Nghe được lời này của ông lão, sắc mặt của Argus không khỏi đại biến. Nhưng ngay sau đó, hắn liền cất tiếng cười to.
“Ha ha ha, lão già, ngươi cho rằng chỉ bằng vài lời nói của ngươi cũng có thể hù dọa được đến ta hay sao? Ta đã từng là thần không gian, đối với chưởng khống không gian, một kẻ như ngươi còn chưa đủ tư cách để xen vào!”
“Hừ, gian ngoan mất linh! Ngươi cho rằng Huyết Vương đại nhân không nhìn ra được một chút thủ đoạn này của ngươi hay sao? Ngài ấy sở dĩ muốn để cho tên nhân loại đó ở chung với ngươi, chẳng qua là muốn tìm hiểu về tung tích của Ma Thần mà thôi. Nếu như lần theo dấu vết của hắn, lấy được sức mạnh ở trên người của Ma Thần, Huyết Vương đại nhân nhất định sẽ trở nên mạnh hơn. Đến lúc đó, Ma giới và cả Thần giới còn có ai có thể không cúi đầu trước ngài ấy?”
Lần này, Argus quả thật là bị lời nói của lão già nô bộc hù sợ. Thế nhưng, hắn nghe lão già này muốn lợi dụng Triệu Vũ lấy đi sức mạnh của Ma Thần, hắn tức thì không thể nhịn được, nổi giận phun nước bọt, mắng.
“Phi, chỉ bằng một đám rác rưởi các ngươi, cũng nghĩ lấy được sức mạnh của Ma Thần đại nhân hay sao? Các ngươi hãy cứ chờ đấy đi, sẽ có một ngày chủ nhân của ta trở lại. Đến lúc đó, toàn bộ Ma giới các ngươi, đều phải thần phục ở dưới chân của ngài ấy!”
Đối với hai từ “Ma Thần” thật ra chính ngay cả ông lão cũng vô cùng kiêng kỵ. Nhưng lúc này, ở trước mặt của Argus, ông ta không muốn biểu lộ ra bên ngoài, mà chỉ lạnh lùng hừ lên một tiếng: “Hừ, vậy thì ngươi cứ chờ đấy đi! Nhưng trước lúc đó, ta hy vọng là ngươi có thể còn sống để chờ đến một ngày như vậy!”
Nói xong, trên tay của ông lão lập tức ngưng tụ ra một cỗ lực lượng thần bí, đem thân thể của Argus trói lại trên cây trụ chữ thập. Sau đó vô số xiềng xích từ bên trong cây trụ chui ra ngoài, đem cơ thể của Argus lần nữa giam cầm.
…
Quay trở lại với Triệu Vũ, sau khi hắn bị Argus hất tay vung đi, hắn liền bị cuốn vào một chỗ không gian tối đen như mực, ngay cả Hỏa Nhi cũng chỉ kịp hóa thành một sợi linh hồn, chui trở lại vào trong cơ thể của hắn. Nhưng không an ổn được lâu, Triệu Vũ lại cảm giác không gian ở xung quanh lần nữa biến hóa. Đợi đến khi hắn mở mắt ra, mới nhìn thấy phía trước mặt là một bầu trời huyết vụ đỏ rực.
Sau khi quan sát một hồi, Triệu Vũ mới biết là mình bị ném vào một bãi tha ma, bốn phía xung quanh đều là xương trắng, bên trong lưu lại vô số những bộ xương quái vật kỳ dị, khổng lồ. Đảo mắt một hồi, Triệu Vũ còn nhìn thấy không ít xương người, chỉ có điều, những bộ xương này hơi lớn hơn nhân loại bình thường một ít, với lại cấu trúc xương cũng hơi có mấy phần khác biệt.
Hiển nhiên, đến lúc này Triệu Vũ cũng đã đoán ra được là mình đã bị Argus ném ra khỏi Huyết Ngục. Chỉ có điều, nhìn kỹ nơi này thì hắn có lẽ vẫn còn lưu lại ở trên Ma giới. Bởi vì, trên Thiên Long tinh tuyệt đối không có một nơi như vậy. Thế nhưng, địa phương này là nơi nào, hắn thật sự cũng không biết.
“Các ngươi đã nghe nói gì chưa? Cốt Ma đại nhân vừa mới ra lệnh, muốn đem mọi người tụ tập đi đến ngọn núi Hắc Tích. Nơi đó, lần trước ta thấy có rất nhiều ma binh, ma tướng qua lại, cũng không biết, bọn họ vì sao lại hứng thú với cái nơi quỷ quái như vậy?”
Ngay lúc này, trong khi Triệu Vũ còn đang âm thầm suy tính tình huống của mình, thì từ phía sau núi xương, hắn đột nhiên nghe được âm thanh nghị luận. Khi cẩn thận quan sát lại một hồi, Triệu Vũ mới phát hiện ra hai tên ma tộc, thực lực chỉ vừa đạt đến Á Thần, tương đương với một tên cường giả Bán Thần ở Thiên Long tinh đang nói chuyện với nhau.
Mà trên người của hai kẻ này, Triệu Vũ có thể dễ dàng cảm nhận được rất nhiều ma khí, đối với việc bổ sung năng lượng cho lực lượng Tà Thần ở trong người hắn là vô cùng thích hợp.
Chỉ có điều, tình huống lúc này của hắn thật sự không tốt. Trước mắt hắn muốn lấy được tin tức, xem thử mình có cách nào để trở về Thiên Long tinh hay không. Nếu không, hắn còn lưu lại ở đây một giây một phút nào, thì tính mạng của hắn sẽ nguy hiểm chừng đó. Dù sao, trên người hắn mang theo lực lượng Tà Thần, đối với đám người ở Ma giới này mà nói đó là một điều kiêng kỵ cũng như cám dỗ cực lớn. Chỉ cần trong lúc chiến đấu để nó bộc phát ra ngoài, hắn tất nhiên sẽ bị bọn họ truy sát.
Thế nhưng, ngoài lực lượng Tà Thần trong người, hắn hiện tại cũng không có phương pháp nào tốt hơn để đối phó với những kẻ này. U Minh Thần Hỏa mà Hỏa Nhi cung cấp cho hắn, nhiều nhất cũng chỉ đối phó được với mấy tên ma binh cấp bậc Á Thần mà thôi.
Bất quá, ở chỗ này ma binh cấp bậc Á Thần cũng chỉ được xem là thực lực lót đấy, địa vị cực kỳ thấp. Phải biết, Ma giới cũng giống như Thần giới, thực lực cũng được phân chia từ Á Thần, Hạ Thần Thần, Trung Vị Thần, Thượng Vị Thần, Chủ Thần cho đến Thần Vương. Tương ứng với Ma Binh, Ma Tướng, Thống Lĩnh, Đại Thống Lĩnh, Ma Chủ cùng với Ma Vương.
Có thể thấy được, với thực lực chỉ đạt đến Thánh Vực như Triệu Vũ, đẳng cấp ở đây còn so với Ma Binh thấp hơn một bậc. Vì thế, nếu như hắn không dùng đến U Minh Thần Hỏa, không dùng đến lực lượng Tà Thần, thì hắn chẳng khác nào chó chạy ngoài đường, bị người người hô đánh, đòi giết.
Nhưng cũng không đợi cho Triệu Vũ kịp suy nghĩ nhiều, lúc này hai tên ma binh lại tiếp tục trò chuyện với nhau.
“Nhưng ta nghe nói, ở bên trong ngọn núi Hắc Tích có một thông đạo đi đến hạ giới? Nếu như có thể xuống được hạ giới, chúng ta chẳng phải sẽ là nhân vật đứng đầu ở đó rồi sao? Đến khi đó, cả ta và ngươi đều không cần phải cố kỵ gì nữa, mặc sức chém giết, mặc sức mà hưởng thụ lấy cuộc sống thoải mái mà các vị đại nhân ở đây có được!”
Nghe tên ma binh này nói chuyện, tên ma binh còn lại cũng hiện lên dáng vẻ mong đợi. Thế nhưng, mộng đẹp của hai người bọn họ còn chưa kéo dài được bao lâu, thì phía đằng trước đã có tiếng gọi to.
“A Sân, A Si, hai người các ngươi còn lề mề lề mà làm gì ở đó? Còn không mau tới đây, nếu như chậm trễ để Cốt Ma đại nhân nổi giận, thì hậu quả các ngươi có thể gánh chịu được không?”