Liễu phu nhân ngồi dậy gõ gõ đầu mình làm cho chính mình thanh tỉnh hơn.
" Giai Nhàn chúng ta đây là đang ở chỗ nào " Bà nhìn Liễu Giai Nhàn hỏi.
" Mẫu thân, chúng ta ở bọn thổ phỉ trên tay " Liễu Giai Nhàn cầm tay Liễu phu nhân nước mắt rơi xuống từng hạt.
Nàng sợ nàng nếu ở thổ phỉ trên tay tin tức này nếu lan truyền ở kinh thành vào tai Hoàng Đế Hoàng Hậu thì ngôi vị thái tử phi tương lai của nàng đã có thể không có.
" Cái gì? " Trong tay thổ phỉ nếu tin tức này truyền đi ra thì mộng của bà chẳng phải không còn.
Nhiều năm nhưng vậy bà lên chùa ăn chay ngoài mong nhi tử bình an, còn mong tạo được tiếng tốt cho Giai Nhàn để nàng là người đầu tiên mà Hoàng hậu nghỉ đến làm thái tử phi.
Công sức nhiều năm của bà không thể uổng công như vậy được.
Không được bà phải nghĩ cách cho Giai Nhàn thoát khỏi đây.
*
Dưới chân núi Hạ Đình cùng hai ngàn ngự lâm quân nhìn đường lên núi.
Hạ Đình lúc nãy hắn đã nhìn chỗ mà Liễu phu nhân cùng Liễu đại tiểu thư bị bắt đi ngoài ba hộ vệ, một nha hoàn cùng một xa phu xác chết ra, dấu vết để lại cũng không nhiều đều không có người động qua.
Xem ra đây là có người sắp xếp trước nếu không dấu vết để lại ở hiện trường cũng không ít như vậy. Cũng có thể thấy được bọn thổ phỉ chắc chắn biết hôm nay xe ngựa Liễu phủ sẽ đi ngang qua.
Theo hắn Hạ Đình biết bọn thổ phỉ này lúc trước không biết tại sao lại xuất hiện trên núi, họ ngang ngược, tàn bạo cướp của, giết người còn bắt phụ nhân, cô nương, trẻ nhỏ lên núi.
Có người nói những người phụ nhân, cô nương bị bắt lên núi để làm tân nương cho bọn thổ phỉ. Còn trẻ nhỏ con trai thì bị bắt rèn luyện võ nghệ để giúp đỡ cho họ sau này, con gái thì bị bắt nấu cơm, giặt đồ.
Tóm lại những người đã bị bọn họ bắt lên núi rất ít thoát ra được vì trại thổ phỉ được xây dựng trên núi với đường đi khó khăn, bẩy rập xung quay. Ngay cả con đường vào trại cũng trong hẻm đá rất khó đi lại cần người dẫn đường mới có thể đi.
Đây là một trong những lý do mà triều đình đến giờ vẫn không xử lý được đám thổ phỉ này.
Bốn năm trước trong lúc Hoàng Đế cùng các đại thần, tướng quân tìm cách để đi vào thì lại không phát hiện được người trong trại thổ phỉ xuất hiện nữa, cứ như thể Hoàng Đế cho người ở đây truy tìm hai năm không có kết quả.
Cứ như bọn thổ phỉ đó không tồn tại vậy.
Nhưng không ngờ lại qua hai năm bọn họ lại xuất hiện.
Hạ Đình thật sự không hiểu bọn thổ phỉ này có ý định gì. Nhưng hắn biết với sắc đẹp của Liễu đại tiểu thư Liễu Giai Nhàn thì không bị bắt trại chủ thổ phỉ để ý mới lạ.
Dù cho không bị thì đến lúc đem người cứu về thì cũng không còn nằm trong danh sách được chọn làm thái tử phi nữa.
Thật là tội cho vị Liễu đại tiểu thư này.
*
Kinh thành Tư Đồ phủ.
Lam tuyết viện Tư Đồ Thiên Tuyết đứng trước cửa sổ nàng vừa mới biết được tư liệu của bọn thổ phỉ trên núi lâm vào trầm tư.
Nàng thật sự không biết đám thổ phỉ này lại có lai lịch như vậy, đây cũng không thể trách nàng được lúc đám thổ phỉ này ẩn cư thì Nguyệt tinh các của nàng mới thành lập được một năm cũng không để ý lắm đến bọn thổ phỉ trên núi này.
Nếu không phải lúc nãy nàng nhận được tin đám người được Hoàng Đế cử đi cứu người đến giờ này vẫn còn đang dưới núi làm cho nàng cảm thấy được bọn thổ phỉ này không đơn giản, nàng cũng sẽ không cho người đi điều tra.
" Tuyết Nhi đang suy nghĩ gì? " Đông Phương Huyền Phong ôm lấy Tư Đồ Thiên Tuyết từ đằng sau.
" Phong, ta chỉ là đang nghĩ đến có nên đi trại thổ phỉ đó một lần hay không? " Nàng rất tò mò đường vào núi như thế nào mà không có ai tìm không ra trại thổ phỉ ở đâu.
" Nếu Tuyết Nhi muốn đi, ta đi cùng Tuyết Nhi " Đông Phương Huyền Phong cũng muốn thử xem.
Hắn cũng mới biết được tư liệu về đám thổ phỉ này có thể tìm điểm thú vị.
" Ân, vậy ngày mai chúng ta gặp nhau ở ngoại ô ‘’ Tư Đồ Thiên Tuyết dựa vào lòng Đông Phương Huyền Phong nói.
" Hảo " Đông Phương Huyền Phong nhìn trời đã khuya bế lên Tư Đồ Thiên Tuyết đi hướng phòng.
Tư Đồ Thiên Tuyết thuận thế nằm trong lòng Đông Phương Huyền Phong mặc kệ hắn ôm nàng.
Đông Phương Huyền Phong ôm Tư Đồ Thiên Tuyết đến giường đặt nàng ngồi xuống giường tay cởi áo khoác ngoài của nàng.
Hắn để áo lên kệ đi đến ngồi bên cạnh giường tay sờ mặt nàng giọng ôn nhu nói " Đã khuya Tuyết Nhi nên đi ngủ ".
" Phong, chàng ngủ cùng ta được không " Tư Đồ Thiên Tuyết đột nhiên không muốn ngủ một mình nàng đưa tay ôm lấy eo Đông Phương Huyền Phong làm nũng.
" Hảo, ta ngủ cùng Tuyết Nhi " Đông Phương Huyền Phong cởi áo khoác ngoài đi lại kệ treo lên lại trở về giường cởi giầy ôm lấy Tư Đồ Thiên Tuyết hai người cùng nhau ngủ.
" Giai Nhàn chúng ta đây là đang ở chỗ nào " Bà nhìn Liễu Giai Nhàn hỏi.
" Mẫu thân, chúng ta ở bọn thổ phỉ trên tay " Liễu Giai Nhàn cầm tay Liễu phu nhân nước mắt rơi xuống từng hạt.
Nàng sợ nàng nếu ở thổ phỉ trên tay tin tức này nếu lan truyền ở kinh thành vào tai Hoàng Đế Hoàng Hậu thì ngôi vị thái tử phi tương lai của nàng đã có thể không có.
" Cái gì? " Trong tay thổ phỉ nếu tin tức này truyền đi ra thì mộng của bà chẳng phải không còn.
Nhiều năm nhưng vậy bà lên chùa ăn chay ngoài mong nhi tử bình an, còn mong tạo được tiếng tốt cho Giai Nhàn để nàng là người đầu tiên mà Hoàng hậu nghỉ đến làm thái tử phi.
Công sức nhiều năm của bà không thể uổng công như vậy được.
Không được bà phải nghĩ cách cho Giai Nhàn thoát khỏi đây.
*
Dưới chân núi Hạ Đình cùng hai ngàn ngự lâm quân nhìn đường lên núi.
Hạ Đình lúc nãy hắn đã nhìn chỗ mà Liễu phu nhân cùng Liễu đại tiểu thư bị bắt đi ngoài ba hộ vệ, một nha hoàn cùng một xa phu xác chết ra, dấu vết để lại cũng không nhiều đều không có người động qua.
Xem ra đây là có người sắp xếp trước nếu không dấu vết để lại ở hiện trường cũng không ít như vậy. Cũng có thể thấy được bọn thổ phỉ chắc chắn biết hôm nay xe ngựa Liễu phủ sẽ đi ngang qua.
Theo hắn Hạ Đình biết bọn thổ phỉ này lúc trước không biết tại sao lại xuất hiện trên núi, họ ngang ngược, tàn bạo cướp của, giết người còn bắt phụ nhân, cô nương, trẻ nhỏ lên núi.
Có người nói những người phụ nhân, cô nương bị bắt lên núi để làm tân nương cho bọn thổ phỉ. Còn trẻ nhỏ con trai thì bị bắt rèn luyện võ nghệ để giúp đỡ cho họ sau này, con gái thì bị bắt nấu cơm, giặt đồ.
Tóm lại những người đã bị bọn họ bắt lên núi rất ít thoát ra được vì trại thổ phỉ được xây dựng trên núi với đường đi khó khăn, bẩy rập xung quay. Ngay cả con đường vào trại cũng trong hẻm đá rất khó đi lại cần người dẫn đường mới có thể đi.
Đây là một trong những lý do mà triều đình đến giờ vẫn không xử lý được đám thổ phỉ này.
Bốn năm trước trong lúc Hoàng Đế cùng các đại thần, tướng quân tìm cách để đi vào thì lại không phát hiện được người trong trại thổ phỉ xuất hiện nữa, cứ như thể Hoàng Đế cho người ở đây truy tìm hai năm không có kết quả.
Cứ như bọn thổ phỉ đó không tồn tại vậy.
Nhưng không ngờ lại qua hai năm bọn họ lại xuất hiện.
Hạ Đình thật sự không hiểu bọn thổ phỉ này có ý định gì. Nhưng hắn biết với sắc đẹp của Liễu đại tiểu thư Liễu Giai Nhàn thì không bị bắt trại chủ thổ phỉ để ý mới lạ.
Dù cho không bị thì đến lúc đem người cứu về thì cũng không còn nằm trong danh sách được chọn làm thái tử phi nữa.
Thật là tội cho vị Liễu đại tiểu thư này.
*
Kinh thành Tư Đồ phủ.
Lam tuyết viện Tư Đồ Thiên Tuyết đứng trước cửa sổ nàng vừa mới biết được tư liệu của bọn thổ phỉ trên núi lâm vào trầm tư.
Nàng thật sự không biết đám thổ phỉ này lại có lai lịch như vậy, đây cũng không thể trách nàng được lúc đám thổ phỉ này ẩn cư thì Nguyệt tinh các của nàng mới thành lập được một năm cũng không để ý lắm đến bọn thổ phỉ trên núi này.
Nếu không phải lúc nãy nàng nhận được tin đám người được Hoàng Đế cử đi cứu người đến giờ này vẫn còn đang dưới núi làm cho nàng cảm thấy được bọn thổ phỉ này không đơn giản, nàng cũng sẽ không cho người đi điều tra.
" Tuyết Nhi đang suy nghĩ gì? " Đông Phương Huyền Phong ôm lấy Tư Đồ Thiên Tuyết từ đằng sau.
" Phong, ta chỉ là đang nghĩ đến có nên đi trại thổ phỉ đó một lần hay không? " Nàng rất tò mò đường vào núi như thế nào mà không có ai tìm không ra trại thổ phỉ ở đâu.
" Nếu Tuyết Nhi muốn đi, ta đi cùng Tuyết Nhi " Đông Phương Huyền Phong cũng muốn thử xem.
Hắn cũng mới biết được tư liệu về đám thổ phỉ này có thể tìm điểm thú vị.
" Ân, vậy ngày mai chúng ta gặp nhau ở ngoại ô ‘’ Tư Đồ Thiên Tuyết dựa vào lòng Đông Phương Huyền Phong nói.
" Hảo " Đông Phương Huyền Phong nhìn trời đã khuya bế lên Tư Đồ Thiên Tuyết đi hướng phòng.
Tư Đồ Thiên Tuyết thuận thế nằm trong lòng Đông Phương Huyền Phong mặc kệ hắn ôm nàng.
Đông Phương Huyền Phong ôm Tư Đồ Thiên Tuyết đến giường đặt nàng ngồi xuống giường tay cởi áo khoác ngoài của nàng.
Hắn để áo lên kệ đi đến ngồi bên cạnh giường tay sờ mặt nàng giọng ôn nhu nói " Đã khuya Tuyết Nhi nên đi ngủ ".
" Phong, chàng ngủ cùng ta được không " Tư Đồ Thiên Tuyết đột nhiên không muốn ngủ một mình nàng đưa tay ôm lấy eo Đông Phương Huyền Phong làm nũng.
" Hảo, ta ngủ cùng Tuyết Nhi " Đông Phương Huyền Phong cởi áo khoác ngoài đi lại kệ treo lên lại trở về giường cởi giầy ôm lấy Tư Đồ Thiên Tuyết hai người cùng nhau ngủ.