Dung, Lam và Ly nhìn thấy nhóm của Phong thì bất ngờ, cả ba người đi đến chỗ nhóm của Phong. DUng hớn hở chào Quân. “ Cháu chào chú ạ?”. Quân cười gật đầu với cô. Ông cũng đã nghe nói về cô luật sư trẻ này, không ngờ người thật lại xinh như vậy. Vì tính chất công việc mà ông rất quen thuộc với văn phòng luật sư của Lam. Dù sao thì bên biết luật, bên điều tra tội phạm. Đôi khi cũng có những mối quan hệ lợi ích với nhau. Lam cũng bắt tay chào hỏi Quân. Cả hai người đúng là rất thân thiết. Ly cũng chào hỏi Quân. Ly vẫn là thành viên cố vấn cho cảnh sát mà.
Vừa chào hỏi Quân phong, Dung quay sang thấy cái mặt Thối của Phong thì cau mày khó chịu. Cái thằng cha tứ chi phát triển này đến đây làm gì? Đúng là sỉ nhục của một nền văn hóa mà. Lam cười chào hỏi Phong. “ Sao các cậu lại đến đây?” Hương vừa thấy Lam mắt đã sáng lên. Cô nói xen vào “ Bọn em được sếp cho đến đây mở mang đầu óc ạ. Các anh cũng được mời ạ?”. “Đúng vậy, anh đến để hỗ trợ pháp lý cho ông Vượng, làm mấy cái hợp đồng bảo hiểm ấy mà?” Ly cười nhìn mọi người “ Chị chỉ đến đây chơi thôi, các em biết mà. Công việc nặng đầu nên phải thư giãn?”.
Nói đoạn Ly quay sang Quân “Chú Quân đến đây chắc là có việc ạ?”. Quân vội vàng lắc đầu cười “ Không có, chú cũng chỉ đến đây mở mang kiến thức thôi. Chứ không lại thụt lùi so với xã hội.” Mọi người cười phá lên. Bầu không khí cũng được hòa hoãn hơn.
Ly hỏi Phong “ Thế nào cậu đã tìm được manh mối chưa?”. Phong biết Ly hỏi về việc anh đang điều tra các phòng khám tâm lý tư nhân. Anh lắc đầu ngao ngán. Lam đi đến vỗ vai Phong an ủi. “ Chuyện gì cũng từ từ, rồi sẽ có kết quả thôi?”. “ Dạ anh”. Dung nhìn quanh rồi nhìn nhó của Phong mà cứ nghi ngờ. Cô hất mặt về phía Phong “ Này đầu trâu. Khai thật đi, các anh đến đây làm gì?”. Mọi người ngạc nhiên nhìn Dung. Cô đúng là to gan đấy.
Nhìn cái mặt của Phong không được trắng lắm đã chuyển sang màu gan heo rồi. “ cô gọi ai đấy?”, “ Thì anh chứ ai? Người gì cái mặt khó đăm đăm làm việc như phường ăn cướp chẳng động não tý nào. Goi đầu trâu là nể lắm rồi đấy?” Có tiếng cười khúc khích của Minh và Hương. Phong quay lại lườm cả hai. Anh tức giận định cãi lại Dung thì có tiếng của ông Khôi vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.
Khôi mặt mũi tức giận, ông ta hầm hè nhìn Linh đứng đối diện. “Có sinh viên nào như cô không? không biết tôn sư trọng đạo gì cả”.
Linh cười nhếch mép, cô khanh tay trước ngực mặt hất lên thách thức nhìn Khôi.” Thầy cũng phải ra dáng thầy. Đừng tưởng làm thầy thì muốn làm gì thì làm”. Bị học sinh của mình sỉ nhục trước mặt bao nhiêu người, Khôi tức tối “Cô có muốn qua được kỳ sát này này không?”.
Tuy nhiên có vẻ cô nàng Linh này cũng không vừa. “Thì sao? Năm nay không được thì thi năm nữa” Cô nói thế làm cho Tùng đứng bên cạnh sợ hãi co người lại. Vượng cũng gãi đầu xấu hổ. Ông gãi đầu lắp bắp “ Tôi có việc tôi đi trước nhé”. Nhìn cái thân hình của ông bỏ đi mà đến tội.
Quân đá chân Phong một cái ra hiệu cho anh đi cùng mình. Chắc là ông có chuyện gì đó rồi. Trước khi đi Phong hất mặt ra hiệu cho Minh và Hương đến chỗ nhóm của Khôi xem có chuyện gì.
Thấy Phong đang tức giận cũng phải bỏ đi, Dung tò mò hỏi Lam “ anh, chú ấy bỏ đi chắc có chuyện gì ấy nhỉ?”. Lam đến bó tay với cô bé này. Anh gõ vào đầu của cô bé “ Tò mò ít thôi, chuyện của cảnh sát thì đừng có tham gia vào?” Dung cũng chỉ hỏi thế thôi chứ cô cũng đâu dám tham gia.
Ly lại nhìn bóng dáng của Quân và Phong suy nghĩ. Hương đi đến khoác tay của Ly thân mật “ Chị Ly ơi, kệ bọn họ đi. Chị em mình đi xem đồ đi. Đến đây rồi mà không đi tham quan thì tiếc quá.” “ Được thôi.”
Ly và Hương khoác tay nhau đi. Dung và Lam thì vẫn để ý đến nhóm của Khôi đang cãi nhau. Minh đành thở dài đi đến. Tất cả mọi người đều chỉ quan tâm đến cuộc cãi nhau của thầy trò Khôi và Linh mà không nhìn thấy một người ăn mặc thần bí đứng ở trong góc từ lâu.
Anh ta mặc bộ quần áo kì dị, quấn khăn khắp người chỉ để hở đầu, hai bàn tay và từ đầu gối xuống. Chân đi đôi giày vải, quần lộ ra ngoài khăn màu nâu như người hành khất. Anh đi đến chỗ Khôi và Linh. Vừa đến nơi cũng là lúc nghe được Khôi nói to với Linh.
“Được lắm, nếu đã như vậy thì cô cút đi, đừng có theo tôi.”
Linh nghe Khôi đuổi tức giận, cô quay người bỏ đi ra ngoài, trước khi đi Linh quay lại nhìn chằm chằm vào Khôi. “Ông cứ chờ đấy, tôi sẽ vạch bộ mặt thối tha của ông. Hừ”
Khôi tức giận đứng thở hồng hộc, Tùng đứng bên cạnh vỗ vai Khôi cho thuận khí. Anh nhìn theo bóng dáng của Lý mà thở dài.
Quay lại chỗ Quân và Vượng đang nói chuyện với nhau. Thực chất lần này đến đây là Quân đang nhận được 1 vụ án buôn bán đồ cổ giả xuyên quốc gia. Ông muốn tìm hiểu thêm về nghề và những con người đang sưu tập để dễ dàng phá án.
Phong để ý đến Vượng và Quân nói chuyện gì mà chú ý đến bảo vệ đằng sau của Vương. Anh ta có ánh mắt nghiêm nghị, dáng đứng thẳng tắp tay lúc nào cũng để ở phần thắt lưng có để dùi cui điện. Tay kia đút túi quần.
Phong đi đến vỗ vai người bảo vệ. “Chú em? Đổi nghề rồi à?”. Đây đúng là một cậu côn đồ tên Sơn. Trước kia hay gây sự bị Phong bắt về đồn suốt. Không ngờ bây giờ bây giờ cậu đã thay đổi.