• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kể từ ngày hôm đó, Lục Tử Hàn hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của Lam Phi.

Trước khi Lục Tử Hàn lựa chọn, hắn đã hỏi Lam Phi có tin hắn không. Cô đương nhiên gật đầu. Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn thấp thỏm không yên.

- Đang nghĩ gì vậy?

Lục Cẩn từ đâu bỗng xuất hiện trong nhà khiến Lam Phi giật thót. Từ sau khi Lục Tử Hàn đáp ứng điều kiện của hắn, thì cô đã được hắn thả ra. Nói là thả nhưng mọi hành động hay cuộc sống của cô đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay. Nhiều lúc Lam Phi nghĩ bản thân đang giống như lãnh án treo vậy, được tự do nhưng vẫn bị quản thúc gò bó.

Biệt thự trước kia của Lục Tử Hàn đã bị niêm phong. Lam Phi không thể ở đó đợi hắn được nữa. Cô quyết định dọn về nhà cũ của ông nội sống chờ đợi. Thật không ngờ, Lục Cẩn lại mò tớ đây, đi vào như chốn không người.

Lục Cẩn muốn tiến lại ôm lấy Lam Phi, nhưng cô đã nhanh chóng né tránh, nhảy từ trên ghế sopha xuống.

- Theo như thân phận hiện giờ, tôi là cháu dâu của chú. Mong chú nhỏ tiết chế lại hành vi của mình.

Lục Cẩn cởi chiếc áo vest bên ngoài vắt lên thành ghế. Hắn mệt mỏi ngả lưng xuống, giơ tay ra hiệu cho cô lại gần.

Đương nhiên Lam Phi làm sao có thể nghe lời hắn được? Cô lùi lại, quay người chạy ra ngoài sân lớn. Ai ngờ, bên ngoài ấy vậy mà lại có một đám áo đen đứng canh gác nghiêm ngặt ngoài đó. Cô quên mất thân phận của Lục Cẩn này không hề đơn giản, chính vì thế bên cạnh hắn lúc nào cũng có vệ sĩ. Đám người này... cô đã từng chứng kiến, bọn họ toàn cao thủ máu lạnh.

Hết đường chạy, Lam Phi bất giác thở dài lại quay trở vào bên trong.

- Chú nhỏ, đây là nhà tôi. Mong chú lần sau đến thì đừng tự tiện xông vào như thế.

- Qua đây!

Lam Phi vẫn bất động.

Dường như cô không phản ứng gì khiến Lục Cẩn có vẻ khó chịu. Hắn hơi nhướm mày nhìn về phía của cô.

"Đoàng" một tiếng súng vang lên tim của Lam Phi giật thót. Viên đạn mà Lục Cẩn vừa bắn ra mới lướt qua tai cô ghim vào tường. Chỉ cần lệch một chút xíu nữa thôi, chỉ sợ viên đạn kia đã ghi thẳng vào mặt cô rồi.

- Qua đây!

Lần này Lam Phi thoả hiệp.

Cô đi tới trước mặt của Lục Cẩn. Hắn vươn tay ra kéo cô vào lòng, hệt như trước đây.

Lam Phi cực kì bài xích với cái kiểu ôm ấp này. Lục Cẩn thì ngược lại rất yêu thích. Hắn cúi xuống vùi đầu vào hõm cổ của cô hít lấy hương thơm.

Tô Song, nhà điều chế hương bên cạnh Lục Cẩn đã từng điều chế rất nhiều hương thơm để chữa căn bệnh mùi hương này giúp hắn. Tuy nhiên, dù có chế ra bao nhiêu mùi hương thì đó cũng chỉ là nhân tạo, không giống như mùi hương tự nhiên được.

Sở dĩ Lục Cẩn yêu thích Lam Phi như vậy cũng chỉ vì mùi hương trên người cô. Hương thơm này khiến cơn đau đầu lâu năm của hắn dịu đi rất nhiều.

- Tử Hàn đi Mỹ rồi.

Lam Phi suýt nữa không kiềm chế được nước mắt khi nghe Lục Cẩn nói.

Bên trong nội tâm của cô rất khó chịu, thậm chí có chút tủi thân. Tuy nhiên, mặt ngoài cô rất bình tĩnh, không biểu hiện cái gì thái quá.

- Nói chuyện này cho tôi làm gì?

- Nó vừa trở về liền bị ngã từ tầng 3 xuống.

Cả người Lam Phi run lên. Lục Cẩn nói tiếp.

- Nghe nói tình trạng của nó rất nghiêm trọng, lâm vào hôn mê sâu. Nếu biết trước như vậy, tôi đã bảo nó kí vào đơn ly hôn. Cho dù nó hôn mê cả đời thì em và tôi vẫn có thể đường đường chính chính bên nhau.

Đến giờ phút này, Lam Phi không thể nhẫn nhịn được nữa. Cô giơ tay giáng cho Lục Cẩn một cái tát.

- Im ngay! Không cho phép anh nói anh ấy như vậy!

Bộ dạng này của Lam Phi khiến tâm tình của Lục Cẩn dần trở lên khó chịu. Hắn chợt bóp chặt lấy cổ của cố, thuận thế ép cô ngã xuống ghế sopha. Ánh mắt của hắn trở nên sâu hút, nụ cười nộ ra khát máu.

- Không nhẫn nhịn nữa sao? Chẳng phải lúc trước em rất giỏi chịu đựng à? Chỉ vì nghe thấy Lục Tử Hàn gặp nguy hiểm mới trở về con người thật của mình?

- Đúng, tôi là vì anh ấy.

Tóc của cô bị Lục Cẩn giựt lại về phía sau. Cô càng giãy giụa, hắn càng ghì chặt hơn. Cuối cùng, Lục Cẩn giơ tay giáng cho cô một cái tát. Sức lực của hắn vốn rất lớn nên bên má của cô nhanh chóng đỏ ửng, khoé miệng còn rỉ máu. Giờ phút này, Lam Phi hoàn toàn bị hắn làm cho nhớ lại cảnh bị tra tấn trước kia. Hai mắt cô ửng đỏ, không kìm lòng được mà rơi nước mắt.

Suy cho cùng dù có mạnh mẽ như thế nào đi chăng nữa thì Lam Phi cũng chỉ là một cô gái. Tâm lí của cô vững vàng hơn người khác nhưng cũng rất nhạy cảm hơn bình thường.

Sau một hồi lâu, cuối cùng Lục Cẩn mới bình tĩnh lại buông tay ra. Hắn nhìn vết đỏ trên má của Lam Phi, rồi nhẹ nhàng đưa tay lau đi vết máu ở khoé miệng của cô.

Trước đây, Lục Cẩn mỗi lần tức giận sẽ đánh cô, hành hạ cô. Ngay sau đó, khi cơn giận qua đi, hắn sẽ nhẹ nhàng vỗ về an ủi cô như chưa từng có chuyện gì. Cái tâm lí biến thái này khiến cô ám ảnh đến nỗi nằm ngủ cũng gặp ác mộng.

- Đừng làm tôi giận nữa.

Lam Phi thở dốc, vẫn cảm thấy sợ hãi tột độ.

Lục Cẩn ôm cô vào lòng, vuốt nhẹ lên mái tóc của cô.

- Quên Lục Tử Hàn đi cho tôi! Em chỉ có thể ở cạnh tôi. Nếu còn nhớ đến hắn hay bất cứ ai khác, tôi sẽ để em chứng kiến cảnh tôi giết chúng.

- Buông... Buông tha cho tôi đi...

Lam Phi chợt nức nở khóc lớn. Cô sợ quá khứ sẽ lặp lại, cô sợ sẽ bị tên ác ma này tra tấn tinh thần. Như vậy, còn khổ sở hơn là chết.

Hắn đã từng giết người trước mặt cô, thậm chí thủ đoạn còn rất tàn độc.

Lam Phi vẫn nhớ rõ máu của nạn nhân hắn giết còn bắn lên mặt của cô khiến cô lập tức không chịu được kích động liền ngất đi.

- Tiểu Phi, nếu em ngoan ngoãn, tôi sẽ tha cho Lục Tử Hàn. Kể từ giờ phút này, em dám chống đối tôi một lần, tôi sẽ cho người chặt một bộ phận trên cơ thể của nó.

- Em không muốn hắn chết chứ?

Nghe Lục Cẩn nói xong, Lam Phi chịu không nổi mà ngất đi. Lục Cẩn vẫn như cũ ôm chặt lấy cô. Không biết qua bao lâu, cuối cùng hắn mới bế cô đứng dậy đi ra ngoài.

- Lục Tam gia.

Đám người áo đen lần lượt cung kính cúi xuống.

- Đến bệnh viện. Liên hệ với viện trưởng chuẩn bị mọi thứ trước khi tôi đến. Bảo bối của tôi không được xảy ra bất cứ chuyện gì cả.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK