• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa được Lam Nhã Tình bế lên xe, Vân Khúc Hoa bắt đầu có vẻ hơi choáng, nàng nghĩ chắc là do mình được nhấc bổng đột ngột nên cũng không suy nghĩ gì nhiều. Cứ thế Vân Khúc Hoa thiếp đi.

Lam Nhã Tình thắt dây an toàn cho nàng, sau đó lập tức lái xe đi. Vừa lái cô vừa quan sát Vân nhi, thấy sắc mặt nàng càng ngày càng đỏ, mồ hôi lại ra rất nhiều. Cô tức giận, giẫm chân ga chạy nhanh về khu chung cư của mình, trong đầu suy nghĩ kẻ hạ độc hôm nay hắn nhất định phải trả giá.

Lại bế Vân Khúc Hoa lần nữa, lúc này nàng ấy đã mê mang, đôi môi đỏ mọng nước, sóng mũi cao ngất còn có vạt áo bị hở ra ngoài, lấp ló Lam Nhã Tình thấy được cả bra bên trong. Cô đỏ mặt, không dám nhìn nữa, một tay dùng hết sức lực đem nàng đến phòng mình.

Trong lúc mê mang, Vân Khúc Hoa ngửi được mùi bạc hà thoang thoảng cùng với vị trà. Nàng biết đó là mùi hương độc nhất của chị ấy, mở mắt, nàng thấy Nhã Tình đang chăm chú nhìn mình, đôi mắt màu hổ phách như vực sâu không đáy đầy cuốn hút. Còn có cặp chân mày dài mỏng, nàng nhớ có lúc chị ấy nhếch mày khi còn ở bệnh viện nó cực kỳ quyến rũ, lúc đó nàng thật sự đã có suy nghĩ muốn chiếm tiện nghi của chị ấy một chút nhưng vào giờ phút này thì khác. Nàng thật sự muốn Lam Nhã Tình giờ khắc này thuộc về mình, mặc cho thế tục đàm tiếu.

Vân Khúc Hoa nhấc tay ôm lấy Lam Nhã Tình, lại xoay vòng áp chị ấy ngay dưới thân. Nhìn người con gái trước mắt của mình trên thương trường làm việc quyết đoán, lạnh lùng sắc bén mà sắp xếp mọi việc ổn thoả mà hiện tại lại nhu nhược nằm dưới thân mình khiến cơ thể Vân Khúc Hoa đã nóng nay lại có ngọn lửa trong người nàng bùng cháy dữ dội hơn.

Nhưng ý định muốn áp chị ấy lại không thành vì nàng chẳng còn sức nữa. Vân Khúc Hoa biết cơ thể mình vốn dĩ đã bị người ta chuốc thuốc nhưng từ khi nào, ở đâu thì nàng không biết rõ, chỉ biết từ khi lên xe của Nhã Tình, nàng bắt đầu cảm thấy khó chịu, cố cắn răng để được Nhã Tình chị ấy chở về, thế quái nào lại chở mình về nhà chị ấy.

Vòng một cao vút, vòng hai mảnh mai, vòng ba đẫy đà, đôi mắt ươn ướt vì cơ thể quá nóng, cái mũi cũng ửng đỏ, tóc mai rủ hai bên cùng những giọt mồ hôi lặng lẽ chảy dọc vô cùng mị hoặc. Nét đẹp của Vân Khúc Hoa làm Lam Nhã Tình si mê, nguyện ý để nàng ngồi trên người mình làm loạn. Khẽ nâng cằm, Lam Nhã Tình nhìn Vân Khúc Hoa yếu ớt dựa vào người mình.

"Nóng", tiếng nỉ non của nàng khiến Lam Nhã Tình càng tức giận kẻ gây ra chuyện hôm nay. Tay cô nhanh cởi áo cho nàng, lập tức chiếc bra đen đập vào mắt cô, Lam Nhã Tình thầm mắng yêu nghiệt, nhưng điều đau lòng nhất là làn da trắng nỏn nà lại chi chít vết sẹo trên người Vân Khúc Hoa khiến Nhã Tình hơi chua xót. Nhận thấy thái độ khó chịu của chị ấy, Vân Khúc Hoa có chút tự ti, cố gắng dùng sức vùng khỏi vòng tay Nhã Tình nào ngờ cựa mình làm nút gài phía sau bra bung ra, nàng vô cùng xấu hổ. Lam Nhã Tình ngẩn người khi đôi gò bông xuất hiện trước mắt mình, như có ma chú, cô đặt tay lên xoa.

"Chị...", Vân Khúc Hoa cắn môi áp chế cơn khoái cảm của mình. Còn đối với Lam Nhã Tình thì đó như là một chìa khoá mang đến cho cô một món quà xinh đẹp đó là nàng, tay nâng gương mặt người con gái mình yêu, cô nhẹ nhàng hôn lên môi nàng. Bờ môi khô khốc nãy giờ mới được người ta để ý, Vân Khúc Hoa có chút hờn dỗi, nhẹ cắn môi ngu ngốc Nhã Tình. Như cá gặp nước, hai người bắt đầu triền miên.

Giờ phút này, Nhã Tình cô không còn suy nghĩ gì nhiều cứ thuận theo trái tim, yêu thương người con gái trong lòng mình. Tay cô vuốt nhẹ vòng eo, sau đó luồn ra phía sau xoa bóp vòng mông kia, nụ hôn cũng dần đi xuống cổ, xương quai xanh, mỗi nơi đi qua, cô đều tham lam để lại dấu ấn cho riêng mình. Bộ ngực Vân Khúc Hoa được Lam Nhã Tình thoả sức nắn bóp, cô mút nhẹ chúng sau đó lại kéo khoá váy, lộ ra chiếc quần lót đen tuyền đồng dạng với bra, lần nữa Lam Nhã Tình lại mắng yêu nghiệt.

Sau khi cởi đi chiếc quần lót đen nhỏ, Lam Nhã Tình đánh giá từ trên xuống dưới của Vân Khúc Hoa, cô nheo mắt, ý nghĩ tà ác bắt đầu xuất hiện. Cô xuống giường, lấy một chiếc cà vạt cột tay Vân Khúc Hoa lại treo trên thanh chắn đầu giường. Vân Khúc Hoa hoảng sợ, ngước nhìn lên Lam Nhã Tình còn nguyên bộ váy áo gài kín cả nút, còn mình trần như nhộng nằm dưới thân chị ấy, thật là có chút bất công.

Bất ngờ đôi chân thon dài của nàng được Lam Nhã Tình nhấc lên gác trên vai, nàng còn chưa chuẩn bị thì hạ thân bên dưới đã được chị ấy đặt môi lên. Tiếng thở dốc vang vọng khắp căn phòng, Vân Khúc Hoa nấc nghẹn "Đáng ghét...hức..."

Mặc cho Vân Khúc Hoa nức nở, Nhã Tình vẫn không nương tay, cô tận hưởng đoá hoa thuần khiết kia mang theo mùi hương của cỏ dại lại xen lẫn vị ngọt lịm của mật ong từ người Vân Khúc Hoa, cô ra sức dùng lưỡi kích thích đưa nàng đến cao triều. Lúc này, Lam Nhã Tình mới ngẩn đầu, nét đẹp yêu kiều của thiên thần đập vào mắt cô, Lam Nhã Tình nhịn không nổi nữa, bắt đầu mới cởi áo ngoài mình ra, sau đó là cởi từng cái khuy áo.

Vân Khúc Hoa chứng kiến hết thảy, nhìn bàn tay trắng như ngọc vừa thon vừa dài cởi từng chiếc khuy áo. Hôm nay Lam Nhã Tình diện sơ mi hồng nhạt cùng với chân váy đen, tóc xõa ra lại trang điểm nhẹ nhìn như cô sinh viên mới ra trường không khỏi khiến nàng say mê. Chợt bàn tay dừng lại chiếc bra trắng, Vân Khúc Hoa tự dưng muốn chui xuống một cái lỗ, da thịt trắng ngần không một vết sẹo, chiếc cổ thon dài, còn có vòng eo không một chút mỡ thừa kia khiến nàng nếu nhìn nữa chắc sẽ đui mù mất.

"Nhìn chị, Vân nhi."

Một câu nói này của Nhã Tình khiến phòng bị trong lòng Vân Khúc Hoa hoàn toàn bị đánh vỡ. Nàng ngẩn mặt nhìn động tác cởi đi chiếc bra rồi đến chiếc váy đen cùng quần lót, nàng hận bản thân nàng bị chuốc thuốc, nếu không nàng đã tự tay mình làm điều đó cho Nhã Tình. Vân Khúc Hoa không nghĩ những động tác cởi đi váy áo kia như là lời mời gọi nàng, khiến trong người nàng càng thêm rạo rực, thật sự nếu nàng không bị trói thế này thì có lẽ nàng sẽ đem Nhã Tình chị ấy lên giường dạy dỗ một phen.

Thần trí của nàng dường như đang bay ở đâu, thì Lam Nhã Tình bất ngờ lật ngược cho nàng nằm úp sấp, mông bị vểnh lên cao, một cái tát vào mông "Chát", Vân Khúc Hoa nỉ non "Chị bắt nạt em...a...", sau đó hoa viên được lấp đầy bởi ngón tay chị ấy.

"Vân nhi, từ giờ phút này thể xác và tâm hồn của em đều thuộc về chị."

Nàng không nhớ rõ lắm, chỉ nghe thoáng chị ấy nói gì đó, hình như chị ấy muốn cưới mình thì phải. Rốt cuộc là chị ấy nói gì không còn quan trọng nữa, mà hiện tại ngay thời khắc này nàng chắc một điều là, chính mình bị Nhã Tình chị ấy ăn sạch rồi.

Một nụ hôn kéo dài, Vân Khúc Hoa cảm giác hạ thân bị xé rách, hơi đau nên nàng nhíu mày, Lam Nhã Tình thấy thế nên nhẹ nhàng hôn tráng nàng sau đó bắt đầu di chuyển ngón tay. Từng đợt từng đợt khoái cảm kéo đến, Vân Khúc Hoa không kiềm nổi nữa bắt đầu rên rỉ, nàng nắm chặt ga giường trắng tinh mặc cho Nhã Tình ra vào, lúc sâu lúc cạn, lúc nhanh lúc chậm. Nghe giọng Vân nhi rên rỉ càng làm kích thích thần kinh của Nhã Tình, một tay cô mở trói cho nàng, tay còn lại tiếp tục tăng nhanh tốc độ. Lần thứ hai, Vân Khúc Hoa đạt đến cao triều, tưởng như mình sắp được nghỉ ngơi, nàng không ngờ Nhã Tình chị ấy lại phóng túng đến vậy, đến áp mình lần nữa.

"Đủ rồi...Nhã...Tình..." Tiếng thở dốc đứt quãng, Vân Khúc Hoa không dám nhìn Nhã Tình chị ấy vùi đầu dưới hạ thân mình. Chiếc lưỡi tà ác liếm mút hạt đậu nhỏ, lâu lâu lại cắn nhẹ khiến Vân Khúc Hoa không khỏi nức nở cầu xin. Vòng eo của nàng vốn dĩ đã không còn sức để mà đong đưa theo từng nhịp của Nhã Tình nữa, nàng chỉ nhớ trước khi ngất đi, Lam Nhã Tình vẫn còn giữ ngón tay của mình bên trong nàng...

Một đêm này không biết Vân Khúc Hoa đã bị áp bao nhiêu lần, mỗi lần đều là tiếng thở dốc cầu xin nhưng vẫn bị Lam Nhã Tình tà ác áp chế. Trời cũng gần sáng, Nhã Tình thấy Vân nhi đã ngủ mê, ai biểu nàng ta quá mức yêu nghiệt, ngay cả tiếng thở thôi cũng quyến rũ như vậy làm cô không kiềm chế được. Hôn nhẹ lên môi người yêu, cô lặng lẽ xuống giường lấy một cái khăn nóng nhẹ nhàng lau khắp người nàng, lau đến nơi tư mật thì Vân Khúc Hoa khẽ kêu

"Đừng... không muốn..."


Lam Nhã Tình mỉm cười, sau đó rất nhanh tìm bộ đồ ngủ mới thay cho nàng. Leo lên giường, cô ôm trọn Vân nhi vào lòng ngủ thẳng đến sáng.


Hôm nay ngoại lệ Lam Nhã Tình không cài báo thức đêm qua, cũng không dậy sớm như mọi khi để chạy bộ hay đến công ty đúng giờ như mọi ngày nữa mà là cô vào bếp:)). Tổng giám đốc lạnh lùng tà ác trên thương trường ai cũng sợ nay đã có tình nhân, cuối cùng cũng có người thu phục được trái tim mỹ nhân này rồi.


"Xèo xèo"


Mùi thơm quá, hình như là món ớt chuông xào thịt bò, còn có mùi vị của canh rau nữa thì phải, sao tự dưng thấy đói vậy nè.


Mở mắt, Vân Khúc Hoa nhìn xuống cái bụng đang kêu của mình. Nàng thở phào thì ra đêm qua tất cả chỉ là mơ thôi, nhưng mà nàng ngơ ngác nhìn cả căn phòng, có gì đó không đúng...


Vân Khúc Hoa cư nhiên thốt lên một câu "Thôi xong rồi!"


PS: Mấy đứa thấy viết được k ta:v

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK