Hạng Tứ Long ghét nhất là bị người ta gọi là tạp chủng, lúc này một ngọn lưa giận không tên bùng lên, hắn không thèm suy nghĩ đánh thăng ra một quyền vào tên nhìn có vẻ khôi ngô đang chửi hắn, một kích đánh trúng ngay miệng tên đó.
Máu tươi liền chảy ra từ khóe miệng tên đó, bọn người đi cùng thấy vậy lập tức vây hắn lại ở giữa.
Một tên mặt rỗ tóc dài lách vai đi qua hung hăng nói: “ Hảo tiểu tử , trước mặt ta mà dám xuất thủ đánh người sao? Anh em, hãy theo ta vì Vương Kiệt huynh đệ mà báo thù”
Bọn kia nghe vậy lập tức tù bốn phía đánh vào.
Hạng Tư Long tuy trong lòng oán hận, nhưng đối với cái bọn hỗn tạp này lập tức bảo lòng phải cẩn thận.
Chỉ thấy hắn thân hình khẽ chuyển động tránh khỏi đòn công kích ác độc của bọn chúng sau đó quét ra một cước làm cho ba tên ngã xuống đất.
Sau khi chuyển thân theo thế Lý ngư đả đỉnh, liền hướng tới tên chưa bị ngã, thân thể lướt ngang đá lên một cước trúng vào bụng tên đó làm hắn liên tục thối lui về sau, thuận thế quét tới người tên tiểu tử đã chửi hắn.
Bọn chúng không thể ngờ hắn lại dũng mãnh đến vậy liền dừng lại nhìn hắn trừng trừng, tên tóc dài tức giận vô cùng nói:
“Hảo tiểu tử, đã vô lễ trước lại còn ra tay đánh người, mày có biết mày đánh ai không hả? Chính là con trai của Bí Thư Bộ Quốc Phòng Trịnh Thúy Chi đó”
Nói tới đó bọn chúng tinh thần liền phấn chấn trở lại.
“ Là Trịnh Thúy Chi sao?” Hạng Tư Long nghe vậy thân hình khẽ chấn động kinh hỉ hỏi lai.
Bọn kia thấy thần sắc quái dị của hắn tưởng hắn sợ hãi liền cười hắc hắc.
“Im miệng” Hạng Tứ Long quát to, sau đó thối lui ra sau hướng về tên Vương Kiệt đã bị hắn đánh vào miệng lúc nãy tiến đến.
Thấy khí thế hung cuồng của hắn, Vương Kiệt không tự chủ lui về sau một bước, sợ hãi nói:
“Mày muốn gì?”
Hạng Tứ Long thấy thần thái sợ hãi của hắn khinh bỉ hỏi :
“Mày đúng là con trai của Trịnh Thúy Chi?”
Vương Kiệt bị khí thế của hắn bức tới, kinh nghi nói:
“Mày là thứ gì chứ? Mày dám đả thương tao , mẹ tao sẽ không tha cho Mày đâu”
Hạng Tứ Long nhìn bộ dạng của hắn thật sự tức cười nói:
“Tao chẳng muốn gì ở mày cả, tao chỉ muốn gặp Trịnh Thúy Chi mẹ của mày thôi”
Vượt qua đô thị phồn hoa ồn ào đi đến một con đường hai bên bóng cây rợp mát.
Hiện tại đúng vào dương xuân tam nguyệt (tháng ba của mùa xuân) những tia sáng còn sót lại của buổi chiều xuyên qua những cành cây rọi xuống, thỉnh thoảng lại có tiếng chim về tổ hót lên làm cho người ta cảm thấy sảng khoái.
Tâm trạng của Hạng Tứ Long vừa lạ lẫm vừa hưng phấn
Rất nhanh chóng là có thể được biết tin tức của cha rồi.
Đây là mộng tưởng của hắn nhiều năm qua, là động lực để hắn chuyên cần học tập tri thức cùng võ công.
Chỉ cần cha một ngày chưa chết, ta nhất định phải tìm được ông ấy! Quyết tâm của Hạng Tứ Long càng trở nên kiên định.
Nghĩ đến đó, bất giác hắn đã đi đến trước cổng một ngôi biệt thự .
Chỉ thấy tại hoa viên của ngôi nhà đó có một thiếu phụ tầm ngoài ba mươi tuổi đang tập thái cực quyền.Làn da của nàng trắng nõn, chỉ có khóe mắt có vài nếp nhăn không che đậy được vẻ già lão.
Vương Kiệt vừa thấy thiếu phụ đó, liền vọt tới trước cầm tay nàng giọng uất ức nói:
“Mẹ, tiểu tử này ăn hiếp con” vừa nói vừa chỉ vào Hạng Tứ Long.
Đôi măt thiếu phụ trở nên lạnh lẽo quay đầu nhìn vào Hạng Tứ Long.
“A, Thiếu Long?” Trịnh Thúy Chi vừa thấy Hạng Tứ Long, tâm lí kích động dữ dội vừa kinh sợ vừa vui mừng vừa buồn bã run rẩy thốt lên.
“Bà quả nhiên biết cha ta”
Hạng Tứ Long cố kiềm chế nội tâm kích động, thong thả bước đến đối diện với Trịnh Thúy Chi.
Trịnh Thúy Chi lại giật mình, ngữ khí có chút u oán nói :
“Ngươi thật sự là con trai của Thiếu Long?”
Hạng Tứ Long thẳng người lên cười lạnh nói :
“Đúng vậy, bác, bác biết cha ta phải không? Ông ấy hiện tại đang ở đâu?”
Trịnh Thúy Chi nhìn người thanh niên quá giống Hạng Thiếu Long trước mặt, đôi mắt không kềm được lộ ra vẻ mơ màng nhớ lại chuyện cũ.
Năm xưa khi Hạng Thiếu Long đánh bại Hắc Diện Thần, kì thực trong lòng nàng rất vui mừng cho Hạng Thiếu Long, nhưng lại tức giận bình thường Hạng Thiếu Long ngạo mạn chẳng để ý gì đến nàng lại cùng Hoàng Hậu Ba Rượu thân mật vơi nhau, trong lúc tức giận đã tiến cử chàng vào viện nghiên cứu làm thí nghiệm, nhưng nàng lại không thể lường được kết quả lại xảy ra như vậy, hiện tại tuy nàng đã lấy Hắc Diện Thần Vương Mãnh, nhưng trong lòng nàng lúc nào cũng nhớ tới Hạng Thiếu Long, trong lòng hối hận không thôi.
Hiện tại gặp con trai của Hạng Thiếu Long nàng cũng không biết là vui hay buồn chỉ cảm thấy trong lòng trầm trọng dị thường,
“Bác , ta hỏi người, người có nghe ta nói không?”
Hạng Tứ Long hỏi lại.
Trịnh Thúy Chi giật mình, mang cảm tình không nói nên lời nhìn vào Hạng Tứ Long.
Hắn trông thật giống Hạng Thiếu Long cha hắn.
Thân cao gần 2 mét, vai rộng eo nhỏ chân dài, cơ bắp săn chắc, ánh mắt linh hoạt đầy trí tuệ lúc nào cũng mang tia sầu cảm, sống mũi cao và thẳng, gò má tròn trịa, khuôn mặt hình chữ điền phối hợp với khí chất ngạo nhiên khiến cho co gái nào cũng phải xiêu lòng.
Trịnh Thúy Chi trong lòng không kềm được suy nghĩ táo bạo.
Nàng như muốn nam tử đầy nam tính và cường kiện kia ôm chặt lấy nàng, Hắc Diện Thần Vương Mãnh đối với nàng đã không còn hứng thú như xưa, nhưng hiện tại do nàng có chức tước bên mình không dám phóng đãng như người thường, tuy đã lấy nhau nhưng thật ra đều là vì lợi dụng lẫn nhau trên quan trường đưa ra điều kiện mà thôi.
Kì thật nàng đối với phương diện tính dục đó đã không có cảm tình nói chi đến việc có dục vọng, nhưng hiện tại đối diện với Hạng Tứ Long hình ảnh của Thiếu Long, khí chất khiến người ta say đắm của hắn khiến cho nội tâm vốn ngủ sâu của nàng nhen nhúm lên ngọn lửa.
Nàng tự hồ như khôi phục thần thái bình thường, dùng nụ cười mê nhân nói với Hạng Tứ Long:
“Hài tử, vào nhà rồi nói”
Vương Kiệt thấy vậy, nhìn Hạng Tứ Long với ánh mắt ăn tươi nuốt sống đi về phòng.
Hạng Tứ Long theo Trịnh Thúy Chi đến phòng khách ở tầng 2, hai bức tường 2 bên đặt 2 cái ghế sô pha phủ da thật màu đỏ, ở giữa là một cái bàn uống trà dài, bên trên đặt 2 cái gạt tàn bằng pha lê trong suốt, đối diện là 2 cái ghế gỗ nhỏ và một cái bàn, trên cái bàn nhỏ đặt một bình hoa.
“Ngồi đi” Trịnh Thúy Chi rót cho Hạng Tứ Long một ly trà rồi nói:”
“ai, cậu bảo ta làm sao nói đây? Việc này là cơ mật tối cao của quân đội a”
Hạng Tư Long bi ai nói: “Bá mẫu, ta xin người, nói cho Tứ Long biết đi, ta quỳ xuông càu xin người.”
Trịnh Thúy Chi liền bước tới nâng hắn dậy cố ý chạm ngực vào thân hình săn chắc của Hạng Tứ Long giả vờ mắng :
“Dưới gối nam nhi có hoàng kim, Tứ Long, cậu sao có thể không có cốt khí như vậy?”
Hạng Tứ Long tâm lí khẽ chấn động, bình tĩnh trở lại nói :
“Vì cha, thống khổ cỡ nào ta cũng chịu”
Trịnh Thúy Chi trong lòng thầm nghĩ người này nghị lực thật kinh người, trong lòng sau khi lần lượt tính kế đã có chủ ý , nói :
“Được, ta đáp ứng cho cậu, nhưng cậu phải chấp nhận một điều kiện của ta, đó là tham gia bộ đội đặc chủng”
Kí thực Trịnh Thúy Chi làm vậy cũng có nỗi khổ tâm, nhân vì bao nhiêu năm nay nàng vẫn nhớ mong Hạng Thiếu Long, Hạng Tứ Long lại là con trai của Hạng Thiếu Long, do đó vừa có thể bù đắp sự hối hận của nàng đối với Hạng Thiếu Long, vừa co thể từ trên người của Hạng Tứ Long nhìn thấy hình bóng của Hạng Thiếu Long để vơi đi nỗi khỗ tương tư.
Hạng Tứ Long làm sao biết được ý định đó liền gật đầu nói:
“Hảo, ta đáp ứng với người, chúng ta nhất ngôn vi định”
Hạng Tứ Long chạy như điên cuồng đến một ngọn núi hoang sơ ngoài thành, trời tối đen, cùng với ngọn gió lạnh sang xuân, làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo không ít.
Nhưng tâm trí Hạng Tứ Long lại như ngọn hỏa sơn bùng nổ, thiêu cháy thân thể, không cảm thấy chút lạnh lẽo nào.
Tại sao ông trời lại tàn khốc như vậy?Tần quốc? Lích sử xa xôi quá .Cái tên điên khùng họ Mã ác độc, giờ làm sao dùng máy thời gian để đảo ngược thời gian đây. Con mẹ ngươi, cha ta hiện giờ đang ở đâu, đang ở đâu chứ?
Hạng Tứ Long cảm thấy vừa phẫn nộ vừa sợ hãi, đả kích trầm trọng này làm cho vẻ ngoài kiên cường của hắn trở nên yếu đuối , phẫn hận.
Không, ta nhất định phải tìm cho được cha,! Ta phải chấn chỉnh lên, phải cố gắng học tập võ công cùng với lịch sử Tần Hán, ta phải trở về nước Tần tìm lại cha ta.
Hạng Thiếu Long lạnh lùng bình tĩnh trở lại, đôi măt xạ ra vẻ kiên nghị của khiến người khác cảm thấy như có thể xoay chuyển thiên địa van vật.
Cũng vì quyết tâm đó của hắn, Hạng Tứ Long đã có được cuộc sống sinh hoạt cổ đại lãng mạng cả một đời.
Thời gian có thể chôn đi mọi thứ cũng có thể lấp đầy mọi thứ.
Hạng Tứ Long đã trải qua ba năm huấn luyện trong bộ đôi đặc chủng, đã trở nên thành thục, thần sắc kiên nghị vững vàng của hắn làm cho người khác có cảm giác lãnh đạm.
Ba năm, ba năm gian khổ huấn luyện thể năng cùng chiến thuật đã hun đúc cho thiếu niên kiên cường đó, toàn bộ sự nhẫn nại gian khổ đó của hắn đều chỉ vì một ý niệm : hồi tần tìm cha.
“Tứ Long, cho cậu hay một tin tức tốt lành, Bộ quân chính đã quyết định 1 năm sau sẽ cử hành tự do bác kích đại trại (cuộc thi đánh võ tự do) , người thắng sẽ được Bộ quân chính phái đi chấp hành một nhiệm vụ đặc biệt hạng nhất.” Trịnh Thúy Chi hưng phấn nói với Hạng Tứ Long, đôi mắt mê người nhìn hắn với vẻ thần bí : “đệ thất quân đoàn đã nhờ ta tiến cử cậu” dừng lại một chút nói :” bây giờ cậu tạ ơn ta sao đây”.
Hạng Tứ Long nghe được tin tức đó trong lòng cũng hưng phấn dị thường.
Bao nhiêu năm nỗ lực đã có kết quả, cuối cùng đã có thể chứng minh năng lực của bản thân rồi.
Hạng Tứ Long nhịn không được mỉm cười :
“Đa tạ chị Chi “
Năm đó Trịnh Thúy Chi đã bắt hắn gọi nàng như vậy.
Xác thực những năm qua Hạng Tứ Long đã nhận được sự quan hoài vô cùng của nàng, vừa giống như một người mẹ lại vừa giống như một người chị.
Trịnh Thúy Chi tựa như do đã lâu không thấy Tứ Long mỉm cười, hoặc do tựa như nghĩ đến Hạng Thiếu Long, thần tình thẫn thờ, tự nhiên dâng lên cảm xúc, ôn nhu nói :
“Tứ Long, phải nắm lấy cơ hội này,.Cậu co thể nhờ đó mà trở về quá khứ tìm cha.”
Nguyên lai Trịnh Thúy Chi thấy được thần tình ngày càng trở nên lãnh mạc của Hạng Tứ Long, biết rằng hắn vì cha chịu nhiều áp lực, làm cho hắn dần trở nên quái dị, vì bản thân đối với hắn có những cảm tình phức tạp hiểu rõ mộng tưởng của Hạng Tứ Long, nên nàng đã đề xuất lên Quân chính về nghi án thất tung của Hạng Thiếu Long gần 20 năm trước, chỉ là vì sợ Hạng Thiếu Long ở nước Tần cải biến lịch sử, cho nên đề nghị cần phái một người thể năng cực tốt về đời Tần tìm lại Hạng Thiếu Long,. Do đó mới có hội trại tự do bác kích toàn quốc này, bất quá nàng đối với Hạng Tứ Long cực kỳ tin tưởng.
Hạng Tứ Long thần tình ngây dại, sau đó thân thể run run, thanh âm gấp gáp:
“Chị Chi, người nói gì ? Có thật không? Ha ha …..”
Vừa cười điên cuồng vừa run rẩy bước đến bên Trịnh Thúy Chi, Trịnh Thúy Chi thấy thần thái cuồng loạn của hắn vừa sợ vừa kích động bước tới đỡ lấy hắn, vỗ nhẹ vào vai hắn nghẹn ngào nói :
“Hài tử đương nhiên là thật rồi” nói xong không kềm được ôm chặt bờ vai đầy đặn của hắn.
Lúc này không gian trầm mặc không có chút dục vọng tình ái nào.
……
Hình ảnh nhiệt náo phi phàm của mọi người trở nên bình tĩnh trong mắt của Hạng Tứ Long.
Lúc này trong mắt hắn nơi xa xăm hiện lên một bức tranh mỹ lê.
Hắn cảm giác như thấy được phụ thân hắn Hạng Thiếu Long đang cưỡi một con bạch mã to lớn, đang rong rủi trên thảo nguyên rộng lớn , quần mã vây quanh vui vẻ rong rủi, lúc này đột nhiên cha nhìn ra xa nơi ta đang nấp trong những đóa phù vân từ từ đi tới, rồi đột nhiên xuống ngựa kinh hỉ hướng về ta gọi lớn : “Long nhi! Long nhi!”
Hai người cuối cùng ôm chầm lấy nhau, vui mừng đến phát khóc, cha sẽ nhìn ta thật kỹ rồi nói : “Long nhi, ta cuối cùng cũng gặp được con, chúng ta sẽ không rời xa nữa, không bao giờ lìa xa nữa,…”
Không biết bao lâu sau, bản thân như ngủ quên đi…
Đang lúc Hạng Tứ Long đang ở trong suy nghĩ đến viễn cảnh tươi đẹp ấy, Trịnh Thúy Chi không biết lúc nào đã xuất hiện bên cạnh hắn vỗ vào vai hắn nhu hòa nói :
“Tứ Long, tập trung tinh thần đi, cuộc thi vòng thứ nhất bắt đầu rồi, đừng để ta thất vọng đó.
Hạng Tứ Long nghe vậy trong lòng giật mình, chỉnh sắc nói :
“Đa tạ Chi thư chỉ điểm, ta nhất định sẽ đoạt quán quấn”
Nghe thấy lời nói tràn đầy tự tin của hắn, Trịnh Thúy Chi không nói gì, chỉ nắm chặt hai tay hắn, mục quang động lòng người nhìn hắn, Hạng Tứ Long ổn định trong lòng hướng về đấu trường.
Chỉ thấy bốn bên võ đài cờ xí tung bay, đầu người lúc nhúc, tiếng la hét tiếng cười đùa hòa với nhau, nhốn nháo, không khí náo nhiệt phi thường.
Trên đài hai người đang tiến hành trận đấu kịch liệt, chỉ thấy một quân hữu ( bạn trong quân đội) thân hể cao lớn có chút mập mạp , dựa vào ưu thế sức mạnh của mình , một tay cản lại quyền thế của đối phương công đến, sau khi tránh khỏi một quyền đó liền vung quyền tấn công vào mặt của đối phương, nhưng đối phương đã thu tay về tránh né , đợi cho đối thủ đánh vào khoảng không, phóng ra một cước đá vào cách đùi 5 thốn, đối thủ lập tức thấy một cơn đau kịch liệt, 1 chân quỳ xuống đất, mượn cơ hội này dùng chiêu tá lực đả lực dùng trảo quặp lấy tay của đối phương kéo quăng xuống đất.
Không khí trong trường trở nên nhiệt náo phi thường.
Hạng Tứ Long trong lòng cũng thầm tán thưởng người đó xét đoán kĩ, tùy cơ ứng biến, biết dùng thân thủ linh xảo đả bại sức mạnh của đối phương.
Thời gian nhiệt náo cộng với không khí khẩn trương nhanh chóng trôi qua.
Hạng Tứ Long tại cuộc thi đương trường liên tiếp đánh bại 4 đối thủ. Cuối cùng chỉ còn một thanh niên thấp hơn hắn một thốn, mục quang mẫn tuệ sung mãn niên kỷ ước khoảng 23 đối địch với hắn.
Nguyên lai cuộc thi phân thành hai bên tiến hành theo nguyên tắc đào thải.
Dùng nguyên tắc rút thăm để xác định đối thủ người thắng tiếp tục đấu tiếp, hai bên tuyển ra người thắng liên tiếp để cho trận quyết chiến cuối cùng.
Đây là cuộc quyết chiến mấu chốt, ta bao nhiêu năm qua mong chờ cuộc quyết chiến lý tưởng này.
Ta tuyệt không được thua.
Hạng Tứ Long song mục kiên định nhìn kình địch của mình suy nghĩ đối sách.
Trá bại dụ địch, sau đó lại xuất kì bất ý tiến hành phản công, nghĩ vậy Hạng Tứ Long thân hình nghiêng qua một bên, tránh khỏi đòn công kích chính diện của đối thủ, hướng về bên phải thối lui 2 bước.
Đối phương quát lên một tiếng, lướt người về phía trước, thân hình thấp bé tiến lên song quyền hung hãn xạ tới.
Hạng Tứ Long lại lui một bước tránh khỏi một quyền.
Đối phương quả nhiên trúng kế, lại tiến lên trước một bước, hữu thủ từ dưới hướng lên biến thành câu quyền đánh mạnh vào thái dương của Hạng Tứ Long. Hạng Tứ Long quát lên : “Đến rất tốt”.
Đợi quyền đầu đến cách thái dương một thốn, toàn thân văng ra sau, giống như do quyền đó đánh trúng hắn gây nên.
Bọn người dưới đài la ó ầm trời, càng la càng ầm ỹ.
Trịnh Thúy Chi tự nhiên biết rõ võ công của Hạng Tứ Long, đang kì quái không hiểu tại sao hắn chỉ tránh né mà không công kích, Hạng Tứ Long dưới đất quát lớn một tiếng, hướng về phía thân hình của đối phương đang đến toàn thân bật lên, một chiêu”hầu vương phiên không” , hai chân tại không trung đá ra, chánh hảo đá vào ngực đối thủ,không đợi cho địch thủ thân hình ổn định, Hạng Tứ Long xuất ra một loạt mãnh kích đánh vào tiểu phúc của hắn, địch thủ cuối cùng thân hình không trụ được té ngã ra sau.
Lúc này dưới đài cũng la hét điên cuồng, đều vì kĩ thuật của Hạng Tứ Long mà kêu lên một từ “ hảo “
Ta thắng rồi.
Hạng Tứ Long trong lòng giống như bị cái gì cắn phải , song nhãn mở to.
Lịch sử lại tái diến.
Hai mươi năm trước cha của Hạng Tứ Long bị máy thời gian đưa về đời Tần
Hai mươi năm sau Hạng Tứ Long lại ngồi trên máy thời gian trở về đời Tấn.
Hạng Thiếu Long được đưa về thời Tần đã chứng minh công hiệu của máy thời gian, Hạng Tứ Long thì sao? Được đưa về thời Tần để tìm kiếm phụ thân Hạng Thiếu Long ngăn cản hắn thay đổi lịch sử.
Bởi vì không quản thành công thất bại, đó đều là hy vọng của cả đời hắn tất cả nhường chỗ cho thời khắc kích động nhất của hắn
Hạng Tứ Long rơi vào trạng thái kích động lạ lùng, bất giác các cảnh vệ đem đến trước một cái lò lớn giống như cái máy.
Lúc này một lão đầu tử tóc bạc trắng đeo kính bước lại gần hắn thần tình hưng phấn lẫn nghiêm túc nói với Hạng Tứ Long :
“Ta là Mã Sở Trường, hai vị này là Phương Đình bác sĩ và Tạ Chi Mẫn bác sĩ “ vừa nói vừa chỉ vào một nam một nữ bên cạnh.
Hạng Tứ Long trong lòng cảm thấy kì lạ.
Nghe nói hai mươi năm trước viện khoa học bị nổ toàn bộ nhân viên của viện đều chết hết rồi mà ? Nhưng hiện tai bọn họ đều còn sống.
Xem ra tin tức không phải thật rồi, chắc là Bộ Quốc Phòng có ý tung ra tin giả, phòng ngừa sự kiện của Thiếu Long tạo nên khủng hoảng.
Bởi vì Thiếu Long so với các nhân vật lịch sử hơn tới 2000 năm kiến thức văn hóa và trí tuệ. Nếu như hắn muốn cải biến lịch sử không biết hậu quả sẽ thế nào nữa ?
Không một ai có thể biết được.
Duy nhất một biện pháp là về lại quá khứ tìm lại Hạng Thiếu Long.
Qua 20 năm duy tu và nghiên cứu, cuối cùng đã nghiên cứu và chế ra máy thời gian tiên tiến hơn lúc xưa nhiều.
“Ta nghĩ anh đã biết được nhiệm vụ của mình, lại đây, chuẩn bị chấp hành thực nghiệm”
Hạng Tứ Long nằm vào cái hòm kim loại, Mã Sở Trưởng gắn vào lưng hắn 2 thiết bị kim loại nói :
“Đây là thiết bị điều khiển trở về hiện tại, chỉ dẫn sử dụng trên người anh, tìm thấy Hạng Thiếu Long lập tức trở về.”
Hạng Tứ Long trấn định nhắm mắt lại, trước mắt trở nên tối đen, chỉ nghe âm thanh của Mã Sở Trưởng hạ lệnh.:
“Chấp hành thực nghiệm” thần trí trở nên mơ hồ, chỉ cảm thấy trời đất liên tục xoay chuyển, sau đó cái gì cũng không biết nữa.
Ha, 20 năm trước Hạng Thiếu Long, 20 năm sau con trai của Hạng Thiếu Long ,Hạng Tứ Long, bọn họ trước sau trở về thời Tần không cùng thời đoạn.
Nhưng hiện tại, vận mệnh của Hạng Tứ Long trong thời kì cổ đại sẽ bắt đầu như thế nào?
(dịch và biên tập bởi nnvn) Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK