Hôm nay, đoàn quân chiến thắng trở về, người dân ở kinh đô đứng ở 2 bên đường tung hô đoàn quân chiến thắng, những cô gái được quan phủ điều đến tung cánh hoa thì tung thật lực hét giỏ này đến giở khác, số hoa chuẩn bị mất đến hơn 300 kim tệ mà mỗi bông hoa chỉ có giá 1 đồng tệ. Sau đấy là Huỳnh Mai Tiến dẫn đầu đám sĩ quan cao cấp vào chầu và bái kiến hoàng đế,báo cáo tình hình chiến sự sau đó, buổi tối lại dẫn đám con cháu mình vào cung bắt đầu cuộc gặp mặt đầu năm mới của hoàng đế, hoàng tộc, quý tộc, quan lại.
Hôm nay là ngày vui, chả mấy khi có mặt đông đủ mọi người đông đủ không chia cấp bậc chén chú chén anh, nói chính xác đây cuộc nhậu trá hình nhìn cứ như đám cỗ ở làng, lúc này chả có ai chia cấp bậc cứ thế mà lao vào đú với nhau xem thằng nào uống nhiều hơn hay những trò uống rượu hơi biến thái mà mọi người nghĩ ra nhưng chả ai so đo, quan trọng vui là chính. Các bà vợ thì túm 5 tụm 3 vừa buôn dưa lê vừa diệt đống đồ ăn vặt trên bàn nói chính xác là đống rau trên bàn ( mùa đông rau không sinh trưởng được nên không có rau chủ yếu là măng khô,các loại khoai, hoa quả khô, may mắn là ma thú hoạt động mùa đông rất nhiều, gia súc gia cầm nuôi nên không lo đói , hôm nay rau trong hoàng cung là rau tươi, hoa quả tươi, tuy hơi héo nhưng ngon hơn chán với đống đồ khô kia nên các bà diệt thật lực )đám trẻ con thì cũng túm tụm nhau chơi bời tưng bừng thậm chí có thằng mở bàn các cược đá dế, đua chuột,tóm lại ồn ào còn hơn hội làng.
Long hôm nay cũng lao vào chơi nhưng hôm nay không táy may cái tay của mình vì sợ phát hiện, mới cả cậu không thiếu tiền,số tiền của cậu bây giờ thừa sức thành lập 2 sư đoàn quân chính quy, chỉ cần có có 2 sư đoàn với vũ khí hiện đại bét nhất như thế chiến 2 thì bố mày là bá chủ bét nhất là trong lãnh địa của Long + vài lãnh địa lãnh chúa xung quanh. Long đảo mắt nhìn chăm chú mọi thứ xung quanh, cậu biết cái hội lễ đầu năm này còn là nơi các bà mẹ chọn vợ, chọn chồng cho con cái mình, nên nhà nào cũng chuẩn bị sẵn một chút đồ trang sức quý giá làm vật đính ước trước, đợi sau khi chúng lớn lên là chỉ cần theo thủ tục cưới hỏi là xong.Đám con gái cũng túm tụm chơi với nhau, chim chuột với đám con trai, tóm lại là tầm tuổi nào chơi với tầm tuổi ấy, mỗi chỗ đá dế đánh bạc là không phân biệt tuổi tác.Long đang đi lại nghĩ ngợi về các bước kế hoạch của mình bỗng nhiên cậu dẫm chân vào cô bé khoảng 6 tuổi bên cạnh, cô bé kêu “Á”,cậu bèn xin lỗi rồi lấy khăn tay của mình lau giày cho cô bé này thế nhưng đang lau giày thì cậu nhận 1 cú tát trời giáng vào mặt mà bay ra 2 mét, 1 bà chị tầm 14 -15 tuổi mặt đỏ phừng phừng tức tối đay nghiến :
- Thằng kia mày làm gì em gái tao? Mày có muốn chết không?
Cô bé long cúi xuống lau giày cũng nhảy vào xun xoe nói với chị chị đánh gãy chân hắn đi hắn dẫm vào chân em đau điếng, còn làm bẩn đôi giày ông nội mua cho em .
Long lồm cồm bò dậy, may mắn là cậu dùng tay đỡ nên đầu không sao nhưng cánh tay cực kì ê ẩm cậu nghĩ chắc bị nứt xương rồi, bà này chắc con nhà võ mới đánh mạnh thế, cậu nói :
- Tôi chỉ chẳng may dẫm phải chân cô bé này nhưng tôi đã xin lỗi và đang lau giày cho cô ấy rồi còn gì nữa. Chị chưa biết gì đã xông đánh tôi, tay tôi bị rạn xương rồi đây này.
Bà chị kia ngượng đỏ mặt nhưng không nhận mình sai, thấy Long còn bé liền bắt nạt và nói:
- Em gái tao là cành vàng lá ngọc, cái ngữ mày là cái thá gì? Cái giày em tao đang đi trị giá hơn 1000 kim tệ đấy, mày làm bẩn nó rồi giờ đền tiền đi
Long ngoác mồm, đắt dữ bằng cả tháng của mình rồi cậu nói:
- Chị đùa à! Cả tháng tôi chỉ có 1100 kim tệ , đền thế quái nào được, tôi còn nuôi người của tôi nữa chứ, mà cái giày này chỉ cần lau qua là sạch cần gì phải bắt đền.
Bà chị này lại quát:
- Thằng oắt con mày thấy cái giầy này mày làm vậy nó đẫ bần còn sờn chỉ nữa . tóm lại đền cái mới đi
Long nói:
- Chị điên à,bẩn có tí làm gì mà sồn sồn lên thế, đừng tưởng tôi không biết loại giày này nhé, nó rất tốt giặt qua cũng ko vấn đề gì. Chị làm gì mà đòi đền, chị còn chưa xin lỗi tôi vì đánh tôi đến rạn xương tay đây này.Tính ra chị phải đền tiền thuốc men của tôi mới đúng.
Đứa con gái kia nóng máu quát tiếp:
- Mày còn già mồm à mày có biết bố ông tao là ai không, ông tao là chiến thần Huỳnh Mai Tiến người tiêu diệt Hỏa Lan giáo, giữ vững bờ cõi suốt 20 năm qua cho đất nước này, mày là cái ngữ gì đòi tiền tao.
Những đứa trẻ đúng gần đấy thì bình luận:
- Chết thằng này rồi, tự dưng đụng phải con bé Huỳnh Mai Lan rồi, con này tính dữ như bà chằn.
- Con bé này rất giỏi võ, trong thế kia thôi nó đánh bại được 5 người đàn ông trưởng thành đấy
- Lần trước con bé này đánh cho cái thằng đính ước với nó từ bé què 2 giò phải nằm bó 6 tháng, đã thế nó còn cười và chửi thằng đấy vô dụng trước bao nhiêu người làm nhà bên kia từ hôn.
Long đáp luôn:
- Đó là ông chị chứ không phải chị, cha tôi cũng đánh dẹp phỉ cướp,đánh chặn xâm lấn biên giới của quân đội mấy nước phía nam chúng ta.
Bà kia đốp chát luôn:
- Vậy mày là con của lãnh chúa vùng Kim Sao à?
Long nói:
- Đúng vậy
Bà kia cười phá:
- Hóa ra mày là đứa cẩu tạp chủng làm mất mặt dòng họ Nguyễn ở Đông Hoàng Lan . Không biết cha mày bị làm sao mà lấy lũ súc vật đấy làm vợ để rồi cũng đẻ ra lũ súc vật như mày. Ha…ha..hha
Long điên lắm nhưng bèn nén cục tức xuống và nói:
- Bà chị kia đây là sự việc hiểu lầm giữa tôi và chị sao tự dưng chị lại còn kéo cả mẹ tôi vào, mẹ tôi không phải con người thì đã sao,chị đừng quên mẫu tổ tộc, cha tổ ta không phải con người nhá, chị nói vậy là phỉ báng dân tộc phỉ báng hoàng tộc,hoàng thượng,phỉ báng cha mẹ chị.
Mai Lan nóng máu, gân xanh trên mặt lộ rõ , mặt đỏ lên quát :
- Câm miệng
Long nói:
- Sao tôi phải nghe bà chị , bà chị chửi mẹ người khác phải chấp nhận mẹ mình bị người khác chửi, mẹ tôi là bán tinh linh thì sao vẫn là người trong sạch . theo tôi được biết bà nội chị hình như là kĩ nữ thì phải, cái gì mà bán nghệ không thân, đùa à, vào đấy không bị bọn giang hồ đánh cho lên bờ xuống ruộng, còn giữ thân trong sạch. Mơ đi!
Nghe thấy từ “bà chị” thì cô gái này nổi máu xung thiên, sau đó thấy Long nhắc đến bà mình thì không nghe thấy những từ đằng sau nữa và rồi cô ta nhảy vào đấm đá túi bụi vào Long. Long đâu có ngu cậu hết chánh né những đòn nguy hiểm và phải đỡ 1 số đòn đê không gây nghi ngờ, cậu còn dùng cả khí công hồi trong trại được dậy đẻ chịu đòn ( main nhà ta hàng ngày vẫn tập thể dục buổi sáng trong phòng bằng các bài tập đơn gian và luyện khí công) .Vì phải giả vờ nên cậu nhận những đòn không nguy hiểm vào người nên bây giờ trông cậu cực kì tàn tạ, mặt mày bầm tím, quần áo nhiều chỗ bị rách, mồm và da đầu chảy máu, trên người nhiều vết thương, cuối cùng cô gái kia đá cậu 1 cái vào ngực,may mắn cậu dùng khí công, dùng tay đỡ nên giảm đáng kể thương tích nhưng nó cũng chẳng nhẹ nhàng gì, cậu bay xa 3m và nằm bất độngt hở hổn hển, bà chằn kia con đi tới dùng cái roi da mà mà bà ta hay thắt ở hông đánh tới tấp vào cậu. Long chỉ biết co người dùng 2 tay ôm đầu mình, đúng lúc này 1 tiếng quát to đằng sau :
- Dừng tay
Tất cả mọi người quay lại thì ra là Huỳnh Mai Tiến , bên cạnh ông ta là hoàng đế và các đại thần thân cận. Huỳnh Mai Tiến mặt đỏ hầm hập đi tới giật cái roi da trên tay Huỳnh Mai Lan nói:
- Thật không thể chấp nhận được, ai cho phép ngươi đánh người trong hoàng cung hả ?
Hoàng đế nói :
- Chuyện này là như thế nào, trẫm cần có 1 lời giải thích chính đáng.
Thái giám thận cận của hoàng đế gọi nôị thị phục vụ đám quý tộc con này hỏi, tên nội thị này kể lại nguyên xi những gì đã xảy ra. Lúc này mọi người mới ngỡ ngàng về lí do cuộc ẩu đả và người bị hại,hoàng đế thì không quan tâm đến Long, các quý tộc cũ mà chết sạch thì hắn có cảm giác như trút được gánh nặng vậy, thế là thiên hạ thái bình, mình có thể cử người của mình trong coi vùng đất ấy, tài phú của chúng giàu chảy mỡ, quốc khố tăng thêm mấy lần nếu có được nó, hắn cũng giống tổ tiên của mình luôn nghi ngờ, e ngại các quý tộc cũ. Triều đình đày họ ra vùng Đông Hoàng Lan mục đích chủ yếu là khai thác tài nguyên khoáng sản vùng ấy về cho triều đình, cùng với việc đánh thuế nặng công nghiệp, nông nghiệp đã khiến vùng đấy khá chậm phát triển tuy nhiên về cơ bản nó là vùng có các sản phẩm tốt nhất Đông Hoàng Lan, các quốc gia vùng đấy nhập khẩu rất nhiều hàng từ Kim Việt thông qua vùng đấy, vì vậythương nghiệp vùng này hết sức nhộn nhịp mặc dù triều đình đánh thuế đến 30% vì đây là đầu nậu trao đổi hàng hóa giữa 2 đại lục. Hoàng đế lúc này chỉ nghĩ nếu Long mà chết thì cha của Long làm phản cung cấp tin tức cũng như dẫn quân các nước xung quanh vào vùng thuộc địa Đông Hoàng Lan thì nguy to,ngựa từ đấy mà , đá quý, kim cương từ đấy mà ra, khoáng sản vùng đấy rất nhiều, thậm chí theo tính toán những nước thuộc Đông Hoàng Lan chiếm vùng thuộc địa đấy quốc lực tăng gấp 3 lần, còn ở đại lục Chân Đăng thì không thuận lợi thì tăng bét nhất là gấp rưỡi còn thuận lợi thì gấp đôi mà vùng đấy chỉ bằng 1/5 lãnh thổ Kim Việt. Các nước đại lục Đông Hoàng Lan thì nhìn như hổ đói thằng nào cũng muốn cắn, những nước lớn giáp danh thì luôn muốn chiếm trọn vùng đấy hoặc chiếm những vùng giàu có và phát triển nhất. Dân vùng đấy có đủ mọi thành phần dân tộc nhưng chủ yếu là người Việt chiếm 30% với chính sách nhập cư mạnh mẽ để đồng hóa dân bản địa + số lính đồn trú, con cái của người việt với người bản địa cũng tính là người việt thêm 20% tổng 50%, số dân còn lại là các chủng tộc khác, các dân tộc khác ( cả người ở Đông Hoàng Lan và Chân Đăng)và dân bản địa, người tổng dân số là 20 triệu người với 30% là nô lệ, quý tộc ở đây chiếm chưa tới 0.5%.
Hoàng đế muốn giữ thể diện cho Huỳnh Mai Tiến , còn Long hắn chẳng quan tâm bèn nói:
- Tính ra cả 2 đều sai, thôi thì Mai Tiến khanh đưa thằng bé này đi chữa trị đi gọi pháp sư chữa trị hoàng gia cùng với cả thái y, chi phí khanh chịu , còn Long ngươi đền đôi giày này của cháu gái tướng quân đi
Long nghĩ” bố mày có sai éo gì đâu, tất cả lỗi là của con mụ nóng như trương phi, ngực to não bé kia sai chứ có phải mình đâu, nhà này đứa nào cũng mắt cao hơn trán”, lúc này Long mới ngớ người nhìn lại” mẹ nó to thật, đúng là mặt học sinh ngực phụ huynh”, Long vất vả ngồi dậy nói:
- Mai Lan ngươi trả miếng ngọc gia truyền của mẹ ta cho ta, miếng ngọc có hình chú Tễu cầm khiên và kiếm , lúc nãy ngươi đánh ta , ta thấy ngươi lấy trên ngực ta
Mọi người ngạc nhiên nhìn Mai Lan, con bé đỏ mặt chống chế :
- Nói láo ta làm sao mà phải lấy miếng ngọc của ngươi, ngọc ngà châu báu nhà ta chả thiếu cần gì phải lấy của người khác, nếu như muốn ta mua là được.
Long nói :
- Xin bệ hạ cho người khám xét người Mai Lan.
Mọi người nhìn hoàng đế, con Mai Lan cúi gằm mặt xuống,Mai Tiến và Hoàng đế là con cáo già tinh minh nhìn qua cảnh này biết ngay Mai Lan thật sự ăn trộm, hoàng đế bèn trầm mặt nói:
- Xem ra không kiểm tra không được rồi vì nó ảnh hưởng danh dự của cả Mai Tiến tướng quân nữa, Lý Trọng ngươi kiểm tra đi
Lão thái giám thân cận nhất của hoàng đế Lý Trọng sau khi nghe nói đến Mai Tiến thì ông biết ngay ý của hoàng đế là dù tình huống gì lấy danh dự cho Huỳnh Mai Tiến.Lão đến kiểm tra người Mai Lan thấy 1 chiếc túi dấu trong người, sờ có hinh nhìn qua thấy khối ngọc hình chú tễu to bằng lòng bàn tay, không suy nghĩ nhiều hắn bèn đấuưới tay áo mình rồi quay lại nói:
- Bẩm hoàng thượng không thấy gì ạ.
Mọi người xôn xao ,tên thái giám đến gần Long nói :
- Long công tử xem lại xung quanh xem có rơi ở đâu hông?
Nhân lúc mọi người không chú ý hắn để chiếc túi gấm cạnh Long rồi nói
- Bên cạnh Long công tử có chiếc túi kìa xem có phải của ngài không
Long quay sang cầm mở túi lấy chú tễu của mình ra, đám trẻ suýt xao trầm trồ khen đẹp, còn đám người lớn thì ngoác miệng rộng đến mang tai nhất là hoàng đế và mấy tay thân cận.Bên trong có tượng 1 chú tễu cực đẹp trông sống động như thật đã thế vừa nhìn biết ngay là đồ cổ tuổi phải đến cả ngàn năm, có khi còn lâu hơn, mà cái khiên to bằng nửa cái tượng là 1 viên kim cương đen, viên này to hơn cả viên đính trên mũ của Hoàng đế, còn thắt lưng có đính 2 viên kim cương hồng cả trước cả sau to bằng móng tay út ngay cả hoàng đế chỉ có 1 viên cùng kích thước đính trên đai lưng, cái kiếm bằng vàng đính trên đầy đá quý, còn mũ cũng đính đá quý trên đỉnh còn nguyên cả 1 viên ngọc trai đen to như móng tay cái cực kì hiếm thấy, chỉ có trên nhẫn đeo ngón áp út bàn tay trái của thái hậu, hoàng hậu và hoàng đế thôi, trên thanh kiếm khắc 4 chữ “Hùng Gia Văn Võ” còn có 1 vết gạch chéo trên cánh tay , lúc này 1 vị quan văn liền nói :
- Hùng gia văn võ lại có thêm 1 gạch chéo trên cánh tay, đây có phải sự thật không?
- Tương truyền Hùng thái tổ từng làm 1 chú tễu, trên cánh tay có 1 vết chéo tượng trưng cho vết sẹo của ông nhắc nhở con cháu không quên nghiệp võ, khuôn mặt chú tễu biểu hiện cho văn hóa dân tộc nó nhắc nhở con cháu phải phát triển văn hóa dân tộc, lệnh chỉ truyền nó cho vị vua đời kế tiếp. Nó còn quan trọng hơn ấn tín hoàng đế, vì mất ấn có thể làm lại ,mà mỗi triều vua sẽ làm 1 cái ấn khác nhau để phân biệt. Trong khi cái này lại không có, nó chỉ có 1 cái duy nhất, ai được truyền nó sẽ là nguời kế vị , anh có ấn nhưng không có chú tễu sẽ không coi là vua hợp cách, trước khi băng hà sẽ truyền cho người kế vị
Mọi người xuýt xoa , là bảo vật vô giá, giá trị của nó cả trăm triệu,không cả tỷ kim tệ cũng không bằng, nó là vô giá, một thứ khi hé lộ bên ngoài sẽ có cả vạn người vì nó mà tranh đoạt. Hoàng đế động lòng tham rồi, ông là 1 người rất thích nghệ thuật, làm văn thơ , là 1 nhà văn thơ đại tài,nên đồ cổ ông cũng rất thích, nói chính xác thích chỉ là vẻ bề ngoài , thực tế ông ta mê đến cực điểm, mê đến cuồn si, bảo vật kia phải là hoàng đế sử dụng mới xứng, vì nó vốn chế tác cho hoàng đế dùng mà, thằng mọi rợ người không ra người súc vật không qua súc vật này giữ làm vấy bẩn sự tôn quý vô giá của nó mà còn là vật của tổ tiên, mình tìm được vật mất tích thì thiên hạ sẽ ca ngợi mình. Thái giám Ly Trọng cũng tiếc hận nếu mình nhìn kĩ có phải không cần tốn sức ném lại cho tên kia bây giờ có nó tiến cho hoàng đế thì mình bây giờ được phong công hầu ,biết hoàng đế động tâm rồi liền nói:
- Long công tử có vật vô giá như vậy không biết từ đâu mà có?.
Long đáp:
- Đồ gia truyền nhà bà ngoại, bà ngoại tôi là tinh linh ( ELF) nên nó được truyền cho các đời cụ kỵ tôi gì đấy,bây giờ truyền cho mẹ tôi, mẹ tôi truyền cho tôi, còn làm sao mà có thì ông hỏi cụ kỵ nhà bà ngoại tôi ý, mà khỏi cần hỏi họ chết từ đời tám hoánh nào rồi.
Lão thái giám cười híp mắt rồi nói:
- Long công tử thật là may mắn có thể sở hữu 1 vật vô giá như vậy thật là phúc đức của tổ tiên, ngài tìm được vật báu của đất nước, nếu như có kẻ có ác ý cố gắng lấy cắp mà hại đến ngọc thể công tử thì chả bù được mất. Hay công tử để triều đình trông coi khi nào người đến tuổi trưởng thành làm trưởng họ lấy lại cũng chưa muộn mà còn an toàn cho bảo vật quốc gia kia nữa.
Long biết chắc là tên hoàng đế kia định cướp của mình rồi, lão thái giám có hoàng đế ở đây nào dám tham. Còn nói giữ hộ, nói mẹ là lấy luôn cho nó lành, đợi đến trưởng thành, lúc đấy còn ai nhớ không ,mà mấy lão ở đây cũng chết hết rồi. Đoạt vật người khác trâng trợn. Hoàng đế cũng xen vào:
- Trẫm thấy Lý tổng quản nói đúng đấy, ngươi cứ giao cho triều đình giữ như vậy bảo vật kia vừa an toàn , triều đình cũng nở mày nở mặt với thiên hạ vì bảo vệ được di vật tổ tiên để lại, ngươi cũng an toàn bản thân.
Long bắt đầu sốc rồi đấy cướp trắng trợn, giao cho triều đình nói mẹ là lão cướp đi , còn hù dọa an toàn bản thân mình nữa, vãi thật. Mẹ kiếp chúng mày đùa với điệpk viên nằm vùng siêu cấp đến đất nước cường đại hơn tụi bây vạn lần còn không làm gì được bố chúng mày tuổi teen à. Long nói:
- Thưa bệ hạ, cái này là vật gia truyền thần không mang đưa cho người khác được mà có mang được thì mẹ thần không đồng ý, thần giữ nó là được rồi không làm nhọc sức triều đình tốn sức bao nhiêu người chỉ đi bảo vệ 1 khối ngọc.
Mai Lan lúc đánh Long thấy ngọc rơi ra nhìn liền xi mê liền ăn trộm, nay không ăn được thì đạp đổ bèn chen vào nói:
- Bệ hạ là người có tấm lòng bao dung biết lo cho an nguy cận thần mà còn có lòng vì dân tộc như vậy thật đáng quý. Thần cũng thấy Long công từ nên giao lại cho triều đình trông coi, nếu không công tử mà gặp nguy hiểm gì thì bảo vật mất, là một sự mất mát lớn cho dân tộc, làm triều đình mất lòng tin với dân chúng.
Long tức điên, mẹ nó chứ lo lắng cái lồng đèn ấy, Đêmama chúng mày, toàn lo cho cái tượng và hăm dọa bố có đứa nào lo cho bố không, cái gì mà triều đình trông coi, con điên kia không ăn được đạp đổ đây mà, mẹ nó bố chơi tới cùng. Long nói:
- Chị Mai Lan yên tâm chỗ em ở an toàn lắm có 5000 quân trông coi cơ, mà chỗ đấy gần hoàng cung , ở đấy không an toàn thì còn ở đâu an toàn nữa, ở đáy tôi mở tung của phòng cũng chẳng thằng nào dám ăn trộm nó đâu.Mới cả đây là vật gia truyền tôi phải giữ nó bằng mọi giá.không cần chị nhọc lòng lo lắng.
Mai Lan tối ầm mặt,hoàng đế mặt mày cũng u ám tức giận về cung, mọi người cũng ra về hết, Long được 1 tay pháp sư trị liệu hoàng cung trị chokhoir cánh tay và 1 số chỗ nặng còn lại hắn mặc kệ còn đòi 1000 kim tệ tiền công, Long phải cắn răng đưa tiền, rồi 1 tay thái y cũng váo đắp thuốc qua loa rồi cũng đòi 1000 kim tệ rồi chạy đi, Long được 2 hộ vệ của mình cáng về phòng. Cậu về phòng lấy băng gạc cùng với dố thuốc bột cậu tự chế bôi và băng bó lại người, cậu hòm hòm thé là hết bay đống tiền mừng tuổi tết rồi, lúc này cô bé Bạch lang chạy vào lấy cho cậu 1 ly nước mát rồi rửa chân tay, mặt cho cậu và dìu cậu lên giường, cô bé nhìn cậu vừa nằm lên giường vừa nhìn vừa khóc, Long đưa 2 cánh tay nặng trĩu lau nươc mắt cô bé, rồi ôm cô bé vào lòng rồi 2 đứa ôm nhau ngủ 1 giấc thật ngon. Kiếp trước Long có ôm ai ngủ bao giờ đâu mà cũng chả có ai ôm cậu, đến thế giới này có cha mẹ ôm cậu, còn người yêu thì chưa, có chăng là mấy cuộc tình 1 đêm , lúc này cậu đang ôm người mà cậu biết là sau này sẽ là bà cả của mình, nhìn Kawaii vãi thôi cứ sống thế này cho con bé quen hơi bén tiếng mình rồi lớn choén sau cũng được.
Trong hoàng cung hoàng đế lúc này đang phát tiết lên người hoàng hậu, lão ta điên mất, miếng ăn đến miệng còn rớt, từ đay lão thù Long, cha mẹ Long , cả dong họ Nguyễn ở Kimsao chỉ mong sớm cho cha mẹ Long , cùng với Long chết quách đi để lão chiếm bảo vật kia. Rồi hắn ta nhớ bố mẹ Long đang đánh quân phỉ và lũ lính xâm nhập biên giới hắn ta nghĩ :”giờ thì chỉ cần cho hậu cần cung ứng chậm 2 tháng là bọn chúng chết không nghi ngờ, còn Long thì cho về tang cha mẹ rồi trên đường giết quách đi cướp bảo vật rồi loan tin bị cướp giết thế là bảo vật về tay mình. Không được thế thì mình có bảo vật mà cứ dấu đút không dung lúc nào cũng lo sơ, lộ ra thì mất hết uy danh, mình phải cho nó về Đông Hoàng Lan rồi cho người giả cướp giết đoạt bảo rồi đưa tên chú họ tên này là Nguyễn Kỷ lên thay, hắn là người của mình, hắn cũng rất thèm khát chức trưởng họ cùng với hầu ước, yêu cầu hắn tra rõ vụ án rồi mình vu cho đám cướp nào đó hắn lấy được bảo vật yêu cầu hắn cống cho mình, thế là danh chính ngôn thuận, vừa có được bảo vật vừa có thể thêm uy danh, vừa diệt 1 kẻ thù tiềm tàng vừa tăng uy thế triều đình diệt cướp, vừa làm cho đám quý tộc cũ và dòng họ nguyễn phục tùng mình. Hay 1 mũi tên chúng 4-5 con chim không gì lợi hơn , cứ quyết định thế đi. Nghĩ thông hắn càng ra sức tấn công mãnh liệt vào hoàng hậu, hoàng hậu không ngờ hôm nay hắn sung thế sau vài 3 hiệp liền quỳ xin tha, hoàng đế chưa tận hứng còn kéo luôn cung nữ thân cận của hoàng hậu sủng hạnh chơi threesome đến gần sáng sau lần ra cuối cùng của cả 3 phía ,cả 2 người con gái kiệt sức nằm thở hổn hển ngủ luôn ,còn hắn thấm mệt cũng nằm xuống ngủ 1 giấc ngon và sâu chưa từng có. Sáng nay thái giám tổng quản lên thông áo các quan ở Chính Điện là hôm nay Long thể hoàng đế mệt mỏi do hôm qua phê duyệt tấu chương towis gần sáng nên hôm nay bãi triều. Các quan hô lo lắng muốn vào thăm, thái giám ngăn với lí do thái y đã khám và bảo hoàng thượng nghỉ ngơi là khỏe nên thiết triều vào hôm sau, họ đâu có biết do đại chiến mấy chục hiệp đêm qua nên hôm nay nghỉ chầu. Hoàng đế đang chìm vào giấc mơ đẹp mà không biết chỉ vì chút long tham mà hắn có 1 quyết định sai lầm khiến cho cả triều đại diệt vong, Long mới đầu chỉ muốn thành lập 1 nước khác thôi nhưng vì quyết định này của hoàng đế mà hắn tham gia vào vũ đài thế giới nơi cuộc thế chiến bắt đầu
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK