Sáng sớm, thời tiết mùa đông ở Nhật Bản cực kỳ lạnh. Những giọt sương như đọng trên lá, từng đợt sương mù dầy đặc, khiến cho mọi người chỉ muốn cuộn mình vào tấm chăn ấm áp và trở thành một bé tầm bảo bảo lúc trời Đông giá rét.
Khi kim đồng hồ chỉ đúng 5 giờ sáng, ở một nơi nào đó...
“Tích...reng...reng...reng…”
“ Cạch.”
Tắt, ngủ tiếp...
“Bùm”... Tiếng vật gì đó rơi vào trong nước...
“ Ặc...ặc…Hắc- xì...Hư~~~~”
Lạnh quá. Chuyện gì xảy ra???
Mặt ai đó ngơ ngác nhìn xung quanh. Hình như đây là phòng tắm nhà mình thì phải? Đập vào mắt Lucas là khuôn mặt của Itachi, mắt cá chết chỉ cách cậu 5 cm. Nhìn chằm chằm~~~
Ây da...Hù chết bảo bảo. Thật đáng sợ ~~~
Lucas hoàn toàn tỉnh táo lại, mặt như rút gân. Nếu nhìn kĩ, thì sẽ thấy trên trán cậu đang xuất hiện ngã tư màu xanh xanh đang nhảy a nhảy ~~ ( Đang ngủ ngon mà bị đánh thức kiểu này thì...Tác ta sẽ đánh kẻ đó trước một trận, rồi mới nói chuyện sau ~~)
“ Chào buổi sáng. Itachi ca ca…”
“ Bây giờ là 5 giờ 5 phút. Trễ 5 phút, lát nữa tập luyện thêm 10 phút. Rõ chưa, em trai yêu quí của ta…” Itachi vén lên tay áo coi đồng hồ, giọng điệu bình thường nói như chẳng có gì hết. ( Tỉnh rùi rụi như ruồi…)
“ Sặc...chờ em một chút.” Lucas chán nản bò ra khỏi bồn tắm, nhanh tay nhanh chân thay quần áo và làm vệ sinh cá nhân.
Mặc trên người bộ quần áo thể thao màu xám, tay dài, giày thể thao trắng Adidas. Đội lên mũ lưỡi trai Nike màu trắng và cột tóc ra sau, Lucas chạy ra khỏi nhà.
Phía ngoài cửa là Itachi, hôm nay cũng đang mặc chiếc áo thể thao màu đen tay dài, tóc dài cột thành đuôi để ra phía sau, giày thể thao cũng màu đen nốt…( Đen đen đen...anh là cây cột đèn!!!)
“ Đi theo phía sau…” Quẳng cho Lucas một câu. Itachi bắt đầu chạy đi trước.
Cả hai cùng đến khu vực ven sông, dừng chân để khởi động.
Sáng sớm có rất nhiều người đang đi bộ hoặc chạy bộ ở ven sông. Khung cảnh thật hài hòa và ấm áp, cho dù khí trời khá lạnh và có thể thở ra khói. Cậu và Itachi bắt đầu với những bước khởi động tay chân và cơ thể làm ấm người. Sau đó cả hai, cùng nhau chạy bộ hơn 2000 mét, nếu cậu nhìn không lầm thì Itachi ca ca, còn mang thêm trên người khá nhiều đồ phụ trọng ở tay và chân để gia tăng thêm cường độ buổi luyện tập.
“ Chạy xong không được ngồi xuống liền. Hít vào, rồi đếm thầm đến 3 thì hãy thở ra từ từ. Bây giờ khoan hãy uống nước vội, chờ đi bộ một lúc rồi hãy uống…”
Thật không ngờ, thể chất của Lucas lại khá đến thế. Chạy hơn 2000 mét đều không có dấu hiệu đuối sức hay rối loạn hơi thở. Tốc độ đạt đến trình độ trung nhẫn, sức bền cũng không tệ, miễn cưỡng có thể đánh giá mức độ ở giữa trung nhẫn và đặc biệt thượng nhẫn. Cũng có thể là do huyết thống Noblesse của Lucas mạnh hơn mình ???
Itachi thông qua quan sát và nghĩ, như vậy có thể bắt đầu bước kế tiếp tăng thêm phụ trọng cho Lucas, tay chân trái phải mỗi bên 10 kg. Để xem cực hạn đứa em trai này của mình đến đâu. ( có nghĩa là Main, phải mang tổng phụ trọng là 40kg )
Cảm giác chảy mồ hôi thật thoải mái, kế tiếp là về nhà. Ở bên dưới tầng hầm, đã trải qua cải tạo thành phòng luyện tập, có treo bao cát, tạ và nhiều thứ khác để áp dụng cho các bài tập mà Itachi sẽ dạy Lucas sau này. Hoàn thành xong hết mọi thứ Itach đã đề ra, Lucas chỉ cảm thấy hơi mệt mỏi một chút, tay chân cũng hơi run run, ngoài ra thì không còn gì nữa. ( Main nhà ta không biết, buổi tối địa ngục mới ghé thăm cậu!!!)
Khi đến trương, nhiều hài tử trong lớp muốn nói lại thôi, cứ nhìn Lucas chằm chằm. Đến mức, cho dù cậu muốn giả bộ làm như không thấy cũng không được.
“ Có chuyện gì sao các bạn. Sao ai cũng nhìn tớ, kì lạ thế ?”
“ Cậu có khỏe không Lucas? Nhìn mặt cậu xanh lắm, đã vậy tay cầm bút cứ run run nãy giờ. Mà lúc cơm trưa cậu cũng không có động vào đồ ăn một miếng nào cả...” Một nữ hài tử tên Saito Kinishima đại diện cho nhóm hài tử trong lớp hỏi thăm cậu, ánh mắt hơi lo lắng nhìn trước mặt Lucas. Hơi hơi đỏ mặt, xấu hổ nói.
Có thể nói Lucas trong lớp bây giờ cũng là tâm điểm chú ý của nhóm gấu hài tử. Vì xung quanh cậu luôn có cảm giác chín chắn và trưởng thành, khiến cho những hài tử khác cảm thấy, cậu rất đáng tin cậy.
Nhưng hôm nay, Lucas đến trường lại có vẻ hơi kì lạ, mặt hơi xanh. Trong giờ học lại tỏ ra hơi mệt mỏi, đặc biệt là trong giờ ngữ văn của giáo viên chủ nhiệm Yamagisi Yumi. Không hiểu sao Lucas lại càng uể oải, gục ra trên bàn ngủ. Làm cho Yamagisi Yumi không tự chủ, bẻ gãy hết vài viên phấn trên bàn. Nhưng cô cũng không nỡ xuống tay quá mạnh với Lucas. Vì quả thật nhìn cậu bé cũng có vẻ khá mệt mỏi, nên cô chỉ bắt cậu chép phạt bài học hôm nay 2 lần thôi.
“ Ừm, cảm ơn các bạn. Tớ chỉ hơi mệt trong người và buồn ngủ một chút thôi, ngoài ra cũng không có gì đâu.” Lucas cười nhẹ, cho đám hài tử một ánh mắt yên tâm.
“ Vậy thì tốt rồi “ Saito Kinishima cười ấm áp, xấu hổ chạy mất. Lúc nói chuyện với Lucas, tim cô thật sự đập rất nhanh nha~~~
“ Nếu không khỏe thì cậu nên đến phòng ý tế ngủ một tí đi, đến cuối giờ tớ qua gọi cậu.” Shindou Hikaru cũng vỗ vỗ lưng Lucas vài cái, cho Lucas một nụ cười an ủi.
“ Ừm. Vậy làm phiền cậu nha Hikaru, tớ vô phòng y tế ngủ một lúc.” Suy nghĩ một tí, dù sao chương trình học của học sinh khối tiểu học cũng không có gì là khó đối với cậu. Nên, cho dù qua phòng y tế ngủ chút xíu cũng không phải là một ý kiến tồi.
“ Cứ để đó cho tớ.” Hikaru vỗ ngực tự tin nói.
Khi đi đến trước cửa phòng y tế, Lucas vừa chạm tay vào nắm cửa…
“ Ưm...ưm…”
Một chuỗi tiếng rên rỉ phát ra ở phía dưới cầu thang, gần phòng y tế làm cậu chú ý.
Khi bước đến gần cầu thang, nơi phát ra tiếng động nhỏ đó. Lucas trái tim không hiểu sao đập liên hồi, với tiết tấu cực nhanh. Như có thứ gì đó đang thôi thúc cậu hãy lại gần đó. Ở đó, có thứ cậu muốn...
Với bản năng của một Noblesse, cậu cảm thấy rất rõ mùi của sự nguy hiểm và sự hưng phấn, phát ra từ hướng đó...
Nhẹ nhàng bước chân, Lucas đến và nhìn xuống phía dưới hành lang cầu thang….
Nơi đó, không có gì cả.
Ngoại trừ, một chiếc giày của ai nằm lăn lóc ở đó.
Mở ra Âm dương nhãn!!!
Trước mắt Lucas là hình ảnh, những bước chân nhỏ nhắn phát quang màu xanh như Luminol. Thể hiện chủ nhân của nó, không phải là con người...
( Luminol được sử dụng bởi các nhà điều tra pháp y để phát hiện dấu vết của máu trái tại địa điểm phạm tội vì nó phản ứng với sắt trong hemoglobin. Nó cũng được sử dụng bởi các nhà sinh vật học trong tế bào thử nghiệm để phát hiện các chất như đồng, sắt, và xyanua.)
Bình thường khi mở ra Âm dương nhãn, Lucas sẽ nhìn thấy rất nhiều thứ mà người bình thường không thể nhìn thấy. Trước mặt cậu, là một tấm kim loại màu tím, cắt đi một phần của hành lang cầu thang.
Đây là một kết giới chuyên dùng để che chắn và nó cũng là một chiều không gian khác, dẫn đến một nơi khác.
“ Keng!!!
Kích hoạt nhiệm vụ ( Đặc biệt ): Điều tra kết giới kì lạ, trường học là nơi chứa đựng nhiều Dương khí của con người. Đặc biệt là tiểu hài tử, mang trong mình thuần dương khí. Là hấp dẫn trí mạng của nhiều yêu quái. Ban đêm, trường học và bệnh viện là nơi tập trung khá nhiều những thứ dơ bẩn...Tìm hiểu và điều tra xem kết giới này dẫn đến đâu…
Giai đoạn (1).
Có thể vào kết giới : 0/3
Đây là nhiệm vụ theo chuỗi. Nếu hoàn thành sẽ căn cứ dựa trên biểu hiện của kí chủ mà phát phần thưởng…Tùy theo mức độ hoàn thành.
Thưởng: ??? “
“ Nhắc nhở kí chủ: Nhiệm vụ Đặc biệt theo chuỗi, bình thường rất khó khăn. Nếu không đủ thực lực, tỉ lệ tử vong thường là 100%.
Đề nghị: Đạt đến trạng thái huyết mạch Noblesse dung hợp từ 80% trở lên là tối thiểu nhất để hoàn thành nhiệm vụ Đặc biệt. Hoặc có thể mời thêm người trợ giúp để hoàn thành nhiệm vụ.”
Hệ thống đã im lặng khá lâu nay nhảy ra, xuất hiện kích hoạt nhiệm vụ. Mà lại, đây là nhiệm vụ cấp độ Đặc biệt…
Lần đầu tiên Lucas cảm thấy thế giới này thật có ý tứ. Không đơn giản.
Dòng máu trong tim cậu đang sôi trào, giống như đang có thứ gì đó bên trong kết giới kia, đang kích thích đến cậu vậy. Mùi vị của sự nguy hiểm và kích thích làm cho một con ác ma đang trỗi dậy trong giấc ngủ say. Nó khiến cậu cảm giác...thật hạnh phúc…
Tác giả : ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
Nguồn : truyencv.com
-----------Cuối chương xin thưởng thêm cho ta NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta không từ chối đâu----------
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK