1. Những tình tiết, nhân vật trong truyện đều là hư cấu, mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.
2. Một số chi tiết có thể không giống với đời thực, mong mọi người bỏ qua.
________________________
Cứu mạng, cái quái gì vừa xảy ra vạiiii?!!
Aaaaaaaaaa!!!!!
Tỏ tình?? Vừa rồi là tỏ tình??! Là tỏ tình thật sao?!!
Ai vậy?? Với ai vậy?!! Là ai thế, nói cho tôi biết đi!!!
AAAAAAAA!!!!
Kiều Nguyệt Ly, Kiều Nguyệt Ly vừa tỏ tình với tôi sao??!!
Cú tui cú tui chời ơi!!!
"Hể?! Hể?! Hể?!!" Tôi không biết mình phải làm ra cái biểu cảm gì lúc này nữa, mọi chuyện đã vượt quá tầm kiểm soát rồi.
Mọi người xung quanh cũng shock không kém, biểu cảm vô cùng kì quái, La Chỉ Nhược và Lê Kiều Kiều còn bày ra bộ dạng fans CP hóng quả dưa siêu bất ngờ này.
Dưa đại hạ giá, đại hạ giá!!!
[OMG!!!!!!!! Tôi đang mơ, tôi đang mơ có phải không?!!!]
[Mỹ nữ quá bất ngờ, mỹ nữ gặp màn cua quá gắt nên đã bị văng ra khỏi xe, hiện tại cần CP vào Cục dân chính nói chuyện kết hôn ngay lập tức thì mỹ nữ mới dậy được!!]
[Ngọt chếc bóe rồi!! Anh zai họ Kiều còn hỏi ý kiến chị Diệu Diệu xem có thể theo đuổi chị ấy không!! AAAAA!! Thiên sứ ơi từ giờ anh chính là mẫu hình lí tưởng của em!!!]
[Chị Diệu Diệu mau đồng ý đi, em tò mò con của hai mỹ nhân sẽ có nhan sắc thế nào lắm ùi!]
[Không lói nhiều @Cục dân chính ơi, mấy người bỏ quên CP này rồi nè, mau bế họ về ép họ đăng kí kết hôn ngay cho chúng tôi!!]
[Chị Diệu Diệu cho em bé một cơ hội đi mờ, cho tụi em xem cách thiên sứ theo đuổi con gái thế nào để tụi em học hỏi ik!!]
Có lẽ đến cả Ngô Châu cũng không ngờ tới cái kịch bản này nên trông vô cùng phấn khích, ở đằng sau máy quay liên tục ra hiệu cho tôi mau gật đầu.
Tôi:...
Mấy người có còn là con người hông đó?!
Cả người tôi nóng lên bừng bừng, tim đập càng lúc càng nhanh mạnh như biểu diễn nhạc rock, tôi vội đưa hai tay lên ôm mặt.
Aiss, sao lại như thế này chứ?!! Rõ ràng cậu đã thề với Dịch Sinh là nhất định sẽ không gây rối mà!!
Nhưng không ai biết cách gì giải vây cho tôi hết, thậm chí, Chu Diên còn dè dặt đặt hai tay lên vai tôi và nở một nụ cười sáng chói (dù vẫn hơi gượng gạo)
"Em gái Diệu Diệu, em suy nghĩ kĩ một chút, không riêng gì Kiều Nguyệt Ly mà tất cả mọi người đều đang chờ đợi câu trả lời của em đó!"
AAAAAAAA!! Đến cả anh cũng không tha cho em à?!! Chúng ta là anh em tốt đó!!
Chuyện này, chuyện này quá mức bất ngờ rồi, tôi còn chưa có chuẩn bị gì.
Tôi biết chứ, Kiều Nguyệt Ly từ lâu đã mang một tâm tư khác đối với tôi, cậu ấy không đơn thuần là fans của tôi nữa, mà là tình cảm của một người đàn ông đối với một người phụ nữ.
Nhưng làm sao mà tránh được, chúng tôi là đồng nghiệp, là tiền bối và hậu bối, và là mối quan hệ ông chủ - nhân viên, tôi có thể tránh tiếp xúc với cậu ấy như thế nào?
Kiều Nguyệt Ly biết về quá khứ của tôi và Giang Trục Lưu, nhưng cậu ấy không hề cười nhạo tôi, trái lại còn tận tình chăm sóc tôi như vậy, tôi quả thực đã động lòng rồi. Nhưng nếu phải nói thật, tôi thực sự không dám chắc liệu mình có thể đem lại hạnh phúc cho cậu ấy hay không.
Cậu ấy xứng đáng với một người tốt hơn tôi, thế mà lại đem tâm tư đặt vào một người phụ nữ như tôi. Có đáng không?
Tôi cũng không biết nữa.
Chỉ là, nếu nghĩ tới vẻ mặt thất vọng của Kiều Nguyệt Ly khi bị từ chối, tôi không khỏi dâng lên cảm giác tội lỗi. Lỡ ẻm buồn ẻm khóc thì sao?
Tôi thừa nhận, tôi rung rinh rồi.
Nếu có thể mở lòng, tôi sẽ sẵn sàng đón nhận mọi thứ.
Nhưng cánh cửa vào tim tôi đã bị tổn hại nặng nề bởi Giang Trục Lưu, rất khó để tôi có thể chấp nhận một tình yêu mới. Liệu... Kiều Nguyệt Ly có thể sửa chữa nó không?
Tôi hé mắt nhìn người trước mặt. Kiều Nguyệt Ly vẫn đang trong trạng thái chờ đợi, đôi mắt tròn vo như mặt trăng lấp lánh với hàng ngàn ánh sao sáng bên trong, vô cùng kiên định nhìn thẳng vào tôi.
Đột nhiên, cảm thấy việc đồng ý cũng không tệ lắm.
Chỉ là cho phép cậu ấy chính thức theo đuổi thôi mà, đâu có nghĩa là tôi sẽ thực sự yêu đương với cậu đâu. Nhưng nếu là Kiều Nguyệt Ly, tôi cảm thấy cơ hội đến với cậu ấy chỉ là chuyện sớm muộn gì cũng đến.
Hmmm...
Thực sự, cũng muốn thử yêu đương với em trai ngoan ngoãn một lần...
Tôi dè dặt bỏ tay xuống đến miệng, mắt chỉ dám liếc sang một bên. Dù gì cũng phải trả lời, tôi liền hít một hơi thật sâu, dũng khí dường như tăng thêm vài phần
"Nếu... nếu chỉ là theo đuổi thôi thì được..."
Còn việc có thành đôi hay không thì còn phải xem biểu hiện của cậu đã.
[AAAAAAA!! Chị Diệu Diệu đồng ý rồi!!!!]
[Lầu trên đừng mừng vội, chị ấy chỉ mới đồng ý cho bé Kiều theo đuổi thôi, còn CP có real hay không thì phải phụ thuộc vào chúng ta support em bé theo đuổi chị ấy!!]
[Chời ơi, tôi cần máy trợ thở, đưa tôi máy trợ thở, không thì CP real luôn bây giờ cũng được!!]
[Real rồi, chắc chắn là real rồi]
[OTP đã real, anh em, khoảng thời gian riêng tư đối với các cặp đôi là rất quý giá, sủi thôi]
[Sủi +1]
[+1]
Kiều Nguyệt Ly hình như thở phào một hơi, nụ cười rạng rỡ hơn bao giờ hết
"Vâng, em nhất định sẽ không phụ lòng chị!"
Ầy, nụ cười này phạm quy rồi đấy nhé...
Tuy nhiên, trong lúc chúng tôi bận phát đường cho mọi người, ánh mắt của Giang Trục Lưu gần như dán vào tôi, mang theo vài phần tức giận...
- -----
Vì địa điểm ghi hình là hoàn toàn bí mật, cho nên trước khi lên xe, chúng tôi đã được tổ chương trình bịt mắt và tai lại. Ngô Châu rất biết cách lợi dụng hoàn cảnh, anh ta sắp xếp cho tôi, Chu Diên và Kiều Nguyệt Ly ngồi cùng một xe, bảo tôi chưa đủ đau tim hay gì?
Thật may là Kiều Nguyệt Ly thức thời, cậu ấy bảo đưa tôi lên ngồi ở ghế phụ rồi ngồi sau cùng Chu Diên. Hai người họ có mối quan hệ khá tốt, dù không hay giao thiệp với nhau nhưng khi trò chuyện vẫn khá hòa hợp, tiếc là lúc này bị bịt tai bịt mắt rồi nên cũng chẳng ai nói gì.
Khi chiếc xe dừng lại, bịt tai đã được tháo ra, chúng tôi được các nhân viên đưa tới một nơi khá bằng phẳng, cảm giác rất thông thoáng. Giọng nói lơ lớ của Ngô Châu vang lên
"Nơi này là ga tàu, chúng tôi đã thuê riêng một toa hạng nhất cho các bạn để thời gian xuất phát đến nơi là một trải nghiệm khó quên. Tại đây, chúng tôi sẽ tháo bịt mắt cho các bạn nhưng mọi thông tin liên quan tới địa điểm chính sẽ được phong tỏa, kể cả điện thoại cũng không được phép sử dụng. Cuối cùng, tôi hi vọng chương trình của chúng tôi sẽ luôn là một kỉ niệm đáng nhớ đối với mỗi người các bạn. Còn bây giờ, chúng ta xuất phát thôi!"
"Vâng!"
Tôi được một chị gái đưa tới một căn buồng nhỏ và tháo bịt mắt ra. Ánh sáng lờ mờ của nơi này rất may là không khiến mắt tôi bị đau, nhưng cửa sổ nhìn ra bên ngoài quả nhiên đã bị chắn lại bằng một tấm màn được đóng chặt với 4 chiếc đinh ở mỗi góc.
"Nhờ chị giúp đỡ."
Bên cạnh tôi là Lê Kiều Kiều với đôi lông mày lúc nào cũng nhíu lại và dáng vẻ vô cùng ngạo mạn. Nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy cô bé đáng yêu hơn Triệu Hâm Đình rất nhiều, ít nhất, tôi biết em ấy là một người thẳng thắn và trung thực, sẽ không vì ghét ai đó mà giở trò trong bóng tối mà sẽ trực tiếp nói thẳng.
"Chị cũng vậy, rất vui khi được làm bạn cùng phòng với em." Tôi mỉm cười lịch sự.
Nếu Kiều Kiều ở đây với tôi, vậy thì chị Chỉ Nhược tội nghiệp chắc phải ở cùng với Triệu Hâm Đình rồi. Haizz, chút nữa lén đi an ủi chị ấy vậy.
"Em có thể ở giường bên trái không? Tại ban đêm em hay dậy để đi vệ sinh." Cô bé chỉ vào chiếc giường bên cạnh phòng vệ sinh.
"Được, em thích ở đâu cũng được."
"Cảm ơn." Kiều Kiều nhanh chóng đặt chiếc vali to đùng của mình lên giường và sắp xếp đồ đạc.
Đồ của tôi không có nhiều nên tôi chỉ mất vài phút để xếp lại, sau đó đi vào phòng vệ sinh để tham quan. Đúng như tôi đoán, cửa thông gió được đẩy lên trong phòng cũng ở vị trí khá cao mà lại còn ở ngay trên bồn vệ sinh, rất khó kiễng chân lên để nhìn được. Cũng không có gì nhiều, có một vòi hoa sen để tắm, một bồn cầu và một bồn rửa mặt, dưới bồn rửa mặt là một cái tủ hai cánh, bên trong có băng vệ sinh, khăn tắm, sữa tắm, dầu gội, và máy sấy. Bên cạnh vòi nước có hai cái cốc thủy tinh với hai chiếc bàn chải và một tuýp kem đánh răng. Khá đầy đủ đấy chứ.
"Chị xong chưa ạ? Chúng ta ra ngoài cùng mọi người đi." Kiều Kiều ló đầu vào và nói.
Tôi gật đầu, cùng em ấy đến nơi ăn uống chung, có ghế ngồi và bàn ăn. Chu Diên, Kiều Nguyệt Ly và Mạnh Vũ Đồng đều đang ngồi ở đó, tôi chê thằng chả kia rồi ngồi xuống chiếc bàn bên cạnh bàn anh trai với Kiều Kiều. Kiều Nguyệt Ly ngay khi thấy tôi thì hai mắt sáng lên như đèn led, tươi cười đem hai chai nước qua cho chúng tôi
"Chị Diệu Diệu, Tiểu Lê, nước của hai người này."
Tôi gượng gạo nhận lấy, khẽ cảm ơn cậu. Có cảm giác như chỉ một câu đó thôi mà Kiều Nguyệt Ly đã hưng phấn hơn mấy lần, cười cười ngốc nghếch nhìn tôi chằm chằm.
Kiều Kiều cũng nhìn tôi y như vậy, nhưng đôi mắt ẻm lại ngập tràn vẻ ăn dưa CP cực chăm chú.
Giờ tôi mới nhận ra, nước Kiều Nguyệt Ly đưa cho tôi là nước ép đào, thứ mà tôi thích nhất, còn của Kiều Kiều là nước nho. Tôi nhớ trong một chương trình nào đó, Kiều Kiều nói rằng nước ép nho là thứ em ấy uống hằng ngày hồi còn bé nên đã sớm không còn cảm giác đặc biệt thích nó rồi, nhiều khi uống chỉ là vì cảm thấy nhạt miệng.
Còn tôi thì, nước ép đào mãi mãi là chân ái...
Kiều Nguyệt Ly kéo một chiếc ghế ngồi gỗ cùng bàn với chúng tôi, Chu Diên cũng nhập hội cùng. Anh ấy hơi có vẻ chán nản, thì thầm vào tai tôi
"Anh bốc phải thằng họ Giang kia, xui xẻo quá chừng luôn ấy. Cho nên anh chỉ ném vali lên giường rồi ra đây, ai ngờ lại gặp phải thằng ranh họ Mạnh kia cũng thủ ở đây từ trước."
Chậc chậc, vận khí của anh ấy vẫn là kém như vậy, tôi thở dài và nhìn anh bằng ánh mắt thông cảm.
Từ sau cái đợt Mạnh Vũ Đồng phản bội tôi, tôi gần như không gặp lại hắn một lần nào. Tốt nhất là vậy, chứ hắn mà lảng vảng trước mặt tôi thêm một lần nữa lúc tôi đang nổi điên thì khả năng hắn phải vào khoa hồi phục sức khỏe là khoảng 90% chứ đùa.
Vì khi các khách mời tập trung đầy đủ ở nơi này mới bật máy quay nên chúng tôi có thể thoải mái hơn, mặc kệ Mạnh Vũ Đồng bơ vơ như thằng đ.ần ở một góc. Kiều Kiều hơi lườm hắn một chút rồi quay ra, nhỏ giọng hỏi tôi
"Chị Diệu Diệu, vậy cái vụ chị với thằng cha kia xào CP là sao vậy?"
Tôi hơi giật mình, nhìn Mạnh Vũ Đồng để chắc rằng hắn không nghe thấy chúng tôi mới yên tâm, bắt đầu thì thầm giải thích
"Ban đầu chị tìm hắn xào CP là để kéo fans, bọn chị đã thỏa thuận với nhau là xào vừa đủ để tăng lưu lượng cho bản thân là vừa, nhưng hắn tự ý lợi dụng chị để định làm Triệu Hâm Đình ghen, ai ngờ hắn chưa kịp hoàn thành kế hoạch đã bị cô ta dắt mũi, bỏ mặc chị rồi còn quay ra cắn ngược lại chị. Nhưng vụ đó cũng không thành công lắm, vì mấy cái bài viết hắn cố tình hắc chị đều không có chứng cứ cụ thể, hơn nữa lời lẽ hắn nói về chị đều mang tính công kích nên rất nhanh đã phải xóa, chỉ có điều là hắn không xin lỗi chị."
"A, thật xấu xa mà!" Kiều Kiều bất bình lên tiếng.
Nhưng Chu Diên và Kiều Nguyệt Ly thì lại bình tĩnh hơn, bởi hắn đang phải trả giá cho cái nghiệp mà hắn tạo ra rồi. Họ biết có một bài viết gần đây liên quan đến hắn, khiến hắn bị tổn hại một lượng lớn fans là thật.
Mạnh Khả - thực tập sinh bị đuổi khỏi nhóm của Lê Kiều Kiều chính là em gái nuôi của hắn. Dù bài viết đã bịa ra vụ hắn có vợ con nhưng việc hắn có quan hệ bất chính với Mạnh Khả lại có bằng chứng xác thực. Hình ảnh hắn nắm tay cô ả dẫn vào khách sạn lúc 11h đêm khá sắc nét, và theo tôi điều tra được, trước đây hai người họ vốn không ưa thích nhau lắm nhưng từ sau vụ lùm xùm với Triệu Hâm Đình, họ bắt đầu gặp nhau nhiều hơn, và quả thực việc đưa nhau về nhà riêng và khách sạn lúc tối muộn không phải chỉ có 1 - 2 lần.
Cư dân mạng bắt đầu quay lưng lại với hắn, công việc của hắn cũng không còn suôn sẻ như trước (Tôi làm đấy) nên trạng thái hiện tại của hắn mới tệ như vậy, chứ Triệu Hâm Đình trong lòng hắn thực ra cũng không có sức nặng như công việc của hắn lắm.
Nhân tiện, nói về chuyện trả thù nho nhỏ mà tôi đã làm thì còn vài người khác cũng đang chịu quả báo rồi, ví dụ như Tô Liễu - quản lý cũ của tôi - đã bị tống vào tù vì tội th.am ô tiền của công ty. Còn vài người nữa, tôi cần chờ đợi thêm một thời gian mới có thể từ từ vả mặt bọn họ.
Cánh cửa phòng bật mở, La Chỉ Nhược rụt rè tiến vào, theo sau là Tư Dịch với bộ dạng cà lơ phất phơ. Chị ấy nhìn chúng tôi như cọng rơm cứu mạng, vội vàng nhào tới và ngồi cạnh tôi. Cảm thấy điều gì đó không hay, tôi lập tức nắm lấy tay chị ấy và trừng mắt nhìn Tư Dịch. Hắn không để ý chút nào, ngạo nghễ ngồi xuống đối diện với Mạnh Vũ Đồng đang ch.ết dí trên ghế.
Rõ ràng phòng của chị ấy với Triệu Hâm Đình ở cách xa phòng hai kẻ đó nhất, và Tư Dịch chắc chắn không phải tình cờ gặp được chị ấy bởi vì khi nãy, tôi và Kiều Kiều đi ra ngoài đã thấy hắn lượn lờ ở hành lang với điếu thuốc trên tay. Kiều Kiều dù cực kì bất mãn nhưng cũng chỉ dám nhắc nhở hắn là không được hút thuốc, hắn chỉ cười phớ lớ rồi phẩy tay "đuổi" chúng tôi đi, cứ như sợ chúng tôi phá hỏng chuyện gì đó vậy.
Chúng tôi cũng không nghĩ ngợi nhiều, đối với loại người hay trêu chọc phụ nữ này thì tránh giao du là tốt nhất, nhưng thật không ngờ hắn lại nhắm tới chị Chỉ Nhược.
Chị ấy hơn hắn 8 tuổi, và đã có chồng con rồi!
Trong lòng tôi bừng lên cơn giận dữ như núi lửa phun trào, thật không ngờ rằng hắn lại dám động tới chị ấy, ngay trên một chương trình trực tiếp thế này!!
Hừ, nếu Tư Dịch đã dám chơi, hắn nên đảm bảo mình phải dám chịu cho những hành động của mình!