Mục lục
[Dịch]Sword Art Online
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 2
“Ahh… ha… uwahh!”
Kiếm trên tay chém gió khí thế kèm theo một tràng tiếng hét xung trận quái dị.
Ngay sau đó, chú gấu xanh dù mang thân hình phục phịch nhưng vô cùng nhanh nhẹn, mạnh mẽ húc thẳng vào kẻ tấn công nó. Tôi ôm bụng cười lăn lộn khi thấy hắn bị con gấu húc dập mặt rồi bay tự do lăn vòng vòng xuống đồi.
“Hahaha… làm sai rồi. Bước đầu tiên trước khi ra đòn rất quan trọng, Cline.”
“Argh… con gấu khốn kiếp.”
Luôn miệng càu nhàu – người đồng đội mới tạo nhóm với tôi tên Cline - đứng dậy và nhìn tôi như thể chính tôi mới là kẻ khiến gã bị đánh bay.
“Kirito, ông nói sao chứ … Tôi không thể tập trung tấn công khi nó cứ di chuyển hoài như vậy.”
Tôi vừa gặp hắn cách đây vài giờ, nhìn rất lãng tử với mái tóc đỏ buộc cao bằng băng đội đầu và chiếc áo da đơn giản khoác lên thân hình khẳng khiu. Cline và Kirito, những cái tên giả đơn giản dễ gọi được đặt lúc tạo nhân vật, không cần phải xưng hô lịch sự khi chơi game vì bạn có biết gì về đối phương đâu mà xưng hô cho phải phép.
Tôi để ý thấy chân của Cline đang run lẫy bẫy, có lẽ hắn cảm thấy choáng váng sau cú ngã nặng vừa rồi.
Tôi nhặt đại một cây gậy gỗ nằm lăn lóc dưới chân và nâng nó lên quá vai. Ngay khi hệ thống bắt được tư thế phát động tấn công của chiêu thức phù hợp, cây gậy cũ kỹ trên tay tôi lập tức loé lên ánh sáng màu xanh lá nhạt.
Ngay sau đó, hệ thống lái tay trái tôi tự động di chuyển, bóng gậy lao đi đâm thẳng vào huyệt mi tâm ở giữa trán con gấu vẽ thành một lộ tuyến thẳng tắp. Ggiik! Con gấu rống lên giận dữ và xoay người đối mặt với tôi.
“Dĩ nhiên, quái vật phải di chuyển mới là quái vật. Chúng không thể đứng yên như những con rối trong khu tập sự. Tuy nhiên, nếu tư thế khởi đầu chính xác thì hệ thống sẽ tự động hoàn thành kiếm chiêu cho mình và xác suất đánh trúng cũng cao hơn vung loạn xạ.”
“Tư thế… Tư thế…”
Nhại đi nhại lại như niệm khẩu quyết, Cline bắt chước tôi vung thanh kiếm Nhật trong tay phải lên.
Con gấu xanh mặc dù mang tên ‘Gấu Điên’ nhưng chỉ là quái cấp 1, vậy mà Cline mất đến nửa ống máu chỉ vì bị nó phản đòn với lối múa kiếm loạn xạ của hắn. Không sao, dù cho hắn chết ở đây thì cũng sẽ về dưỡng sức ở ‘Tân thủ thành’, mặc dù chạy tới bãi luyện cấp hơi lâu nhưng không tính là mất mác lớn.
Theo tính toán của tôi chỉ cần một nhát trúng đích nữa là con gấu toi đời.
Vừa nghiêng đầu suy tính tôi vừa chặn tất cả đòn đánh của con gấu bằng tay phải dễ dàng.
“Ừm, có thể hiểu như vầy… không phải cứ là một, hai, ba rồi chém mà phải vận công từ tay truyền lên thân kiếm và ngay khi cảm thấy đã tích tụ đủ năng lượng tuyệt chiêu sẽ bắt đầu, nghe BÙM một cái là trúng mục tiêu…”
“Bùm hả?”
Gương mặt tạm coi là điển trai của Cline hiện lên vẻ mờ mịt, đồng thời nâng kiếm lên ngang người.
Hít vào, thở ra, sau đó Cline hạ thấp trọng tâm xuống tấn rồi vòng kiếm qua vai như thể đang vác nó. Lần này hệ thống dễ dàng bắt được tư thế chính xác và lưỡi kiếm của Cline bắt đầu sáng lên màu cam rực rỡ.
“Ha!”
Cùng với tiếng hô trầm thấp, Cline tung mình nhảy lên mạnh mẽ khác hẳn tư thế vụng về trước kia. Swish-! Tiếng rít xé gió của lưỡi kiếm vẽ ra một đạo đỏ tươi như lửa cháy rạch vào không khí. ‘Đoạt hồn thích’, tiêu chuẩn kỹ của kiếm Nhật một tay, chém qua yết hầu của con gấu ngay trước khi nó kịp lao tới, rút sạch nửa ống máu còn sót lại của nó.
Guekk—con gấu rên lên thảm thiết khi thân thể vỡ thành vô số mảnh nhỏ, dãy số màu tím nhảy lên trên màn hình báo lượng điểm kinh nghiệm tôi vừa thu được.
“Yeeeeaaaahhh!”
Cline vừa nhảy lên tạo dáng ăn mừng vừa mỉm cười toe toét, nâng tay phải lên. Tôi cũng cười, nâng tay mình lên vỗ mạnh vào tay gã.
“Chúc mừng chiến thắng đầu tiên…mặc dù con gấu đó chỉ cỡ…ốc sên của mấy game khác.”
“Hả, thiệt sao? Tại hạ cứ nghĩ nó phải là tinh anh quái hay đại loại như vậy chứ.”
“Thôi đi anh đừng có mơ.”
Tôi mỉm cười cứng ngắc cố động viên hắn trong khi tra kiếm vào vỏ.
Mặc dù trả lời có vẻ châm chọc nhưng tôi cũng rất đồng cảm với Cline. Dù sao tôi đã có hơn hai tháng kinh nghiệm chơi thử bản beta của game này trước hắn, còn hắn chỉ mới vừa hưởng thụ cảm giác tự tay đánh bại đối thủ lần đầu tiên.
Cline hưng phấn luyện đi luyện lại chiêu thức vừa học, vừa la hét ầm ĩ như một cách cỗ vũ tinh thần. Tôi để mặc hắn tự cảm thụ chiêu thức vừa nhìn quanh ngắm cảnh.
Cánh đồng cỏ trải dài vô tận đến cuối chân trời, toả ánh sáng đỏ rực khi mặt trời đang chìm dần xuống, xa xa ở phía bắc có bóng dáng của một khu rừng, cạnh đó là một hồ nước lấp lánh, bức tường đá bao bọc quanh thành phố nằm chếch về phía đông, còn phía tây là một biển mây hồng và bầu trời trong xanh vô hạn.
Chúng tôi đang đứng trên bãi luyện cấp ở khu phía tây của ‘Tân thủ thành’, nằm ở tận rìa phía bắc của tần đầu tiên trên toà thành nổi khổng lồ ‘Aincrad’. Có lẽ đang có vô số người chơi luyện cấp quanh đây nhưng vì khu vực này quá rộng lớn nên tôi không thấy có ai lại gần.
Cuối cùng, cảm thấy đã thoã mãn, Cline thu kiếm lại và bước tới ngắm cảnh cùng tôi.
“Thật lớn…dù nhìn đi nhìn lại bao nhiêu lần tôi cũng không tin mình đang ‘sống trong game’.”
“Dùng từ ‘sống’ cũng không chính xác lắm vì giống như linh hồn của chúng ta không bị hút vào thế giới game. Chúng ta chỉ nhìn và nghe trực tiếp bằng não bộ thay vì thông qua tai và mắt…đơn thuần là những tín hiệu số hoá do mũ bảo hộ ‘nerve gear’ gửi đến.”
Tôi nhún vai nói. Cline trề môi như con nít tỏ vẻ không đồng ý.
“Có lẽ huynh đệ đã quen với việc đăng nhập vào game nhưng tại hạ mới lần đầu thử ‘Full Dive’ vào thế giới ảo. Công nghệ thật kỳ diệu phải không? May mà chúng ta được sinh ra vào thời hiện đại!”
“Đừng xúc động quá.”
Dù sao tôi cũng phải đồng ý với Cline.
<Nerve Gear> là tên của phần cứng làm nền để dựng nên trò chơi nhập vai trực tuyến thực tế ảo VRMMORPG ‘Sword Art Online’.
Kết cấu của cỗ máy này hoàn toàn khác với những máy tính hay thiết bị chơi game mà chúng ta từng biết đến trong lịch sử.
Khác hẳn với những cách thức tương tác kiểu cũ như ‘LCD màn hình phẳng’, ‘mắt kính 3D’, ‘điểu khiển cảm ứng chuyển động’, … Nerve Gears chỉ có một giao diện duy nhất, một chiếc nón bảo hộ hình cầu 360 độ che hết cả phần đầu lẫn gương mặt người chơi.
Bên trong là hàng loạt cảm biến và điện cực giúp kết nối trực tiếp với não bộ con người. Người sử dụng không cần nghe hay nhìn nữa mà tín hiệu tương ứng sẽ được gửi đúng vị trí vào não bộ. Do đó thiết bị không chỉ giúp người dùng nghe, nhìn mà còn nếm, ngửi, sờ được nói chung là dùng hết cả 5 giác quan cảm thụ.
Chỉ cần đội thiết bị lên, gài kỹ khoá kéo dưới hàm như đội nón bảo hiểm xe máy sau đó đọc lệnh kích hoạt <Link Start>, lập tức mọi tiếng ồn sẽ biến mất và bạn thấy mình chìm vào bóng đêm vô tận. Sau khi thấy mình bay qua một đường hầm bảy sắc cầu vồng, bạn sẽ đáp xuống một thế giới kỳ diệu hình thành từ các con số và phép tính.
Nửa năm về trước, thiết bị này bắt đầu được bán ra thị trường vào tháng 4 năm 2022 hình thành nên ‘Mạng thực tế ảo’. Công ty điện tử thiết kế Nerve Gears đưa ra định nghĩa việc lập kết nối với ‘Mạng thực tế ảo’ là <Full Dive>.
Từ ‘Full’ được định nghĩa hết sức chính xác vì người sử dụng hoàn toàn cắt đứt liên hệ với thế giới hiện thực.
Nerve Gears không chỉ gửi tín hiệu giả lập tới 5 giác quan mà còn ngăn chặn và đổi hướng các tín hiệu do não bộ gửi đến cơ thể.
Điều này hết sức quan trọng để đảm bảo việc di chuyển trong thế giới ảo không ảnh hưởng xấu đến cơ thể thật. Nếu người sử dụng đang trong trạng thái <Full Dive> ra lệnh ‘chạy’ trong thế giới ảo thì cơ thể cũng không bật dậy lao thẳng vào vách tường nào đó trước mặt trong thế giới thật.
Nhờ Nerve Gears có thể đổi hướng thông tin từ não truyền qua cột sống, tôi và Cline có thể ra lệnh cho hình ảnh đại diện của mình trong game di chuyển và chặt chém một cách dễ dàng.
Lần đầu tiên trong lịch sử, chúng ta có thể hoà nhập thực sự vào thế giới của game.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang