• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[TG1] So tra tại hạ liền không có thua

Chương 1: Vợ chồng nên bao dung với nhau

Edit: icedcoffee0011

Trên mặt biển yên tĩnh hiền hòa, một con thuyền du lịch khổng lồ đang ra khơi, đến gần nó còn có thể nghe được tiếng nhạc ầm ĩ, tiếng hò reo, tiếng la hét chói tai náo nhiệt.

Trời đã về chiều, dường như bên trên đang tổ chức một bữa tiệc bikini, những cô gái trẻ gợi cảm, nóng bỏng và những chàng trai ngực trần đầy nhiệt huyết cùng nhau lắc lư uốn éo trên sàn nhảy, cả bữa tiệc tràn ngập hormone tuổi trẻ.

Ở rìa quầy bar, một thanh niên trông khá bảnh bao, một tay ôm lấy một cô gái cao ráo xinh đẹp, một tay cầm một ly rượu Cocktail, cũng không uống mà uể oải lắc trong tay.

Thấy vậy, hai tên hồ bằng cẩu hữu nhìn nhau đưa mắt ra hiệu, trong đó một người mặc quần đỏ hoa xanh, thẩm mỹ cay mắt cười đê tiện: “Phương thiếu gia, hôm nay chính là tuần trăng mật của anh, sao anh không mời chị dâu đến?”

Người thanh niên được gọi là Phương thiếu gia nghe vậy mày nhíu lại, uống một ngụm rượu, mới không lắm để ý mà nói: “Gọi cô ấy ra ngoài làm cái gì? Đừng nói đã kết hôn, cho dù chúng ta không ở cùng nhau, loại địa phương này cũng không phải nơi một người phụ nữ đàng hoàng nên đặt chân đến.”

Cô gái trẻ đang rúc vào trong lòng ngực gã cứng đờ người, nhưng cô gái rõ ràng đã quen với loại khinh thường này, mặt cô ta hơi trắng bệch.

Người đàn ông không nhận thấy sự kỳ lạ của cô, mà tiếp tục nói với giọng điệu thản nhiên: “Tôi cưới cô ấy là vì cô ấy tính tình tốt, hiểu chuyện ngoan ngoãn có thể quản việc nhà, chỉ cần cô ấy làm tốt vai trò của chính mình, đừng nơi nơi xuất đầu lộ diện làm mất thể diện chồng, còn lại cái gì cũng lo thiếu.”

“Ha ha ha, vẫn là Phương thiếu gia lợi hại, nhà có vợ hiền nội trợ, trong nhà hồng kỳ không ngã, bên ngoài cờ màu bay bay, làm anh em hâm mộ chết.”

*”gia trung hồng kì bất đảo, ngoại diện thải kì phiêu phiêu” (tiếng Trung: 家里红旗不倒, 外面彩旗飘飘). Đây là một câu chứa phép ẩn dụ. Hồng kỳ (cờ đỏ) ám chỉ vợ (chồng), cờ màu chỉ tình nhân. Cả câu có nghĩa là, ở nhà có vợ (chồng), bên ngoài thì có tình nhân và mối quan hệ giữa vợ (chồng) với tình nhân rất hài hòa.

Hai vị hồ bằng cẩu hữu liên tiếp nịnh nọt, người đàn ông mặt ngoài không thèm để ý vẫy vẫy tay, ánh mắt lại rõ ràng có chút tự hào, hiện vài phần đắc ý thường thấy ở một tên thẳng nam ung thư.

*Thẳng nam ung thư(直男癌): Chỉ những người đàn ông lợi dụng tiêu chuẩn phổ biến của xã hội về hình tượng nữ tính của người phụ nữ để áp đặt, cổ hủ hóa thân phận giới tính, yêu cầu phái nữ kiềm chế bản tính chân thực, phải gần sát với hình tượng mà xã hội kỳ vọng.

Khi mấy tên chó đần đội thổi phồng lẫn nhau, ở boong thuyền cao nhất ngay phía trên đầu họ, một cô gái chống cằm dựa vào lan can, gió biển ban đêm thổi qua, cô dường như không cảm nhận được khí lạnh, thích ý mà nheo đôi mắt.

“Ký chủ, cô đang làm gì?”

Âm thanh của hệ thống vang lên đúng lúc, nó liên kết với ký chủ này rất vội vàng, căn bản hai bên không hiểu biết lẫn nhau, 30 phút tiếp xúc ngắn ngủi kể từ khi cô tỉnh lại đến bây giờ, nó phát hiện hành vi của cô rất….

Kì quái.

Rõ ràng mất đi ký ức, nhưng lại không kinh ngạc bởi sự tồn tại của nó, dáng vẻ tựa hồ đã từng thấy rất nhiều việc khó hiểu trên đời.

Cô gái xoay người dựa vào lan can, thở dài: “Không có gì, ta chỉ muốn nhìn xem có cách nào lau khô nước trong não hay không.”

Hệ thống:….

Nó tung hoành các giới nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe thấy ý tưởng dở người, thao tác càng dở người như vậy.

Hệ thống không nói chuyện tiếp, chỉ có thể trầm mặc, cũng may cô gái tựa hồ không quan tâm nó có trả lời hay không, hai tay chống về phía sau, tư thái thanh thản nói: “Quỹ Quỹ, mi có phải hay có nhiệm vụ không, ta đã ở đây, hiện tại mi nói đi.”

Hệ thống bị gọi bằng cái tên quỹ quỹ lúc này, có thể thực sự phun ra một ngụm máu.

Nó tê dại, sớm biết rằng ký chủ tỉnh lại sẽ mất trí nhớ, nó sao lại cẩu thả, lúc trói buộc còn nói ra tên! Bây giờ thì hay rồi, mắt thường có thể thấy được tương lai ở vô số thế giới, nó phải mang một cái tên thấp hèn như vậy.

Anh ~ nó ô uế, nó bị sỉ nhục, thực xin lỗi chín anh chị em cùng lô sản xuất của nó.

Hệ thống nhanh chóng tự thương tiếc, sau đó lập tức khôi phục hình tượng nghiêm túc đáng tin cậy, trịnh trọng nói: “Hiện tại sẽ truyền thông tin cho kỹ chủ, xin chờ một chút…”

Mười phút sau…

【 đang kết nối, vui lòng chờ đợi 】

Nửa giờ sau…

Cô gái ngaajo ngừng hỏi: “Quỹ Quỹ, là ta gặp ảo giác sao? Cái một chút ở chỗ hệ thống bọn mi hình như hơi khác chỗ ta.”

Hệ thống không đáp lời, nó mới phát hiện cơ sở dữ liệu đã bị chắn, nó nghẹn khuất không muốn mất mặt trước ký chủ mới, dùng năng lượng cả người ý đồ phá rào cản ngăn chặn dữ liệu.

Lại qua một giờ…

Hệ thống trầm mặc, nó đột nhiên cảm thấy nhân loại mê tín có lẽ là đúng, trừ bỏ trói định ký chủ không chịu đi xem ngày giờ, nó thật sự không thể tưởng tượng được, từ việc ký chủ mất trí nhớ đến việc cơ sở dữ liệu bị khóa, chính là những vấn đề trăm năm không gặp một lần, làm sao lúc này đều xuất hiện.

Hệ thống bị đả kích không muốn nói chuyện, cô gái cũng không nóng nảy, đợi trong chốc lát thấy không có ai đáp lại, trực tiếp huýt sáo bước nhẹ nhàng nện bước trở về phòng.

Cô mở tủ quần áo lấy ra một chiếc váy hai dây đính đầy sequin, cùng một chiếc váy suông màu đen, khoa tay múa chân trên người mình một chút, rất quen miệng mà hỏi hệ thống: “Ai bé gì ơi, bé xem bộ nào đẹp?”

Trong khoảng thời gian tên hệ thống đã đổi từ, “Tủ quần áo của Phẩm Như”, “Quỹ Quỹ” lại đến “Ai bé gì” hệ thống không còn sức phun tào, nó tang tang nhìn thoáng qua: “Váy hai dây đi.”

*Phẩm Như là 1 nhân vật trong phim Hoa hồng có gai (2013), đã giải thích trong văn án.

Thoạt nhìn sáng long lanh, hẳn là phù hợp với tính cách ký chủ.

Cô gái nghe vậy nhíu mày, vẻ mặt chán ghét đem chiếc váy hai dây bỏ vào trong tủ, không chút khách khí cười nhạo: “Gu thẩm mỹ của thẳng hệ thống thật đáng sợ.”

Hệ thống:… Vậy chị con mẹ nói hỏi tôi làm gì?

Cô gái ngâm nga giai điệu nghe không rõ là bài gì, chậm rì rì mà thay quần áo, từ đáy tủ ra một đôi giày cao gót mũi nhọn màu đen, mang vào, thổi một nụ hôn gió với bản thân trong gương, eo thon chậm rãi lại chuẩn bị bước ra khỏi phòng.

Hệ thống tuy rằng rất muốn trầm mặc u buồn một lát, nhưng lực chú ý vẫn kì dị bị ký chủ hấp dẫn, lúc này thấy cô trang điểm yêu diễm đê tiện như thế, vừa thấy đã biết chẳng giống ký chủ ngày xưa chút nào, rốt cuộc nhịn không được biểu đạt nghi hoặc: “Ký chủ cô định làm gì vậy?”

Nếu như ký chủ dựa theo ký ức của nguyên thân, hẳn là nên làm theo thói quen của nguyên thân, ở trong phòng ngoan ngoãn chờ chồng về.

Chẳng lẽ……

Đây là muốn hăng hái làm việc?!

Vốn dĩ cho rằng lần này coi như xong, hệ thống bỗng nhiên lấy lại vài phần tinh thần: “Ký chủ, tuy rằng không kết nối được với máy chủ, nhưng nhiệm vụ chính tôi còn nhớ rõ, nếu không cô thử một chút cảm giác điền bừa đáp án đi?”

Cô gái nghe vậy tự hỏi một chút, coi như miễn cưỡng gật gật đầu: “Cũng đúng, mi nói đi.” Dù sao hiện tại cũng rất nhàm chán, trước hết nghe nghe coi như giải buồn.

“Được.” Âm thanh máy móc tăng thêm vài phần kích động, “Mục đích của hệ thống chính là ở các thế giới khác nhau, giúp các sinh mệnh yếu ớt tạo niềm tin, tạo ý chí kiên định, thay đổi vận mệnh ban đầu, đi lên con đường tự lập tự cường nhân sinh người thắng.”

“Trải qua giai đoạn phân tích điều tra, đã phán định nguyên… ký chủ cô rất phù hợp để trợ giúp hệ thống, hiện tại chỗ tôi có hai hướng triển khai nhiệm vụ, ký chủ có muốn tham khảo một chút.”

“Ồ, nói nghe xem.”

“Loại thứ nhất là đại nữ chủ sảng văn, ký chủ có thể sử dụng các ưu thế có sẵn, tìm bằng chứng ngoại tình của tên chồng đê tiện, dùng nó để uy hiếp, ly hôn, nhận lấy khối tài sản khổng lồ, làm giàu đi lên đỉnh cao nhân sinh.”

“Loại thứ hai là cải tạo tra nam truy thê hỏa táng tràng, ký chủ có thể sửa lại hình tượng ngày xưa, dạy dỗ cải tạo chồng cặn bã, ngay khi đối phương đem lòng yêu cô thì yêu cầu ly hôn, để đối phương hối hận theo đuổi.”

*Truy thê hỏa táng tràng (追妻火葬場): lúc đầu nam chính rất kiêu ngạo coi thường và ngược nữ chính nhưng khi nữ chính từ bỏ, rời đi thì lại theo đuổi lấy lòng nữ chính, làm tất cả mọi thứ để cầu xin nữ chính trở về, hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu, dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ.

“Xin hỏi ký chủ lựa chọn cách nào? Nhắc nhở thân thiện, hệ thống sẽ có hỗ trợ nhất định ở nhiệm vụ đầu tiên.”

Nó nói xong thì gật gù, vốn dĩ trong quá trình ký chủ chấp hành nhiệm vụ, hệ thống chúng nó đều không can thiệp, nhưng rốt cuộc bản thân trục trặc, hai chiến lược này là đúc kết từ nhiều năm dẫn người đi công lược của nó, coi như tạ lỗi với ký chủ mới.

“Chính là nói, mặc kệ thế nào cũng phải ly hôn đúng không?”

Không chờ được phản ứng giống như nó tưởng tượng, hệ thống sửng sốt một chút, chần chờ trả lời: “Ách… Theo phân tích của tôi, ly hôn ở cả hai lựa chọn đều là một bước tương đối quan trọng. Đương nhiên, nếu ký chủ muốn chọn cách thứ hai, có thể xem xét tiến độ nhiệm vụ để lựa chọn có ly hôn thật hay không.”

Cô gái hờ khép môi, nhàm chán ngáp: “Không cần, ta không thích cả hai, ly hôn là không thể.”

“Vì sao?” Hệ thống kinh ngạc hỏi, xem ký chủ vừa rồi cũng không phải hài lòng với cuộc hôn nhân này.

Cô gái như là không thể thư giãn, lại ngồi vào trước bàn trang điểm lấy ra một thỏi son môi, vừa tô, trong đầu vừa trả lời hệ thống: “Mới kết hôn liền ly, có vẻ giống như đang đùa giỡn, quá không trang trọng.”

Hệ thống có chút khó hiểu: “Nhưng không phải cô hối hận sao, vừa rồi còn nói muốn làm khô nước trong não mà.”

Cô thờ ơ xua xua tay: “Kia không tính hối hận, chỉ là khinh thường hành vi ngu xuẩn của bản thân trước kia thôi. Ta có thể tự chán ghét bản thân, nhưng không thể để người khác cười nhạo mình.”

“Hơn nữa, tuy rằng không rõ ràng lắm ta lúc trước vì sao giống như bị người mê hoặc, cứ thế mà đồng ý kết hôn với Phương Cảnh Phong. Nhưng đạo lý cờ đã hạ không thể hối hận, vừa kết hôn đã ly hôn, không đạo đức như thế ta không làm được.”

Hệ thống nóng nảy: “Bà chị, chồng chị căn bản là một tên thẳng nam ung thư hoa hoa công tử, hiện tại còn ở bên ngoài trái ôm phải ấp đâu, chị không rời đi là muốn chờ ăn tết hay sao?”

Tỉnh lại đi, ký chủ,nói chuyện đạo đức gì với người vô đạo đức như vậy!

Hàng lông mày của cô gái hơi nhíu lại, có chút không vui mà nói: “Quỹ Quỹ, chị nói cho bé biết, hôn nhân là chuyện hai người hòa thuận và thích nghi với nhau, sao có thể đối phương sai một chút là đòi ly hôn.”

“Chúng ta phải biết bao dung, phát hiện ưu điểm của đối phương, học tập đối phương, cùng nhau tiến bộ, trưởng thành, cuối cùng xây dựng một gia đình hài hòa hoàn mỹ.”

Hệ thống nghe cô gái tận tình khuyên bảo khuyên bảo, có cảm giác sống không còn gì luyến tiếc.

Nó sai rồi, nó từ lúc bắt đầu đã sai rồi, năm đó nó không nên vội càng chạy khỏi Cục Quản Lý Thời Không, nếu nó không đi, sẽ không vì năng lượng mà tùy tiện trói định một ký chủ, nếu không trói định ký chủ sẽ không khiến cô ấy mất trí nhớ, coi bản thân là nguyên chủ, nếu cô ấy không coi bản thân là nguyên chủ, nhất định sẽ không nói ra những lời thánh mẫu như vậy.

Tất cả đều là nó sai, nó là thực xin lỗi nền giáo dục xã hội chủ nghĩa ngay thẳng.

Hệ thống bên này nghĩ lại chính mình, bên kia cô gái đã xong xuôi mà ra khỏi phòng, hưng phấn đi vào nhà ăn tầng hai, tự mình lựa một đĩa đầy đồ ăn, nhìn mọi người bận rộn tất bật.

Một lát sau, cô ở trong đầu vội vàng gọi hệ thống: “Quỹ Quỹ, mi có nhìn thấy anh giai ở hướng hai giờ không? Một phút, ta muốn toàn bộ tư liệu về anh ta.”

Hệ thống nhìn thoáng qua người đứng đưa lưng về phía nó, trước kia có lẽ có thể có được tư liệu của anh ta, nhưng hiện tại……

Nó chỉ có thể áy náy xin lỗi giải thích nói: “Thực xin lỗi ký chủ, cơ sở dữ liệu bị khóa, không thể lấy được tư liệu bối cảnh nhân vật.”

“Vậy mi hẳn là có cái công năng rà quét gì, có thể dùng không?”

Hệ thống thử một chút, công năng phụ trợ đơn giản như vậy không bị ảnh hưởng, nó quét qua một lượt rồi hỏi, “Ký chủ muốn rà quét cái gì?”

“3 vòng, kích cỡ, sức bền!”

(răm quá bà ơi =)))))) nền nã thôi)

Hệ thống:???

Nó trong lúc nhất thời bỗng nhiên hoài nghi, thính giác của nó có phải cũng trục trặc rồi hay không.

Hệ thống gian nan lại một lần hỏi: “Ký chủ cô không phải nói vợ chồng hai bên phải biết bao dung, phát hiện ưu điểm của đối phương, học tập đối phương, cùng nhau tiến bộ, trưởng thành, cuối cùng xây dựng một gia đình hài hòa hoàn mỹ à?”

Cô mẹ nó lại muốn làm gì? Cho người ta một lời giải thích hoàn mỹ đi!

Ai ngờ cô gái rất đương nhiên gật gật đầu, hỏi: “Quỹ Quỹ, chúng ta hiện tại ở đâu?”

“…Trên thuyền.”

“Thuyền ở đâu?”

“Trên biển?”

“Cho nên ta hiện tại chính là đang học tập Phương Cảnh Phong, làm một chúa tể phòng the, không phải… hải vương ngự cung, có gì không đúng sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang