Lâm trưởng lão kinh ngạc nhìn về ba người thiếu niên tiến lên ha hả cười nói:
Chúc mừng các ngươi vượt qua khảo thí, đây là ba trái Thanh Tâm Đan, còn võ kĩ hạ phẩm cao cấp và công pháp thì các ngươi tự tự đến Vũ Kỹ Các lựa chọn, đây là lệnh bài tầng hai Vũ Kĩ Các, chỉ có thể dùng một lần.
Nhận Thanh Tâm Đan, và lệnh bài, Hoàng Minh nhất thời nhất thời thở phào nhẹ nhõm, giành được vị trí thứ hai đúng là không dễ dàng gì.
Ngô Minh trọng thương, hắn và Diệp Trần tranh thủ xếp hạng, cuối cùng hai người cũng đạt hạng hai cùng hạng ba thí luyện, còn Ngô Minh thì dành được hạng tư thí luyện.
Tống Lâm đứng bên quan sát, khóe mắt âm lãnh nhìn hai thiếu niên trước mặt, cảm giác chán ghét hiện trên mặt y.
Ngô Minh cười ha hả bước đến,
- Có công pháp hạ phẩm cao giai và không có công pháp hạ phẩm cao giai là hai tầng thứ hoàn toàn khác nhau, sau này thực lực của các ngươi e rằng sẽ còn đuổi kịp ta.
Hai người này đao kiếm luyện đến lô hỏa thuần thanh, lấy yếu đánh mạnh,bản thân tu luyện công pháp võ kĩ không phải quá cao, khiến Ngô Minh cũng cảm thấy rất hiếu kì, có ý muốn kết giao với bọn hắn thêm một người bạn cũng tốt hơn thêm một kẻ thù.
Hoàng Minh khiêm tốn nói,
- Đâu có, nếu như ngươi không có ý nhường, chúng ta cũng không đạt được thứ hạng cao như vậy a.
- Đừng nhắc chuyện đó nữa, sau này có thời gian rảnh giao lưu nhiều hơn.
- Nhất định.
- Đúng rồi, các ngươi phải cẩn thận với tên Tống Lâm, hắn mặc dù không làm gì được ta nhưng nói không chừng sẽ tìm các ngươi gây chuyện, cẩn thận vẫn hơn.
Hoàng Minh gật đầu, hướng ánh mắt về phía Tống Lâm.
Tống Lâm sắc mặt tức giận trừng mắt nhìn lại, lần này coi như một cú ngã lớn, không những không trừng trị được hai tên tiểu tử kia, cuối cùng còn làm hắn người mang thương tích, may mà vẫn giữ được vị trí thứ nhất, nếu không hắn thật thổ huyết mà chết a.
Hoàng Minh chẳng cần quan tâm tới Tống Lâm, có hạ phẩm cao giai công pháp, thực lực của hắn trong thời gian ngắn tăng thêm một bậc, nếu như cho hắn thêm vài tháng nữa, đợi nội khí tu luyện đến tầng thứ mười, công pháp tu luyện đến cảnh giới cao nhất,chính diện đối kháng Tống Lâm cũng không phải không thể, đương nhiên, bên phía hắn còn Diệp Trần nữa, đến lúc đó ai sợ ai cũng không nói trước được.
Nghỉ ngơi một tối, sáng sớm ngày thứ hai, Hoàng Minh cùng Diệp Trần một lần nữa đến Vũ Kĩ Các.
Trưởng lão thủ các trừ phần lớn đệ tử nội môn và tất cả đệ tử trọng điểm ra, đệ tử ngoại môn chỉ biết vài người, ví dụ như Tống Lâm, Ngô Minh.
nhưng nói ra thì lạ, Hoàng Minh cùng Diệp Trần vừa vào Vũ Kĩ Các ông đã nhận ra luôn, mỉm cười chào đón.
hai người cảm thấy kì quái, nhưng vẫn lễ phép nói:
- Chào trưởng lão.
Thủ tọa trưởng lão gật gật đầu, dùng thân phận trưởng lão nói:
- Vũ kĩ quá nhiều cũng không phải việc tốt, có câu tham thì thâm chắc các ngươi hiểu ý ta chứ.
Gật đầu tỏ hiểu. hai người đưa ra lệnh bài.
- Trưởng lão, đệ tử lên tầng hai, đây là lệnh bài.
- Lệnh bài? Cái gì? Thí luyện Mộc Nhân các người giành ba thứ hạng đầu?
Trưởng lão thủ các mặt đầy kinh ngạc, không khỏi lên tiếng nói.
- Vâng
Trưởng lão thủ các chần chừ nói:
- Các ngươi thực sự luyện thành Liệt Phong Kiếm Thức cùng Bá Vương Đao Pháp sao.
Hai người gật đầu thừa nhận, trưởng lão thủ các vẫn có chút không tin, nhưng không thể không tin, lệnh bài đã ở trước mặt, chứng minh lời bọn hắn nói rồi a.
Mặc dù thân là trưởng lão thủ các, nhưng ông cũng không tiện hỏi nhiều, nhắc nhở:
- Có thể lên tầng hai đều là đệ tử nội môn và đệ tử trọng điểm, đối diện với một đệ tử ngoại môn như ngươi hoặc ít hoặc nhiều sẽ biểu lộ ngạo khí, nhớ đừng có chọc giận họ, còn nữa, các ngươi không phải đệ tử nội môn chính thức, trong vòng một khắc nhất định phải xuống, cho nên mau mau lựa chọn bí tịch.
- Chúng ta đã biết:
Bọn hắn hiểu đạo lý này, đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn mặc dù đều là đệ tử, nhưng địa vị thì không giống nhau, phát sinh xung đột với một đệ tử nội môn chịu thiệt chỉ là bản thân. Lựa chọn bí tịch trong vòng một khắc là để phòng trừ đệ tử ngoại môn lén học thuộc những bí tích khác.
Lối lên nằm ở góc sâu bên trái, hai người thần sắc tự nhiên đi qua.
Vừa lên lầu, Diệp Trần cùng Hoàng Minh tách ra, tự lựa chọn công pháp cho mình.
Đi được vài bước, Hoàng Minh cảm thấy vô số áp lực ập đến, ngước mắt nhìn, cả tầng hai có khoảng mười mấy người, có người đang chăm chú đọc bí tịch, có người thì thầm trò chuyện, có người cầm mấy quyển bí tịch đang cố so sánh, những người này tuổi tác đều không quá hai mươi, người nhỏ nhất xấp xỉ Hoàng Minh , toàn bộ lưu lộ ra khí chất thâm bất khả trắc, họ là đệ tử nội môn!
Người ở gần Hoàng Minh nhất ngoái nhìn theo quán tính, mặt hiện ra một tia nghi hoặc nhàn nhạt, sau đó lập tức nghĩ ra điều gì, lẩm bẩm nói:
- Quên mất, hôm qua là cuộc thi thí luyện Mộc Nhân, người này có lẽ là thập cường!
Lẩm bẩm xong, hắn lại hướng sự chú ý của mình lên quyển bí tịch, không để ý Hoàng Minh nữa.
Tiến lên trước mấy bước, Hoàng Minh quan sát bốn phía , phát hiện bố trí cũng không khác gì tầng một, nhưng cổ điển đại khí hơn, giá sách cũng không phải làm bằng gỗ bình thường mà là vật liệu gỗ đàn hương có giá ngàn lạng vàng, số gỗ đàn hương này tỏa ra một mùi thơm nồng đậm, rất có hiệu quả an tâm định hồn.Giá sách phân thành năm tầng, ba tầng bên dưới để hạ phẩm cao giai bí tịch,hai tầng trên là bí tích hạ phẩm đỉnh cấp bí tịch.
Mỗi tầng năm cuốn, nhiều nhất không quá bảy cuốn, bên hông mỗi giá sách đều có đề tên, ví dụ "Loại tu luyện công pháp", "Loại phụ trợ công pháp", "Loại võ kĩ thân pháp", "Loại võ kĩ công kích", "Loại võ kĩ phòng ngự", vân vân.
Việc không nên chậm trễ, Hoàng Minh chỉ có một khắc thời gian để lựa chọn.
Đầu tiên đến khu vực võ kĩ bí điển, Hoàng Minh tiện tay cầm một quyển, lật xem tên sách, sau đó bỏ xuống, cầm một cuốn khác lên, lại đặt xuống,...
Mấy chục cuốn lên tay, chính thức chỉ có chín cuốn là vừa mắt, theo thứ tự là:
"Hỏa Mang Kiếm Quyết, võ kĩ công kích!"
" Phiên Thân Bộ , võ kĩ thân pháp!"
" Kim Thiết Kình , võ kĩ phòng ngự!"
"Bát Bộ Phong Thiên, thân pháp công kĩ!"
" Kim Liên Thiên Kích , võ kĩ phòng ngự công kích!"
"Mãi Công, võ kĩ thân pháp!"
"Tu Phiên Kích , võ kĩ công kích!"
"Nộ Kiếm Thuật, võ kĩ công kích!
" kim Cương Ấn , võ kĩ công kích!"
Chín loại võ kĩ này có thể không phải là những võ kĩ hạ phẩm cao giai tốt nhất, nhưng tuyệt đối là võ kĩ thích hợp nhất, cho nên hắn có chút động lòng.
Hoàng Minh sử dụng kiếm "Nộ Kiếm Thuật" là một trong những bí tích hắn muốn lựa chọn nhất, lúc đại thành có thể tự sinh nộ kình,cho đối phương một đòn chí mạng; "Phiên Thân Bộ" , tiến lùi chỉ trong gang tấc, rất đáng sợ và thực dụng, bạo phát lực trong vòng tám bước, đủ để nâng tốc độ lên năm phần thậm chí nhiều hơn, là lựa chọn hàng đầu trong lúc truy sát kẻ địch.
Phiên Thân Bộ có chút huyền ảo , cần lực lĩnh ngộ rất cao,
đối diện với hai loại vũ kĩ tuyệt luân,nếu như không có lựa chọn khác, hắn khẳng định lựa chọn một trong hai thứ, còn bảy loại sau hắn chẳng qua chỉ có chút yêu thích.
Hay là đi dạo thêm một vòng nữa, Hoàng Minh tự nói trong lòng.
Tại một góc kệ gỗ, bỗng nhiên ánh mắt hắn nhìn thấy quyển bí tịch cũ dính đầy bụi bặm, thoáng nhất sách lên, giũ giũ sạch bụi thoáng đọc qua.
" THÁI CỰC CÔNG PHÁP".
Thái Cực chú ý một âm một dương,một cương một nhu, tá lực đả lực công pháp hạ phẩm cao giai,tu luyện đến tầng cao nhất sánh ngang với hạ phẩm đỉnh giai công pháp, có điều cần có lực lĩnh lộ về kiếm đạo cực cao, thông thạo kiếm đạo nếu không rất khó tu luyện.
Công pháp đã chọn xong, cuối cùng là võ kĩ.
Đúng lúc này, giá sách hàng thứ ba bên cạnh đột nhiên phát sinh dị biến, một cuốn bí tịch ánh sáng lập lòe.
Hoàng Minh tiến đến cầm lấy quyển bí tịch,
"Thái Cực Kiếm Pháp".
- Lại là Thái Cực Kiếm Pháp, Hoàng Minh kinh hỉ reo lên.
" Thái Cực Kiếm Pháp" hạ phẩm cao giai kiếm pháp ba mươi bảy thức, mười tám thức âm, mười tám thức dương, một thức cuối cùng âm dương kết hợp, uy lực tuyệt luân, cần lực lĩnh ngộ về kiếm đạo cực cao, hiểu rõ cương nhu lực lượng, lấy yếu đánh mạnh, lấy nhẹ đánh nặng, lấy cương chế nhu, lấy nhu chế cương, luyện đến thức cuối cùng cơ hồ một kích phát ra sánh ngang hạ phẩm đỉnh giai võ kĩ . nếu kết hợp với " THÁI CỰC CÔNG PHÁP" uy lực vô cùng, sánh ngang với hoàng giai hạ phẩm võ kĩ.
Hoàng Minh cười hắc hắc rất là kinh hỉ.
Lúc này ở dưới tầng một, trên nét mặt trưởng lão râu bạc nữa cười nữa không nói:
- Coi như cho người thứ tốt, nhưng ngươi có năng lực lĩnh hội bộ công pháp võ kĩ này hay không cũng rất khó a.
Ngáp dài một cái, lão lại dựa lên chiếc ghế dài, thoải mái nằm ngủ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK