"Bác sỹ Mạc, cậu đã tới rồi sao để tôi cho Viêm nhi xuống đón cậu." Phùng Bất có ý tác hợp Phùng Viêm cho Mạc Tuấn, một là Mạc Tuấn còn trẻ khi ông ta ở võ sư trung kì đã thua Mạc Tuấn là biết Mạc Tuấn rất lợi hại ít nhất tu vi cũng Võ sư đỉnh phong hoặc nội khí cảnh, hai là Mạc Tuấn còn thông hiểu trị nội thương, gia tộc cần nhất những người tài giỏi như thế, Mạc Tuấn chỉ mới mười chín tuổi mà đã đạt tới võ sư đĩnh phong hoặc nội khí cảnh rồi, tương lai của hắn không thể đo lường, nhất định phải lôi kéo.
"Anh có phải Mạc Tuấn không." Một cô gái hỏi Mạc Tuấn.
Mạc Tuấn quay qua nhìn hình như cô ta có vẻ quen quen còn có ba người hai người nam, một người nữ, hình như là một bạn học từ cấp ba tên là Như Hoa, cô gái này lúc trước dù biết Mạc Tuấn là tên phế vật nhưng vẫn giúp đỡ hắn.
"Đúng rồi, tôi là Mạc Tuấn, cậu có phải là Như Hoa không?" Mạc Tuấn mỉm cười trả lời.
"Đúng rồi không ngờ đã qua vài năm mà cậu còn nhớ tớ, giới thiệu với cậu đây là bạn trai mình là Trình Tiêu, còn hai người này là đồng nghiệp của tôi, hôm nay các sếp tổ chức một cái đại hội cho các nhân viên xuất sắc tới tham gia để học hỏi, còn đây là Mạc Tuấn bạn học cũ của em." Như Hoa trả lời Mạc Tuấn sẵn giới thiệu bạn trai và cả đồng nghiệp cho Mạc Tuấn biết cũng giới thiệu Mạc Tuấn cho họ biết.
"Mạc Tuấn cậu đứng ở ngoài làm gì đó?" Như Hoa hỏi.
" Tôi chỉ là chờ bạn tới đón vào đại hội giao lưu ấy." Mạc Tuấn nói việc mình đến đây.
"A cậu cũng vào đây sao, nhưng vào phải có thiệp mời đấy, Trình gia tôi có chút quyền lực hay là anh theo tôi vào đi." Trình Tiêu cũng nhiệt tình mời.
"Cảm ơn, tôi sẽ chờ người chút nữa tôi sẽ vào, các bạn vào trước đi."Mạc Tuấn từ chối nói.
"Được vậy tý gặp cậu sau nhé." Như Hoa vẫy tay nói rồi đi vào trong.
Chờ thêm một chút thì Phùng Viêm cô gái xinh đẹp lần trước gặp ở công viên mang theo nét ngây thơ, xuống tới vẫy tay bảo:" Anh Mạc, anh theo tôi bên này nè!"
Mạc Tuấn nhìn thấy Phùng Viêm thì đi theo cô ấy lên thang máy.
Sau khi lên tầng hiện tại có rất nhiều người và nhân viên, Mạc Tuấn theo Phùng Viêm đi tới chỗ Phùng Bất, Phùng Bất đang hàn huyên cùng với hai người, do lần trước Phùng Bất đã lên tới nửa bước võ sư nên hiện tại ông ta đã là một chủ cột của gia tộc họ Phùng, tuy chưa phải đệ nhất nhưng cũng là top mười cao thủ trong gia tộc có quyền lên tiếng, vốn lúc đầu ông ta cũng không có quyền gì nhưng sau khi ăn dược hoàn biết được sự lợi hại trong đó, hiện tại mới có thể đúng vững được địa vị này.
Phùng Bất nhìn thấy Mạc Tuấn mỉm cười nói:" Bác sỹ mạc cậu hôm nay tới thật đúng lúc, tôi giới thiệu cho cậu, đây là Phùng Bát, còn đây là Phùng Lâu là thập đại cao thủ của Phùng gia ta đấy."
"Anh tên là Mạc Tuấn đúng không, tôi nghe Phùng Bất nói cậu rất giỏi nhỉ, tôi cấm anh theo Phùng Viêm, Phùng Viêm là vị hôn thê của Hoàng Quang Kiệt, cậu nên tốt nhất biết điều một chút." Phùng Bát vừa thấy Mạc Tuấn ăn mặc giản dị liền lên nói với giọng cay nghiệt.
"Chỉ là một đứa trẻ hôi sữa mà cùng dám trèo cao lên nhà họ Phùng chúng tôi, cậu tốt nhất biết mình ở vị trí nào." Phùng Lâu là kẻ đối thủ một mất một còn với Phùng Bất, vừa lên đã dạy dỗ Mạc Tuấn.
"Hai người các ngươi không biết xấu hổ, Phùng Viêm là cháu tôi quen ai liên quan gì đến các ngươi." Phùng Bất cũng lên tiếng tác hợp cho Phùng Viêm và chỉ trích hai người.
"Hừ, cháu gái ông thì sao, dù sao là vị hôn thê Hoàng Quang Tiêu, đây là quyết định của gia tộc chẳng lẽ vì lợi ích của gia tộc mà hai ông cháu các người dám chống đối sao." Phùng Lâu lạnh giọng nói.
Mạc Tuấn vừa tới thì nghe hai lão này đang nói mình vẫn sắc mặt bình tĩnh, xem ra Phùng Bất ở trong gia tộc không được tốt lắm, nội chiến vô cùng hung mãnh xem ra dần dần Phùng gia cũng sẽ bị nội bộ làm cho Phùng gia xuống dốc, nhưng xem ra buổi giao lưu này Phùng Bất bỏ ra một cái giá không nhỏ để có thể cho mình vào buổi đấu giá này, xem ra mình lại nợ ông ta một ân tình.
Phùng Viêm nghe xong hai lão nói thì cũng sắc mặt trắng bệch, cô cũng biết hiện tại cả gia tộc đều coi cô là công cụ liên hôn cho tên công tử đào hoa Hoang Quang Tiêu, cô hiện tại cũng buồn bã không thôi.
"Hóa ra là Viêm nhi, anh vừa nghe em hôm nay tới đây nên anh hôm nay tới để giúp em đấu giá đồ đấy. " Hoàng Quang Tiêu đi tới nói.
"Anh có phải Mạc Tuấn không." Một cô gái hỏi Mạc Tuấn.
Mạc Tuấn quay qua nhìn hình như cô ta có vẻ quen quen còn có ba người hai người nam, một người nữ, hình như là một bạn học từ cấp ba tên là Như Hoa, cô gái này lúc trước dù biết Mạc Tuấn là tên phế vật nhưng vẫn giúp đỡ hắn.
"Đúng rồi, tôi là Mạc Tuấn, cậu có phải là Như Hoa không?" Mạc Tuấn mỉm cười trả lời.
"Đúng rồi không ngờ đã qua vài năm mà cậu còn nhớ tớ, giới thiệu với cậu đây là bạn trai mình là Trình Tiêu, còn hai người này là đồng nghiệp của tôi, hôm nay các sếp tổ chức một cái đại hội cho các nhân viên xuất sắc tới tham gia để học hỏi, còn đây là Mạc Tuấn bạn học cũ của em." Như Hoa trả lời Mạc Tuấn sẵn giới thiệu bạn trai và cả đồng nghiệp cho Mạc Tuấn biết cũng giới thiệu Mạc Tuấn cho họ biết.
"Mạc Tuấn cậu đứng ở ngoài làm gì đó?" Như Hoa hỏi.
" Tôi chỉ là chờ bạn tới đón vào đại hội giao lưu ấy." Mạc Tuấn nói việc mình đến đây.
"A cậu cũng vào đây sao, nhưng vào phải có thiệp mời đấy, Trình gia tôi có chút quyền lực hay là anh theo tôi vào đi." Trình Tiêu cũng nhiệt tình mời.
"Cảm ơn, tôi sẽ chờ người chút nữa tôi sẽ vào, các bạn vào trước đi."Mạc Tuấn từ chối nói.
"Được vậy tý gặp cậu sau nhé." Như Hoa vẫy tay nói rồi đi vào trong.
Chờ thêm một chút thì Phùng Viêm cô gái xinh đẹp lần trước gặp ở công viên mang theo nét ngây thơ, xuống tới vẫy tay bảo:" Anh Mạc, anh theo tôi bên này nè!"
Mạc Tuấn nhìn thấy Phùng Viêm thì đi theo cô ấy lên thang máy.
Sau khi lên tầng hiện tại có rất nhiều người và nhân viên, Mạc Tuấn theo Phùng Viêm đi tới chỗ Phùng Bất, Phùng Bất đang hàn huyên cùng với hai người, do lần trước Phùng Bất đã lên tới nửa bước võ sư nên hiện tại ông ta đã là một chủ cột của gia tộc họ Phùng, tuy chưa phải đệ nhất nhưng cũng là top mười cao thủ trong gia tộc có quyền lên tiếng, vốn lúc đầu ông ta cũng không có quyền gì nhưng sau khi ăn dược hoàn biết được sự lợi hại trong đó, hiện tại mới có thể đúng vững được địa vị này.
Phùng Bất nhìn thấy Mạc Tuấn mỉm cười nói:" Bác sỹ mạc cậu hôm nay tới thật đúng lúc, tôi giới thiệu cho cậu, đây là Phùng Bát, còn đây là Phùng Lâu là thập đại cao thủ của Phùng gia ta đấy."
"Anh tên là Mạc Tuấn đúng không, tôi nghe Phùng Bất nói cậu rất giỏi nhỉ, tôi cấm anh theo Phùng Viêm, Phùng Viêm là vị hôn thê của Hoàng Quang Kiệt, cậu nên tốt nhất biết điều một chút." Phùng Bát vừa thấy Mạc Tuấn ăn mặc giản dị liền lên nói với giọng cay nghiệt.
"Chỉ là một đứa trẻ hôi sữa mà cùng dám trèo cao lên nhà họ Phùng chúng tôi, cậu tốt nhất biết mình ở vị trí nào." Phùng Lâu là kẻ đối thủ một mất một còn với Phùng Bất, vừa lên đã dạy dỗ Mạc Tuấn.
"Hai người các ngươi không biết xấu hổ, Phùng Viêm là cháu tôi quen ai liên quan gì đến các ngươi." Phùng Bất cũng lên tiếng tác hợp cho Phùng Viêm và chỉ trích hai người.
"Hừ, cháu gái ông thì sao, dù sao là vị hôn thê Hoàng Quang Tiêu, đây là quyết định của gia tộc chẳng lẽ vì lợi ích của gia tộc mà hai ông cháu các người dám chống đối sao." Phùng Lâu lạnh giọng nói.
Mạc Tuấn vừa tới thì nghe hai lão này đang nói mình vẫn sắc mặt bình tĩnh, xem ra Phùng Bất ở trong gia tộc không được tốt lắm, nội chiến vô cùng hung mãnh xem ra dần dần Phùng gia cũng sẽ bị nội bộ làm cho Phùng gia xuống dốc, nhưng xem ra buổi giao lưu này Phùng Bất bỏ ra một cái giá không nhỏ để có thể cho mình vào buổi đấu giá này, xem ra mình lại nợ ông ta một ân tình.
Phùng Viêm nghe xong hai lão nói thì cũng sắc mặt trắng bệch, cô cũng biết hiện tại cả gia tộc đều coi cô là công cụ liên hôn cho tên công tử đào hoa Hoang Quang Tiêu, cô hiện tại cũng buồn bã không thôi.
"Hóa ra là Viêm nhi, anh vừa nghe em hôm nay tới đây nên anh hôm nay tới để giúp em đấu giá đồ đấy. " Hoàng Quang Tiêu đi tới nói.