- Làng chúng tôi cũng như bao làng khác, sống rất vui vẻ chan hòa với nhau, nhưng không hiểu vì sao hơn hai thập kỉ qua làng chúng tôi không có bất kì ma đạo sĩ nào. Đây là thế giới của ma pháp, không có ma đạo sĩ khiến làng chúng tôi cũng khốn đốn dữ lắm, nhưng dần dần mọi người cũng quen với việc đó. Nhưng cách đây 1 tháng, có 1 vị ma đạo sĩ đã đến làng, ông ta bảo rằng mình có sức mạnh vô cùng phi thường có thể nhận biết được ma pháp, đi ngang đây thấy làng chúng tôi có nguồn ma pháp tiềm ẩn cực lớn, nhưng lại vì 1 lý do gì đó mà nguồn ma pháp đó không thể bộc lộ được, khiến hang ngàn năm qua không có 1 ma đạo sĩ nào được sinh ra. Tuy nhiên nếu nguồn sức mạnh có thể bộc phát thì từ đây làng chúng tôi sẽ trở nên mạnh mẽ, là nơi sinh ra của những thiên tài ma đạo sĩ. Khi nghe điều đó, mọi người trong làng vô cùng vui mừng, nghĩ rằng trời thương làng nên mới phái người xuống giúp, thế là chúng tôi chiêu đãi ông ta hết sức đàng hoàng, của ngon vật lạ đều dâng lên, đổi lại ông ta chỉ cần cái tháp chuông cổ kia thôi, ông ta còn bảo rằng lấy lương thực trong 1 năm của làng để vào đấy, và trong khi ông ta làm phép thì bất kì ai cũng không được đến gần. Mọi người đều nghe theo, làm đúng những gì ông ta nói.
Trưởng làng dừng 1 lát rồi nói tiếp.
- Mọi việc đều ổn thỏa, cho đến khi cỏ cây bắt đầu héo úa đi, trẻ con trong làng bổng mất tích. Ban đầu mọi người cứ tưởng là bọn hắc bang chuyên bắt trẻ con đang hoàng hành nên tất cả đều cấm trẻ con ra ngoài vào buổi tối. Nhưng sự việc mất tích không chỉ gới hạn là trẻ con, người lớn trai tráng trong làng cũng bắt đầu biến mất không 1 lý do. Có người bảo đã thấy 1 con quái vật đầu chó nhưng có khuôn mặt của ngựa lãng vãn xung quanh làng. Mọi người bắt đầu lo sợ, chúng tôi đã họp bàn lại rằng quyết định đến cầu cứu vị ma đạo sĩ kia, nhưng những người đi đều không 1 ai quay về. người mất tích thì cứ tiếp diễn. Bất đắt dĩ chúng tôi bắt buộc cầu cứu bên ngoài và trong thời gian chờ giải quyết chúng tôi đành chui xuống hầm sinh sống như các vị đã thấy. Chỉ cần các vị tiêu diệt được con quái vật kia thôi thì mọi chuyện sẽ trở lại như trước.
Gương mặt già nua của trưởng làng trở nên vô cùng đau đớn, thân là trưởng làng mà ông không thể làm gì cho làng của mình. Cảm giác bất lực cùng đau đớn dâng trào trong ông.
Shu cùng Flya đều trầm ngâm khi nghe câu chuyện, mọi việc trở nên phức tạp hơn hai người nghĩ nhiều. Bây giờ không đơn giản là tiêu diệt quái vật mà còn là trách nhiệm cứu người dân ở làng này nữa.
Sau một hồi im lặng, Flya bất chợt lên tiếng.
- Thế làm sao ông biết quái vật kia chính là Jersey Devil!? Thậm chí con quái vật này còn không được ghi trong sách.
- À việc này là do các trưởng thôn tiền nhiệm truyền từ đời này sang đời khác. Nghe nói rằng mấy ngàn năm trước làng chúng tôi xuất hiện quái vật như vậy, nó ăn thịt người dân trong làng. Vào thời gian đó có 1 vị đạo sĩ đến và tiêu diệt được nó. Nhưng ngài ấy bảo nó chỉ được phong ấn lại thôi chứ chưa tiêu diệt được hoàn toàn, nhắc nhở mọi người trong làng chúng tôi phải cẩn thận. Nhầm không muốn gây ra nổi sợ hãi cho dân làng, nên từ đời này sang đời khác chỉ có trưởng làng mới biết được bí mật này.
Flya đảo mắt qua phía Shu như hỏi ý rồi mới nói.
- Được thôi, chúng tôi sẽ giúp ông.
- Nhưng, nói thật chúng tôi không có tiền. Thật ra chúng tôi sợ ra giá thấp không ai chịụ nhận nhiệm vụ nên đành đánh liều ra giá 500.000 jewels._Trưởng làng cuối đầu áy náy lên tiếng.
- Thế sao bây giờ ông lại nói ra, không sợ chúng tôi rút nhiệm vụ sao. _Shu nhếch mép không nhìn ông, nói.
- Vì tôi tin tưởng các người sẽ không làm như vậy đâu. Ma đạo sĩ của “Học viện ma pháp Cross” sẽ không thấy người chết mà không cứu chứ.
Flya khẽ cười, “trưởng làng này thú vị đó, dám tin tưởng người khác sẽ giúp mình, còn lấy danh dự của học viện ra nói nữa chứ. Nếu bây giờ cô không giúp thì danh tiếng của học viện sẽ trôi về đâu đây. Cũng có chút bản lĩnh nha.”
- Được thôi, ngày mai bắt đầu đi. Được không Shu?
Nói rồi cô nhìn sang Shu hỏi ý, tuy cậu luôn làm theo ý cô nhưng cô lại không muốn Shu cứ nghe lời cô mặc cho đúng sai, như vậy không tốt chút nào. Cô muốn Shu có 1 chút chính kiến riêng của mình.
Shu khẽ cười dịu dàng, đưa tay soa đầu cô.
- Tùy ý em đi.
- Ừ._Flya ngao ngán thở dài.
“Anh ấy lại vậy nữa rồi”
……………………………………….
Màn đêm buông xuống, Flya thật sự quá buồn chán nếu cứ ở mãi dưới tầng hầm thế này nên cô quyết định trở lên mặt đất mặc cho những lời khuyên can của trưởng làng.
Ông sợ con quái vật đó nhưng cô thì không. Sống hai đời người trãi qua biết bao nhiêu việc khiến cho cái gan của cô cũng trở nên lớn hơn người khác. Nếu nó đến thì cứ đến, ai sợ ai chứ. Và tất nhiên Shu cũng đi theo cô.
Ngồi trên nóc của ngôi nhà cổ, cô cùng cậu ngồi ngắm sao.
- Bầu trời đêm nay thật đẹp._Cô cảm thán lên tiếng.
- Ừ.
- Anh nè._Cô quay sang phía Shu- Hử.
- Người ta bảo thiên nhiên luôn trở nên đẹp đẽ trước những tai họa không thể lường trước được.
- Ngốc ạ, Dù cho có tai họa gì xảy ra, anh cũng sẽ gánh cho em. Nhưng sao hôm nay em lạ vậy.
Shu đưa tay xoa đầu cô mĩm cười.
“Hôm nay cô ấy thật lạ. Đây là lần đầu tiên cậu nghe cô thốt nên câu như vậy, nghe cứ như là sắp phải từ biệt cái gì đó.” Trong lòng cậu hơi có chút lo lắng.
- Không sao cả. Lâu lâu nói vậy thay đổi không khí thôi._Cô cười tươi nhìn Shu
- Ừ.
- Anh này, em sẽ trở nên mạnh mẽ, em sẽ bảo vệ anh, vì vậy xin anh đừng nuông chiều em nữa, đừng cứ mãi bảo bọc em có được không anh? Anh sẽ làm em hư mất thôi.
Không còn nét cười như khi nãy, trong mắt cô có nét thoáng buồn.
Bất chợt cả người cô rơi vào vòng tay ấm áp vững chắc.
Shu tựa cầm lên đầu cô, vòng tay càng siết chặt.
- Em làm sao vậy. Đừng nói những lời như vậy làm anh sợ. Anh yêu em, anh muốn bảo vệ em. Vì vậy xin em đừng cứ mãi từ chối tình cảm của anh có được không. Flya
Giọng Shu vô cùng nhẹ nhàng, tựa cầm lên đầu cô mà nỉ non.
Cậu yêu cô tha thiết, tình cảm của cậu đối với cô có thể sánh ngang với bầu trời rộng lớn kia. Cậu có thể làm bất kì điều gì vì cô dù có phải hy sinh cả tính mạng này. Bởi vì cô chính là người con gái duy nhất mà cậu yêu nhất trên đời.
- Shu, em xin lỗi.
Cô nghẹn ngào khi nghe cậu nói vậy. Trước giờ, tình cảm của cậu dành cho cô cô đều biết hết nhưng lại không ngờ nó nhiều như vậy.
- Shu…..
- Hử.
- Em yêu anh. Vì vậy anh mãi mãi thuộc về em có biết không!?_Cô vừa nói vừa ôm cậu thật chặt.
- Ừ. Anh chỉ mãi thuộc về em. Anh yêu em, Flya._Cậu mĩm cười hạnh phúc.
………………………….
Thời gian bắt đầu kế hoạch đã đến. Shu cùng Flya đã chuẩn bị sẵn sàng đi tiêu diệt Jersey Devil.
Hôm nay bầu trời vẫn u ám như mọi khi, mưa từng hạt nhẹ rơi lất phất.
- Được rồi đi thôi nào.
- Xin các vị hãy cẩn thận._Trưởng thôn.
Cả hai xoay lưng bước đi về phía tháp chuông. Mà không hay biết rằng có 1 đôi mắt đầy oán hận đang nhìn họ chầm chầm.