong một khoảng thời gian, những địa điểm đó thật tươi đẹp và đầy phép màu, nhưng rất nhanh chúng sẽ bị biến dạng thành một thể chết chóc, và nếu Hư Không đủ khả năng thôn phệ đủ sinh thể để sống sót, nó sẽ sinh trưởng và phát triển thành thứ gì đó cuồng bạo và khủng khiếp.
Đâu đó giữa khoảng không gian kỳ bí và hùng vĩ này là một hòn đảo bay khổng lồ, không gian xung quanh nó gần như bị xoáy nát bởi những kết giới. [Thiên không đảo Osirit] nằm đó , im lặng và tĩnh mịch một cách đầy huyền bí và đáng sợ. Áp lực tỏa ra từ nó khiến những sinh vật hư không cảnh giác, .bản năng của chúng mách bảo nếu dám xâm phạm nơi này thì chắc chắn sẽ chết.
Thiên ngồi trên vương tọa nhìn xuống 5 người phía dưới, những trụ cột của nơi này. 5 người này là 5 chí tôn thủ hộ của thiên không đảo này, bao gồm Huyền Quy, Thánh Hổ, Chân Long và Phượng Tổ. Người cuối cùng cũng là đội trưởng của 4 người còn lại, cậu ta tên là Vô.
"Vô, từ lúc ta ngủ tới giờ có chuyện gì xảy ra không?" . Vô là một người thanh niên cao lớn với mái tóc màu máu được cột theo kiểu samurai(yasuo) và thanh thương dài đượ c mang sau lưng, đôi mắt màu hổ phách tôn lên vẻ kiên định. Trên người mặc một bộ kimono màu trắng xanh. Vô gật đầu rồi nói:"thưa thống lĩnh, có hai việc cần chú ý. Việc đầu tiên đó là trong lúc người đang ngủ say thì có một con rồng vũ trụ khá là lớn, có vẻ nó đang trốn tránh một vương quốc nào đó và nó muốn lấy nơi này của chúng ta làm nơi lẩn trốn, cuối cùng lại bị Hổ đánh cho suýt chết, nhưng qua nó chúng ta cũng biết được những vị diện khác ngoài kia, vách ngăn cách giữa không gian này và ngoài kia khá yếu, tôi có thể phá nó khá dễ dàng. Và đó cũng chuyện thứ hai."
" phát hiện được bao nhiêu vị diện?". Nếu như Thiên đoán không nhầm thì hư không này là một vùng không gian khá đặc thù. Nếu như không đủ sức mạnh thì thiên không đảo này đã bị sức mạnh ở đây xâm thực từ lâu, và cậu chẳng mong muốn nó xảy ra tý nào. Chính vì thế nên Thiên cần đến một nơi khác để bảo vệ thứ mà cậu yêu quý và các vị diện kia sẽ là một nơi lý tưởng. "Hai thưa thống lĩnh, gồm 1 hạ giới với 1 trung giới và chúng cách nhau khá xa". Suy nghĩ một chút sau đó Thiên đứng dậy hỏi:" vậy...ý của các ngươi như thế nào?", cả 5 người đều đồng thanh: "ý của thủ lĩnh là ý của chúng tôi". Thiên thở dài, cuối cùng lại chẳng hỏi được thứ gì. Thiên suy tính xong những ý định của mình sau đó bắt đầu phân công: "Vô, ngươi hãy di chuyển thiên không đảo về phía trung vị diện nhưng đừng quá gây chú ý, những người còn lại chia ra cho người thu thập thông tin về vị diện này hơn nữa các ngươi đi thu phục những bộ lạc nhỏ, nếu chúng chống cự thì cứ giết hết đi, ta sẽ rời đi một thời gian ngắn mong rằng các ngươi sẽ cho ra kết quả khả quan nhất"
"Đã rõ, thưa thống lĩnh". Cả 5 người đồng thanh sau đó biến mất. Thiên ngồi xuống vương tọa, nhìn về phía tinh không vô tận ngoài kia thầm nói:" ta sẽ 1 lần nữa dẫn dắt các ngươi đi đến đỉnh cao...".
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK