"Ôn nhu công ơi, anh đánh đàn hay thật đó."
Pháo hôi thụ cười hì hì, ngồi cạnh ôn nhu công,
Ghế dưới mông cũng không rộng lắm, cậu trực tiếp áp sát vào cơ thể ôn nhu công.
"Em học được không ạ?"
Pháo hôi thụ đặt ngón tay lên phím đàn trắng đen: "Anh dạy em đánh đàn nhé?"
"Không phải là em không hứng thú với dương cầm sao?"
"Đột nhiên em cảm thấy hứng thú rồi."
"Nhưng em mù âm nhạc mà?"
"Ai nha, anh dạy cho người ta đi mà ~"
"Em đừng nói dâm đãng như vậy."
"...... Dạ."
177,
Ôn nhu công vẫn dạy cậu, nhưng cậu thật sự mù âm nhạc,
Nghe không hiểu cũng không học được,
Cuối cùng, pháo hôi thụ ấn bậy bạ trên phím đàn, bị ôn nhu công cầm tay,
"Em làm vậy sẽ hư đàn mất."
Cậu cảm thấy oan ức: "Dương cầm quan trọng hơn em sao?"
"Ừm."
...... Đúng thật là quá đau lòng.
178,
"Vậy em phải làm thế nào mới có thể quan trọng hơn dương cầm?"
"Tại sao em lại muốn quan trọng hơn dương cầm?"
"Bởi vì em muốn làm người quan trọng trong lòng anh."
Ôn nhu công nghiêng đầu, cười nói: "Làm người quan trọng trong lòng anh? Em thích anh hả?"
Pháo hôi thụ gật đầu: "Thích ạ."
Cậu vừa nói xong, tiếng nhắc nhở lập tức vang lên,
Đinh,
Giá trị tâm động +10.
178,
Nhưng ánh mắt của ôn nhu công lại hơi tối đi, sau đó cậu nghe thấy ôn nhu công nói:
"Nhưng anh không thích em."
179,
Pháo hôi thụ lập tức rớt nước mắt.
Còn rớt rất nhiều là đằng khác.
Thật ra, cậu cũng không quá đau lòng.
Cậu khóc có vài phần là cố ý, cũng muốn thử thái độ của ôn nhu công một chút.
Quả nhiên, ôn nhu công lập tức kinh hoảng, hỏi cậu sao lại khóc.
Pháo hôi thụ nhân cơ hội ngồi trên đùi ôn nhu công, chôn mặt lên cổ anh,
Giọng điệu mềm nhũn theo khóc nức nở, nói: "Không sao ạ, cho dù anh không thích em, nhưng em vẫn thích anh là được."
180,
Đinh,
Tiếng nhắc nhở vang lên,
Pháo hôi thụ lén ngẩng đầu,
Thấy giá trị tâm động của ôn nhu công +5.
Thật là, đàn ông đúng là những người khẩu thị tâm phi.
Hiện tại, giá trị tâm động của ôn nhu công với cậu là 40, làm vài hành động vượt rào chắc là không sao đâu nhỉ?
Pháo hôi thụ liếm môi, ôm chặt ôn nhu công.
181,
Ôn nhu công cũng tùy ý để cậu ôm, còn vỗ nhẹ vào lưng cậu, dịu dàng an ủi.
"Đừng khóc, dù sao cũng có rất nhiều người thích em."
Pháo hôi thụ khóc nức nở: "Nhưng em muốn anh thích em."
"Tại sao chứ?"
"Bởi vì em thích anh."
"...... Em thích không ít người đúng không?"
"Nhưng em cũng thật sự thích anh mà."
Ôn nhu công không nói gì.
Pháo hôi thụ cũng không do dự, ngẩng đầu trực tiếp hôn lên môi ôn nhu công.
Hôn một hồi lâu, ôn nhu công cũng không đáp lại cậu, giá trị tâm động cũng không tăng lên.
Nhưng ôn nhu công cũng không đẩy cậu ra, tùy ý để lưỡi cậu vươn vào miệng anh.
182,
Pháo hôi thụ cảm thấy thất bại.
Rời khỏi môi ôn nhu công, cúi đầu tiếp tục rớt nước mắt.
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở vang lên,
Cậu vừa rớt nước mắt vừa kinh ngạc ngẩng đầu, thấy trên khung nhắc nhở biểu hiện giá trị tâm động của ôn nhu công +10.
183,
Hả?
Cái quỷ gì vậy?
Chẳng lẽ ôn nhu công thích nhìn cậu khóc?
184,
"Đúng là không có biện pháp với em mà."
Ôn nhu công bất đắc dĩ cười, sau đó giữ gáy cậu lại, hôn lên mỗiaauj.
Hoàn toàn khác với lúc cậu chủ động vừa rồi,
Là một nụ hôn dịu dàng nóng bỏng,
Pháo hôi thụ cũng không ngờ rằng cậu chỉ khóc hai cái đã công lược thành công.
185,
Pháo hôi thụ có chút kích động, tay vô thức thò vào quần áo ôn nhu công.
186,
"Khụ, có phải là em quấy rầy hai người rồi không."
Ngay lúc pháo hôi thụ cho rằng cậu sắp chuẩn bị làm một trận mãnh liệt với ôn nhu công ở phòng dương cầm,
Vai chính thụ đang đứng ở cửa cắt ngang bọn họ.
187,
Trong lòng pháo hôi thụ chửi má nó, hung hăng trừng vai chính thụ,
Đù mé nó chớ, cậu cương rồi đó!
Còn không biết điều đi khỏi đây đi!!
Nhưng vai chính thụ lại đến gần bọn họ, hơn nữa còn mang theo ý cười.
188,
Ôn nhu công buông cậu ra, còn nhẹ nhàng đẩy pháo hôi thụ từ trên đùi xuống.
Nét mặt pháo hôi thụ tràn ngập bi thương.
Ôn nhu công nói xin lỗi: "Xin lỗi, lần sau đi, anh đã đồng ý dạy vai chính thụ đánh đàn rồi."
189,
Lúc này, cậu thấy giá trị tâm động của ôn nhu công với vai chính thụ đạt tới 75,
Đã là mức thích rồi.
Ôn nhu công với vai chính thụ tiến triển khi nào mà nhanh vậy?
Hay đó là do sức mạnh của vai chính?
Mặc kệ thế nào, dù sao pháo hôi thụ cũng bị chọc giận, cậu không nói lời nào, giận dữ rời khỏi phòng dương cầm.
Pháo hôi thụ cười hì hì, ngồi cạnh ôn nhu công,
Ghế dưới mông cũng không rộng lắm, cậu trực tiếp áp sát vào cơ thể ôn nhu công.
"Em học được không ạ?"
Pháo hôi thụ đặt ngón tay lên phím đàn trắng đen: "Anh dạy em đánh đàn nhé?"
"Không phải là em không hứng thú với dương cầm sao?"
"Đột nhiên em cảm thấy hứng thú rồi."
"Nhưng em mù âm nhạc mà?"
"Ai nha, anh dạy cho người ta đi mà ~"
"Em đừng nói dâm đãng như vậy."
"...... Dạ."
177,
Ôn nhu công vẫn dạy cậu, nhưng cậu thật sự mù âm nhạc,
Nghe không hiểu cũng không học được,
Cuối cùng, pháo hôi thụ ấn bậy bạ trên phím đàn, bị ôn nhu công cầm tay,
"Em làm vậy sẽ hư đàn mất."
Cậu cảm thấy oan ức: "Dương cầm quan trọng hơn em sao?"
"Ừm."
...... Đúng thật là quá đau lòng.
178,
"Vậy em phải làm thế nào mới có thể quan trọng hơn dương cầm?"
"Tại sao em lại muốn quan trọng hơn dương cầm?"
"Bởi vì em muốn làm người quan trọng trong lòng anh."
Ôn nhu công nghiêng đầu, cười nói: "Làm người quan trọng trong lòng anh? Em thích anh hả?"
Pháo hôi thụ gật đầu: "Thích ạ."
Cậu vừa nói xong, tiếng nhắc nhở lập tức vang lên,
Đinh,
Giá trị tâm động +10.
178,
Nhưng ánh mắt của ôn nhu công lại hơi tối đi, sau đó cậu nghe thấy ôn nhu công nói:
"Nhưng anh không thích em."
179,
Pháo hôi thụ lập tức rớt nước mắt.
Còn rớt rất nhiều là đằng khác.
Thật ra, cậu cũng không quá đau lòng.
Cậu khóc có vài phần là cố ý, cũng muốn thử thái độ của ôn nhu công một chút.
Quả nhiên, ôn nhu công lập tức kinh hoảng, hỏi cậu sao lại khóc.
Pháo hôi thụ nhân cơ hội ngồi trên đùi ôn nhu công, chôn mặt lên cổ anh,
Giọng điệu mềm nhũn theo khóc nức nở, nói: "Không sao ạ, cho dù anh không thích em, nhưng em vẫn thích anh là được."
180,
Đinh,
Tiếng nhắc nhở vang lên,
Pháo hôi thụ lén ngẩng đầu,
Thấy giá trị tâm động của ôn nhu công +5.
Thật là, đàn ông đúng là những người khẩu thị tâm phi.
Hiện tại, giá trị tâm động của ôn nhu công với cậu là 40, làm vài hành động vượt rào chắc là không sao đâu nhỉ?
Pháo hôi thụ liếm môi, ôm chặt ôn nhu công.
181,
Ôn nhu công cũng tùy ý để cậu ôm, còn vỗ nhẹ vào lưng cậu, dịu dàng an ủi.
"Đừng khóc, dù sao cũng có rất nhiều người thích em."
Pháo hôi thụ khóc nức nở: "Nhưng em muốn anh thích em."
"Tại sao chứ?"
"Bởi vì em thích anh."
"...... Em thích không ít người đúng không?"
"Nhưng em cũng thật sự thích anh mà."
Ôn nhu công không nói gì.
Pháo hôi thụ cũng không do dự, ngẩng đầu trực tiếp hôn lên môi ôn nhu công.
Hôn một hồi lâu, ôn nhu công cũng không đáp lại cậu, giá trị tâm động cũng không tăng lên.
Nhưng ôn nhu công cũng không đẩy cậu ra, tùy ý để lưỡi cậu vươn vào miệng anh.
182,
Pháo hôi thụ cảm thấy thất bại.
Rời khỏi môi ôn nhu công, cúi đầu tiếp tục rớt nước mắt.
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở vang lên,
Cậu vừa rớt nước mắt vừa kinh ngạc ngẩng đầu, thấy trên khung nhắc nhở biểu hiện giá trị tâm động của ôn nhu công +10.
183,
Hả?
Cái quỷ gì vậy?
Chẳng lẽ ôn nhu công thích nhìn cậu khóc?
184,
"Đúng là không có biện pháp với em mà."
Ôn nhu công bất đắc dĩ cười, sau đó giữ gáy cậu lại, hôn lên mỗiaauj.
Hoàn toàn khác với lúc cậu chủ động vừa rồi,
Là một nụ hôn dịu dàng nóng bỏng,
Pháo hôi thụ cũng không ngờ rằng cậu chỉ khóc hai cái đã công lược thành công.
185,
Pháo hôi thụ có chút kích động, tay vô thức thò vào quần áo ôn nhu công.
186,
"Khụ, có phải là em quấy rầy hai người rồi không."
Ngay lúc pháo hôi thụ cho rằng cậu sắp chuẩn bị làm một trận mãnh liệt với ôn nhu công ở phòng dương cầm,
Vai chính thụ đang đứng ở cửa cắt ngang bọn họ.
187,
Trong lòng pháo hôi thụ chửi má nó, hung hăng trừng vai chính thụ,
Đù mé nó chớ, cậu cương rồi đó!
Còn không biết điều đi khỏi đây đi!!
Nhưng vai chính thụ lại đến gần bọn họ, hơn nữa còn mang theo ý cười.
188,
Ôn nhu công buông cậu ra, còn nhẹ nhàng đẩy pháo hôi thụ từ trên đùi xuống.
Nét mặt pháo hôi thụ tràn ngập bi thương.
Ôn nhu công nói xin lỗi: "Xin lỗi, lần sau đi, anh đã đồng ý dạy vai chính thụ đánh đàn rồi."
189,
Lúc này, cậu thấy giá trị tâm động của ôn nhu công với vai chính thụ đạt tới 75,
Đã là mức thích rồi.
Ôn nhu công với vai chính thụ tiến triển khi nào mà nhanh vậy?
Hay đó là do sức mạnh của vai chính?
Mặc kệ thế nào, dù sao pháo hôi thụ cũng bị chọc giận, cậu không nói lời nào, giận dữ rời khỏi phòng dương cầm.