• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy còn đánh nữa không?” Không phải em nói Ny Ny bị người đó chiếm tiện nghi hay sao? Nếu như bị tiểu Vạn ghét bỏ mà từ hôn thì phải làm sao đây? Ba Đường tay nắm gậy do dự không quyết.

“Xem trước đã, đừng vội động thủ.” Mẹ Đường nhỏ giọng thì thầm.

Nhìn thấy Cố Vân Trạch tay xách túi lớn túi nhỏ tới, bao bì nhìn vô cùng sang trọng, tất nhiên trông Cố Vân Trạch cũng cực kỳ đẹp trai sáng sủa, dáng người cao ráo áng chừng tầm một mét tám ba, trông rất có dáng vẻ cảu một người có tiền.

Mẹ Đường từ khuôn mặt lạnh lùng bỗng chốc cười như một đóa hóa, nhiệt tình nói: “Là tiểu Cố trong điện thoại phải không? Cháu nói xem đến thì đến thôi, còn mang đồ gì vậy chứ, Ny Ny sao con vẫn chưa xuống xe? Ít nhất cũng phải giới thiệu bạn với chúng ta một chút đi chứ!”

Sau đó lê thân hình mập mạp của mình đến bên ghế phụ lái kéo Ny Ny ra ngoài, sau khi đến phòng khách ngồi xuống, mẹ Đường ngang nhiên hỏi thăm: “Ba mẹ tiểu Cố làm nghề gì? Cháu làm ở đâu? Chiếc xe vừa rồi là của cháu sao? Không phải thuê đúng không?”

Đường Ny Ny sở dĩ từ sau cấp ba sẽ không cố ý cho ba mẹ biết bai cảnh bạn học của mình, chính là vì ghét mồm miệng họ năm đó tra hỏi Hứa Phong, như thể muốn đào tận cùng gốc gác lai lịch của gia đình nhà người khác vậy.

“Mẹ là nội trợ toàn phần, ba mở công ty, cháu hiện đang làm việc trong công ty của ba, xe là của cháu không phải đi thuê.” Cố Vân Trạch tuy rằng muốn ba mẹ của Đường Ny Ny biết về bai cảnh của mình, nhưng cũng không muốn mới đó mà đã trưng ra hết sẽ bị coi như đang làm màu quá.

Anh nhanh chóng lấy ra một đống hộp sản phẩm chăm sóc da, đưa cho mẹ Đường rồi nói: “Dì ơi, con nghĩ đây là những sản phẩm chăm sóc da mẹ con thường dùng, không biết có phù hợp với làn da của dì không”.

Mẹ Đường mở hộp quà ra nhìn, đôi mắt nhỏ lập tức mở to, khóe miệng run lên vì phấn khích: “Đây không phải là kem tinh chất của La Mer sao? Loại lớn này ta sớm đã định mua từ lâu, nhưng đắt quá tận hai vạn kìa, quá. Gần 20.000 nhân dân tệ, serum dưỡng mắt La Prairie Caviar này cũng đã muốn mua từ lâu rồi, tiểu Cố, mẹ con thực sự rất có mắt nhìn, đều là những thương hiệu tốt ”.

"Dì ơi, sản phẩm chăm sóc da mà mẹ hay dùng nhất của mẹ đều phải đặt làm riêng theo loại da của mình ở nước ngoài. Sau này có thời gian, để mẹ con đưa dì và chú đi chơi nước ngoài, tiện thể cũng đặt làm riêng một bộ như vậy."

“Đặt làm riêng như vậy chắc là rất đắt nhỉ?” Mẹ Đường tham lam đến chảy cả nước miếng.



Cha của Đường tỏ ra vô cùng bất mãn, thấp giọng mắng: "Chỉ một ân huệ nhỏ thôi mà đã muốn bán con gái đi hay sao? Con gái chúng ta có đáng giá ít tiền như vậy không?"

Giọng nói ra tuy nhỏ, nhưng mọi người có mặt đều có thể nghe thấy, Đường Ny Ny thực sự không ngồi xem tiếp được nữa, ném cho một câu: “Con về phòng đây.” Đến đầu cũng không quay lại mà trực tiếp trở về phòng riêng. Nghe thấy ba mẹ định giá mình như một thứ hàng hóa, quả thực không dễ chịu gì, hơn nữa hôm nay cô vừa bị khai phá, liền bị Cố Vân Trạch thao tận mấy lần như thế, cơ thể mệt không chịu nổi, về đến phòng đặt đầu xuống liền ngủ ngay lập tức.

“Không đắt, một bộ chỉ khoảng hai mươi mấy vạn, hơn nữa có thể dùng được tận mấy tháng.” Cố Vân Trạch làm bộ làm dạng mượt mà như nước chảy mây trôi.

“Ai yo, thế thì sao mà dùng nổi!” Mẹ Đường vỗ đùi ra vẻ chê đắt, con mắt nhỏ ti hi lại nhìn chằm chằm vào Cố Vân Trạch.

“Dì à, sao con có thể để cho dì trả tiền cơ chứ, con tặng cho dì dùng.” Cố Vân Trạch vội vàng nói.

Mẹ Đường vừa nghe thấy vậy, miệng liền hếch lên: “Nhìn xem, lúc đầu thấy bói nói ta có số hưởng phúc của con rể ta còn không tin! Hôm nay ta mới biết thầy bói đó bói chuẩn quá đi!”

Cha Đường vội vàng đỡ lấy thân hình đầy đặn của mẹ Đường đang chuẩn bị đứng dậy xoay người nhảy không ngừng, thấp giọng nói: “Cái này chúng ta không lấy được, tiểu Vạn kia đã tặng chúng ta một trăm vạn làm quà đính hôn.”

Cố Vân Trạch lại chẳng nói chẳng rằng lấy ra hai hộp gỗ tinh xảo, đẩy tới trước mặt ba mẹ Đường, một hộp là trang sức phỉ thúy, một hộp là hai quả hồ đào tinh xảo.

Ba Đường vừa nhìn thấy, vội vàng cầm quả hồ đào trong tay chơi đùa, hai mắt sáng ngời hỏi: "Quả hồ đào này sắp biến thành ngọc rồi, chắc là đã ủ được nhiều năm rồi lại rất đắt đúng không?"

Mẹ Đường thậm chí còn cầm sợi cái vòng phỉ thúy ướn lên tay, giọng run run nói: “Màu xanh của ngọc phỉ thúy này như có thể nhỏ ra được nước vậy, không cần phải hỏi, chắc chắn quý tới mức có thể trở thành gia bảo, đợi tôi hơn trăm năm nữa, là có thể truyền lại chó con dâu của chúng ta rồi.”



“Lấy đâu ra con dâu, con trai bà vẫn đang làm trai độc thân ở nước ngoài kia kìa!” Ba Đường cất giọng bất mãn, lại giở khuôn mặt nịnh nọt nhìn về hướng Cố Vân Trạch: “Tiểu Cố à, món quà này của cháu quá đắt đỏ rồi, chúng ta nào dám nhận.”

Dù ba Đường nói không thể đem nó đi nhưng ông vẫn nắm chặt quả hồ đào trong tay không chịu buông ra.

“Không đắt, chú thích là được, quả hồ đào lúc ba con mua về khoảng một trăn vạn, ủ cũng được vài năm rồi, nghe thấy cháu muốn gặp ba mẹ của bạn gái, đặc biệt lấy ra để con tặng cho chú, vòng tay là mẹ con mua được trong một buổi đấu giá, mẹ con thích đến nỗi bỏ ra ba trăm vạn để mua nó, vốn là nói muốn tặng cho con dâu kìa.” Cố Vân Trạch nhìn bộ dạng phấn khích của ba mẹ Đường Ny Ny, biết rằng nghiệp lớn sắp thành.

Sau cùng là đòn cuối, anh lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đặt lên bàn rồi nói: “Cháu nghe Ny Ny nói, hai người nhận một trăm vạn phí đính hôn của đối tượng xem mắt với cô ấy, nhưng thật ra cháu và Ny Ny đã bí mật hẹn hò được khá lâu rồi, mãi mà chưa đến ra mắt hai người được, mới tạo ra sự hiểu lầm này, trong thẻ này có hai trăm vạn, một nữa rút ra để trả lễ cho người ta, còn lại một nửa coi như là đền tội với hai người, chú dì nếu như đồng ý cho chúng cháu tiếp tục quen nhau thì hãy nhận lấy, còn về phí đính hôn đến lúc đó lại bàn tiếp.”

“Ta đồng ý, sao lại không đồng ý chứ, nhưng cháu biết đấy, chúng ta không phải là vì tiền của cháu, chúng ta thấy cháu thật lòng thích Ny Ny mới đồng ý thôi, hai đứa bây giờ cũng coi như đang sống chung rồi đúng không, chúng ta cũng không phải là mấy người già cổ hủ mà rất thoáng đó, đợi chút ra đi thu dọn hành lý của Ny Ny, hai đứa trước khi kết hôn nên làm quen với việc sống chung một chút, bây giờ rất thịnh hành đó, chúng ta đều biết.” Mẹ Đường nhanh chóng thu hết các món quà lại, như chỉ sợ Cố Vân Trạch nuốt lời vậy.

“Chú dì đừng lo lắng, tấm thẻ này từ lúc cháu gặp Ny Ny đã bắt đầu gửi tiền vào trong đó rồi, chỉ vì chờ đến một ngày cô ấy có thể nhận lấy, nếu như hôm nay tặng cho ba mẹ cô ấy cũng coi như là được như ước nguyện rồi, mật mã là sinh nhật của Ny Ny, hai người cứ việc sử dụng.”

Cố Vân Trạch không hề nói dối, anh quả thực đã bắt đầu tiết kiệm tiền từ cái ngày anh gặp Ny Ny, duy chỉ có là phương thức gửi tiền là mỗi lần anh tưởng tượng cảnh mình làm tình với Ny Ny là một lần anh gửi một vạn, mấy năm nay anh vừa nhìn vậy mà đã tiết kiệm được hai trăm vạn.

Nếu như hôm nay đã thao được cô rồi, anh cũng không cần phải gửi tiền tiết kiệm nữa, không bằng tặng cho ba mẹ cô, thông qua sự tác hợp của hai người họ nói không chừng có thể thao tới cả một đời ấy chứ.

“Sinh nhật của Ny Ny là khi nào?” Ba Đường nhỏ giọng hỏi mẹ Đường.

“Ai da, hỏi Minh Huy không phải là biết sao, mỗi năm đều là anh trai tổ chức cho nó.” Mẹ Đường mất kiên nhẫn lèm bèm một câu, mà sau đó trưng ra bộ mặt tươi cười nói với Cố Vân Trạch: “Tiểu Cố, cháu ngồi một lát nha, ta đi gọi Ny Ny tiện thể thu dọn hành lý cho nó.”

“Lão Đường sao ông đến cả nước cũng không biết rót cho tiểu Cố một cốc, mau đi rót nước!” mẹ Đường trước khi đi không quên đẩy ba Đường một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK