• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân Cảnh Tứ Kỳ, bao gồm bốn kỳ: Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Khai Nguyên kỳ và Nguyên Đan kỳ.

Tương tự, Địa cảnh chia làm bốn kỳ: Động Thiên kỳ, Thiên Luân kỳ, Hóa Linh kỳ và Ngư Long kỳ.

Xích Hóa Thành sau khi đào thoát khỏi nhà ngục Liệp Sát Ngục, vì thế trọng thương rất nặng, từ Thiên Cảnh rớt xuống Địa cảnh.

Trải qua hai tháng được Ngọc Tinh Hồn cung cấp đan dược và các liệu pháp trị thương, hiện tại Xích Hóa Thành đã khôi phục đến Hóa Linh kỳ bên trong Địa Cảnh Tứ Kỳ. Nếu như phục dụng Uẩn Thiên đan, vậy thì nhất định khôi phục đến Ngư Long kỳ.

Vì vậy, nhìn thấy Uẩn Thiên đan, Xích Hóa Thành rất thèm khát. Đáng tiếc, Uẩn Thiên đan chỉ có thể phục dụng được một viên duy nhất, phục dụng thêm hoàn toàn vô nghĩa.

“Ba trăm năm mươi triệu Linh Nguyên thạch.”

Từ phòng của Ngọc Long Cơ, thanh âm truyền ra.

“Ồ, tên này cũng muốn Uẩn Thiên đan?” Dương Tiếu cười hắc hắc. “Tiểu Nghi, lần này để ta hô giá.”

“Năm trăm triệu.” Dương Tiếu không chút khách khí.

Người xung quanh giật mình. Uẩn Thiên Đan, cho dù là hàng cao cấp đi chăng nữa, giá trị bất quá cũng khoảng bốn trăm năm mươi triệu đến bốn trăm bảy mươi triệu Linh Nguyên thạch mà thôi.

Vậy mà có người hét giá đến tận năm trăm triệu Linh Nguyên thạch?

Ngồi trong phòng, Xích Hóa Thành phun hết rượu trong miệng, không biết bao nhiêu lâu rồi hắn mới bị sặc.

“Tiểu tử, ngươi điên rồi à?” Xích Hóa Thành quát.

“Ha ha, tiền bối chớ nghĩ nhiều.” Dương Tiếu cười cười. Còn Ngọc Tinh Hồn thì im lặng, chẳng buồn bận tâm Dương Tiếu hô giá thế nào.

Chỉ nghe Dương Tiếu nói tiếp.

“Tiền bối, tên Ngọc Long Cơ kia quan hệ với công tử cực kỳ xấu. Mỗi một lần gặp đều tỏ ra rất thượng đẳng, không xem công tử nhà chúng ta ra gì. Hẳn ỷ mình có thiên phú siêu phàm, có mẫu thân gia thế hiển hách chống lưng, vậy nên rất hống hách với công tử. Dù sao thời điểm cũng đã đến gần, hiện tại đã không cần thiết ẩn nhẫn nữa.” Dương Tiếu song quyền siết chặt.

Không chỉ Dương Tiếu, mà cả Ngọc Băng Nghi, những người tháp tùng Ngọc Tinh Hồn đến Hoàng Kim Công Hội, thái độ đối với Ngọc Long Cơ đều cực kỳ chán ghét.

Nếu không phải công tử không có thế lực chống lưng, với thiên phú vạn người có một, trài trí siêu phàm, một tên Ngọc Long Cơ nho nhỏ há dám lộng quyền trước mặt Ngọc Tinh Hồn?

Những lần trước đây, Ngọc Tinh Hồn đủ chủ động ẫn nhẫn, nhưng hôm nay, lúc bắt đầu tiến vào công hội, bọn hắn đã cảm nhận được thái độ của Ngọc Tinh Hồn. Kể từ bây giờ không cần phải nể nang bất kỳ kẻ nào nữa.

“Các ngươi muốn chết có đúng không?” Ngọc Long Cơ giọng nói lạnh lẽo.

“Ha ha, chúng ta muốn chết, ngươi dám giết sao? Hoàng Kim Công Hội, có kẻ uy hiếp chúng ta kìa.” Dương Tiếu cười lớn thành tiếng, để cho tất cả người trong đều nghe thấy, không khỏi có tiếng xì xào bàn luận.

Một người là thập tam vương tử Ngọc Long Cơ, thiên phú trác tuyệt hiếm thấy, là trời sinh dị tượng, tương lai phong quang vô hạn, được người người thừa nhận.

Còn người kia, từ nhỏ không có thiên phú tu hành, không có thế lực chống lưng, nhưng với tài trí thông minh vô song đã xây dựng một tài sản khổng lồ.

Nhưng mà, Vô Lượng Giới thực lực vi tôn, cho dù có nhiều tiền thì thế nào. Đó là chưa kể đến, Ngọc Long Cơ có thế lực chống lưng, hắn kiêu ngạo hoàn toàn có vốn liếng.

Thành ra, trong mắt mọi người, ngày hôm nay Ngọc Tinh Hồn trực tiếp khiêu khích Ngọc Long Cơ là hành vi rất điên rồ.

Ai ai cũng cho rằng, sau ngày hôm nay, Ngọc Long Cơ sẽ không chịu để yên cho Ngọc Tinh Hồn.

Nhưng đó là chuyện về sau, còn hiện tại, nơi này vẫn là Hoàng Kim Công Hội. Mà Hoàng Kim Công Hội mặt mũi lớn cỡ nào, dù là vương của Minh Ngọc Vương Thành cũng phải kính trọng họ ba bốn phần, huống chi chỉ là một Ngọc Long Cơ.

“Quý khách, xin hãy cẩn thận lời nói.” Một giọng nói trầm đặc vang lên, bên trong kèm theo một tia uy nghiêm.

Chỉ cần nghe liền biết, chủ nhân của giọng nói, tuyệt đối là cường giả Thiên Cảnh. Thậm chí là Thiên Cảnh đỉnh phong, thuộc tầng lớp mạnh mẽ nhất Vô Lượng hạ giới.

Trong phòng, Ngọc Long Cơ bóp nát ly rượu trong tay, miệng nghiến răng, tâm trạng thập phần tức giận.

“Điện hạ, xin hãy nhẫn nhịn. Hoàng Kim Công Hội không thể trêu được.” Vẫn là lão giả trước đó, hắn lần nữa lên tiếng nhắc nhở Ngọc Long Cơ.

Chỉ thấy Ngọc Long Cơ hừ lạnh một tiếng.

“Ngọc Tinh Hồn, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.”

Năm trăm triệu Nguyên Linh Thạch, quá đắt cho một viên Uẩn Thiên Đan. Viên này, nghiễm nhiên thuộc về Ngọc Tinh Hồn.

“Có câu tiền nhiều là một loại quyền lực, quả nhiên có lý của nó. Ha ha ha…” Dương Tiếu cười lớn. Không cần nghe cũng biết là đang trêu chọc người nào.

Huyên náo không quá lâu, đấu giá vẫn tiếp tục bắt đầu, không bởi vì chút chuyện vặt vãnh mà tạm ngưng.

Vật phẩm đấu giá rất nhiều, mỗi một món đều được trả bằng cái giá trên trời, người hô giá khan cả họng. Đồng thời cũng không thiếu tranh chấp trong lúc xảy ra đấu giá, đây có thể coi như là đặc sản của mỗi buổi đấu giá như vậy.

Khắc nghiệt nhất vẫn là đối đầu giữa Ngọc Long Cơ và Ngọc Tinh Hồn. Quả nhiên như những gì đã nói trước đó, Ngọc Long Cơ không thể mua được thứ mình muốn, đều bị tiểu đệ của hắn trả giá cao hơn mà mua.

Nếu không phải nơi đây là Hoàng Kim Công Hội, chỉ sợ đã xông đến liều mạng với Ngọc Tinh Hồn rồi.

“Vật phẩm đấu giá tiếp theo, Tà Long Đản.”

MC Lâm Lạc hô lớn.

Một quả trứng màu đen tím được đưa lên. Chỉ thấy bên ngoài có những sợi hoa văn quỷ dị sắc bén, hệt như một loại kim hỏa đang bốc cháy vật.

“Tà Long, thuộc về huyết mạch Viễn Cổ Ma Long, từng một thời xưng bá thiên hạ, uy chấn cổ kim. Trong sách cổ miêu tả, Tà Long vỗ cánh, thiên địa đứt gãy, Tà Long gầm thét, thiên hạ điêu linh.”

Vô Lượng Cổ Long, Cổ Ma Long là một trong số chủng Long tộc cường đại nhất, dù thời đại viễn cổ chư cường nhiều như sao trên trời, nhưng gặp phải Cổ Ma Long cũng phải đi đường vòng. Mà Tà Long nhất tộc chính là một trong số chủng Cổ Ma Long cường thế nhất.

Đáng tiếc, chư hùng tranh bá, khó thoát khỏi viễn cảnh trở thành một phần của lịch sử. Hiện nay, Cổ Ma Long bộ tộc, cũng như Tà Long nhất tộc trong số đó đều đã biến mất.

Không nghĩ đến, hôm nay Hoàng Kim Công Hội lại đem ra một quả trứng Tà Long nhất tộc đấu giá. Đó thật sự là hậu duệ của Tà Long nhất tộc sao?

“Tà Long nhất tộc đã biến mất. Này thật là trứng của Tà Long?”

Có người không tin.

MC Lâm Lạc mỉm cười.

“Hoàng Kim Công Hội chúng ta tuyệt đối không lừa người. Dưới sự giám sát của chính quyền Liên Minh Thế Giới, tuyệt đối đảm bảo đây là trứng Tà Long.”

“Đáng tiếc, trứng Tà Long này vì đã bị chôn giấu nhiều năm trong khu di tích Tà Long Tổ, sinh cơ đã mất, AND và GEN di truyền cũng bị phá hủy, vô pháp tái hiện ra vô địch Tà Long của thời đại viễn cổ.” MC Lâm Lạc thanh âm có vẻ tiếc nuối.

Quả nhiên.

Điều này có vài người dự đoán được. Nếu như trứng Tà Long này còn sống, há Liên Minh Thế Giới sẽ chịu ngồi yên nhìn Hoàng Kim Công Hội đem đi đấu giá? Phải biết Tà Long thuộc hàng đỉnh cấp thời đại viễn cổ, một con Tà Long xuất hiện ở thời đại này sẽ đặc sắc đến cỡ nào.

“Bất quá, tuy không thể lấy được AND và GEN di truyền, cũng không thể ấp, nhưng nguồn sức mạnh bên trong vẫn vô cùng hiệu quả cho đấu giả tu hành. Chư vị tuyệt đối không nên bỏ lỡ.”

“Đấu giá Tà Long Đản bắt đầu, giá khởi điểm ba tỷ Nguyên Linh Thạch.”

Không quá nhiều người mặn mà với Tà Long Đản. Thứ nhất là giá quá đắt, thứ hai hiệu quả chưa chắc đã tốt như quảng cáo.

Nhưng trong phòng đấu giá của Ngọc Tinh Hồn, song nhãn của hắn sáng lên. Tà Long Đản, một trong số những vật phẩm ưu tiên của hắn.

Thứ này, phải có được.

“Tiểu Nghi, hô giá.”..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK