Chương 109:
Biết tay mình bị chút bỏng, không chỉ bôi thuốc cho mình mà còn mua cho mình đồ ăn ngon như thế.
Phải biết trước đây lúc ở Cố gia, tay cô bị bỏng căn bản sẽ không có ai để ý, cô chỉ có thể một người yên lặng ngâm nước lạnh để giảm bớt đau đớn.
“Cố tiểu thư, cháu làm sao thế, sao mắt lại đỏ?” Dì Lý kỳ quái nhìn Cố Niệm Niệm.
Cố Niệm Niệm nâng mắt, bên môi gợi lên mỉm cười: “Không có gì, anh đào ăn quá ngon, vô cùng ngon.”&p Dì Lý nghĩ, Cố Niệm Niệm thật đúng là tham ăn, ăn có chút anh đào mà có thể cảm động đến khóc.
Ăn xong bữa sáng, Cố Niệm Niệm nhịn không được mà gọi điện thoại cho Ôn Đình Vực.
*Có việc?” Ngữ khí Ôn Đình Vực có chút lạnh lùng.
Có Niệm Niệm thề, Ôn Đình Vực này khẳng định là một nam nhân ngoài lạnh trong nóng, nếu không vì sao anh lại đối xử tốt với mình như thế.
*Ôn Đình Vực, anh đào rất ngọt, ăn rất ngon.” Cố Niệm Niệm nhỏ giọng nói.
“Ừm.” Thanh âm Ôn Đình Vực nhàn nhạt.
“Cái đó, trước giừo tôi còn chưa từng ăn anh đòa, đây là lần đầu tiên ăn.” Thanh âm Có Niệm Niệm càng nhỏ.
Bên kia điện thoại, ngực Ôn Đình Vực bỗng nhiên ứng lại, một loại cảm giác nói không nên lời chạy qua toàn thân anh.
“Nếu thích ăn, về sau mỗi ngày tôi đều mua cho cô.”&pThanh âm Ôn Đình Vực không tự chủ nhu hòa xuống.
*Vì sao lại đối tốt với tôi như thế?” Có Niệm Niệm nói.
Vừa dứt lời, di động đột nhiên tút một tiếng, hoàn toàn không còn thanh âm.
Có Niệm Niệm nhìn di động, thì ra là hết pin.
Cô chỉ có thể đi sạc điện, nhưng chờ điện thoại sạc xong cô lại đột nhiên không còn dũng khí gọi điện cho Ôn Đình Vực.
Cố Niệm Niệm đến trường học.
Hôm nay trường học vô cùng náo nhiệt, bởi vì đã xảy ra một chuyện lớn, là chuyện lớn về Cố Xảo Xảo.
Một tin tức về Cố Xảo Xảo được lan truyền khắp toàn bộ A đại, so với máy bức ảnh của Cố Niệm Niệm cùng Hà Thư Thư thì hoàn toàn bất đồng. Tin tức lần này của Cố Xảo Xảo có thể nói là văn hay tranh đẹp.
Lịch sử Cố Xảo Xảo thông đồng cùng các loại kim chủ, cùng với vạch trần Cố Xảo Xảo xuất thân bần hàn, các loại chứng cứ đầy đủ, căn bản không thể chối cãi.
A đại nơi nơi đều đang thảo luận chuyện của Có Xảo Xảo.
Cố Xảo Xảo là khuê mật của hoa khôi trường Thái Thi Khả, ở A đại cũng thích khoe mẽ. Mọi người luôn cho rằng Cố Xảo Xảo là một bạch phú mỹ chính gốc, hiện tại mới biết được chân tướng!
Thì ra Cố Xảo Xảo căn bản chính là một cái bình dân, chẳng qua là dựa vào thông đồng với các loại kim chủ đem chính mình ngụy trang thành bạch phú mỹ mà thôi.
“Khó trách trước giờ chưa từng thấy ba mẹ Cố Xảo Xảo, thì ra là có chuyện như thế.”&p “Đúng vậy, mỗi lần hỏi Cố Xảo Xảo là thiên kim của gia tộc nào, cậu ta đều không nói lời nào, chúng ta còn nghĩ là cậu ta khiêm tốn.”&p “Thật là kỹ nữ tâm cơ, quá đáng giận, một đứa không có tiền còn giả trang giàu có.”&p “Quá vô liêm sỉ, loại bình dân này giả trang bạch phú mỹ còn đáng xấu hỗ hon bình dân.”&p Đến Thái Thi Khả cũng mang tin tức đến hỏi Cố Xảo Xảo.
“Xảo Xảo, đây là thật sao, tin tức nói cậu là bình dân, chẳng lẽ là thật sao, cậu nói với tớ một câu đi.”&p Có Xảo Xảo cắn chặt môi dưới, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
Đây vẫn là lần đầu tiên trong đời cô ta bị vũ nhục lớn như.
thế, cô ta thật sự chịu không nổi, bỏ ngoài tai các loại chất vấn, chạy ra khỏi trường.
Cố Xảo Xảo chạy về nhà, một đường chạy tới nhà liền nằm trên giường oa oa khóc rồng lên.
Chu Mỹ Ngọc thấy Cố Xảo Xảo như vậy thì đau lòng vô cùng.
Cố Xảo Xảo chính là bảo bối của bà ta, bà ta còn trông cậy vào Cố Xảo Xảo về sau tìm một người có tiền, bà ta đi theo sẽ được hưởng phúc.
“Xảo Xảo, xảy ra chuyện gì, khóc cái gì?” Chu Mỹ Ngọc vội vàng hỏi.
Cố Xảo Xảo nước mắt lưng tròng: “Mẹ, con bị người vạch trần, hiện tại mọi người trong trường đều biết con không phải thân phận bạch phú mỹ, mẹ, hiện giờ phải làm sao.”&p Chu Mỹ Ngọc ngắn ngơ.
Cố Xảo Xảo bị nhìn thấu thân phận, vậy về sau làm sao còn có thể tìm được một cái kim quy tế?
Chu Mỹ Ngọc liền nhất thời nóng nảy.
*Xảo Xảo, sai lại bị người nhìn thấu được?” Vẻ mặt Chu Mỹ Ngọc nôn nóng.