Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đàn ông gần như kéo cửa sổ xe xuống cùng một lúc, một người lạnh lùng cao quý, một người ôn hoà xa cách.

Hai ánh mắt lạnh lùng chạm vào nhau trên không trung, nhiệt độ bốn phía lập tức hạ xuống điểm đóng băng.

Vẻ mặt Lăng Tiêu rất lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén, giọng nói mang theo cảnh cáo: “Một vừa hai phải, nếu có lần sau thì tự gánh lấy hậu quả.”

Đối mặt với tầm mắt của Lăng Tiêu, Mộ Tư không hề né tránh, ánh mắt sắc bén như đao, trong lạnh lùng lại mang theo không cam lòng và hận thù mãnh liệt: “Lăng Tiêu, anh không nên động vào cô ấy"

Khí thế của Lăng Tiêu mạnh như một con hổ, cho dù chỉ ngồi ở đó, nhưng vẫn mang theo cảm giác không giận đã oai: “Nhớ kỹ, hiện tại cô ấy là vợ của Lăng Tiêu này, trừ phi tôi không cần, nếu không không ai được mơ ước.”

Dưới ánh mắt âm u không cam lòng của Mộ Tư, Lăng Tiêu chậm rãi nâng cửa sổ xe lên, rất nhanh chiếc xe đã biến mất.

Thịnh Hoàn Hoàn gọi điện thoại cho hắn thật lâu, mãi đến cuối cùng mới có người nghe máy: “Anh ở đâu?”

" Giọng nói của cô có chút sốt ruột.

Lăng Tiêu trả lời: “Ở phía sau cô”

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức xoay người nhìn về phía xe sau, ba giây sau, xe của Lăng Tiêu lại xuất hiện trong tầm mắt cô.

Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra, đồng thời thất vọng trong lòng cũng tan đi một chút, cô còn tưởng rằng hắn có việc phải rời đi giữa chừng chứ.

Lúc này cô cũng không biết, vừa rồi “Người mới” và “Người cũ” của cô đã chính diện giao phong ở cách đó không xa.

Nhìn thấy xe của Lăng Tiêu, rốt cuộc cậu nhóc cũng hoàn toàn thả lỏng lại.

Đoàn xe Vũ Yến.

Sáng sớm Cao Dương đã đến đoàn xe, lại phát hiện Lý Hưng Hoài tới còn sớm hơn mình, hai người ngồi trên sân tập, nhìn cái sân to lớn này, họ cảm thán về huy hoàng năm đó.

Đoàn xe của bọn họ khởi bước còn sớm hơn đoàn xe Quân Hạm ngày nay, thậm chí đã từng sinh động trong giới đua xe quốc tế.

Cho dù là hiện tại, phóng mắt nhìn khắp Hải Thành, sân tập của đoàn xe Vũ Yến vẫn là lớn nhất, vị trí tốt hơn đoàn xe khác rất nhiều, trước có bãi đua xe Tây thành, sau có đường đua Tinh Vũ.

Nhưng hiện giờ lại xuống dốc chỉ còn lại hai mươi chiếc xe cấu hình thấp, mười mấy tay đua và mấy chục học viên.

Mà đối thủ một mất một còn nhiều năm của Vũ Yến – Quân Hạm, hiện tại đã trở thành cái nôi trong lòng các tay đua.

Cao Dương vỗ vỗ lên tay Lý Hưng Hoài: “Mọi chuyện sẽ khá lên.”

Lý Hưng Hoài nói: “Tôi biết, từ ngày đầu tiên nhìn thấy cô ấy, tôi đã biết cô ấy là người chúng ta muốn tìm”

Cao Dương gật gật đầu, giơ tay nhìn đồng hồ: “Cũng đã đến giờ rồi, chắc cô ấy cũng sắp tới, chúng ta đi ra ngoài nhìn xem!”

Cao Dương vừa nâng Lý Hưng Hoài dậy thì đã nghe thấy bên ngoài truyền đến từng tiếng vang lớn, còn xen lẫn với tiếng chửi rủa.

Cao Dương nhìn ra bên ngoài, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc sầu lo: “Không tốt rồi, đội trưởng Lý mau báo cảnh sát, mau.”

Vừa nói xong liền thấy mấy người đàn ông tay cầm côn sắt đi về hướng bọn họ.

“Các người là ai, muốn làm gì?”

Cao Dương lập tức chắn trước mặt Lý Hưng Hoài, đi về hướng mấy người đàn ông, kết quả bụng bị người ta đạp một chân, lập tức bị đẩy ngã xuống đất.

“Lão Cao” Lý Hưng Hoài vừa thấy tình hình không đúng thì lập tức lui về phía sau, lấy di động ra muốn báo cảnh sát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK