Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc Hiểu Tinh nhìn hoàn cảnh đang xảy ra trước mắt, đôi lông mày thanh lãnh cũng chưa từng giãn ra quá nhìn chằm chằm vào một chỗ. Tiếng hít thở nặng nề cùng tiếng dã thú gầm gừ bên tai khiến cô thật khó chịu. Nếu biết trước bản thân sẽ rơi vào cái hoàn cảnh như thế này thì nói gì cô cũng sẽ không vì tham lam chút ít oán khí kia mà bồi cả bản thân mình đi vào.

Hắc Hiểu Tinh là một con lệ quỷ đã tồn tại thật lâu, lâu đến mức cô còn chẳng nhớ nổi bản thân mình vì sao mà lại chết đi. Cô vốn dĩ đang đi trộm mồ, không đúng nói chính xác hơn là cô đi nhầm vào lăng mộ của một Đại tiên thời viễn cổ. Thế giới hiện đại bây giờ cô thật không nghĩ đến cái loại này lăng mộ vẫn còn tồn tại. Cũng vì vậy mà cô đem theo sự tò mò mà đi vào bên trong lăng mộ. Bên trong thật nhiều báu vật, công pháp. Trong số báu vật đó cô lại bị thu hút bởi một quấn hoạ đồ cũ, xung quanh nó phát ra nhè nhẹ oán khí thu hút cô. Cô muốn chạm vào nó xem thử nào biết chỉ vừa mới chạm vào liền bị quấn hoạ đồ thu vào bên trong. Mặc cho cô dùng cái gì biện pháp cũng không thể tránh thoát ra ngoài. Đến lúc này quấn hoạ đồ lại xuất hiện trước mặt cô, nó cho cô biết nó là một quấn họa đồ chứa đựng các tiểu thế giới bên trong, nếu muốn thoát khỏi nơi này bắt buộc phải đi vào bên trong các tiểu thế giới giải trừ đi oán khí của người chết mới có thể rời khỏi. Không còn biện pháp nào khác cô chỉ còn cách cắn răng mà gật đầu đồng ý.

Cô chỉ vừa mới gật đầu còn chưa kịp lên tiếng liền bị chuyền tống vào bên trong tiểu thế giới. Vừa vào thế giới đồng thời kí ức cùng nhiệm vụ của cô liền trong chớp mắt chuyền vào đại não cô.

Nguyên thân tên là Nguyệt Tinh, là một siêu mẫu quốc tế. Vốn chủ yếu sinh sống và làm việc tại nước ngoài lần này trở về là do nhận lời mời đóng MV của một người. Mà người này lại là bạch nguyệt quang mà nguyên thân đã yêu thầm từ lâu. Nguyên Thân vì về có điểm sớm nên có một đoạn thời gian rảnh rỗi vốn định nghỉ ngơi nào biết lại hay tin bạch nguyệt quang đi tham gia một chương trình dã ngoại phát sóng trực tiếp. Nguyên thân nóng đầu liền đề nghị với người đại diện tham gia chương trình này. Nguyên thân cũng che dấu tình cảm quá tốt cho nên chẳng ai biết được nguyên nhân thật sự nguyên thân muốn tham gia chỉ cho là nguyên thân nhàm chán muốn giải trí mà thôi nên cũng đã đồng ý với nguyên thân. Nguyên thân cũng được như ý nguyện mà tham gia còn chung đội với bạch nguyệt quang. Tổ bốn người hai nam hai nữ cũng nhau đem theo balo tiến vào trừng rậm bên trong. Nguyên thân ít nhất còn biết dữ mình không làm quá cái gì quán khích hành vi như đeo bám quấn lấy bạch nguyệt quang. Nhưng như vậy không đại biểu cho việc nguyên thân sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn. Không biết nguyên thân như thế nào lại tìm thấy rồi bắt được một con báo con. Không may mẹ của nó lại ở gần đó cho nên báo gấm mẹ liền từ trên cây nhảy vồ xuống tấn công nguyên thân khiến nguyên thân bị thương nặng. May mắn vì là liên tục phát sóng trực tiếp nên khi thấy nguy hiểm liền có đội an ninh tiến vào giải cứu,cứu về nguyên thân một mạng. Nhưng cũng kể từ đây nguyên thân sự nghiệp tụt dốc không phanh. Cộng với di chứng về sau khiến mặt nguyên thân hoàn toàn bị hủy hoại, trên người cũng có sẹo để lại không thể chữa khỏi khiến nguyên thân tính tình đại biến từ một người thanh lãnh ít lời biến thành một kẻ cuồng tiếu bạo nộ hay mắng chửi người.

Cũng vì vậy mà người thân cùng bạn bè dần dần xa lánh. Nên khi nguyên thân phát hiện bị mọi người chán ghét xa lánh mình khi cũng đã chịu không nổi mà tự sát.


Hắc Hiểu Tinh biết được hết thảy lại cảm thấy nguyên thân thật một kẻ tiểu nhân đã hại người hại mình rồi còn không biết điều. Đến khi chết đi lại không cam tâm để lại oán khí cầu người đến giúp. Còn may nguyên thân còn chưa phát rồ đến mức cực đoan như là muốn trả thù hết tất cả mọi người xung quanh chỉ đơn giản là muốn làm sự nghiệp. Hắc Hiểu Tinh cảm thấy như vậy ít nhất bản thân còn có thể chấp nhận được.


Hoạ đồ chuyền tống cô đến đúng lúc nguyên thân đi chọc hiểm bắt cái kia báo con. Còn đang cảm thấy còn may đến vừa lúc chỉ cần cô không đi trêu chọc cái kia báo gấm liền có thể thoát một ải nếu còn đến muộn một chút thì sợ rằng đã không thể vãn hồi rồi đi. Nào biết không có cái này ngu xuẩn nguyên thân thì cũng có cái khác xuẩn đồng đội.


Hắc Hiểu Tinh nhìn đến bạch nguyệt quang của nguyên thân. Trong tay hắn còn đang ôm một cái bông xù xù đang không ngừng ngao ngao kêu. Lại nhìn đến báo gấm mẹ trước mặt đang chuẩn bị vào tư thế tấn công, thái dương không khỏi thình thịch nhảy lên đau. . Truyện Điền Văn


"Ngu xuẩn còn không nhanh thả báo con xuống." Cô một bên đề phòng báo gấm mẹ một bên còn lại không quên dục cái kia nam nhân nhanh một chút thả báo con đi xuống.


Vương Nhất nghe thấy cô nói vậy thì lập lức thả xuống báo gấm con trong tay. Báo gấm con vừa đáp xuống đất liền loạng choạng chạy về phía mẹ của mình. Báo mẹ thấy con mình đi tới thì cũng thả lỏng phần nào. Nào biết nguyên thân có như vậy nhiều heo đồng đội.


Một cái khác nam nhân trong đội vì quá sợ hãi mà quy lưng bỏ chạy. Họ nhà báo hay bất kể cái khác giống loài ăn thịt chỉ cần ngươi quay lưng lại với chúng, chúng liền biết ngươi đang sợ hãi chúng như vậy ngươi liền bị xác định là mục tiêu tấn công. Đặc biệt là thời điểm nhạy cảm này báo mẹ sẽ càng cảnh giác hoàn cảnh xung quanh. Khi cảm thấy có người cử động nó liền càng trở nên táo bạo, theo bản năng mà vồ đến đối phương.


"Đồ vô dụng." Cô cắn răng nói bản thân cũng động lên nhắm thẳng vào đầu báo gấm mẹ vung ra một cước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang