Tại biệt thự nhà cũ nhà họ Tư
Một khung cảnh gia đình ấm áp xuất hiện ở đây cũng khiến cho những người ở đây đều chảy nước mắt một trong số đó chính là quản gia Hạ Ông là người đã ở đây chứng kiến hầu hết những niềm vui, nỗi buồn của tất cả người trong gia định họ Tư. Nhìn thấy họ sum vầy hạnh phúc bên nhau như vậy đây chính là mong ước của ông những năm làm việc ở đây. Giờ đây thiếu gia cũng đã có một gia đình hạnh phúc bù đắp cho những ngày thiếu vắng tình thương từ gia định.
Một buổi tối nọ
Khi Cố Nam Ninh và Tư Mộ Băng đã đi ngủ rồi nhưng thấy con gái vẫn ngồi xem thời sự cùng mình, nhưng cô bé chỉ nhìn anh chứ không nhìn tivi. Khi anh quay lại mỉm cười nhìn cô bé.
“Bố ơi!”
“Sao thế công chúa của bố.”
Tư Bắc Thần hết sức cưng chiều vị tiểu công chúa này, anh không bao giờ quát nạt bé con như thể sợ bé con mong manh của mình sẽ vỡ ra mất.
“Tối nay…Con muốn ngủ cùng bố mẹ có được không ạ”.
“Không được”. Tư Bắc Thần lập tức đáp mà không cần suy nghĩ.
” Tại sao bố không thương con à.”
“Không được, bố còn có chuyện phải giải quyết với mẹ con, đêm nay không thể đi ngủ sớm được. Với cả tiểu công chúa của bố con cũng lớn rồi mà, con không thể mãi ngủ cùng mẹ được.”
“Con chỉ mới có 6 tuổi thôi mà. Với cả bố cũng là người lớn rồi sao bố vẫn phải ngủ cùng mẹ.”
“Bố nói cho Manh Manh mội điều này con nhất định sẽ thích”
Cô bé dỏng tai lên nghe:” Dạ chuyện gì ạ”.
“Con có muốn có em không”. Tư Bắc Thần thì thầm vào tai cô bé.
“Muốn ạ!” Tuy cô bé đã có hai người anh trai rồi, anh Mộ Băng và anh Nam Ninh đều rất cưng chiều cô bé nhưng nó vẫn thích cảm giác mình được làm nữ vương cung chiều người khác hơn.
“Được rồi vậy tối nay con ngủ sớm đi.”
Cố Nam Hương từ trong bếp đi ra cầm theo đĩa hoa quả hỏi:” Tư Bắc Thần anh lại nói linh tinh gì với con gái vậy?”
“Haha, anh có nói gì linh tinh đâu vợ. Đúng không con gái.”
Cố Nam Hương dặn dò Manh Manh đi ngủ sớm mai còn đi học cô bé cũng vâng lời đi ngủ.
Vì có một số hợp đồng cần bàn vốn muốn đến thư phòng để không làm ồn đến cô nghỉ ngơi nhưng cô cứ bắt anh phải đi ngủ sớm, nên anh đành ở phòng gọi vài cuộc điện thoại
Tối nay cô ăn mặc rất mát mẻ chiếc váy rất quyến rũ ngắn cũn làm lộ ra đôi chân nõn nà.
Tư Bắc Thần vẫn đang đứng nói chuyện cùng khách hàng cũng thầm nuốt vài ngụm nước bọt.
Cố Nam Hương tiến đến ôm anh thì thầm vào tai anh:” Anh chưa xong việc à” Hơi thở của Cố Nam Hương thổi qua khiến Tư Bắc Thần rùng mình.
“Em làm phiền đến anh sao”
“Không là em làm phiền đến nó” Tư Bắc Thần nhanh chóng ngắt điện thoại quẳng ra một bên và kéo tay của cô ấn xuống nơi nào đó ở phía dưới của mình…Cô lúc này mới nhìn thấy bàn tay của mình đã đặt ở nơi căng phồng đang toả nhiệt rất lớn. Cố Nam Hương chỉ biết trợn tròn mắt!!
Tư Bắc Thần hôn lên cổ lên mắt mũi cô rồi cuối cùng là đến môi. Bàn tay anh vừa giữ chặt eo vừa giữ chặt gáy của Cố Nam Hương hôn vô cùng cuồng nhiệt…
Sau khi hôn quá lâu cô có chút khó thở không tự chủ được mà rên lên.
“Ưm…ưm”
Một giây sau cô được nhấc bổng lên chiếc giường rộng lớn môi lưỡi vẫn hoà quyện nhau chưa có dấu hiệu tách rời. Cố Nam Hương nhìn lại người đàn ông ngày thường luôn tỏ ra lạnh lùng và cao ngạo bây giờ đang ở trên người cô hôn cô một cách cuồng nhiệt.
Chỉ cần nghĩ đến việc 5 năm qua người đàn ông này chưa từng có bất kì ai và chỉ nổi lên dục vọng với mình Cố Nam Hương rất thoả mãn.
Thấy Cố Nam Hương bị phân tâm, Tư Bắc Thần cắn vào môi cô:“Làm với anh mà còn suy nghĩ đến ai sao?”
“Đồ đáng ghét này anh chỉ ghen là giỏi thôi.”
“Không phải anh có thứ còn giỏi hơn.” Những cúc quần áo cứ liên tục bị cởi ra ngay cả chiếc váy Cố Nam Hương mặc cũng đã không biết bị lột ra từ bao giờ. Giây phút này hơi thở cả hai đều trở nên hỗn loạn:” Nếu có khó…chịu ở đâu…thì nói với anh.”
Thân thể dây dưa say đắm, cô cảm giác được tay anh đã từ bắp đùi mịn màng của cô trượt vào trong chỗ hấp dẫn nhất, cô nhanh chóng ẩm ướt, cảm giác ngón tay anh không ngừng trêu chọc, khiến cả người cô càng nóng hơn. Anh không ngừng hôn lên ngũ quan của cô, hàm dưới, xương quai xanh… cuối cùng rơi xuống bầu ngực mịn màng của cô, trầm giọng khen ngợi. Mỗi nơi trên cơ thể cô anh đều hôn qua như việc muốn khảm cô vào người của mình, muốn chiếm hữu cô cho riêng mình.
Ngay sau đó anh cởi bỏ quần ngủ của mình, phóng ra vật cứng nóng, cô cũng thuận theo mà nằm nghiêng, mặc anh tách ra hai bắp đùi của cô, sau đó dùng tư thế phía sau bên hông đi vào cô.
Cảm giác được lấp đầy trong nháy mắt, làm cho hai người đều thở dài trầm thấp.
Anh vừa tiến vào, nơi ẩm ướt của cô đã bao vây anh chặt chẽ thấy hai má cô hơi ửng đỏ, còn có nơi chính mình đang chiếm giữ, trong mắt anh dần hiện lên một tia kích động điên cuồng, thậm chí vào lúc cô còn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt thì anh đã dùng sức đẩy vào chỗ sâu nhất của cô. Mỗi một lần nhấn xuống đều dùng sức lực vô cùng lớn, cô cảm thấy hơi đau nhưng kèm theo chính là sự thoả mãn
Cô nhanh chóng đạt đến cực điểm, nhưng lại có thể cảm giác vật cứng nóng của anh vẫn còn trong trạng thái hưng phấn như trước, tiếng dính nhầy giữa cơ thể theo tốc độ va chạm của anh mà càng vang hơn, đến cuối cùng anh tạm thời rút ra, đặt cô ở tư thế quỳ, rồi từ phía sau tiến vào lần nữa.
“A…ưm” Vật kia mang theo lực đạo đáng sợ như muốn xuyên thủng cả cơ thể cô.
Tư Bắc Thần vẫn luận động, chốc chốc lại hôn khiến cô cực kì khó thở.
Dừng…ưm…lại đi! Em…ưm…ưm mệt!
“Ngoan chỉ một chút nữa thôi vợ!”
2 giờ sau
“Anh đồ cầm thú…ưm có dừng lại ngay không…ưm?
“Vợ yêu…gọi tên anh anh sẽ tha cho em, nhanh lên.”
Cố Nam Hương hiện giờ chỉ muốn nghỉ ngơi
:“Tư…ưm…Bắc…Thần, Tư Bắc…Thần.” Cố Nam Hương cản thấy rất khó chịu vừa xen lẫn với sự thoải mái cô không kìm được mà rơi nước mắt khiến cho ai đó hiểu nhầm mình chưa đủ thoả mãn cô.
“Được, vợ cho em hết!”
Cố Nam Hương liên tục uốn éo dưới tác động của Tư Bắc Thần nên khiến cơ thể anh càng trở nên hưng phấn.
Thời khắc cuối cùng, tay anh đặt ở thắt lưng cô để cô hơi nhổm người một chút, sau đó lại đẩy vào vài cái từ trên xuống dưới, đưa cô đến đỉnh cao, sau đó anh rút bản thân mình ra phóng thích. Một trận thoả thích như vậy làm cho chân cô trở nệ mềm nhũn, cô chỉ còn biết nằm sấp và thở gấp
Không biết đêm nay đã trải qua bao nhiêu lần. Nhưng chắc chắn chưa đủ với thời gian cấm dục mà anh phải xa cách cô năm năm.
Sau khi xong xuôi cũng đã 4 giờ sáng Tư Bắc Thần bế cô vào phòng tắm, tiện lợi dụng sờ mó cô thêm một chút.
“Tư Bắc Thần, anh mẹ nó khốn nạn!
“Hôm nay anh phục vụ có khiến em thoải mái không, có sướng không em…? Lần sau nhất định sẽ tận lực phục vụ em hơn nữa.”
“Anh im miệng đi mà!”
Sau khi quay lại giường, Tư Bắc Thần ôm cô rất chặt như muốn khảm cô vào cơ thể mình anh thì thầm:“Vợ à, anh xin lỗi đã để em chịu nhiều khổ cực trong năm năm qua rồi, anh xin lỗi, anh xin lỗi vợ nhiều…!”
Cố Nam Hương mơ hồ cảm thấy bả vai mình hơi ươn ướt cũng không nghĩ là Tư Bắc Thần đã khóc chỉ nhẹ nhàng nói:” Không sao không phải bây giờ em vẫn rất hạnh phúc nằm bên cạnh anh sao.”
“Vợ ơi anh xin thề từ bây giờ sẽ biến em thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này anh sẽ không bao giờ để em khóc nữa.”
“Tư Bắc Thần…!”
“Ừm, trừ trên giường ra….”
“Đồ điên…”
Anh ôm cô vào lòng thì thầm bên tai cô bằng giọng nói ấm áp trầm khàn của người đàn ông sau khi thoả mãn dục vọng:“ Bà Tư, quãng đời còn lại xin chỉ giáo nhiều hơn!”
Cố Nam Hương cảm thấy đời của mình như vậy là đã mãn nguyện rồi có ba đứa con xinh xắn đáng yêu, có một ông chồng đẹp trai như hiện tại. Những điều xảy ra trong quá khứ chỉ là quá khứ, cô sẽ luôn tiến bước về phía trước và không bao giờ dừng lại. Khó khăn rồi cũng sẽ qua, giống như cơn giông dồn dập đến mấy rồi trời cũng quang, mây cũng tạnh. Hãy hướng về phía mặt trời, nơi mà bóng tối luôn ở phía sau lưng bạn. Điều mà hoa hướng dương vẫn làm mỗi ngày.