- Vẫn chưa được.
Ta ngắt lời nàng ta, hừ, ta đáng lẽ đã phải là người mạnh nhất lục địa, nếu không phải nàng ta (một phần là do ta) làm nên mới trở thành thế này, một chút sức mạnh cỏn con ấy, làm sao mà đủ! Sự đã rồi, ta là không còn cách nào khác mới phải chấp nhận sự thật này, cơ thể này, bồi thường như vậy, nàng ta quá lời rồi! Vứt bỏ cảm giác tội lỗi đi, 47, đây là cơ hội ngàn năm có một, phải biết tận dụng!
Ta đảo mắt, trong lòng âm thầm tính toán, cơ thể này cộng thêm toàn bộ thuộc tính của [47] nữa thì so với tân thủ quả thật chẳng khác gì quái vật, nhưng để sống sót với danh hiệu Ma Vương, còn chưa kể đến lũ loài người đang nhăm nhe cho ta đi bán muối thì quả thật như trứng chọi đá, sớm muộn cũng sẽ lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân. Chậc, tạm thời phải xem tình thế trước mắt đã!
- Này, ngươi nói 2 thế giới của chúng ta tuy rất giống nhau, nhưng nhất định vẫn phải có sự khác biệt chứ? Ví dụ như tôn giáo, chế độ tu luyện, khoảng cách địa lý, vân vân và mây mây?
- À, thực ra khác biệt cũng không quá lớn, nhưng người của thế giới chúng ta tu luyện chậm hơn các người rất nhiều, hơn nữa muốn thăng cấp cũng gặp rất nhiều hạn chế, đâu như các người có vài tháng, liền đã xấp xỉ lv50?- nàng ta nhún nhún vai- Hiện tại Atlas lục địa như thế nào ta cũng không rõ ràng lắm, ai ai, ta đã rời thế giới ấy quá lâu rồi, cũng không theo kịp họ nữa, ngài nên tự tìm hiểu đi thôi!
Con nhóc vô trách nhiệm này! (Tác giả lảm nhảm: thông tin cơ bản về thế giới này sẽ có trong chương phụ, xin mời đón đọc)
Nói chuyện quả thật khiến người khác muốn đấm mà!
Ta chép miệng, quyết định ném chủ đề kia ra sau đầu. Chậc, sau này còn có thời gian, không vội không vội.
- À còn nữa, Ma giới cùng Nhân giới cũng không thấy có động tĩnh gì, có phải họ vẫn chưa biết ta đã xuất hiện?
- Là ngài không biết đấy thôi. - Tarin hướng ta khinh bỉ nói, ta cũng trừng lại nàng ta, sao ban đầu ta lại có ý nghĩ ngu ngốc là nàng ta rất dễ thương nhỉ?
- Ngài cho rằng một tân Ma Vương đến từ thế giới khác là chuyện rất bình thường sao? Điều này thể hiện là, thế giới này rất có khả năng sẽ đổi chủ. – Nàng ta phất tay- Thậm chí, nếu ngài không trở thành thế này, và có chẳng thèm đánh chiếm nhân giới đi chăng nữa, thì ngài vẫn là miếng mồi ngon đối với các thế lực trên toàn đại lục. Năng lượng sức mạnh từ một Ma Vương, hơn nữa còn là một Ma Vương được-lựa-chọn không hề tầm thường đâu.
Nàng ta nhắm mắt, trong miệng lầm rầm một đống chú ngữ kì quái, một lúc sau liền thở dài:
- E rằng không chỉ Ma Giới, mà các Nhà Tiên Tri của Nhân Giới cũng đã nhận ra rồi. Có lẽ 1 tháng nay, trong lúc ngài ăn ngon ngủ kĩ, Nhân giới đã sốt sắng xây dựng quân đội, chiêu dụ Anh Hùng, thuộc hạ thân cận của Đại Ma Vương 600 năm trước có lẽ cũng đã thức tỉnh, đang điên cuồng tìm kiếm chủ nhân mới của chúng đấy!
Tarin không kiêng nể gì hướng ta trỉ trích, còn ta trong thâm tâm lại âm thầm rơi lệ, cuối cùng bổn cô nương đây đã tạo nghiệt gì, người ta xuyên qua không hoàng tử công chúa thì cũng là Anh Hùng giải cứu thế giới, vì cớ gì, ta xuyên qua lại thành Ma Vương người người đuổi giết? VÌ CỚ GÌ???? (Tác giả: vì chụy thích thế :v)
Ta hít một hơi sâu, cũng âm thầm khâm phục bản thân thân trải qua mấy cú shock liên tiếp mà vẫn kiên cường đứng vững, nếu đã như vậy, nhân danh đại-thần-không-game-nào-không-phá-đảo-được, ta nhất định sẽ trở thành Ma Vương lợi hại nhất!
.
.
.
Mà thôi, lo giữ cái mạng đã.
- Này, lúc trước ta có gặp một tên tự xưng là Huyết Vương, hắn dường như nhận ra thân thế thực sự của ta. Hắn có vẻ không chắc chắn lắm, nhưng để đảm bảo, liệu ngươi có cách nào tạm thời che dấu đi khí tức của ta hay không? - Ta hỏi.
Tarin nghe vậy bèn hơi nhíu mày, bay quanh ta một vòng, sau đó gật đầu:
- Được thôi! Linh hồn của ngài hiện tại đang dần dung hợp với thân xác mới nên ma khí thoát ra rất ít, nhưng sau tân thủ cơ thể ngài sẽ hoàn toàn thay đổi thuộc tính, thậm chí biến đổi để hoàn toàn phù hợp với Thi tộc, đến lúc đó cả Ma Giới lẫn Nhân Giới đều có thể phát hiện ra ngài, với tình hình hiện tại, quả thật có chút…- Nàng ta nhìn ta từ trên xuống dưới, thở dài 1 hơi, sau đó tiếp tục- Vậy ta sẽ thực hiện phong ấn lên cơ thể ngài, đều này sẽ ức chế ma khí, nhưng đồng thời sẽ khiến ngài không thể hấp thụ toàn bộ khả năng thuần túy của Thi tộc. Ngài xác nhận chứ?
Nghe Tarin nói vậy quả thực khiến ta băn khoăn, không phát huy được toàn bộ sức mạnh Thi tộc sẽ tạo ra hạn chế rất lớn, mà điều cần kíp nhất hiện tại lại là phải nhanh chóng mạnh lên.
- Ngươi không còn cách nào khác sao?
Tarin trầm ngâm, việc này quả thật có chút làm khó nàng ta.
Ta nhìn nhìn, sau đó bèn không kiêng nể gì giở giọng uy hiếp. Đùa chứ, không phải ngươi thì ta phải chật vật như thế này sao?
- Tarin, ngươi nên nhớ, nếu không phải do ngươi, thì hiện tại ta đã như thế nào.
Có vẻ lời này tác động lên nàng ta, ta thấy nàng ta hơi run rẩy, sau đó lại một lần nhìn ta bằng ánh mắt tội lỗi cùng áy náy, đến mức giọng nói phát ra cũng hơi run run:
- T-ta nhất định sẽ cố gắng….
~~ Ta là phân cách tuyến thời gian~~
Không biết đã trải qua bao lâu, lúc ta đang buồn buồn ngồi tết tóc, Tarin dường như cuối cùng cũng nghĩ ra phương án, hớn hở bay về phía ta, lớn tiếng gọi:
- Này!! Này!!! Có cách rồi!!!
- Ta không phải này, ta có tên, thỉnh gọi ta là….-Ta đang khó chịu nói bỗng nhiên khựng lại, tên? Ta cuối cùng tên là gì vậy?
Tarin dường như không để ý đến một phút thất thần của ta, nàng vui vẻ bay xuống trước mặt ta, sau đó hào hứng nói:
- Ta sẽ dùng một loại phong ấn đặc biệt của Thần tộc cho ngài, loại phong ấn này vẫn hạn chế ma pháp cùng sức mạnh Ma tộc, tuy nhiên ngài có thể tùy ý điều khiển nó! Này nhé, phong ấn này ngài có thể tùy ý mở đóng bất cứ lúc nào, lại còn không gây đau đớn, hơn nữa lại còn có thể tu luyện! Thế nào thế nào, chẳng phải rất lợi hại sao!!!!
Ta liếc mắt nhìn Tarin khoa tay múa chân, nàng ta nói cái gì nghe mơ hồ vậy?
- Nói rõ hơn chút xem? Tu luyện?
Nàng ta nhún nhún vai:
- Đúng a! Phong ấn này có thể tu luyện, nhưng mà tu luyện thế nào thì ta không biết! Cái này ngài phải tự giác tìm tòi, nghe nói thuộc tính cộng thêm từ loại phong ấn này rất rất là lớn đó!!!
Thuộc tính cộng thêm? Mắt ta sáng lên, không tồi không tồi.
- Và quan trọng là, phong ấn này nhìn qua rất đẹp!!! Ta cũng có một cái đó!
Nàng ta hớn hở vén cổ tay, nhưng với cái thân hình nhỏ nhắn kia, ta quả thật chẳng nhìn ra cái hình thù gì cả. Ta chép miệng, cảm thấy khó hiểu, ngươi phong ấn bản thân làm cái gì? Chỉ vì cái phong ấn đó đẹp thôi sao?
- Nghe được đấy, vậy làm gì thì làm đi.
Tarin gật đầu, xoay xoay cổ tay, sau đó hỏi:
- Ngài muốn tạo phong ấn ở đâu?
Ta nhìn bản thân một vòng, nghĩ lại, vẫn nên ở nơi kín đáo chút.
- Chỗ này đi- ta chỉ chỉ vào chân mình, tốt nhất đừng ai nên nhìn thấy, bằng không sau này làm việc xấu, rất dễ bị nhận ra (¬‿¬)
- Ngài chắc chứ? Mà quên, áp dụng phong ấn Thần tộc lên Ma nhân, ban đầu cảm giác sẽ không thoải mái gì đâu.
- Không sao, dù gì ta cũng không cảm thấy đau. - Ta thoải mái phất phất tay, bổn cô nương ngã núi còn chẳng hề hấn gì, cái này? Xời, muỗi.
- Nếu không có vấn đề gì, ta bắt đầu đây. Ngài đứng lên đi.
Ta đứng lên, Tarin bắt đầu nghi thức, nàng ta bay quanh ta vài vòng, trong miệng lại bắt đầu lẩm bẩm đống chú ngữ kì quái, tay liên tục tung bột phấn về phía ta. Ồ, ra đây chính là cảm giác hào quang quấn thân sao? Ha, cảm giác như mình là đấng cứu thế vậy. Mặc dù sự thật lại vô cùng bi ai =_=
Những tia sáng kết thành một kết giới rực rỡ, bao lấy ta, cảm giác toàn thân như lơ lửng trên không trung. Tarin vẫn tiếp tục lẩm bẩm thứ tiếng của người sao Hỏa, cái nghi thức này bao giờ mới xong đây?
Định than một câu, ai ngờ vừa mở miệng, một cơn đau thắt đột ngột kéo đến, khiến ta không nhịn được thét lên một tiếng, sau đó trước mắt tối sầm lại, ta cứ thế hoa hoa lệ lệ ngất đi. Chẳng phải cơ thể này không cảm giác được đau sao!!!