• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Hướng Vãn sững sờ nhìn những chữ rất to trên màn hình, cô không rõ cảm nhận của mình trong lúc này là thế nào, cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì, cô chỉ biết ngồi yên trên ghế, hai mắt đờ đẫn, không có một động tác nào.

Hơi thở bên trong tai nghe rõ ràng đã gấp rút hơn ban nãy, Nam Hướng Bắc không đoán ra được phản ứng của Tô Hướng Vãn sẽ như thế nào sau khi nhìn thấy dòng chữ ấy, nhìn những con chữ to tướng từ từ mờ đi rồi biến mất, lại thấy mọi người thảo luận ngày một sôi nổi, cô cắn răng, tiếp tục cầu hôn.

May mà ngân lượng trong ví cũng không ít, nhắn thêm chín mười lần cũng còn dư.

Vì vậy mà tất cả người chơi, bao gồm cả những người ban đầu chỉ định đùa giỡn trong bang hội, cũng vô cùng kinh ngạc khi nhìn dòng chữ màu đỏ hồng ấy lần nữa hiện lên trên màn hình.

Nam Cung Tòng Tâm: 【TÔ MẠC LẤP, EM YÊU CHỊ, LẤY EM NHÉ.】

Lặp lại đến lần thứ sáu, tai nghe cuối cùng cũng vang lên giọng nói có hơi nôn nóng của Tô Hướng Vãn: “Nam Cung Tòng Tâm!”

Nhìn dòng chữ lần thứ sáu chuẩn bị tiêu biến, Nam Hướng Bắc tiện tay gửi lần thứ bảy, gửi xong mới nhắn qua cho Tô Hướng Vãn một dấu chẩm hỏi.

“Sao em lại phung phí như vậy!” Cô cảm động, nhưng đồng thời cũng cảm thấy rầu rĩ vì thói “phá của” của Nam Cung Tòng Tâm, Tô Hướng Vãn nói với vẻ tức tối, “Tuần trước vào phó bản với em lấy được vài món đồ tốt mang đi bán, hôm nay em lại thế này, muốn dùng hết tiền phải không!”

Ẹt….

Một lần nữa nhận được phản hồi ngoài dự đoán, Nam Hướng Bắc nhất thời không biết nên nói gì cho phải, lần thứ bảy lại sắp biến mất rồi, đang do dự có nên gửi lần thứ tám không thì giọng nói của Tô Hướng Vãn lại truyền đến: “Em dám gửi lần thứ tám thử xem?”

Giọng nói mang đầy uy hiếp thế này…. Nam Hướng Bắc đành ngoan ngoãn dừng lại, ngẫm nghĩ gì đó, cô lại đặt tay lên bàn phím nhắn cho Tô Mạc Lấp: “Tòng Tâm đã muốn cưới đại sư tỷ, đương nhiên không thể để người khác cảm thấy đại sư tỷ lấy Tòng Tâm là không xứng đáng, cho nên sử dụng ít tiền cũng đâu là gì.”

“Em cưới chị chị lấy em là chuyện của hai chúng ta, liên quan gì người khác? Lần sau còn dám tiêu xài phung phí như vậy xem chị sẽ xử tội em thế nào.” Nếu quy đổi thành nhân dân tệ, muốn nhắn một tin như thế đại khái phải mất 10 đồng, cũng có nghĩa là chỉ mới mấy phút mà Nam Cung Tòng Tâm đã dùng hết 70 đồng, còn là dùng trong việc chẳng có ý nghĩa gì đối với cô, Tô Hướng Vãn vừa tức mình vừa tức cười, “Có tiền nhắn những chữ như vậy chi bằng đi mua một thanh kiếm tốt, đồ ngốc.”

“Nhưng mà đại sư tỷ là đại sư tỷ của Tiêu Dao Môn mà, thân giá phải cao một chút mới được chứ.” Nam Hướng Bắc gõ những chữ này, trong lòng lại nghĩ đến lời nói của Tô Hướng Vãn, tuần sau khi kích hoạt hệ thống kết đôi chắc chắn sẽ còn phải dùng tiền nữa, không biết đến lúc ấy đại sư tỷ có giận không, càng nghĩ thì càng băn khoăn.

“Thân giá cao một chút?” Khẽ hứ một tiếng, Tô Hướng Vãn nhướng mày, giọng nói ngọt ngào cũng cao hơn một tông, “Em xem chị là hoa khôi trong thanh lâu sao?”

“Hả? Không phải!” Nam Hướng Bắc vội phủ nhận.

“Lần sau đừng như vậy nữa.” Không kìm được lòng mà lườm Nam Cung Tòng Tâm trong đó một cái, Tô Hướng Vãn bấy giờ mới lấy lại được giọng điệu ôn hòa. Tuy vậy, Nam Hướng Bắc vẫn đã nghe ra được ý cảnh cáo từ bên trong.

Hai người trò chuyện riêng tư ở bên này, bên kia Giang Hồ, môn phái, bang hội đã ngày càng nóng hổi.

【Môn phái】Đới Yên Nhiên: Tiểu Tủng đâu rồi? Sao không gửi tiếp vậy, có phải không đủ tiền không, tôi cho mượn nè.

【Môn phái】Đường Gia Hoa An: Đúng đó, Tiểu Tủng, tiếp tục đi, không đủ tiền tụi này cho mượn!

【Môn phái】Cố Gu Gu: Lầu trên nói nghe nè, cho mượn tiền đi.

【Môn phái】Đường Gia Hoa An: Cút.

……….

【Bang hội】Âu Dương Vô Khuyết: Wow wow thật không ngờ Tiểu Tủng của chúng ta lại khí phách như vậy.

【Bang hội】Ngô Kiệt Tào: Tiểu Tủng cố lên!

【Bang hội】Phó Quân Quân: Đại sư tỷ đâu rồi? Sao lại không có phản ứng vậy?

【Bang hội】Âu Dương Vô Khuyết: Phải ha, bắt đầu có người nói Tiểu Tủng không tự lượng sức rồi.

………..

Đọc đến câu của Âu Dương Vô Khuyết, đôi mày liễu của Tô Hướng Vãn bất giác chụm vào nhau, mím môi, ngón tay lướt nhanh, ngay sau đó bang hội xuất hiện một câu.

【Bang hội】Tô Mạc Lấp: Ai nói Tòng Tâm không tự lượng sức vậy?

Thấy câu nói của Tô Hướng Vãn, Nam Hướng Bắc lại thêm một phen sững sờ, cảm nhận được đối phương đang bênh vực mình, trong lòng chợt có một dòng suối ấm nóng chảy qua, khiến con người không khỏi mỉm cười.

【Bang hội】Phó Quân Quân: Xem trong Giang Hồ ấy, họ đều đang nói tỷ không thèm đoái hoài đến Tiểu Tủng.

【Bang hội】Ngô Kiệt Tào: Thì đó, còn nói Tiểu Tủng không biết suy nghĩ.

Thấy các bạn trong bang nói vậy, Tô Hướng Vãn khẽ thở dài.

Nhưng khi nghe vào tai của Nam Hướng Bắc, tiếng thở dài này lại giống như một cú sấm vậy, khiến cô thấp thỏm không yên.

Đúng rồi, đại sư tỷ vốn đã rất do dự có nên lấy cô hay không mà, giờ đây cô lại khiến cho sự việc trở nên thế này, nhất định đã khiến đại sư tỷ khó xử rồi chăng?

Nghĩ thế, mặc cho trong lòng rất khó chịu, Nam Hướng Bắc vẫn đã nhắn: “Đại sư tỷ, em xin lỗi.”

“Hửm?” Vừa bấm vào chức năng gửi tin tính phí thì nhận được tin nhắn từ Nam Cung Tòng Tâm, Tô Hướng Vãn không hiểu, “Sao vậy?”

“Em đã làm chị khó xử.” Nam Hướng Bắc cắn răng gõ tiếp, “Cảm giác như em đang ép hôn vậy, em xin lỗi.”

Hơi ngạc nhiên, Tô Hướng Vãn lắc đầu không nói gì, chỉ nhanh chóng gõ vào một chữ rồi nhấn Enter, động tác vô cùng dứt khoát.

Thế là tất cả mọi người đều nhìn thấy chính giữa màn hình xuất hiện vài chữ, nội dung vô cùng ngắn gọn.

Tô Mạc Lấp: 【ĐƯỢC.】

Mở to mắt hết cỡ, bàn tay đặt trên bàn phím chuẩn bị gõ chữ vào bất cứ lúc nào bất chợt run lên, tiếp đó, tay trái đưa lên dụi dụi mắt, phảng phất như không dám tin vào những gì mình đã thấy vậy, mãi cho đến khi chữ “ĐƯỢC” ấy dần tiêu biến thì cô vẫn chưa hoàn hồn.

【Bang hội】Phó Quân Quân: WOW!!!!!!!!!!

【Bang hội】Ngô Kiệt Tào: WOW!!!!!!!!!!!!!!!!!!

【Bang hội】Âu Dương Vô Khuyết: WOW!!!!!!!!!!!!!!!

……..

【Môn phái】Hạ Lưu: Đại sư tỷ!!!!!!!! Khóc ngập nhà!!!!!!!!!

【Môn phái】Đới Yên Nhiên: Wow, đại sư tỷ cũng rất khí phách.

【Môn phái】Cố Gu Gu: Xin thiệp cưới, xin được tham gia hôn lễ a !!!!!!!!!!!

………

Chẳng biết phải nói gì đối với những phản ứng ở các kênh chat này, Tô Hướng Vãn quay về nhìn hiệp sĩ áo trắng đứng cạnh Tô Mạc Lấp, thấy đối phương đang đứng thừ người ra đó không có bất kỳ động tác nào, trên đầu cũng không hiện ra chữ gì, cô lại bất giác chau mày, “Tòng Tâm?”

“Á…..” Nam Hướng Bắc kêu lên một tiếng rồi gõ nhanh vào đó: “Có em!”

“Ừm.” Đáp lại một tiếng, lại nhớ đến những lời Nam Cung Tòng Tâm vừa nói, cặp chân mày của Tô Hướng Vãn càng thêm chụm vào nhau, “Lỡ như tuần sau khi hệ thống kích hoạt nhưng em lại không thể cưới chị thì phải làm sao?”

Nghe câu nói của Tô Hướng Vãn, bấy giờ Nam Hướng Bắc mới như tỉnh mộng mà dám xác nhận rằng Tô Hướng Vãn vừa nãy đã đồng ý lời cầu hôn của cô, kích động đến mức muốn rời khỏi ghế nhảy nhót vài cái, song cô đã cố kìm nén nỗi kích động của mình, nghĩ ngợi giây lát, Nam Cung Tòng Tâm nhắn: “Vậy em sẽ tạo một nhân vật nam và luyện level lên, sau đó em sẽ cưới đại sư tỷ.”

“Tạo một nhân vật nam luyện level lên?” Lặp lại những chữ của Nam Hướng Bắc, lại một lần nữa cô trải nghiệm cái cảm giác vừa tức mình vừa tức cười, Tô Hướng Vãn không khỏi trách: “Em rảnh lắm sao?”

“Hehe, đúng lúc gần đây em được nghỉ, đại sư tỷ cứ yên tâm, trước khi hệ thống kết hôn được kích hoạt, em nhất định sẽ luyện lên level cao, nếu như lúc đó Nam Cung Tòng Tâm không thể cưới đại sư tỷ, em sẽ dùng con mới thành thân với chị.” Nam Hướng Bắc gửi đi, không chờ Tô Hướng Vãn đáp lại cô đã nhắn tiếp: “Dù thế nào thì Tòng Tâm nhất định phải cưới đại sư tỷ.”

Đọc những dòng chữ cố chấp ấy, nhớ lại cảnh tượng Nam Cung Tòng Tâm bị giết hết vô số lần mà vẫn cứng đầu phục sinh tại chỗ, Tô Hướng Vãn đương nhiên hiểu được câu nói này của Tòng Tâm mang một sự quyết tâm lớn đến mức nào, trái tim đột nhiên như bị gì đó khều lên một cái làm xuất hiện một cảm giác gọi là rung động, cắn nhẹ môi, cô nói: “Nhưng mà…”

Lời còn chưa tuôn ra hết thì điện thoại bàn trong phòng đã reo lên, Tô Hướng Vãn chau mày, “Tòng Tâm, chị nghe điện thoại một tí.”

“Ừm.” Nam Hướng Bắc nhanh chóng đáp lại, sau đó ngồi suy nghĩ Tô Hướng Vãn định nói gì sau chữ “nhưng mà” kia.

Cầm điện thoại lên, phát hiện là số của mẹ, Tô Hướng Vãn sững người giây lát mới bắt máy, “Mẹ.”

Bên đó nói gì đó, cô lại sững sờ, “Sao? Mọi người đang ở sân bay?”

“Sao tối qua không nghe mẹ nói hôm nay sẽ đến? …. Được được, con sẽ ra đón ngay.” Trả lời thật nhanh, Tô Hướng Vãn cúp máy xong thì vội thay bộ đồ ngủ ra, tiếp đó thoăn thoắt chỉnh lại đầu tóc rồi mới quay về máy tính cầm tai nghe lên nói, “Tòng Tâm, chị có việc phải ra ngoài một lúc.”

Nam Hướng Bắc đang ngồi suy nghĩ vẩn vơ bị đứng hình, tuy rất muốn biết nội dung sau chữ “nhưng mà” kia là gì, nhưng cô vẫn đã ngoan ngoãn gõ vào vài chữ: “Ừm, đại sư tỷ nhớ chú ý an toàn.”

“Ừm.” Những chữ ấy khiến trái tim cô cảm thấy ấm nóng, Tô Hướng Vãn khẽ đáp lại một tiếng, ngay cả bản thân cô cũng không biết mình đang mang một nụ cười hiền hòa và ấm áp đến mức nào. Thoát khỏi trò chơi, tắt máy, Tô Hướng Vãn nhanh chóng cầm túi xách ra khỏi cửa.

Tô Hướng Vãn vừa rời khỏi, trong game liền hiện lên hàng chữ: Thành viên Tô Mạc Lấp trong Bang hội vừa thoát khỏi trò chơi. Nam Hướng Bắc gãi gãi đầu, nhìn Nam Cung Tòng Tâm đứng một mình giữa Đào Hoa Lâm, bất giác thở dài, cô nhấp vào kênh của bang hội.

【Bang hội】Nam Cung Tòng Tâm: Không phải nói vào phó bản à?

【Bang hội】Phó Quân Quân: Đại sư tỷ thoát rồi sao?

【Bang hội】Nam Cung Tòng Tâm: Ừm, có việc.

【Bang hội】Âu Dương Vô Khuyết: Tiểu Tủng, cậu định cử hành hôn lễ như thế nào đây, tụi này có thể giúp một tay nhé.

【Bang hội】Ngô Kiệt Tào: Đúng đúng đúng, nhất định phải tổ chức linh đình!

【Bang hội】Nam Cung Tòng Tâm: Ẹt…. đại sư tỷ nói nếu tôi còn dám phí tiền làm những chuyện như thế thì sẽ xử tội tôi.

【Bang hội】Ngô Kiệt Tào: Ôi, Tiểu Tủng, còn chưa cưới đại sư tỷ mà đã nghe lời vậy sao, đúng là tủng mà!

【Bang hội】Phó Quân Quân: A Tào, cậu không phát hiện từ lúc chúng ta quen Tiểu Tủng thì cậu ấy đã rất nghe lời của đại sư tỷ sao? Cái này gọi là thê quản nghiêm, hiểu không?

【Bang hội】Âu Dương Vô Khuyết: Ồ ~~

【Bang hội】Ngô Kiệt Tào: Ồ ~~

Nam Hướng Bắc không biết nên khóc hay nên cười với những lời trêu ghẹo ấy, song khi nghĩ đến Tô Hướng Vãn đã nhận lời mình, cô lại không thể cầm lòng mà ngồi cười khờ.

【Bang hội】Phó Quân Quân: Được rồi đừng ăn hiếp Tiểu Tủng nữa, để đại sư tỷ biết được chúng ta sẽ gặp tai họa đấy.

【Bang hội】Ngô Kiệt Tào: Đúng, đi thôi, diệt quái, Tiểu Tủng đi chung nha.

【Bang hội】Nam Cung Tòng Tâm: Được thôi, ở đâu?

【Bang hội】Âu Dương Vô Khuyết: Đảo Băng Hỏa, mau qua đây.

【Bang hội】Nam Cung Tòng Tâm: OK.

Khi Nam Hướng Bắc đưa Nam Cung Tòng Tâm từ Hàng Châu đến Bắc Hải, chạy tới chỗ thuyền phu định đi thuyền sang Đảo Băng Hỏa thì cô đột nhiên bị một người công kích.

Đang nhấp vào trang yêu cầu được đi thuyền thì tự nhiên bị tấn công, Nam Hướng Bắc vội vàng đóng trang đó lại và lui ra vài bước, song, điểm máu của Nam Cung Tòng Tâm đã tuột còn 2/3.

Người đang đứng trước mặt cô là công tử La Khắc Địch nổi tiếng cao ráo giàu có đẹp trai trong “Trượng Kiếm Giang Hồ”.

Khẳng định là mình chưa từng gây thù chuốc oán với người này, Nam Hướng Bắc thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vừa định hỏi rõ ràng thì La Khắc Địch đã phát liền vài cú công kích, thừa lúc Nam Cung Tòng Tâm chưa kịp trở tay đã giết chết cô.

Nam Cung Tòng Tâm: “?”

La Khắc Địch: “Thứ tệ hại như mày mà cũng muốn lấy Tô Mạc Lấp?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK