Ngay cả Tiểu Như, tôi cũng không dám tiết lộ nửa câu, chỉ cố gắng an ủi cô ấy: [ Ngày mai sẽ có câu trả lời!]
Tiểu Như đột nhiên nức nở: [ Nán Nán, tôi chỉ muốn về nhà thôi.]
Lúc này Đường Dĩnh đứng dậy và vỗ vai Tiểu Như.
Tôi lo lắng chờ đợi lời nhắc ẩn danh, và cuối cùng nhận được một tin nhắn văn bản: [ Gợi ý: Người chết được ngụy trang rất kỹ.]
Người chết ngụy trang rất kỹ?
Đây là ý gì?
Điều đó có nghĩa là cậu ta quá kín đáo trong nhóm người đến nỗi chúng tôi không ai chú ý đến cậu ta?
Tôi cảm thấy đau đầu
[Bạn phải đến phòng học trong vòng mười phút, người vi phạm sẽ bị trừng phạt khủng khiếp - ẩn danh!]
Khi tôi nhận được tin nhắn này, tay tôi không thể ngừng run rẩy. Bởi vì kích động, hôm nay tôi có thể bắt con quỷ đang lẩn trốn trong nhóm người!
Sau khi đến phòng tự học, tôi cầm bộ bài poker ngày hôm qua, [ Hôm qua tôi phát cho các lá bài poker cho các cậu, chỉ có tôi là biết con số cụ thể, người khác đều không biết.]
Mọi người gật đầu, có thể thấy từ biểu tình nghiêm trọng của họ rằng họ không hề giao lưu với bất kì ai đêm qua.
[ Năm thẻ bài của các cậu có phải hay không tạo được thành một hàng năm số? ]
[ Hửm.]
Mọi người đều gật đầu.
[ Bây giờ các cậu xỉa tung thứ tự của năm thẻ và tạo lại một số có năm chữ số.]
Châu Đình xỉa các thẻ bài poker và lấy bút ghi lại các con số hiện tại. [ Giờ thì sao? ]
[ Dùng vị trí năm con số lớn đem trừ đi vị trí năm con số nhỏ, nếu kết quả là năm chữ số, hãy giữ lại một số trong lòng, nói cho tôi biết bốn số còn lại, nếu nó là bốn chữ số thì giữ lại một số trong lòng, nói với tôi ba số còn lại, ví dụ vậy.]
[ Cho dù tôi đoán đúng hay không, tôi sẽ không nhìn vào thẻ của cậu, cậu chỉ cần cho tôi biết nếu tôi đoán đúng.]
Tôi thể hiện mọi thứ một cách bình tĩnh, nhưng thực tế nội tâm đã cười lạnh một hồi.
Đây là mở bài mà tôi đã cất giấu!
Bởi vì ngay cả khi tôi thực sự không nhìn vào thẻ của bên kia, tôi cũng có thể biết rõ ràng thẻ của bên kia là gì, để đánh giá xem bên kia có nói dối hay không!