Nhưng chỉ khi cô còn nhỏ. Khi cô học lớp 9, bố mẹ đều quá bận rộn với công việc, chẳng còn quan tâm cô nhiều như trước kia. Dần dần cô cũng đã quen với những việc đó.
Hôm nay là ngày đầu của những năm cấp 3 dài đằng đẵng của cô.
Mặc dù cô đã dậy từ rất sớm, chỉ để cùng ăn bữa sáng với bố mẹ, nhưng họ đã đi làm mất rồi, chỉ để lại bữa sáng trên bàn cùng với những lời nhắn yêu thương chán ngấy mà ngày nào cô cũng nghe.
Cô buồn chán ngồi thẫn thờ một lúc lâu sau mới chợt nhận ra rằng mình sắp muộn học mất
Cô chỉ ăn qua loa rồi thay đồ đến trường.
Cùng lúc đó, Phạm Dao đã đứng trước cửa nhà cô để cùng cô đi học.
*Cốc cốc cốc*
"Lưu Khả Hy, cậu có mau đi không, sắp muộn rồi đấy"
"Tớ biết rồi, tớ ra ngay" cô phóng thật nhanh xuống lầu, vội mang đôi giày rồi ra ngay
Vừa mở cửa đã thấy hình bóng Phạm Dao đang cau có mặt mày.
" Cậu có thôi ngay cái thói đi học muộn không hả, lúc nào tớ cũng phải đợi đến bạc cả đầu rồi này"
Khả Hy chỉ biết cười gượng, vì quả thật là cô hay đi muộn nên bị cậu ấy mắng như thế cũng đáng. Hì hì
Phạm Dao là hàng xóm cũng là bạn thân thiết của cô. Hai người chơi với nhau từ năm lớp 6 nên cô hiểu rõ, cậu ấy chỉ mắng như vậy thôi, đến hôm sau lại quên sạch.
********
Vì nhà cô khá xa trường nên phải đi tận 2 trạm xe buýt thì mới đến nơi.
Trên xe buýt họ thường nói chuyện tán gẫu với nhau, hôm nãy cũng không ngoại lệ
"Này, không biết lớp mình năm nay có bạn nào chuyển đến không nhỉ?" Phạm Dao thắc mắc
"Tớ cũng chẳng biết, mà học với lớp cũ được rồi, cần chi bạn mới làm gì"
" Cậu không biết rồi, năm học mới thì phải có thêm bạn mới thì mới vui chứ. Nhỡ đâu bạn học mới là một mỹ nữ hay soái ca nào thì sao" Phạm Dao nói với giọng điệu háo hức, mong chờ.
" Xìii, tớ chẳng quan tâm"
"Để rồi xem, lúc đó đừng hòng giành với tớ"
"Cho cậu tất" Khả Hy cười nhẹ
Luyên thuyên một hồi thì xe cũng đã đến trạm. Vừa bước xuống xe đã thấy ngôi trường cấp 3 to hoành tráng phía bên kia đường.
"Oaaaa, to thật đấy. Thế này chắc có nhiều bạn học soái ca lắm nhỉ"
Khả Hy bất lực trước cô bạn của mình " Thôi tớ xin cậu đấy"
Vừa bước đến cổng trường thì từ đằng xa vọng tới tiếng động cơ xe oto phân khối lớn dừng tại cổng trường.
Mọi người đứng ở cổng lúc ấy đều quay lại nhìn.
Đó là một con Lamborghini màu vàng. Bước xuống xe là một cậu bạn có vẻ cũng là học sinh lớp 10, Bước đi tự tin, vẻ mặt trầm lặng tiến thẳng vào trường với hàng chục con mắt đang suýt soa, ngưỡng mộ.
Phạm Dao nhảy dựng lên phấn khích " Đấy, đấy cậu thấy chưa. Đẹp trai, quả là đẹp trai, tớ nói mà "
Khả Hy bĩu môi khinh bỉ
" Đẹp trai, nhà giàu thì làm sao chứ, mới ngày đầu đi học mà đã khoe khoang, gây chú ý như thế thì chắc học chẳng ra gì. Nói tóm lại chúng ta không nên chơi với những người như thế".
Nói rồi Khả Hy liền kéo tay Phạm Dao đi một mạch vào lớp để cô ấy không thể thấy thêm bất cứ một ai đẹp trai nữa, không lại nhảy dựng lên giữa trường nữa thì chết mất
Vào đến lớp thì lại thấy anh bạn ngoài cổng lúc nãy đang ngồi ngay góc lớp.
Khả Hy chẳng quan tâm, cô tìm đại một chỗ nào đó để ngồi vì trước sau gì thầy giáo cũng xếp lại chỗ.
*Tiếng chuông reo*
Thầy giáo bước vào lớp, quan sát một lượt quanh lớp rồi nở một nụ cười thật tươi
"Chào các em, thầy tên là Lâm Chấn, thầy sẽ chủ nhiệm lớp 10D2 của chúng ta năm nay. Các em gọi thầu là thầy Lâm được rồi"
*Tiếng vỗ tay vang lên*
Thầy nói tiếp "Về phần chỗ ngồi thì thầy sẽ cho các em bốc thăm nhé. Nào, trên bàn thầy đã viết sẵn số, bây giờ các em lên bốc trúng số bao nhiêu thì đó sẽ là chỗ ngồi của các em từ nay đến cuối năm nhé"
Các bạn học học khác nghe thấy thế thì rất hào hứng còn riêng Khả Hy và Phạm Dao thì không, 2 cô chẳng muốn ngồi với ai cả.
Các bạn lần lượt lên bốc số
Đến lượt Khả Hy thì bốc trúng số 19 còn Phạm Dao thì là số 15. Hai người nhìn nhau tỏ vẻ bất lực chẳng còn gì để nói.
Khả Hy về chỗ cũ lấy cặp để chuyển sang chỗ bàn mới. Bước đến thì cô đã thấy bạn ngồi cạnh đang nằm ngủ nên cũng chẳng đánh thức bạn, sợ làm phiền. Cô lặng lẽ xếp sách vở lên bàn.
Một lúc sau lớp đã ổn định chỗ ngồi. Phạm Dao ngồi ở dãy bàn bên cạnh cùng với một bạn nam khác đang nhìn Khả Hy với ánh mắt cầu cứu, nhưng cô chỉ có thể đáp lại bằng một ánh mắt cầu cứu khác chứ chẳng thể làm gì.
Thầy thây nhìn sơ một vòng quanh lớp, cảm thấy đã vừa ý thầy nói:
" Rồi bây giờ lớp chúng ta sẽ bầu ban cán sự nhé. Có bạn nào tiến cử không nào?"
Cả lớp im lặng một hồi thì thầy nói:
" Nếu không bạn nào muốn làm thì thầy sẽ chọn bạn có thành tích học tập giỏi nhất nhé".
Thầy nhình một lượt danh sách rồi kêu tên
" Bạn Lục Hàn Nghiên lớp mình đâu rồi? Bạn có đi học không?"