Quang vẫn như vậy rời khỏi khán đài để lại một câu:
-đừng bao giờ xem thường người khác. Nhớ lấy mai chúng ta đợi ngươi ở phân khu 7.
Nói rồi Quang cất bước hướng thẳng phân khu 7 kệ cho đám người phía sau tiếp tục la ó hoài nghi tranh cãi, những thuyết âm mưu ra đời như nấm sau mưa. Những người biết điều gì xảy ra thì đã rời khỏi khán đài từ lâu rồi.
Đi thêm một chút thì nhóm người phân khu 7 cũng đuổi kịp Quang. Lao lên đầu tiên không phải Mộng Cầm mà là Đỗ Trạch:
-Quang lão đại, anh vừa rồi rất ngầu a. Hai bắn là tên đó rớt đài luôn. Anh làm như thế nào vậy có thể dạy em được không?
Theo sau là Chiến Ngạo:
-Quang em kiếm đâu ra hai khẩu súng kỳ lạ vậy có thể cho anh mượn được không?
Quang còn chưa nói gì thì Mộng Cầm đã đi lên khoác lấy tay Quang :
-Chồng em là tuyệt nhất.
Hành động của Mộng Cầm khiến Quang cảm thấy những mệt nhọc mà từ tối hôm trước tiêu tan hết cả. Mỉm cười xoa đầu Mộng Cầm rồi hô lớn:
-thôi kệ nó giờ về chúng ta mở tiệc. Con nấu. Giờ về thôi.
Sau đó mọi người cũng nhanh chóng trở lại phân khu 7, Quang nhanh chóng cùng Mộng Cầm xuống bếp còn mọi người thì ở trên nhà ăn chờ đợi. Trong khi chờ thì mọi người cũng hỏi thầy Chiến về trận đấu bởi họ cũng chưa hiểu tại sao Quang có thể giải quyết một tên linh tá nhanh như vậy. Đã vậy lớp cương khí vẫn chưa có bị phá vỡ nữa chẳng nhẽ khẩu súng có khả năng xuyên qua cương khí hay sao. Đây cũng là câu hỏi của rất nhiều học sinh đối với những giáo viên có mặt ngày hôm đó và cũng là của Sở Khanh với chú của mình Sở Đoản hiện giờ đang chữa trị cho hắn đồng thời cũng là chủ nhiệm lớp càn. Không giống với cái vẻ trầm tư của những người khác thầy Chiến lại cười ha hả:
-Các con hiểu nhầm hết cả rồi? Mà cũng không trách các con được ở đó chỉ có ba người chúng ta và may ra thì tên trọng tài kia nữa thì còn có thể nhìn ra còn những tên gà kia chắc cũng chỉ như các con mà thôi cho rằng Quang thắng được là do dựa vào pháp khí nhưng lầm. Nó thắng là vì nó cường đại. Tuy ở đây cũng có Thiện đã là linh tá nhưng nó chưa hấp thu sát khí nên không có cương khí làm ví dụ cho các con được nhưng các con cứ hình dung như thế này cương khí thật ra chính là những luồng sát khí do con người hấp thụ vận động với tốc độ cao để bảo vệ chủ thể. Do chuyển động rất nhanh và gần như liền mạch nên nhiều người nghĩ cương khí là một khối cầu kín kẽ chứ không phải một khối khí chuyển đông. Còn Quang nó chỉ lợi dụng sự khinh địch của tên ngốc kia để có thể dễ dàng tìm được khoảnh khắc hay lỗ hổng trên cương khí của tên đó dễ hơn và cho hắn hai phát chí mạng mà thôi.
Đó cũng là lời giải thích của Quang với Mộng Cầm ở dưới bếp. Nhưng cụ thể hơn Quang đã sử dụng haki quan sát của mình trong cả hai lần tấn công nên mới có thể làm được điều không tưởng ấy.
Khác với phân khu 7 một nơi khác cũng có lời giải thích chính xác về chiến thắng của Quang. Đó là phòng hiệu trưởng. Lúc này người trọng tài kia đang nửa quỳ trên mặt đất và kể lại trận đấu của Quang với người trước mặt mình. Nghe xong người này khá ngạc nhiên rồi cầm cây bút viết một bức thư đưa cho vị trọng tài kia rồi một giọng nói trong như tiếng suối thanh như tiếng gió thoảng vang lên:
-cảm ơn chú Lục, chú mang bức thư này về cho bác Long hộ cháu có thể cậu ta sẽ là một hạt giống tốt cho cuộc thi liên học viện kế tiếp.
Người trọng tài kia nhận lấy bức thư rồi cũng rời đi. Theo chân vị trọng tài kia chúng ta tới vói một tòa cao mười ba tầng – đây là tòa nhà điều hành của tổ trọng tài nhà trường –nơi làm việc của một nghìn năm trăm nhân viên. Cầm bức thư trọng tài Lục đến thẳng phòng của trưởng ban trọng tài và gõ cửa.
-Lục à em vào đi cửa không khóa.
Trọng tài Lục bước vào thì thấy một trung niên cơ bắp cuồn cuộn đang tập luyện bằng những gánh tạ phải nói là vô cùng khổng lồ. Nó còn to gấp ba lần người năng nó là ít.
-anh Long hiệu trưởng gửi cho anh cái này.
Lục nhẹ nhàng tiến đến chiếc bàn làm việc để bức thư lên đó rồi đứng chờ ở một bên. Người thanh niên kia thấy vậy cũng buông cục tạ xuống( hay nói là tảng nhỉ :P ) cầm lấy chiếc khăn đang vắt ở cổ lau bớt mồ hôi trên cơ thể rồi cầm bức thư lên đọc. khi đọc hết bức thư Long hơi ngạc nhiên quay sang hỏi Lục:
-hôm nay em bắt trận này đúng không kể lại một lần anh nghe chút .
Nghe xong Lục kể lại trận đấu chưa đến ba phút kia Long khẽ mỉm cười rồi ra hiệu cho Lục ra ngoài rồi bắt đầu mặc quần áo sau đó ra khỏi phòng.
Trở lại phân khu 7, lúc này sau khi được thông não thì mọi người ai cũng trầm trồ lên khen ngợi Quang. Nhưng chiến Ngạo lại hướng tới cô Hồng – sư phụ của Mộng Cầm thắc mắc:
-cô ơi sao em thấy hai không phải là cả ba khẩu súng của Quang đều không phải súng sài năng lượng đạn nhưng tại sao chúng lại có tầm bắn và uy lực vượt trội như vậy ạ?
Nghe thấy Chiến Ngạo hỏi vậy thì mọi người cũng gật gù tán thành. Nghe câu hỏi của Chiến Ngạo cô Hồng cũng hơi trầm ngâm rồi nói:
-cái này hơi khó nhưng theo cô thấy thì cơ chế hoạt động của loại súng này khá kì lạ nó không giống với bất kì loại nào mà cô từng biết cả. còn uy lực và tầm bắn của loại súng này là cố định hầu như không thay đổi nên ở mấy cấp độ này thì có vẻ ưu việt nhưng các em phải nhớ uy lực của súng năng lượng đạn thay đổi theo luồng năng lượng chúng ta truyền vào nó. Vì vậy nếu một vương cấp, đế cấp cầm súng năng lượng đạn thì sao?
-cô nói không sai.
Lúc cô Hồng vừa giải thích xong thì Quang và Mộng Cầm cũng đã đẩy một xe thức ăn tới và vô tình nghe được. ngửi thấy những mùi hương tỏa ra thì mọi người cũng trả quan tâm mấy cái chuyện súng đạn gì gì nữa mà nhanh chóng mở tiệc thôi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK