Edit: Gà Nướng Muối Ớt
- ---
"Bán sầu riêng đây, sầu riêng hảo hạng đây."
"Vừa thơm vừa ngọt sầu riêng đây."
Hổ Yến Yến nghe lái buôn cao giọng rao trái cây, bèn đưa tay xoa bụng nhỏ đang kêu ùng ục, cậu đang rất đói...
Đồ ăn ma ma đại nhân đưa cho cậu đã ăn xong từ lâu rồi, lục lọi trong bao bố may vá tùm lum của mình, cũng chỉ mò thấy một thỏi bạc, cậu cắn môi, cầm bạc đưa đến trước mặt lái buôn, đáng thương nói: "Tôi có thể dùng bạc mua sầu riêng của anh không?"
"Không bán không bán, cầm cái thứ này mà dám đến mua sầu riêng à, ông đây không có mua đồng nát đâu nhé!" Ông chủ trẻ tại quầy bán trái cây trừng mắt nhìn cậu, suýt nữa đã chống nạnh phun nước miếng vào mặt Hổ Yến Yến.
Hổ Yến Yến có chút ngượng ngùng, ánh mắt cậu băn khoăn dừng lại trên quả sầu riêng một hồi vẫn không nỡ rời đi.
Nơi này là chợ rau quả lớn nhất của Đế Tinh, bán các loại rau quả quý hiếm cao cấp, bởi vì thực vật sinh trưởng trong môi trường thời đại tinh tế đều có điều kiện hữu hạn, dẫn tới giá cả rau quả ở nơi này tăng vọt, cho đến bây giờ, trái cây đã trở thành đồ ăn chỉ có giới nhà giàu hoặc có quyền thế mới có thể ăn nổi, mà dân chúng bình dân chỉ có thể ăn dịch dinh dưỡng nhạt nhẽo chẳng có vị gì mà sống qua ngày.
Hơn nữa, khi giá rau quả tăng cao, thì những gì phụ thuộc vào nó cũng tăng lên (1), dẫn đến việc mấy ông chủ bán rau quả ở đây cũng giàu có, nên bộ dáng có phần vênh váo kiêu căng xem thường người khác.
(1) Từ gốc: 水涨船高 (shuǐzhàngzhuángāo): Thủy trướng thuyền cao,nước lên thì thuyền lên; sự vật phát triển thì những gì tuỳ thuộc vào nó cũng phát triển theo; lớn thuyền lớn sóng (theo QT)
Hổ Yến Yến cứ như vậy mà gặp phải một ông chủ trong đấy, ở cái chợ rau quả lớn nhất Đế Tinh này, trừ ông chủ hung dữ kia còn có không ít lái buôn bán trái cây khác, nhưng ánh mắt Hổ Yến Yến dạo xung quanh một vòng, lại chầm chậm nhắm thẳng về phía ông chủ bán sầu riêng hung dữ kia.
Chẳng vì lý do gì cả, chỉ vì sầu riêng gã bán là tinh phẩm, có đầy linh khí.
Ông chủ nóng tính vẫn đang ra sức hét to: "Bán sầu riêng đây, vừa thơm vừa ngon sầu riêng đây..."
"Cái này bán sao đây ông chủ?" Người đến mua trái cây vốn dĩ đã nhiều, hơn nữa giọng của ông chủ nóng tính này còn lớn, chẳng bao lâu đã hấp dẫn không ít người đến mua.
Ông chủ vui vẻ giới thiệu cho người mua một quả sầu riêng, liền nghe một tiếng răng rắc, phía dưới quầy bày trái cây đột nhiên phát ra tiếng vỡ, gã cúi đầu nhìn, chợt thấy không biết từ khi nào, dưới bàn có một thiếu nhiên nhỏ tuổi ở đấy.
Khuôn mặt thiếu niên nho nhỏ, môi hồng răng trắng, ngũ quan mượt mà, một đôi mắt sáng màu trà, to tròn rạng rỡ, mái tóc xoăn màu nâu nhạt, còn cài một băng đô hình tai mèo màu hồng nhạt, hai tay trắng nõn đã bẻ đôi quả sầu riêng, lộ ra thịt quả bên trong.
Nói vậy, cái tiếng răng rắc vừa rồi, thật sự là tiếng bẻ sầu riêng ấy hả?
Thiếu niên nhỏ tuổi ngẩng đầu, trông thấy ông chủ đang trợn mắt há mồm nhìn mình, cậu có chút ngại ngùng nhấp môi, hai bên má lộ ra lúm đồng nhợt nhạt, trông giống hệt như em trai nhỏ nhà hàng xóm.
"Ông chủ nóng tính, tôi làm phiền tới ông hả?"
Ông chủ chỉ vào thiếu niên nhỏ đang ôm chặt quả sầu riêng trong lồng ngực, lại nghe thêm cái xưng hô mới lạ, lập tức giận quá hóa cười: "Không quấy rầy mới là lạ! Sao lại là cậu nữa?"
Lông mi Hổ Yến Yến run nhẹ, thấy thèn thẹn mà hạ khóe miệng, nhưng vẫn không thắng nổi hấp dẫn của linh khí, cậu vươn ngón tay, thật cẩn thận mà nhón một miếng sầu riêng, bỏ vào miệng tỉ mỉ nhai nuốt.
Ông chủ thấy cậu tự mình ăn sầu riêng đến quên mất gã, nhịn không được càng thêm gắt gỏng: "Nhóc vô lại, đây là sầu riêng của tôi!"
"Tôi biết ông không cần bạc, nên tôi có thể dùng chiếc ví thêu của mình để đổi với ông á.", Hổ Yến Yến ôm quả sầu riêng luyến tiếc không muón buông tay, tuy rằng cậu là một con hổ có cặp móng vuốt béo chắc, luôn không cầm được cây kim nhỏ như sợ tóc mà thêu hoa, nhưng cái túi tiền này, cậu đã dùng cây kim lớn nhất để thêu, cực kỳ bền chắc.
"Tôi cần cái túi tiền xưa lơ xưa lắc kia làm gì, khảo cổ à!" Ông chủ không kiên nhẫn nói, "Ăn sầu riêng của tôi thì phải trả tiền, sầu riêng giá 3000 tinh tệ, mau trả tiền đây!"
Gã ném cho cậu một tờ giấy mỏng, trên mặt là hình mã QR.
Hổ Yến Yến đã sống trong xã hội con người một thời gian, cậu biết đây là mã QR trên Tinh Não của ông chủ bán trái cây, chủ yếu là dùng tiền để giao dịch.
Cậu yên lặng ôm sầu riêng, cúi đầu giống như học sinh nhỏ đã làm sai chuyện.
Lửa giận của ông chủ lại càng tăng cao, giọng nói cũng không tự giác mà cao thêm mấy đề-xi-ben, "Sao nào, muốn ăn chùa hả?"
Hổ Yến Yến cắn môi, cực kỳ đáng thương lắc đầu, tròng mắt xoay tròn, cậu sờ mũi, chậm chạp nói, "Ông chủ, tôi cho ông xem cái này."
Cậu giống như làm ảo thuật, hai bàn tay trắng giơ lên không trung, trong bàn tay trống trơn liền xuất hiện một túi tiền nhỏ màu trắng bạc, cậu chỉ vào hình vẽ trên túi tiền, nói "Ông có nhìn thấy đây là cái gì không?"
"Không phải chỉ là hai con vịt à?"
Trong phút chốc, biểu tình Hổ Yến Yến chợt rạn nứt, cậu bất mãn trừng mắt liếc ông chủ nóng tính một cái, "Ông chẳng có mắt nhìn gì hết, đây là một cặp uyên ương trong nước! Có nó, tình cảm của ngài với quý phu nhân sẽ càng thêm hòa hợp, dạt dào tình cảm."
Ông chủ khinh thường nhìn, "Tình cảm vợ chồng tôi đang tốt, dùng cái thứ này có khi lại đổ vỡ mới đúng! Hơn nữa, người của liên minh tinh tế, ai mà không biết ly hôn phải ra tòa án quân sự, so với cái túi tiền cổ của cậu còn đảm bảo hơn nhiều, nhanh nhanh trả tiền đi đừng có lằng nhằng!"
Hổ Yến Yến gật đầu, im lặng suy nghĩ, hóa ra ở thế giới này, quan hệ ổn định nhất là quan hệ vợ chồng.
"Vậy ông có thể chờ tôi bán túi tiền này đi rồi trả tiền cho ông không?" Hổ Yến Yến khó xử, cậu cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng trước khi xuống núi, thứ mà mẹ cho cậu lại là ngân lượng, còn nói mấy trăm lượng bạc này là số tiền lớn, muốn để cậu thoải mái tiêu xài.
Nhưng bà đâu biết rằng, cái lúc mà bà xuống núi rèn luyện là triều Đường, tới lượt cậu thì địa cầu cổ đại đã sớm thành nơi hoang tàn, do cậu muốn sớm hoàn thành rèn luyện nên đành phải tìm kiếm tung tích của con người, phá vỡ khe hở thời không mà đi vào tinh tế.
Linh khí trong thời đại tinh tế khô kiệt, cậu đi dạo ở chỗ này rất lâu mới phát hiện được một tia linh khí cao cấp trong quả sầu riêng, nhưng cái này cũng không đủ để giảm bớt vết thương khi cậu phá vỡ khe hở thời không được.
Ông chủ không muốn nói lời vô nghĩa nữa, gã vô cảm mà bấm điện thoại, "Alo, trị an Đế Tinh phải không ạ?"
Tới khi bị đoàn trị an mang lên xe, ông chủ đã moi được nửa quả sầu riêng còn lại từ trong tay cậu, mãnh hổ Hổ Yến Yến rơi lệ, "Ông chủ Nóng Tính, ông là cái đồ vô tình, đồ đáng ghét!"
"Đcm (2)!"
(2) Câu gốc: "修你奶奶个腿儿"( Xiū nǐ nǎinai gè tuǐ er): Câu cửa miệng ở Thẩm Dương, là mắng người, không được sạch sẽ lắm, gần gần giống "đcm" trong tiếng Việt (theo Trà hoa nữ wordpress).
Phòng thẩm vấn của Cục trị an Đế Tinh.
Hổ Yến Yến thành thật ngồi trên băng ghế nhỏ, tay ôm ly nước ấm mà chị cảnh sát đưa cho, cái miệng nhỏ uống từng miếng từng miếng một.
Từ nhỏ Hổ Yến Yến đều được người trong tộc xem như linh vật, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, đây vẫn là lần đầu tiên bị người bắt lại tra hỏi, cái cảm giác này vô cùng mới lạ.
Phụ trách thẩm vấn cậu là một nữ cảnh sát nhân dân hơn hai mươi tuổi, ánh mắt cô từ ái nhìn về phía Hổ Yến Yến, "Cậu bạn nhỏ, em bao lớn rồi, người nhà em đâu, sao lại lén chạy ra ngoài vậy?"
Hổ Yến Yến cúi đầu, nhìn cái ly trong tay không biết làm bằng nguyên liệu gì mà suy nghĩ, nếu cậu nói với cô rằng mình đã 120 tuổi, có khi nào dọa cô nhảy dựng không nhỉ, tuy nói là 120 tuổi nhưng trong Hổ tộc của bọn họ của chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
"Em mười tám tuổi, người nhà ở nơi rất xa rất xa."
Ở nơi rất xa, coi bộ là hành tinh không có danh tiếng gì – Tiểu Hoang Tinh, công dân sinh sống trên Tiểu Hoang Tinh đều rất thảm, ngoại trừ việc nhiều năm bị hải tặc ngoại tinh đánh cướp, còn có đủ loại dị thú quấy phá, nên lý do vì sao đứa trẻ này lại ăn quỵt cũng dễ hiểu.
Nữ cảnh sát nhân dân tự cho là đã phá được án, ánh mắt nhìn cậu càng thêm trìu mến, "Vậy em nói cho chị biết, em đến từ tinh cầu nào, tụi chị đưa em về nhà."
Hổ Yến Yến thở dài, mất mát nói, "Về không được ạ."
Linh khí nơi này bị loãng, căn bản không thể chống đỡ cho cậu phá vỡ thời không được, cần phải có linh khí hùng hậu cơ.
Nữ cảnh sát không nỡ nhìn nét u sầu xuất hiện trên khuôn mặt nhỏ chỉ lớn bằng bàn tay của cậu, cô đưa cho cậu một miếng sầu riêng, "Ăn đi, không phải em thích sầu riêng à. Nhóc con à, em có chứng nhận thân phận công dân của Đế Tinh không?"
Hổ Yến Yến ngoan ngoãn cầm sầu riêng, cắn một miếng, vì trong miệng đang nhai nên nói chuyện càng mềm mại hơn, "Chứng nhận thân phận công dân Đế Tinh là gì ạ?"
Nữ cảnh sát nhân dân thở dài, xoa mái tóc mềm mại của cậu, "Em cứ ăn đi, đợi lát nữa chị quay lại nhé."
Phòng quan sát bên cạnh, nữ cảnh sát vén tay áo, lộ ra Tinh Não trên cánh tay, trong danh bạ (3) tìm ghi chú tên Salmon Nord, click vào mở video.
(3) Gốc là Thông tin lục (通讯录): Giống kiểu danh bạ điện thoại.
"Hạ Nùng." Đối diện truyền đến một giọng nam trầm thấp, nghiêm trang.
Nữ cảnh sát tên Hạ Nùng nghe vậy liền trợn mắt, "Salmon, không phải chứ chị nói này em họ, cậu nói nhiều thêm mấy chữ sẽ mất miếng thịt nào à?"
Salmon Nord mặc một bộ đồ tác chiến màu đen, nhìn thời gian trên Tinh Não, lời ít ý nhiều mà nói, "Có chuyện thì nói."
Làm nguyên soái trẻ tuổi nhất liên minh tinh tế, Hạ Nùng cũng biết anh rất bận, nên không lắm lời nữa, trực tiếp vào vấn đề, "Ở đây chị phát hiện một cậu bạn nhỏ ba không: không có chứng nhận thân phận, không nơi nương tựa, không Tinh Não, cũng chẳng tra được bất cứ cái gì."
Gần đây, mấy bộc tộc dị thú như hổ rình mồi, còn phát hiện được ở tinh cầu nhỏ xa xôi có tung tích của dị thú cấp 9.
Cái gọi là dị thú, chính là một đám dã thú có tinh thần lực, chúng trời sinh đã cuồng bạo, lực phá hoại kinh người, món ăn yêu thích nhất là con người.
Mà dị thú cấp 9 trước mắt đây là dị thú có cấp bậc cao cấp nhất, một dị thú cấp 8 đã có thể phá hủy một tinh cầu nhỏ, nếu dị thú cấp 9 phát động công kích trước công dân tinh cầu, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Nghiêm trọng hơn một chút, theo như nhà khoa học uy quyền nhất của công trình Viện nghiên cứu gien dị thú của tinh tế - Hoắc Tư suy đoán: Dị thú cấp 9 có 99.9% có khả năng tự do biến hóa thành hình dạng con người.
Tin tức này vừa lộ ra, lập tức khiến cho cao tầng Đế Quốc coi trọng, năm quân đoàn lớn của Đế Quốc tiến hành tra xét chặt chẽ kiểu người "ba không" như Hổ Yến Yến, một khi phát hiện sẽ trực tiếp đưa đến Quân đoàn bộ đội tác chiến để điều tra.
Mà ba của Hạ Nùng là phó soái đắc lực của lão nguyên soái Quân đoàn Salmon – Đế Khôn, cũng là mối quan hệ anh em họ, bởi vì bạn lữ của hai người bọn họ là một đôi chị em.
Cũng vì hai tầng quan hệ này mà Hạ Nùng với vị Nguyên soái Đế Quốc tân nhiệm – Salmon Nord từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, quan hệ cũng thân thiết.
"Nói điểm chính, tính chị cũng chẳng phải tùy tiện bắt một người không có hộ khẩu thì sẽ báo cáo với tôi."
Chẳng khác nào dùng dao trâu để mổ gà cả.
Hạ Nùng cười hề hề, "Cậu bạn nhỏ này thật sự đặc biệt đấy, không dò xét kiểm tra được trên người cậu ấy có bất cứ một tia tinh thần lực nào."
Lông mày Hạ Nùng cau lại, giọng điệu nghiêm túc hơn, "Nói đúng hơn là, cậu ấy không có một chút tinh thần lực nào cả."
Phải biết rằng, mỗi một công dân trên liên minh tinh tế dù ít hay nhiều đều đã thức tỉnh tinh thần lực hệ bao gồm Phong, Thủy, Hỏa, Điện, Lôi, Mộc, Thổ, Không Gian, trong thuộc tính sẽ là một hoặc song hệ dị năng, tinh thần lực còn chia ra làm các cấp S, SS hoặc SSS, trong đó SSS là cấp bậc lợi hại nhất, toàn bộ Đế Tinh đều có không quá năm người, Salmon Nord chính là một trong số đó.
Kém cỏi nhất cũng sẽ thức tỉnh cấp S hệ thủy, hệ chữa lành, hoàn toàn không có người không có dị năng tinh thần lực, đây là vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
Trên phương diện quan sát thì việc này, có lẽ là do khi con người thức tỉnh dị năng trong gien đã xuất hiện vấn đề, dị năng trong tinh thần lực bị thoái hóa, mặt khác, không có hộ khẩu và dị năng tinh thần lực, cũng không loại trừ là do dị thú cấp 9 biến hình thành con người.
Cho dù có là lý do nào đi chăng nữa, thì cũng không phải là hiện tượng tốt lành gì.
"Báo cáo nguyên soái, Quân đoàn Salmon đã chuẩn bị xong, khi có mệnh lệnh liền lập tức xuất chinh!"
Trong Tinh Não, phó tướng Đại Nam đứng trước mặt Salmon Nord, đưa cho hắn tư liệu về nhân viên ra trận lần này."
Salmon Nord nhìn lướt qua tổng thể tư liệu, nói với Hạ Nùng đã chờ trả lời trong video, "Công dân trên Mạt Tạp Tinh (4) vừa phát tín hiệu cầu cứu, nơi đó xuất hiện dị thú cấp 8, tôi sẽ dẫn một trăm chiến sĩ cơ giáp trong Quân đoàn Salmon đi tiêu diệt dị thú, đúng lúc đi ngang qua chỗ chị, chị cứ chuẩn bị người, tôi sẽ đưa đi."
(4) Gốc là 帕卡星 (theo từ điển phiên là: Pakasin): Trong này có nhiều tên tinh cầu kỳ kỳ, do là truyện tinh tế, nên sử dụng một vài tên tiếng Anh, lại còn phiên ra tiếng Trung, nên mấy tinh cầu này mình sẽ để theo Hán Việt nhé.
Hạ Nùng nhíu mày, "Không phải Quân đoàn Salmom vừa mới tiêu diệt xong một hành tinh nhỏ tụ tập một quần thể trên dưới trăm con dị thú cấp 5 à, còn chưa kịp nghỉ ngơi, liên minh tinh tế sao lại để cậu đi tiến hành nhiệm vụ mới?"
Salmon trào phúng cong khóe miệng, "Người tài giỏi thường nhiều việc."
"Không còn việc gì nữa thì tắt đây."
"Ấy khoan!" Hạ Nùng sờ mũi, "Ừ thì, cậu bạn nhỏ vì ăn quỵt trái cây mới bị tụi chị bắt về, ông chủ ở đó vẫn luôn đòi tiền ở chỗ tụi chị, cậu cũng biết mà, chi phí cho đội trị an luôn gặp khó khăn, cậu ấy lại không có cha mẹ, chị còn không đủ xài, vẫn dựa vào người nhà chu cấp, cho nên em họ nhiều tiền nhiều của ơi, em..."
"Biết rồi."Salmon Nord vô tình tắt video.
Hạ Nùng nhìn chằm chằm Tinh Não đen thui, vẫy vẫy nắm tay, thật là một tên nhóc không lễ phép, còn không nói một tiếng tạm biệt với chị gái nữa chớ.
Hổ Yến Yến ăn xong sầu riêng, nước cũng uống xong, mới chờ được chị cảnh sát quay về, đi bên cạnh cô còn có một người đàn ông cao tồng ngồng gần 1m9, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc trầm ổn, đầu đội mũ Beret (5) đen, chân mang giày Martin (6), một thân đồ tác chiến màu đen, trên vai áo trang phục tác chiến có vài gạch đỏ, đồng nhất như gạch đỏ trên mũ của anh, tuy rằng không biết mấy cái gạch đánh dấu kia có ý nghĩa gì, nhưng trông có vẻ rất lợi hại.
(5) Mũ beret: từa tựa như trong "Hậu duệ mặt trời" ý. Ảnh bên dưới:
(6) Giày Martin: Dạng giày quân đội, ảnh bên dưới:
Hơn nữa trên người đàn ông này còn có hương vị cậu cực kỳ thích, giống như cỏ xanh lại như ánh mắt trời, ối trời ơi, đó không phải là hương vị của công đức sao, cả người được bao bọc trong lượng công đức mạnh mẽ như vậy, vừa nhìn một phát là biết người làm không ít việc tốt, đây là một người tốt đấy.
Kẻ không có hộ khẩu – Hổ Yến Yến mãnh liệt nhìn chằm chằm mặt người đàn ông kia, chầm chậm nuốt một ngụm nước miếng, cầm lòng không đặng mà nói ra lời trong lòng, "Anh lớn lên trông thật đẹp mắt."
Trông có vẻ ăn rất ngon nữa.
Hổ Yến Yến đột nhiên nuốt nước miếng, không thể ăn không được ăn, đây là con người, không nằm trong phạm vi thực đơn của cậu.
Salmon Nord: "......"
"Phụt," Hạ Nùng véo khuôn mặt tròn tròn của cậu bạn nhỏ một cái, "Không ngờ nha, em lại là một bé mèo háo sắc."
Hổ Yến Yến lắc đầu "Không không không, em là mèo bự, là loại mèo bự cực kỳ uy vũ to lớn á."
Salmon Nord bị người khác khen đẹp cũng không phải một hai lần, anh có việc quan trọng phải làm, không kiên nhẫn tiếp tục nghe hai người tám chuyện, khuôn mặt không biểu cảm nói với Hạ Nùng, "Một vạn tinh tế đã đủ bồi thường ông chủ kia chưa? Không đủ thì gặp mẹ tôi để lấy."
Không chờ Hạ Nùng trả lời, hắn kéo tay Hổ Yến Yến nhanh chóng rời đi.
"Đủ rồi, đủ rồi, đại gia Salmon, chị yêu em!!" Một quả sầu riêng chỉ tốn 3000 tinh tệ, Hạ Nùng vui vẻ tính toán tiền boa của bản thân, ấy vậy mà những 7000 tinh tệ, gần bằng một tháng tiền lương cua cô rồi, sung sướng tự lẩm bẩm không lỗ, không lỗ.
Hai mắt Hổ Yến Yến lấp lánh đi theo, người này lớn lên không chỉ đẹp trai, mùi còn dễ ngửi, còn có tiền, thật là muốn hỏi hắn xem có muốn tìm phối ngẫu (7) không á.
(7) Phối ngẫu thì không cần giải thích nhiều mọi người cũng hiểu đúng không, là kiểu kết thành vợ chồng ý. Nhưng do Yến Yến là Hổ tinh, không phải con người, nên dùng từ ngữ cũng sẽ khác con người. Thế nên tui để nguyên ý ẻm là "phối ngẫu" nhó.
- -------
26.07.2022