• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa, Mộ Dung Thất Thất chết tiệt dường như có bôi chút dược trên chủy thủ, Tấn Mặc cảm giác miệng vết thương mỗi lúc một tê thêm, thân thể như mất đi tri giác, động tác trong tay cũng dần dần chậm lại.“Ba”, lưng của Tấn Mặc ăn phải một quyền nặng nề của Thượng Quan Vô Kỵ .

Nữ nhân chết tiệt! Vì tránh để thuốc tê này làm cho mình mất đi thanh tỉnh, Tấn Mặc đã băng bó tốt miệng vết thương, bây giờ máu tươi lại xâm nhiễm đi ra, đau đớn kích thích hắn, khiến cho hắn thanh tỉnh hơn rất nhiều. Tấn Mặc có chút hối hận, hẳn là nên nghe lời của Phượng Thương, đừng có xem thường nữ nhân này ! Nữ nhân có thể được Phượng Thương coi trọng không phải là nữ tử tầm thường –

Ba người đánh nhau trong Đoan Mộc Phủ đã sớm kinh động đến Đoan Mộc Lỗi cùng Đoan Mộc Tình, thời điểm biết được nam tử hôm nay đến chữa bệnh căn bản là không phải Quái y Liên công tử, mà là Tà y Tấn Mặc của Bắc Chu, Đoan Mộc Tình mặt mũi trắng bệch.

Vừa rồi Tấn Mặc đã xem mạch cho nàng, chuyện nàng không thể mang thai – bí mật của một quốc gia chi mẫu, đã bị ngoại nhân biết, đây là chuyện nhục nhã đến cỡ nào! Nhất thời, trong lòng Đoan Mộc Tình dâng lên một cỗ khuất nhục mà trước nay chưa từng có, nàng đã quyết, nam nhân này không thể lưu lại, phải chết!

“Người đâu, bắt tặc nhân của Bắc Chu này cho bản cung, mau xử tử hắn!”

Chương 22: Dục Tử Hoàn

Đoan Mộc Tình ra lệnh một tiếng, cung thủ Đoan Mộc phủ tiến vào bao vây Tấn Mặc, Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ dùng mắt trao đổi, hai người lắc mình rời khỏi, một rừng vũ tiễn lập tức bắn về phía Tấn Mặc.

Nguy rồi…… Tấn Mặc cười khổ một tiếng.

Hắn hiện tại phi thường hối hận vì không chăm chỉ học võ, tuy rằng võ công của hắn không tệ, nhưng sở trường hắn vẫn là y thuật. Sư phó năm đó đã nói, người ngoài việc phải có tay nghề, càng phải có năng lực tự bảo vệ mình. Khi đó lời này hắn đã không để tâm, hôm nay hiểu được đạo lý này tựa hồ có chút trễ.

Nhìn lại trước mắt, nghìn nghịt mũi tên sáng lạnh, Tấn Mặc vừa vặn nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất tránh đứng một bên xem diễn, tư vị trong lòng vừa khổ lại không cam lòng, chẳng lẽ một đời anh hùng của hắn hôm nay sẽ hủy ở trong tay tiểu nữ tử Mộ Dung Thất Thất này? Chẳng lẽ phải bắn tín hiệu cầu cứu sao? Nhưng nếu thế thì người kia đảm bảo sẽ cười hắn đến rụng răng.

“Loảng xoảng –” Đúng lúc này, một thiếc ô màu đen xuất hiện, che trước mặt Tấn Mặc.

“Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng –” Những mũi tên nhọn đều rơi xuống đất, Tấn Mặc nhìn rõ ràng người mới tới ở trước mắt, trong lòng vui vẻ,

“Cát Tường, Như Ý, các ngươi sao lại đến đây!”

“Vương nói, lấy chỉ số thông minh của tiên sinh, nhất định sẽ không thắng được Vương phi , cho nên để cho chúng ta tới cứu ngươi. Xem ra, vương nói đúng, tiên sinh quả nhiên đại bại !” Hai mắt Cát Tường cong thành hình trăng khuyết, hai bên má có hai cái đồng tiền, nhìn đến bụng Tấn Mặc có màu đỏ, Cát Tường che miệng cười khẽ.

“Nàng còn không phải Vương phi!” Tấn Mặc nghiến răng nghiến lợi nói, nhưng trong lòng cũng không nhịn được mà bội phục, nữ tử kia nhìn như bình thường nhu nhược, nhưng trí tuệ sắc bén của nàng chính là vũ khí cường đại nhất.

“Vương nói nàng là Vương phi, nàng chính là Vương phi. Tiên sinh đừng có mà ấm ức!” Như Ý cùng Cát Tường vốn là một đôi long phượng thai, hai người có dung mạo tương tự, ánh mắt cười rộ lên đều như trăng rằm, điểm duy nhất không giống là Như Ý không có lúm đồng tiền.

Hai người một tả một hữu bảo vệ Tấn Mặc, ba người nhảy qua tường vây, biến mất trước mắt mọi người.

“Đuổi! Mau đuổi theo!”

Đoan Mộc Lỗi cũng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. Tấn Mặc xuất hiện ở Tây Lương, vậy Phượng Thương đâu? Hắn ở đâu a? Hay là hắn cũng đến Tây Kì ? Nhưng chẳng phải mấy tháng nữa mới đến Tứ Quốc Tranh bá sao? Địa điểm được định trong năm nay chính là ở Bắc Chu a? Vì sao bọn họ lại đến Tây Kì? Thế nhưng một chút động tĩnh hắn cũng không dò được!

Sắc mặt Đoan Mộc Tình cũng không được tốt lắm, sau khi ra lệnh cho thuộc hạ truy đuổi Tấn Mặc, nàng triệu một mình Mộ Dung Thất Thất vào trong phòng,“Vì sao lúc nãy ngươi lại không vạch trần thân phận của hắn?” Đoan Mộc Tình lãnh khốc nhìn Mộ Dung Thất Thất.

“Bẩm hoàng hậu nương nương, thần nữ vừa vào cửa đã bị hắn lôi kéo, thần nữ không có biết võ công, không thể đấu với hắn; với lại cũng là bởi vì lúc ấy hoàng hậu nương nương còn đang ngồi tại đó, thần nữ lo lắng hắn đối với nương nương bất lợi, cho nên cũng không có dám vạch trần hắn trong phòng.”

Bộ dáng Mộ Dung Thất Thất không giống nói dối, Đoan Mộc Tình nhớ lại tình cảnh vừa rồi, xác thực Mộ Dung Thất Thất vừa vào cửa đã bị Tấn Mặc giữ chặt, lúc ấy nhìn như là hành động vô cùng thân thiết, nhưng nghĩ lại, thật là có vấn đề. “Vậy ngươi như thế nào biết hắn chính là Tấn Mặc?” Đoan Mộc Tình không phải là người ngốc, tuy rằng đã thông qua một cửa cho Mộ Dung Thất Thất, nhưng trong lòng nàng vẫn còn rất nhiều nghi vấn.

“Nương nương có lẽ còn không biết, kỳ thật nếu xét theo bối phận, Liên công tử chính là tiểu sư đệ của Tấn Mặc. Năm đó thần nữ ở Tĩnh Tâm am, có một đoạn thời gian ở chung cùng Liên công tử, hắn từng nhắc tới vị sư huynh này với thần nữ. Liên công tử là đệ tử cuối cùng của y thánh, bọn họ hai người đều kế thừa sự nghiệp của Y thánh. Nhưng Liên công tử bái sư có chút trễ, khi đó Tấn Mặc đã xuất sư nhiều năm, cho nên Tấn Mặc cũng không biết còn có tiểu sư đệ này tồn tại.”

Nghe Mộ Dung Thất Thất giải thích như vậy, Đoan Mộc Tình đại khái cũng hiểu được nguyên do bên trong. Chính là, chuyện tình hôm nay lại làm cho nàng càng thêm phi thường bối rối. Nếu có thể giết đi Tấn Mặc thì không đáng nói, nhưng mà hiện tại Tấn Mặc lại chạy thoát!

Tuy rằng chuyện mình không thể mang thai từng truyền thổi ra ngoài, nhưng dù sao cũng không ai dám đảm bảo, cho nên không có người nào bàn luận chuyện này trước mặt nàng, phần khác cũng chẳng có ai có gan để hỏi thẳng.

Nếu Tấn Mặc đem chuyện này truyền đi ra ngoài, lấy y thuật của hắn, mọi người nhất định sẽ tin tưởng, đến lúc đó nàng muốn hay không cũng phải mang tiếng là “không thể sinh con”. Nếu như thế thật, các nữ nhân trong hậu cung này sẽ dùng nước miếng mà đè chết nàng, cũng đừng nhắc đến Long Trạch Vũ đối nàng đã không có cảm tình.

Nghĩ như vậy, Đoan Mộc Tình lại hận Mộ Dung Thất Thất. Nếu không phải vì nàng đánh gãy gân tay Đoan Mộc Y Y, Đoan Mộc Tình cũng sẽ không bức nàng tìm Liên công tử, lại càng không để cho Tấn Mặc ở Bắc Chu thừa nước đục thả câu.

Nhận thấy được hận ý của Đoan Mộc Tình, Mộ Dung Thất Thất vội vàng xuất ra một cái hộp nhỏ, hai tay dâng lên.

“Đây là cái gì?” Đoan Mộc Tình không có nhận, chỉ dùng khuôn mặt lạnh như băng nhìn tay Mộ Dung Thất Thất. Không nghĩ tới Mộ Dung Thất Thất có diện mạo bình thường, nhưng có một bàn tay xinh đẹp. Trắng noãn như ngọc, bóng loáng như tơ, không có một chút tỳ vết nào, tựa như được tinh tế khắc ra .

“Bẩm hoàng hậu nương nương, đây là ‘Dục tử hoàn’ Liên công tử nghiên cứu chế tạo. Thần nữ thể chất âm lạnh, là cung hàn, cho nên lúc trước Liên công tử ngoài trừ đưa tặng Tuyết phu hoàn ra, còn tặng cho thần nữ viên Dục tử hoàn này.”

Cung hàn? Không phải lúc nãy Tấn Mặc cũng nói mình như vậy sao? Người cung hàn rất khó mang thai. Tâm tư Đoan Mộc Tình liền lay động, tiếp nhận hòm, mở ra, một viên thuốc đỏ như máu hiện ra ở trước mặt nàng.

“Thần nữ nguyên bản muốn lưu lại cho chính mình sau khi kết hôn sẽ dùng, nhưng là……” Mộ Dung Thất Thất có chút ngưng lại,“ Tĩnh vương mới vừa rồi đã viết thư từ hôn với thần nữ, thần nữ về sau chắc cũng không cần tới. Cho nên mượn hoa hiến phật, dâng tặng cho hoàng hậu, hy vọng hoàng hậu sớm ngày sinh hạ thái tử!”

“Tĩnh vương viết thư từ hôn?” Chuyện này Đoan Mộc Tình đã nghe qua, bất quá vẫn giả bộ bày ra một bộ dáng kinh ngạc,“Hắn sao có thể làm như vậy? Nếu muốn bản cung có thể giúp ngươi khuyên nhủ Tĩnh vương, để hắn thu lại thư từ hôn?”

“Không cần đâu.” Mộ Dung Thất Thất bất đắc dĩ lắc đầu,“Thần nữ tự mình hiểu lấy, là thần nữ không xứng với hắn. Giải trừ hôn ước sớm một chút có thể đối với hai người đều tốt, thần nữ không muốn cản trở tiền đồ của Tĩnh vương.”

Bộ dáng thảm thiết, ảm đạm của Mộ Dung Thất Thất hiện lên trong mắt Đoan Mộc Tình, thế nhưng lại khiến cho tâm địa cứng rắn của nàng nổi lên một tia thương hại.

Chuyện của Mộ Dung Thất Thất nàng cũng nghe nói qua, hơn nữa nàng cũng biết Long Trạch Cảnh Thiên vừa rồi không chút lưu tình nào trước mặt mọi người bày đặt chơi trò “Huyết thư”. Bởi vậy có thể biết được, Long Trạch Cảnh Thiên thấy Mộ Dung Thất Thất chướng mắt đến cỡ nào, nói toạc ra, nàng bất quá cũng là một nữ tử đáng thương!

Dường như thấy cảnh ngộ của nàng ta có chút giống mình, ngữ khí của Đoan Mộc Tình trở nên dịu dàng hẳn,“Hảo hài tử! Ngươi không cần khổ sở, thế giới này sẽ có một người thực sự thuộc về ngươi. Dục tử hoàn này bản cung sẽ nhận lấy, nếu thật sự có hiệu quả, bản cung nhất định sẽ ban thưởng cho ngươi!”

Ban thưởng? Mộ Dung Thất Thất chưa ngu đến mức thật sự tin tưởng lời nói của Đoan Mộc Tình. Tỷ tỷ thân sinh của nàng-Mộ Dung Tuyết Liên, vốn vào cung cùng Đoan Mộc Tình tranh giành phu quân, quan hệ giữa hai người xung khắc như nước với lửa, Đoan Mộc Tình không hại đến nàng đã là may lắm rồi!

Bất quá mặc dù nghĩ trong lòng như vậy, Mộ Dung Thất Thất vẫn phải bày ra một bộ dáng lo lắng bất an,“Vì nương nương mà cố hết sức mình là chuyện mà thần nữ phải làm, nương nương nói như vậy thật khiến thần nữ ngượng ngùng. Thần nữ chúc nương nương sớm ngày sinh hạ thái tử cho Tây Kì ta!”

 

Chương 16: Như thế nào mới là vong ân phụ nghĩa ?

Mộ Dung Thất Thất khiêm thuận* khiến cho Đoan Mộc Tình cảm thấy thật khoái hoạt, đặc biệt một câu “thái tử” cuối cùng kia càng khiến cho Đoan Mộc Tình thêm thoải mái trong lòng, nàng vuốt ve bụng mình, giống như có thể lập tức hoài thai một nam hài, hơn nữa khi sinh hạ hắn có thể kế thừa hoàng vị. (*khiêm tốn+ nhún nhường)

“Khi bổn cung sinh hạ thái tử, người đầu tiên ta ban thưởng sẽ là ngươi!”

Đoan Mộc Tình trở lại Thanh Loan cung, vừa ngồi xuống, không bao lâu Long Trạch Vũ lại tới đây .

Nhìn Long Trạch Vũ đến, Đoan Mộc Tình cảm thấy thực kinh ngạc, chẳng lẽ nhanh như vậy hắn đã biết chuyện về Tấn Mặc? Nàng còn chưa tìm ra cách để giải thích về chuyện của Tấn Mặc đâu! Hoàng Thượng vốn cũng đã không hề yêu thích mình, nếu hắn lấy chuyện này làm cái cớ phán Đoan Mộc gia tội cấu kết Bắc Chu, vậy phải làm như thế nào cho phải?

Chỉ trong, những suy nghĩ rối loạn của Đoan Mộc Tình vòng một vòng lại một vòng, trong lòng bàn tay cũng bởi vì khẩn trương mà trở nên ướt át.

“Hoàng hậu, trẫm hôm nay đến có một việc muốn nói với ngươi.” Chuyện mà Đoan Mộc Tình tưởng tượng cũng không có phát sinh, ngược Long Trạch Vũ lại dùng thái độ bình thường ngồi bên người nàng, đem tay nàng đặt vào lòng bàn tay của mình.

Động tác vô cùng thân thiết như vậy, khiến cho Đoan Mộc Tình sửng sốt. Đã bao nhiêu lâu rồi hắn mới thân thiết như vậy với nàng? Một năm, ba năm, hay là năm năm? Chính Đoan Mộc Tình cũng không nhớ rõ.

Long Trạch Vũ cũng không có nhận thấy được sự khác thường của Đoan Mộc Tình, hắn chỉ biết nghĩ đến chuyện khiến hắn phẫn nộ ,“Hôm nay trẫm nhận được cầu hôn thư của Bắc Chu, Hoàn Nhan Liệt muốn trẫm đem công chúa gả qua đó! Ngươi cũng biết, thực lực của nước ta căn bản không thể chống lại Bắc Chu!”

“Hoàn Nhan Liệt?” Không phải chuyện là chuyện mà mình suy đoán, Đoan Mộc Tình nhất thời cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng lại nghĩ đến công chúa hoàng thất duy nhất đủ tuổi kết hôn, kia không phải nữ nhi thân sinh Long Trạch Vũ Nhi của mình sao, tâm tình của Đoan Mộc Tình lại lần nữa khẩn trương.

Nhìn đến nam nhân trước mắt này đã làm bạn với mình hơn mười năm, khẽ chau mày, Đoan Mộc Tình thật cẩn thận mở miệng,“Hoàng Thượng, người không phải muốn đem Vũ Nhi gả đi chứ? Nhưng mà so về tuổi tác, Hoàn Nhan Liệt có thể làm phụ thân nàng a!”

“Hoàng hậu, không phải như thế.” Long Trạch Vũ đem Đoan Mộc Tình ôm vào trong ngực, cằm tựa vào vai Đoan Mộc Tình, thanh âm cũng trở nên khổ sở,“Hoàn Nhan Liệt muốn thay Nam Lân vương Phượng Thương cầu thân! Nghe nói Phượng Thương thân mình không tốt, Hoàn Nhan Liệt muốn cho công chúa thành thân, cấp cho Phượng Thương để xung hỉ……”

“Không!” Nghe được từ Nam Lân vương Phượng Thương này, tâm Đoan Mộc Tình lập tức xoắn thành một đoàn.

Gắn kết lại hết thảy mọi chuyện, Đoan Mộc Tình rốt cuộc cẩn thận suy nghĩ xem vì sao hôm nay Tấn Mặc lại lớn mật giả mạo như vậy mà đi gặp nàng, chẳng lẽ là thay chủ tử của mình nhìn xem nhạc mẫu tương lai? Thì ra là thế! Thì ra là thế a!

“Hoàng Thượng, không được a! Thiên hạ này không người nào không biết Nam Lân vương tính cách bạo lệ, đã khắc chết tám vị phu nhân trước. Nay Hoàn Nhan Liệt muốn chúng ta đem Vũ Nhi gả đi, kia không phải đem nàng đẩy xuống hố lửa sao!”

Nghĩ đến những lời đồn về Phượng Thương, Đoan Mộc Tình không khỏi rùng mình một cái. Thị huyết, lãnh khốc, vô tình…… Để cho nữ nhi của nàng gả cho một người ma quỷ như vậy, nàng có chết cũng không đáp ứng!

Phản ứng của Đoan Mộc Tình không ngoài dự kiến của Long Trạch Vũ, nhưng là hắn không còn biện pháp nào khác a! Bắc Chu binh hùng tướng mạnh, Nam Lân vương Phượng Thương lại dụng binh như thần, nếu không đáp ứng, vạn nhất chọc giận Bắc Chu, đến lúc đó bọn họ huy binh chinh phục nam, hậu quả thực là không tưởng!

“Hoàng hậu, trẫm cũng không muốn như vậy. Năm đó một trận Nhạn Đãng sơn đã khiến bốn mươi vạn nam đinh tinh tráng của Tây Kỳ thua thảm bại, tuy rằng qua mười lăm năm, nhưng quốc lực vừa mới được khôi phục, chúng ta không có năng lực chống lại cường đại Bắc Chu a –”

Lần đầu tiên Long Trạch Vũ có cảm giác thất bại, hắn không đủ tư cách để làm một vị phụ thân, rõ ràng biết đó là bẫy rập, là hố lửa, nhưng hắn vẫn là không thể không đẩy nữ nhi thân sinh của mình xuống đó, bởi vì hắn vô năng, không thể nói “Không” đối với yêu cầu của Hoàn Nhan Liệt.

“Hoàng hậu, trẫm thực xin lỗi ngươi, thực xin lỗi Vũ Nhi –”

“Không muốn!” Một thân ảnh màu vàng nhạt xông vào,“Phụ hoàng, mẫu hậu, nữ nhi không muốn gả cho Quỷ Vương! Không muốn gả cho hắn!”

“Vũ Nhi……” Nhìn thấy nữ nhi bộ dáng tràn đầy nước mắt của nữ nhi, trong lòng Đoan Mộc Tình đau đến không chịu nổi, lập tức giãy ra khỏi cái ôm của Long Trạch Vũ, đem Long Trạch Vũ Nhi ôm vào trong ngực,“Vũ Nhi, mẫu hậu sẽ không để ngươi gả cho hắn ! Sẽ không để ngươi gả cho hắn xung hỉ !”

“Hồ đồ!” Nghe được “lời vô vị” của Đoan Mộc Tình, Long Trạch Vũ mở miệng răn dạy,“Chẳng lẽ ngươi vì Vũ Nhi, không để ý tới an nguy của dân chúng Tây Kì quốc sao!”

“Phụ hoàng, vì sao cứ phải khư khư là nữ nhi?” Nghe xong lời Long Trạch Vũ nói, Long Trạch Vũ Nhi từ từ đứng lên.

“Phụ hoàng có thể sắc phong chi nữ của các đại thần làm công chúa, để cho nàng thay thế Vũ Nhi a! Trước kia không phải cũng có trường hợp như vậy sao? Vì sao không để nữ nhi của các đại thần gả đi! Bắc Chu chỉ nói là công chúa, cũng không có nói là công chúa mang huyết thống của hoàng thất a!” Một câu của Long Trạch Vũ Nhi, làm cho Long Trạch Vũ đang lâm vào khốn cảnh lập tức tươi tỉnh hẳn lên,“Đúng vậy! Có thể như thế! Trẫm như thế nào lại quên a! Là trẫm sơ xuất !”

Long Trạch Vũ nói như vậy, Đoan Mộc Tình lập tức nhận thấy được đây là một cơ hội lớn, phải rèn sắt khi còn nóng, củng cố ý nghĩ của hắn.

“Rốt cuộc để cho ai làm công chúa a?” Long Trạch Vũ tự hỏi mình vấn đề này, Đoan Mộc Tình cũng như vậy. Ngoại trừ tìm ở tứ đại thế gia còn có vương công quý tộc gia, muốn tìm chọn một người thích hợp, thật đúng là không dễ dàng.

Đột nhiên, trong đầu Đoan Mộc Tình hiện lên một bóng người, Mộ Dung Thất Thất, tâm tư suy nghĩ một hồi lâu, rốt cục Đoan Mộc Tình hạ quyết định đem Mộ Dung Thất Thất đi làm “Kẻ chết thay”.

“Hoàng Thượng, trong lòng nô tì nghĩ có một người thích hợp.”

Đoan Mộc Tình vẫy tay đối Long Trạch Vũ Nhi bảo nàng đi xuống, chính mình đi tới bên người Long Trạch Vũ, đem chuyện đã xảy ra hôm nay ở Đoan Mộc phủ nói một lần, bất quá che giấu chuyện Mộ Dung Thất Thất tặng cho nàng Dục Tử Hoàn.

“Cảnh Thiên viết [Thư từ hôn]?”

Nghe tới chuyện Long Trạch Cảnh Thiên hưu Mộ Dung Thất Thất, Long Trạch Vũ có chút kinh ngạc, kinh ngạc rất nhiều, nhưng hắn lại không muốn tìm hiểu nguyên nhân của phương diện này. Con của mình, hắn vẫn là hiểu nhất, hắn ta tâm cao khí ngạo như vậy, làm sao có thể thú một cái thê tử là phế vật về!

“Hưu cũng tốt! Bất quá, tựa hồ thanh danh Mộ Dung Thất Thất không tốt lắm, nếu để cho nàng gả đi, trẫm sẽ lo lắng bên kia không đáp ứng –”

“Hoàng Thượng, cùng lắm thì chúng ta cấp cho nàng nhiều của hồi môn. Núi cao đường xa, chờ chuyện tình bên này rơi vào tai Bắc Chu, nàng đã sớm gả đi rồi, có thể sống qua đêm tân hôn hay không mới là vấn đề chính a!”

Đoan Mộc Tình chủ động kéo Long Trạch Vũ, thanh âm cũng dị thường ôn nhu. Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà trong lòng Đoan Mộc Tình lại có ý nghĩ khác.

Nàng ước gì tiếng xấu Mộ Dung Thất Thất lan xa, làm cho Phượng Thương sớm một chút biết nàng là một hưu phụ. Đến lúc Bắc Chu truy cứu, nàng có thể quang minh chính đại nói bị Mộ Dung gia lừa gạt, đến lúc đó xem Long Trạch Vũ còn có thể che chở Mộ Dung gia được nữa không! Mộ Dung gia suy tàn, nàng thật muốn nhìn xem thử tiện nhân Mộ Dung Tuyết Liên kia còn diễu võ dương oai như thế nào ở trong cung!

Nghe Đoan Mộc Tình nói như vậy, tâm tình Long Trạch Vũ tốt lên, vừa rồi hắn vẫn cho đây là vấn đề khó giải quyết, hiện tại hóa ra mọi chuyện lại dễ dàng như vậy, Long Trạch Vũ đã hoàn toàn tiếp nhận đề nghị của Đoan Mộc Tình.“Tình nhi, ngươi thật sự là hoàng hậu tốt của trẫm a! Tối hôm nay trẫm sẽ nghỉ ngơi ở nơi này !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK