Bình thường sau khi có kết quả, số người vây quanh bảng thông báo rất thưa thớt, nhưng hôm nay lại đông vượt mức bình thường, trong đó bảng khối 11 là nhiều nhất.
Lý Diệu Diệu lôi kéo bạn thân của mình, cứng rắn chen vào ba tầng trong ba tầng ngoài của bể người mới đến được trước bảng thông báo.
Bạn thân giơ tay sửa sang mái tóc bị xô đẩy đến bù xù, bất đắc dĩ hỏi: "Diệu Diệu, bà tới xem cái gì vậy, chả phải bà đã biết điểm của mình rồi à?"
Lý Diệu Diệu từ sau lách lên trước xem bảng xếp hạng, thuận miệng nói: "Bà không coi diễn đàn à? Lớp 10 có đôi bạn cùng bàn một bước lên trời đó!"
Bạn thân có hơi cạn lời: "Vậy bà muốn tìm cái gì chứ? Bà cũng có biết họ là ai đâu?"
Lý Diệu Diệu lại đột nhiên mỉm cười, thần bí nói: "Tôi có một suy đoán." Cô ghé sát vào tai của bạn thân, nhỏ giọng nói, "Bà giúp tôi xem xếp hạng của Kỷ Dao với Lục Thẩm Ngôn đi nhé?"
Bạn thân kỳ quái liếc nhìn Lý Diệu Diệu một cái nhưng không hỏi nguyên do mà chịu cực tìm kiếm cho cô nàng.
Một lát sau, bạn thân kéo tay Lý Diệu Diệu, nói: "Tìm được rồi, Lục Thẩm Ngôn hạng 323."
"Kỷ Dao hạng 428." Lý Diệu Diệu nhìn về phía bạn thân, trong mắt loé lên ánh sáng quỷ dị.
Bạn thân không ngờ đến kết quả này, có hơi chần chờ hỏi: "Bà biết xếp hạng năm ngoái của họ à? Sao bà có thể xác định họ chính là người được nhắc đến trên diễn đàn?"
Lý Diệu Diệu kéo bạn thân ra khỏi đám đông, mỉm cười thần bí: "Bà biết 'Vạn Sự Thông' không?"
"Cái cậu học lớp 10 á hả?" Bạn thân sửng sốt.
Lý Diệu Diệu gật đầu: "Tôi lặng lẽ nói cho bà biết, nó là em tôi, hơn nữa quan trọng nhất chính là, nó cũng là 'Thương nhân bán đáp án'."
Bạn thân kinh ngạc, không ngờ 'Vạn Sự Thông' lại có nhiều thân phận đến thế!
Nhớ hồi đó vì lười làm bài tập mà mình còn tìm thương nhân mua đáp án, đột nhiên có cảm giác bị lỗ. Sớm biết cậu ta là em trai của Lý Diệu Diệu thì đã nói trực tiếp luôn rồi.
Lý Diệu Diệu không lộ thêm chi tiết nào nữa, rất có tư thế "thiên cơ không thể tiết lộ" của cao nhân đắc đạo.
Cùng ngày hôm đó, quả nhiên, diễn đàn bùng nổ. Những người từng nói kẻ ngồi tên lửa không phải Kỷ Dao sau khi bị lôi lên thì liên tục spam "phắc" bày tỏ sự ngạc nhiên. Mà người bạn cùng bàn được 'Thương nhân' tiết lộ cũng bị tra hết sành sạch, chính là Lục Thẩm Ngôn năm lớp 10 bình thường chả có gì đặc biệt.
Quả thực là hồi lớp 10 Lục Thẩm Ngôn chẳng quen biết ai, đoán chừng chỉ có một vài bạn học chung lớp mới có chút ấn tượng. Nhưng nếu bạn mà hỏi có ấn tượng gì thì họ sẽ trả lời đại khái như sau "Một bạn nam bình thường không có gì đặc biệt, không thích nói chuyện, nhát gan thẹn thùng và hướng nội". Lục Thẩm Ngôn giống hệt một bé trong suốt*, chỉ có thời điểm yêu cầu góp đủ sỉ số hay là khi lớp thống nhất mua đồ thì mới được nhớ đến.
*Một thuật ngữ xuất phát từ manga (Hetalia: Axis Power) ám chỉ những người có độ hiện diện rất thấp.
Có người hỏi Lục Thẩm Ngôn trông như thế nào, nhưng những bạn học từng chung một lớp cũng chỉ nhớ "để tóc mái che mắt", về phần mặt mũi như thế nào thì đúng thật là không để ý.
Đám học sinh ai cũng não cá vàng, xem người nọ như một bé trong suốt đích thực, cũng chẳng đào được thông tin gì nên không ai nhắc nữa. Ngược lại là học sinh lớp 10 đọc được bài viết thì thấy rất kỳ quái, Lục Thẩm Ngôn trong miệng bọn họ và Lục Thẩm Ngôn tụi mình quen thật sự là một người sao?
L67
Không phải chứ, tui học lớp 10 đây nè, Lục Thẩm Ngôn các cậu nói thật sự là Lục Thẩm Ngôn mà tui quen à?
L68
Cái gì cơ, Lục Thẩm Ngôn còn có thể phân thân hay là có ai trùng tên trùng họ đấy?
L69
Không có đâu, tôi xem bảng xếp hạng rồi, có một Lục Thẩm Ngôn thôi.
L70
Sự tình bắt đầu trở nên thú vị rồi~
L71
Bạn lớp 10 gì đó ơi, mau tới nói một chút cho tụi tui nghe đi!
L72. truyện kiếm hiệp hay
Chào hàng hạt dưa nước ngọt mì ăn liền nhoa~
L73
Ghế đẩu của tui đến rồi đây~
L74
Tò mò ing
L75 Bọn Hoá Lý 99 điểm đừng động vào tao
Nói trước nhe~ tui chỉ là một học sinh bình thường không có gì đặc biệt ở lớp 10, đừng moi infor của tui đấy.
L76
Cười ẻ, cảm nhận được nỗi oán hận đối với hoá lý của Bọn 99 điểm ha ha ha ha.
L77 Bọn Hoá Lý 99 điểm đừng động vào tao
Tui không có thân với Lục Thẩm Ngôn lắm, nhưng mà học chung lớp nên cũng có nói chuyện mấy lần. Lục Thẩm Ngôn cắt tóc từ hồi khai giảng rồi, khoe hết cả khuôn mặt luôn, nói thật nha, cậu ấy thật sự rất tuấn tú. Chính là kiểu mà ngay cả con trai cũng thấy đẹp ấy.
L78
Lầu trên nói nghe vui dữ, so với Kỷ Dao thì sao?
L79
Tôi cũng học lớp 10, tôi có quyền lên tiếng! Hai người họ không cùng một phong cách, anh Dao là kiểu đẹp trai lai láng chói mắt, còn Lục Thẩm Ngôn là kiểu đẹp tinh xảo trong trẻo lạnh lùng!
L80
Ảnh tui chụp lén nè, đừng có leak ra ngoài nha ······ 【Sườn mặt của Lục Thẩm Ngôn.jpg】
L81
Xinh
L82
Xinh
······
L106
Thật là đẹp trai quá đi! Đánh vỡ đội hình~
L107
Đồ ăn phẩm chất thiên thế này mà đó giờ không ai phát hiện?!!!!! Đến đây, cho chị liếm một cái nào.
L108
Lầu trên ······
L109 Bọn Hoá Lý 99 điểm đừng động vào tao
Tui nói rồi mà, thật sự rất tuấn tú.
L110
Bọn 99 điểm hổng có cong đâu đúng hơm (doge)
L111
Trực tiếp bẻ cong (đầu chó)
L112
Bẻ thẳng thành cong (đầu chó)
L113 Bọn 99 điểm Hoá Lý đừng động vào tao
Sức tưởng tượng của mấy người phong phú quá đi ······ tui là trai thẳng thuần túy nhé. Khụ khụ, quay về vấn đề chính, tuy tính cách của Lục Thẩm Ngôn hơi lạnh nhạt, không thích nói chuyện lắm, nhưng tuyệt đối không phải kiểu nhát gan thẹn thùng đâu. Hơn nữa cậu ấy cũng rất thân với anh Dao.
L114
Chính xác, bọn họ ngồi cùng bàn, quan hệ khá tốt.
L115
Nói theo lời của Bọn 99 điểm thì quả thực là chẳng giống với miêu tả của lầu trên chút nào cả.
L116
Đúng đó, cảm giác hoàn toàn không phải một người.
L117
Hầy, có liên quan gì ta, người thì đẹp mà còn chịu học, vậy không phải là ······
Vì thế nên đã xuất hiện rất nhiều topic bàn tán về tính cách của Lục Thẩm Ngôn, nhưng đến thật lâu về sau cũng chẳng tìm được nguyên nhân thay đổi tính cách của Lục Thẩm Ngôn, ngược lại theo năm tháng dài lâu đã chậm rãi trở thành topic chuyên liếm Lục Thẩm Ngôn.
Lý Diệu Diệu cũng xem được những topic này, nhưng trong lòng cô chỉ nghĩ, trai đẹp làm bạn cùng bàn với trai đẹp, đẹp cũng cùng đẹp, tiến bộ cũng cùng nhau tiến bộ, là sao thế nhỉ? Thật là thần kỳ mà. Lúc này Lý Diệu Diệu vẫn chưa biết, sau này cô nàng sẽ trở thành đầu tàu lớn nhất của CP "Dao Ngôn".
*Đầu tàu là một thuật ngữ trong giới đu idol ý chỉ page/ cá nhân support mạnh nhất cho idol đó.
Mặc dù người xem diễn đàn cũng khá nhiều, nhưng so với số học sinh trong một ngôi trường to lớn cỡ này thì chỉ là số ít. Nhưng qua đợt này, tên của Lục Thâm Ngôn đã được lan truyền khắp trường.
Trước kia đi trên đường không có người nào chú ý, nhiều lắm cũng chỉ có vài nữ sinh châu đầu ghé tai nhau, giờ thì số người để ý tới cậu ngày càng nhiều, thậm chí còn có một vài người muốn đến gần.
Lục Thẩm Ngôn đã quen được người khác ngắm nhìn từ hồi nào giờ, đối mặt với tình huống thế này cũng không có quá nhiều phản ứng. Đương nhiên cậu cũng không hề biết, hành động như vậy càng chọc cho các nữ sinh yêu thích hơn.
Ngược lại là Kỷ Dao, không biết vì cái gì mà lúc nào ánh mắt nhìn Lục Thẩm Ngôn cũng mang theo một nỗi oán hận thầm kín.
Lục Thẩm Ngôn chẳng nhìn ra rốt cuộc hắn có ý gì, bèn không nghĩ nhiều nữa, định bụng làm đề tiếp.
Lúc trước đổi chỗ, hai người đã đổi sang khúc cửa sổ sát hành lang. Càng tiện cho các nữ sinh đi ngang ngắm trai đẹp. Như lúc này có ba cô nữ sinh cười khúc khích đi ngang, khe khẽ nói nhỏ "Đẹp trai ghê luôn á" "Thật sự rất xinh đẹp". Kỷ Dao nghe rất rõ ràng, thái dương hung hăng nhảy dựng, chẳng hiểu sao trong lòng thấy hơi bực bội.
Vừa khéo ngay lúc này có một nữ sinh đưa thư tình cho Lục Thẩm Ngôn thông qua cửa sổ, hoàn toàn không chú ý đến Kỷ Dao đang dựa sát cửa sổ. Lục Thẩm Ngôn không có hứng thú nhận thư tình, bèn bảo nữ sinh đó cầm về đi, tương đương với từ chối. Nữ sinh đó tuy rằng có hơi tiếc nuối, nhưng cũng không quá khổ sở, chỉ nói "Được rồi, vậy cậu học cho tốt nhé, cố lên", rồi rời đi.
Lục Thẩm Ngôn không coi chuyện này là gì, nhưng sắc mặt Kỷ Dao lại không vui.
Hắn kỳ quái bật cười một tiếng, thành công làm Lục Thẩm Ngôn ngừng bút. Lục Thẩm Ngôn nghi hoặc liếc hắn một cái.
Kỷ Dao nhìn cậu, nói chậm như rùa: "Nhóc ngồi cùng bàn này, gần đây cậu thu hút được nhiều nữ sinh thật đấy."
"Không lợi hại bằng cậu." Lục Thẩm Ngôn nhàn nhạt đáp.
"Hì, quá khen quá khen, tôi thấy cậu có thể nổi hơn cả tôi đó." Kỷ Dao khiêm tốn nói.
Lục Thẩm Ngôn nghe Kỷ Dao nói mà thấy quái gở ghê nơi, hơi chau mày. Nhưng sau đó cậu đột nhiên nhanh trí, như vừa thông suốt cái gì đó: "Không sao đâu, chỉ có cậu là bạn cùng bàn thân thiết nhất của tôi thôi."
Biểu cảm của Kỷ Dao trở nên hơi kỳ quặc, như là có hơi kinh ngạc và được trộn lẫn với sự thích thú. Hắn bỗng nhiên bật cười: "Chỉ có hôn quân mới sẽ độc sủng một người."
"Không phải cậu là hôn quân sao?" Lục Thẩm Ngôn hỏi lại.
Kỷ Dao nghe vậy thì không phản bác, cười híp mắt chấp nhận danh hiệu "hôn quân".
Lục Thẩm Ngôn chợt thấy cạn lời, cảm thấy da mặt của mình vẫn chẳng dày bằng Kỷ Dao.
Rất nhanh đã đến ngày diễn ra đại hội thể thao. Hết đại hội là cuối tuần, tương đương với bốn ngày nghỉ, đám học sinh ai nấy cũng mừng đến sắp phát điên luôn rồi.
Trước đại hội thể thao hai ngày, lớp trưởng và một vài bạn học đi phát áo lớp. Thật ra đồng phục lớp là áo bóng chày và quần thể thao siêu bình thường, bên trong mặc gì cũng được. Vì tính thống nhất khi đi diễu hành, cho nên yêu cầu hôm đó mọi người phải mặc áo phông cộc tay màu trắng và giày thể thao trắng. Nhưng cái chính là quần áo bình thường như vậy đó, nhưng mặc lên người Lục Thẩm Ngôn và Kỷ Dao lại trông có vẻ vô cùng thời trang.
Ngày hôm đó khi mặc áo lớp đến phòng học, mọi người ai nấy đều nhìn muốn rớt con mắt.
Lục Thẩm Ngôn vóc người cao ráo, khi đứng eo lưng thẳng tắp, không cong không vẹo. Cậu không kéo khoá kéo, để lộ áo phông trắng sạch sẽ bên trong càng làm nổi bật lên màu da trắng muốt, khuôn mặt tinh xảo của mình.
Mà Kỷ Dao thì càng to lớn hơn, vai rộng mông hẹp, không mặc áo khoác mà buộc ngang hông, đứng dựa vào cửa sổ, trông vừa chói mắt vừa phóng túng. Hắn đang nói chuyện với Lục Thẩm Ngôn, không biết nói tới cái gì mà mỉm cười, nụ cười lại khiến cho nhan sắc của hắn được thêm vài phần anh tuấn.
Hai người cứ đứng trò chuyện như thế thôi cũng đã tạo nên một hình ảnh vô cùng đẹp đẽ rồi.
Lớp trưởng đang muốn tìm họ nói về chuyện dẫn đầu lớp diễu hành, quay đầu bắt gặp hình ảnh thanh xuân tươi đẹp này, nhất thời tạm ngừng động tác.
Vạn Hô ngồi cùng bàn thấy cô đột nhiên ngây người, bèn hỏi: "Vân Dung, cậu sao vậy?"
Trì Vân Dung chớp chớp mắt, lắc đầu nói: "Không có gì, tớ chỉ thấy mình không nên quấy rầy họ."
Vạn Hô liếc nhìn hai người một cái, không nghĩ nhiều như vậy: "Có gì đâu, tớ đi nói chung với cậu nhé."
Vạn Hô kéo tay Trì Vân Dung đi qua. Trì Vân Dung "Ầyy" một tiếng nhưng cũng không ngăn lại. Cuối cùng vẫn nói chuyện diễu hành cho hai người họ.
Lục Thẩm Ngôn và Kỷ Dao không có ý kiến gì, gật đầu tỏ vẻ đáp ứng.
Loa phát thanh đã bắt đầu phát bài "Hành khúc giải phóng quân", hơn nữa còn thông báo "Các lớp tập hợp ở sân thể dục, tham gia lễ khai mạc đại hội thể thao!".
Hơn mười phút sau, toàn bộ giáo viên và học sinh đã tập hợp trên bãi đất trống bên cạnh đường băng sân thể dục.
Hành khúc giải phóng quân lại một lần nữa tấu vang, các lớp bắt đầu đi diễu hành. Người chủ trì trên đài đọc bài phát biểu, từng hàng ngũ chỉnh tề đi về bục sân khấu. Các lớp trổ hết tài năng, phảng phất như đang diễn ra sân khấu cuối năm, hận không thể phô diễn hết tất cả kỹ năng của mình. Lục Thẩm Ngôn nhìn phía trước có lớp ca hát, khiêu vũ, hát kinh kịch, cũng được mở mang tầm mắt.
Trường cũ của cậu khá nghiêm, tuy đại hội thể thao cũng cho phép mặc áo lớp nhưng lúc đi diễu hành thì chỉ được hô khẩu hiệu, chẳng thú vị gì cả.
Phần biểu diễn của lớp họ đã sớm được lớp trưởng chuẩn bị xong xuôi, cậu và Kỷ Dao chỉ cần đi trước dẫn đường cho những người phía sau một chút thôi.
Rất nhanh đã đến lớp 11-10.
Loa phát thanh truyền đến giọng đọc bài phát biểu của người chủ trì.
"Mùa thu tháng mười, hương mộc ngát say. Nắng gắt như lửa, nhiệt khí của thiếu niên vẫn chưa bao giờ nguội tắt. Hiện giờ trước mặt chúng ta chính là lớp 11-10. Bọn họ cất bước chỉnh tề, ý chí chiến đấu sục sôi, mang tinh thần đoàn kết tập thể, sự dũng cảm và lòng tin đoạt được hạng nhất. Đương lúc các bạn học là những thiếu niên phong nhã hào hoa; giữ vững tư thế oai hùng, một thế hệ tràn đầy sự kiêu ngạo tự tin. Các bạn lớp 11-10, mong sao sáng lên ngôi vì các bạn, sáng lập nên một thời đại huy hoàng xán lạn dành riêng cho các bạn!"
Lục Thẩm Ngôn hơi nghiêng đầu nhìn về phía Kỷ Dao một thân chỉnh tề, khí phách hăng hái phía trước, suy nghĩ hiện ra chẳng mấy đúng lúc, hoá ra đây chính là những năm tháng lớp 11 thuộc về mình.