• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiên Viên Cảnh đưa tay vuốt cằm mình nhìn vào gương mặt đang đỏ bừng của Lam Tề Nhi . Nàng nửa năm trước cùng với mấy ngày nay khác nhau quá xa làm cho hắn thật giật mình . Nếu nói lúc trước do nàng ngụy trang mọi truyện , thì bây giờ thật sự là nàng đang muốn làm chuyện gì đây ? Nếu như nàng muốn giấu thì trong chuyện này chắc có gì đó rất mờ ám . Lam Tề Nhi , con người nào mới thật sự là nàng đây ?

Đã từng nghe qua không ít nhạc sĩ đánh đàn , có thể đánh đàn làm cho động vật nghe được như thế này , thể hiện tình cảm rất nhiều trong đó đúng là hiếm thấy , cũng là lần đầu tiên nhìn thấy có người dùng tiếng đàn cho cá nhảy lên mặt nước , thậm chí cảm giác được bọn cá rất là vui vẻ , cũng không uổng công hắn mong đợi nàng làm ra chuyện làm cho người khác phải giật mình .

“ Ha , ha , Tề nhi thật là giỏi .Hoàng nãi nãi thật rất thích khúc nhạc này , hôm nào con rảnh hãy dạy những nhạc sĩ trong cung , Tề nhi nếu không vô có trong cung được thì Hoàng nãi nãi còn có thể nghe được .” Thái hậu vỗ tay mấy cái , nàng vui vẻ vô cùng , thì ra Lam Tề Nhi là một người đánh đàn giỏi đến như vậy , quay qua nhìn Lệ phi mặt đen còn hơi Bao công , nàng càng vui hơn .

“ Hoàng nãi nãi, sao lại nói như vậy , chỉ cần là Hoàng nãi nãi muốn thì Tề nhi sẽ đến đàn cho người nghe .” Lam Tề Nhi cười nói trong lòng , Thái hậu nương nương này thật là không nên xem vẻ ngoài của nàng , mặc dù tuổi đã lớn như tính tình rất giống trẻ con , cũng có ý xấu hiện lên trong mắt , cho dù nụ cười nở ra trên mặt như trong lòng khó chịu , cũng không thể hiện ra ngoài mặt .

Ông trời , cho dù là thợ trang điểm giỏi ở thời hiện đại khi nhìn vào gương mặt của Lệ phi bây giờ , chỉ có thể ngạc nhiên từ một người đẹp tinh khiết biến thành nhăn nhó xấu xí như vậy , biến hóa nhanh đến không kịp thích ứng được ?

“ Mẫu hậu , Tề nhi nói đúng đó , khúc nhạc này không phải học trong một lúc mà có thể học được , người nên kêu Mạc nhi mang Tề nhi tới đàn cho người nghe là được rồi .”

Thiên Hằng Đế cầm chén trà trong tay để xuống , Mạch nhi nếu không có chuyện gì tuyệt đối sẽ không vô cung , hiện tại hắn đã biết tại sao đứa con trai này của mình vì sao lại vô cung ? Nhìn dáng vẻ của hắn , bây giờ hắn đối với Tề nhi rất là để ý nha , nếu không thì cũng không vội vàng muốn mang nàng hồi phủ .

“ Ừ , vậy thì nghe theo lời Hoàng thượng.” Thái hậu lại ăn thêm một miếng điểm tâm , tối nay khẩu vị của nàng rất tốt .

“ Mạch nhi ngươi sẽ mang theo Tề nhi vào trong cung thăm Hoàng nãi nãi được không ?” Giọng nói đáng thương cộng thêm vẻ mặt đau lòng , Thái hậu người có cần phải như vậy không ? ( - _ -||| pó tay với bà Thái hậu này )

“ Dạ .” Nhìn cũng không nhìn vào khuôn mặt đang diễn của Thái hậu , Hiên Viên Mạch lạnh lùng trả lời .

“ Tề nhi ngươi nên quản lại tướng công của mình đi , tại sao lại dùng thái độ này nói chuyện với Hoàng nãi nãi .” Mắt thấy không thể chiếm được tiện nghi của tôn tử , Thái hậu lập tức chuyển đối tượng , mặt ai oán khi nhìn thấy vẻ mặt lười biếng sắp ngủ của Lam Tề Nhi , hiện tại nàng đã hoàn toàn tin lời Thanh Liên nói , nha đầu này rất thích ngủ , nơi nào cũng có thể ngủ được .

“ Khụ khụ . . . .” Lam Tề Nhi thiếu chút nữa sặc nước miếng mà chết , làm cho nàng nổi cả da gà lên , nàng cũng không phải là người của hắn , quản làm sao được , cho dù nghĩ có quản cái người lạnh như đá kia thì nàng phải quản như thế nào ?

Mắt to trong veo như nước nhìn thẳng vào ánh mắt đen không có bất kì giao động nào của Hiên Viên Mạch , Lam Tề Nhi bất đắc dĩ đảo nhanh cặp mắt , tướng công nàng cho dù núi lớn có sập xuống mặt cũng không đổi sắc , hắn không thể lộ ra những vẻ mặt khác được hay sao ?

“ Hoàng nãi nãi , ta làm sao quản được tướng công mặt co quắp này , không chừng trở về phủ sẽ đem ta trừng phạt nha .” Chớp chớp đôi mắt to , ánh mắt như có nước hợp với vẻ mặt vô cùng ủy khuất của nàng , Lam Tề Nhi bẹp dẹp cái miệng nhỏ nhắn , cắn môi chậm rãi nói .

Hiên Viên Mạch không nhìn vào bộ dáng đáng thương đầy ủy khuất của Lam Tề Nhi giận mà không dám nói , sau ót đầy hắc tuyến , khóe mắt nheo lại , tướng công mặt co quắp , nàng đúng là kêu tới nghiện rồi , thay vì gọi tên hắn , còn không bằng giống như lúc trước gọi hắn tướng công hôn nhẹ thì tốt hơn , ít nhất khi hắn nghe như vậy trong lòng cũng thấy vui hơn một chút .

Không muốn để cho Phụ hoàng cùng Thái hậu có cơ hội nói hắn , Hiên Viên Mạch giọng nói lạnh như băng mở miệng nói : “ Phụ hoàng , Tề nhi đàn đã xong , giờ có thể cho Lệ phi biễu diễn được rồi .”

“ Không biết Lệ nương nương sẽ nhảy bài nào cho Phụ hoàng cùng Hoàng nãi nãi để mở mang tầm mắt .” Hiên Viên Cảnh nhận được ám hiệu từ Cửu đệ của mình , cũng biết sự chịu đựng của hắn đã dùng hết đành phải giúp hắn một chút , mặc dù từ đầu hắn hoàn toàn không cần sự hỗ trợ của mình .

“ Lệ phi tới phiên ngươi , muốn chuẩn bị những thứ nào ?” Thiên Hằng Đế quay đầu nhìn sắc mặc không được tốt của Lệ phi , trong lòng nàng hiểu rõ căn bản mình không thể nào nhảy được trên lá sen , bị phạt sợ là không thể nào tránh khỏi được .

“ Hoàng thượng , nô tì vô năng xin nhận thua .” Lệ phi biết bây giờ mình mà chống lại là không sáng suốt , thù này nàng sẽ tìm cơ hội trả lại , chẳng qua là nàng không rõ Lam Tề Nhi sẽ phạt nàng như thế nào , đây mới là điều nàng lo lắng nhất .

Thái hậu im lặng nhìn Lam Tề Nhi , nàng càng nhìn càng thích , nha đầu này càng ngày càng đẹp , nàng đã nhìn quen mỹ nữ rất nhiều như cũng bị linh khí trên người nàng hấp dẫn , nàng không tin Mạch nhi lại không thích Tề nhi .

“ Đã như vậy , ngươi liền chịu thua , tốt lắm .” Thiên Hằng Đế chỉ hy vọng người con dâu này của hắn không nên giống đứa con trai này của mình , nếu không mặt mũi của hắn sao chịu nổi .

“ Hết thảy đều nghe lời Cẩm Vương phi .” Ngẩng đầu mỉm cười nhìn về phía Lam Tề Nhi , trong mắt hiện lên tia sáng lạnh .Ngón tay giữ thật chặt trong lòng bàn tay , Lệ phi trên mặt cười đến dịu dàng có lễ , trong lòng hận không được bóp chết Lam tề Nhi .

“ Tề nhi giờ ngươi muốn làm sao ?” Nhướn lên lông mày , Thiên Hằng Đế bhẹ nhàng hỏi .

“ Tướng công hôn nhẹ ngươi nói đi ?” Lam Tề Nhi mở to mắt mỉm cười , từng bước đi về hướng Hiên Viên Mạch , bàn tay trắng noản nhỏ bé nắm cánh tay bền chắc của hắn , trong mắt hiện lên ý cười .

Vừa nghe Lam Tề Nhi nói thế , sắc mặc Thiên Hằng Đế liền cứng đờ , hắn chưa bao giờ thấy người vợ nào nói chuyện lớn mật như vậy , thật có ý tứ , bởi vì hắn phát hiện Hiên Viên Mạch đối với xưng hô này trên mặt tựa hồ không thay đổi , ngược lại tâm tình không tệ , vẻ mặt chợt dịu dàng hơi một chút .

Hiên Viên Mạch không có kéo tay Lam Tề Nhi ra , vật nhỏ này bàn tay trông rất mềm nha , đặt trên người hắn làm cho hắn thấy thật thoải mái nha , nàng không phát hiện trong lòng hắn đang suy nghĩ gì , mà nàng chỉ nghĩ là hắn đang phối hợp với mình mà thôi .

“ Ngươi quyết định đi, muốn như thế nào cũng được cả .” Bàn tay to đưa lên xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Tề Nhi , da thị mềm mại làm cho hắn không nỡ dời tay đi .

“ Ách .” Lam Tề Nhi ngây người ra , nam nhân này sao chợt trở nên dịu dàng như thế , không biết có nên tính hiện tại bộ dạng hắn là dịu dàng không nữa , có thể hay không hắn nên đem tay mình từ trên mặt nàng lấy ra , mặt thật nóng nha , trời ạ , mặt lại muốn đỏ lên nữa rồi , nàng muốn trêu chọc hắn , trong nháy mắt làm cho nàng cảm thấy mình bị trêu chọc lại .

“ Ngươi muốn phạt nàng như thế nào ?” Hiên Viên Mạch đem tay mình từ trên mặt nàng dời đi lên vuốt tóc của nàng , tiểu nha đầu này thật đúng dễ xấu hổ , hắn mới đụng vào mặt nàng có một chút thôi mà mặt đã đỏ đến như vậy .

“ Ha ha , Phụ hoàng nên cho Lệ phi nương nương hồi cung nghỉ ngơi đi , con nghe nói bên Trung Quốc có đưa tới rất nhiều quả Hỏa Long , có thể ban hết cho Lệ phi nương nương ăn không ? Phải ăn hết những quả đó không để sót lại một quả nha .” Lam Tề Nhi cười vô cùng ngây thơ nhưng lại làm cho kẻ khác cảm giác phía sau lưng tê dại . ( )

“ Cái gì ?” Lệ phi hồi hộp cho là Lam Tề Nhi sẽ làm khó nàng , hiện tại chẳng qua là làm cho nàng ăn quả Hỏa Long , nàng ấy không có bị bệnh chứ .

“ Chính là như vậy .” Ngáp một cái , Lam Tề nhi thật khổ sở thật muốn ngủ quá đi .

“ Hoàng thượng .” Lệ phi muốn nói lại thôi , trước kia nàng rất thích ăn trái cây dùng cách này phạt nàng không thể nào tốt hơn thế .

“ vậy cứ làm theo lời nói Cẩm Vương phi , đem quả Hỏa Long do Trung Quốc đưa tới đưa hết vào trong cung của Lệ phi , một quả cũng không được để sót lại .” Thiên Hằng Đế không hiểu Lam Tề Nhi muốn làm gì , ăn trái cây cũng coi như trừng phạt sao ?

“ Con cám ơn Phụ hoàng , Tề nhi có thể cùng với tướng công hôn nhẹ trở về được không ?” Giọng nói trở nên nhẹ nhàng , Lam Tề Nhi nhìn Thái hậu cùng Hoàng thượng , hai nhân vật lớn không lên tiếng nàng làm sao có thể đi được , về phần tướng công hôn nhẹ chỉ thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Hiên Viên Mạch , muốn mắng nàng như không nỡ khi nhìn bộ dạng nàng như thế , hắn không bỏ nàng được .

“Mạch nhi , Tề nhi các ngươi lui về trước đi .”Ha ha , càng ngày càng thú vị , Lam Tề Nhi đúng là có thể đem đứa con trai băng sơn của hắn làm cho tan ra , hắn thật là mong đợi .

“ Tạ ơn Phụ hoàng , nhi thần ( con dâu) cáo lui.” Hiên Viên Mạch cũng không quay đầu lại xoay người hướng ra ngoài mà đi , Lam Tề Nhi trợn mắt nhìn trừng trừng phía sau lưng hắn cũng rời đi theo sau , một chút phọng độ thân sĩ cũng không có .

“ Ha ha .” Nhìn hai đứa giống như đứa trẻ giận dỗi rời đi . Thái hậu cùng Hoàng thượng cũng nhịn không được liền cười lớn lên .

“ Tốt lắm , ai gia cũng mệt rồi , các ngươi lui ra hết đi .” Thái hậu để cho nha hoàn vịn mình đứng lên chuẩn bị trở về cung nghỉ ngơi .

“ Mẫu hậu nghỉ ngơi sớm , trẫm cũng trở về cung đây .” Thiên Hằng Đế cười , cảm thấy tối nay thu hoạch thật là không ít chuyện tốt .

“ Ừ .” Gật đầu , đưa mắt nhìn Hoàng thượng rời đi .

“ Phụ hoàng , nhi thần cũng trở về phủ đây.” Hiên Viên Cảnh hướng về phía Thiên Hẳng Đế hành lễ , ngày mai sẽ có nhiều chuyện thú vị mới đang chờ hắn nha .

“ Ừ , trên đường cẩn thận một chút .” Đối với các con của mình làm một hoàng đế mà nói hắn thật là hạnh phúc , các hoàng tử tình cảm vô cùng tốt , bớt làm cho hắn lo được một chút .

“Dạ.” Cung kính rời đi , có một phụ thân như vậy , cảm giác của bọn họ không phải …hoàng tử hạnh phúc .

Lam Tề Nhi ngồi ở trong xe ngựa hoa lệ , ngồi cũng không được nằm cũng không xong , thật là phiền chết nàng , chỉ là muốn nằm ngủ một chút mà lại phiền toái như vậy , thật là buồn bực nha .

Liếc mắt nhìn nam nhân yêu nghiệt bên cạnh đang nhắm mắt , Lam Tề Nhi thấy trong lòng thật hận nha , hắn tại sao lại có thể thoải mái như thế , mà nàng phải chịu đựng không dám nhắm mắt ngủ , muốn ngủ cũng không thể ngủ , xương toàn thân cảm thấy còn đau, tại sao phải như vậy nha .

Hiên Viên Mạch không rõ tiểu nha đầu bên cạnh đang muốn làm cái gì , vừa lên xe ngựa không chịu ngồi yên , cứ nhích tới nhích lui cũng không yên tĩnh được một khắc , nàng có thể giống như lần này làm ra nhiều vẻ mặt khác nhau , một lát thì cười hì hì một lát cau mày , rồi còn làm ra bộ dạng rất quấn quýt , còn bây giờ là nhìn chằm chằm vào hắn , hắn có thiếu nàng cái gì sao ? Có cần nhìn hắn chằm chằm như vậy không , giống như là hận không thể nào nhào vô cắn hắn nha .

“ Uy , không buồn ngủ sao ?” Đem đầu đến bên cạnh Hiên Viên Mạch , Lam Tề Nhi nhẹ giọng hỏi , đến cả ngồi ngủ cũng thật đẹp làm cho nàng ghen tỵ vô cùng .

“Có chuyện gì sao ?” Giọng nói bình tĩnh vang lên , hắn hỏi đến cả mắt cũng lười mở lên.

“ Đem cánh tay của ngươi cho ta mượn để ngủ .” Lam Tề Nhi cho chuyện đó đương nhiên , nam nhân này nói chuyện một chút cũng không khách khí , nàng cần gì phải khách khí với hắn , nếu trên danh nghĩa là tướng công của nàng , lấy cánh tay làm gối đầu cho nàng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi .

Hiên Viên Mạch mở mắt bình tĩnh nhìn vào trước mắt khuôn mặt nhỏ nhắn , nàng không một chút xấu hổ , hiện tại muốn hắn ôm nàng ngủ chuyện như thế cũng nói được , nàng còn nghĩ như vậy còn có thể ngủ .

“ Nhìn cái gì vậy , chưa từng thấy qua mỹ nữ à.” Bị nhìn thấy ý đồ không tốt của mình , lam Tề Nhi phối hợp kéo tay cảu hắn ra , sau đó đem đầu mình thả vào trên đùi hắn mà nằm xuống , ừ , như vậy so với dựa vào bờ vai hắn ngủ thật là thoải mái hơn nhiều , nàng thấy mình thật là quá thông minh .

Hiên Viên Mạch nhìn người nằm trên đùi mình , một lát sau tiếng thở đều đều nàng ngủ thiếp đi , Hiên Viên Mạch cảm thấy có một chút tức giận nàng đối với người khác không có lòng phòng bị , một cô nương có gia thế như lại nằm ngủ trên đùi của một người đàn ông , nàng không sợ mình sẽ gặp chuyện không may à .

Xe ngựa vẫn chạy ở trên đường , bên trong xe một người ngồi môt người ngủ , Hiên Viên Mạch nhẹ nhàng vỗ vào khôn mặt nhỏ nhắn của Lam Tề Nhi , sắc mặt trở nên nhu hòa , hắn rất thích cảm giác yên lặng này , thì ra vật nhỏ ngủ vô cùng khả ái , thật giống như một đứa bé mới được sinh ra . Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng tựa như có thể bấm được ra nước , làm cho hắn nhịn không được liền hôn nhẹ lên đó , miệng nở nụ cười ôn nhu đồng thời cũng phát hiện ra Lam Tề Nhi trên mặt cũng cười , hắn không khỏi ngẩn người vì nụ cười này của nàng .

Trong ngực vật nhỏ cũng thật bá đạo ,đối với chủ nhân là hắn không một chút khách khí nha .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK