• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gì? Cúc hoa vạn năng cao? Quân Mộc Hề không khỏi nghĩ tới cái gì mà đan dược lần trước kia, đột nhiên rùng mình. Cậu có chết cũng không dùng cái thứ này đâu! Tuyệt đối không!

Nhưng chẳng được bao lâu, đệt, thơm thế.

Đợi gần một canh giờ, Quân Mộc Hề sắp ngủ gật tới nơi, người đàn ông kia lúc này mới đẩy cửa tiến vào.

“Sư phụ… lâu quá vậy.” Thiếu niên khẽ ngáp, mơ mơ màng màng nói.

Trên người hắn vẫn còn vương chút khí lạnh, tới gần thiếu niên, trong tay cầm một bình ngọc hình trụ, bên trong là mùi hương thảo dược nhàn nhạt.

“Ừm, tinh luyện dược liệu nên hơi mất thời gian chút.” Mộ Bạch nhìn thoáng qua thiếu niên đang ngáp trên giường, hắn đặt bình ngọc sang một bên.

“Để ta xem xem nơi em bị thương lúc trước thế nào rồi.”

Quân Mộc Hề đỏ mặt, nhưng cũng không ngượng ngùng, cứ vậy lột sạch bản thân, lộ ra thân mình tuyết trắng mê người, cậu mềm mại nằm trên giường, tự giác mở rộng hai chân ra với người đàn ông, dáng vẻ rất ngoan ngoãn.

Mộ Bạch nhìn dáng vẻ thiếu niên mặc cho người đến hái, trong mắt ý vị không rõ.

“Ưm… sư phụ… nơi này vẫn hơi đau, lại ngứa nữa…” Thiếu niên đỏ mặt, không biết sống chết dùng tay khảy khảy môi âm hộ sưng đỏ dưới thân.

“Ừm. Đây là nơi chứa âm khí nồng đậm nhất, lát nữa sẽ thoa thuốc.” Người đàn ông ách giọng nói, gương mặt tuấn mỹ hiện lên một tia tình dục.

Quân Mộc Hề không nhận ra hòa thượng đã thay đổi chút, chỉ đơn giản nghĩ lát nữa thoa thuốc vào nơi này, lại ngơ ngác nhìn dây thừng không biết đã xuất hiện trong tay hắn từ lúc nào.

“Sư phụ? Thứ này để làm gì ạ?”

Người đàn ông không trả lời, chỉ kéo đôi tay thiếu niên đang sờ soạng dưới thân lên trên rồi trói lại.

“Ngoan… Đừng lộn xộn.” Nói xong lại dùng trong tay dây thừng trói đôi chân thon dài của thiếu niên thành hình chữ M, sau đó buộc một nút kết xinh đẹp.

“Ưm… sư phụ… vì sao lại trói em…” Dây thừng trói khiến hai chân cậu có hơi không thể động đậy, lỗ nhỏ cũng bởi vì vậy mà hơi bị vạch ra, cảm giác đau ngứa dường như càng thêm mãnh liệt.

Dây thừng màu đỏ tươi cột vào hai đùi tuyết trắng thon dài của thiếu niên, đối lập vô cùng rõ ràng khiến thân thể xinh đẹp của cậu có vẻ càng thêm mị hoặc mê người, cũng càng khơi dậy dục vọng ngược đãi của đàn ông.

Con ngươi Mộ Bạch sâu thẳm, khẽ vuốt ve đùi trong của cậu khiến nơi đó hơi hơi đỏ lên, còn khẽ run rẩy.

“Lát nữa thoa thuốc có lẽ sẽ hơi đau, sư phụ sợ em không chịu nổi.”

Quân Mộc Hề hơi mở to mắt, dáng vẻ ngơ ngác. Thoa thuốc thì có thể đau tới mức độ nào mà cần buộc mình lại như vậy chứ?

Chưa kịp nghĩ cẩn thận đã thấy người đàn ông đổ thuốc trong bình ngọc ra, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về lỗ nhỏ hồng nhạt giữa hai chân cậu, thoa một chút nhũ cao màu trắng lên, rồi lại tiếp tục xoa nắn khiến lỗ nhỏ hơi mở ra.

“Ưm…thật thoải mái…”

Thiếu niên bị sờ thoải mái liền rên rỉ, lỗ nhỏ tê dại, còn hơi đau đớn, dường như càng dễ khiến thân thể cậu hưng phấn hơn.

“Ưm… nữa đi mà, sư phụ… vào trong… vào trong một chút…”

Thiếu niên khẽ đưa đẩy cặp mông tròn trịa, lỗ nhỏ không ngừng hướng vào tay người đàn ông.



Hắn liền thỏa mãn cậu, dùng hai ngón tay nhợt nhạt thọc vào rút ra lỗ nhỏ, thuốc mỡ màu trắng hóa thành chất lỏng màu trắng ngà, khiến lỗ nhỏ hồng nhạt càng có cảm giác dâm uế.

Thiếu niên không thỏa mãn khi người đàn ông chỉ nhợt nhạt thọc vào rút ra, bên trong cậu càng ngứa hơn, dâm thủy chảy từng luồng, chất lỏng dính nhớp dính vào đầu ngón tay hắn thành những sợi mỏng ái muội.

Ngay khi cậu muốn người đàn ông vào càng sâu hơn, đột nhiên lại cảm thấy một thứ gì đó lạnh lẽo dưới thân mình.

“Ưm… gì… a…vậy!… Lạnh quá.”

Thứ đồ cứng ngắc lạnh lẽo thọc thẳng vào lỗ nhỏ non mềm ấm áp, nhiệt độ quá thấp kích thích đến mức lỗ nhỏ run lên.

Mộ Bạch đẩy bình ngọc vào lỗ nhỏ đang không ngừng mấp máy, một nửa đằng trước bình đã vào rồi.

“Sư… phụ… ưm… lạnh quá…” Quân Mộc Hề co ngón chân, cánh tay người đàn ông thậm chí đã nổi gân xanh rồi.

“Nhịn một lát, một lát là ổn.” Người đàn ông khàn khàn tiếng nói, sau đó lại đẩy bình ngọc vào thêm một chút.

“Ưm ưm a!… Ha a… ưm, cái gì đang…chảy vào trong em… ưmmmmm……”

Quân Mộc Hề cảm thấy một chất lỏng ấm áp đang chảy vào trong lỗ nhỏ của mình, rồi dần dần chảy sâu vào trong.

Bởi vì bị trói nên Mộ Bạch lót một chiếc đệm mềm dưới mông cậu, bụng cậu hơi nâng lên như vậy nên thứ chất lỏng đó chảy vào càng sâu.

“A a a… ưmmm…sâu quá…nhiều quá… a a a!! Đụng tới rồi… ưmmm! Hu hu…em không muốn nữa…” Thiếu niên đỏ mắt, hai chân hai tay đều bị buộc không thể động đậy, chỉ có thể cố gắng lắc đầu, lời nói cũng mang theo tiếng khóc nức nở. Cậu cảm thấy có chất lỏng cuồn cuộn không ngừng chảy vào lỗ nhỏ, hơn nữa vì là chất lỏng nên nó cứ lan tới khắp nơi, khiến thân thể mẫn cảm như cậu càng thấy kích thích hơn.

“Hu hu…sướng quá… em không muốn nữa đâu…sư phụ…ưm aaa… mau dừng lại… bụng em sắp nứt rồi… aaaa…”

Hai chân Quân Mộc Hề run rẩy, co rút lại mút vào thân bình, bây giờ bình ngọc đã chỉ còn lại phần đáy, gần như đã bị cái miệng nhỏ tham ăn kia nuốt hết hai phần ba.

Vẻ mặt Mộ Bạch nhàn nhạt không dao động, thậm chí còn dùng tay hơi nâng mông cậu lên, khiến chất lỏng càng chảy nhanh hơn chút.

“Ngoan… bé Hề, kiên nhẫn một chút, nước thuốc này phải vào càng sâu thì mới có hiệu quả.”

“Không… đừng… sư phụ… đừng…”

Dường như nhận ra người đàn ông đang làm gì, thiếu niên hoảng sợ trừng lớn hai mắt, điên cuồng lắc mông muốn thoát khỏi, nhưng không ngờ lại khiến chất lỏng vào sâu hơn một chút.

“Ưm a!… xót quá!…”

Mộ Bạch thừa dịp thiếu niên còn đang chìm trong khoái cảm khi bị chất lỏng chảy sâu vào, đột nhiên đẩy mạnh toàn bộ bình sứ vào lỗ nhỏ. Lượng thuốc thoát ra khỏi miệng bình rồi vào càng sâu hơn, cổ tử cung còn hơi mở ra để nước thuốc chảy vào.

“Ưm a a a a a a!!”

Khoái cảm thật lớn khi tử cung bị rót đầy khiến Quân Mộc Hề sướng đến run rẩy, dây thừng đỏ tươi lại càng thít chặt vào da thịt tuyết trắng.

Thiếu niên thở phì phò, bụng mềm mại phồng lên như có thai, cậu vừa cao trào vì tử cung bị rót đầy.

“A a… a a… hu… em khó chịu, sư phụ… bụng trướng quá…”

Mộ Bạch ôm thiếu niên lớn bụng lên đùi mình, hôn nhẹ khoé mắt phiếm hồng vì cao trào của cậu. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng phồng lên, dịu dàng như đang vuốt ve một đứa nhỏ trong đó vậy.



“Đừng sợ, lát nữa nước thuốc sẽ được hấp thu hết, em chịu khó nhé.”

Quân Mộc Hề nghe hắn dịu dàng trấn an, liền nâng đầu đòi hôn.

Mộ Bạch mút cái lưỡi đáng yêu của cậu, bàn tay nhanh chóng rút bình sứ ra khỏi lỗ nhỏ, sau đó dùng nút chặn đã chuẩn bị từ sớm để ngăn chất lỏng chảy ra.

“Ưm ưmmm!…” Quân Mộc Hề bị thân bình cọ xát đến giật mình, suýt nữa lại cao trào. Hai chân cậu đã mềm nhũn.

Mộ Bạch nhìn thiếu niên xụi lơ, toàn thân nổi lên một màu hồng nhạt vì cao trào, hai núm vú nho nhỏ trước ngực cũng cứng lên như hai hòn đá nhỏ, vì không có ai an ủi mà còn hồng rực lên, thực sự rất đáng yêu.

Ánh mắt hắn tối lại, khẽ hôn lên đôi mắt thất thần vì khoái cảm của thiếu niên, bàn tay cầm sợi dây đỏ tươi còn thừa lại nhẹ nhàng cọ lên đầu vú cậu.

“Ưm a… ở đó…”

Vốn thân thể giờ đang vô cùng mẫn cảm, thiếu niên sao có thể chịu nổi đùa giỡn như vậy nữa, lại bị kích thích đến mức lỗ nhỏ trào ra một luồng dâm dịch, nhưng bị nút chặn kín mít nên không chảy ra, thân thể càng bị kích thích, sướng đến run rẩy.

“Sư phụ… bé Hề không chịu nổi… ưm a a! Đừng làm nữa… a a…”

Nhưng người đàn ông không chịu buông tha cho cậu, dáng vẻ quyến rũ như thế, cho dù tính cách hắn có thanh tâm quả dục đến đâu thì cũng không nhịn được đùa bỡn thân thể trắng nõn mềm mại này.

Dùng dây thừng cọ xát có vẻ còn không đã ghiền, người đàn ông đột nhiên cuộn dây thừng thành một cái vòng nhỏ, sau đó tròng lên đầu vú đã lớn gấp đôi ban đầu, nhẹ nhàng dùng lực, sau đó buộc lại ở mặt trên.

“A ha… sư phụ…”

Quân Mộc Hề cảm thấy đầu vú trên ngực trái đã bị người đàn ông đùa bỡn đến mức hơi đau đớn, dây thừng cọ xát trên đầu vú mẫn cảm nhất của cậu, khiến toàn thân cậu như bị điện giật.

Dây thừng cột chặt đầu vú màu đỏ tươi bên trái, khiến đầu vú vốn nho nhỏ phấn nộn sưng to lên rồi chuyển sang màu đỏ tươi, càng hiện vẻ dâm mĩ sắc tình.

“Ưm a… sư phụ… em ngứa… sờ, sờ cả bên phải, bên phải cho em…” Quân Mộc Hề tủi thân phát khóc, người đàn ông xấu xa cứ chỉ đùa giỡn bên trái, cố tình ngó lơ bên phải, trước ngực một lớn một nhỏ, một dâm mĩ vô cùng một thuần khiết câu nhân, nhìn rất sắc tình.

“Hửm? Em muốn sư phụ làm gì? Nói ra nào.”

Thiếu niên cảm thấy thẹn tới mức ngón chân cũng hơi cuộn lên, rồi lại cảm thấy đầu vú bên phải ngứa không chịu nổi, chỉ đành căng da đầu, lớn tiếng rên rỉ.

“A ha… sư phụ… bé Hề… đầu vú bên phải của bé Hề… em ngứa quá…em muốn sư phụ liếm một chút… nha…”

Quân Mộc Hề vừa nói vừa ưỡn ngực về phía trước, cố tình hướng vào miệng người đàn ông, kết hợp với dáng vẻ bụng to bây giờ, thật sự giống một vị mẫu thân đang trướng sữa rồi cho con bú vậy, dâm đãng đến phát sợ.

Cậu còn chưa nói xong, người đàn ông đã bị kích thích đến không thể kiềm chế vì dáng vẻ cùng ngôn từ dâm đãng không chịu nổi của cậu, hắn kéo mạnh dây bên phải rồi mút thật mạnh lên đầu vú phấn nộn.

“Ưm a a a!!!”

Hai đầu vú đều bị hung hăng đùa bỡn, nước thuốc thì đang chuyển động trong người, khoái cảm thật lớn khiến cậu lớn tiếng rên rỉ, hai tay nắm chặt vạt áo hòa thượng, phần ngực cũng dâng lên hết thảy.



------oOo------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK