Trong phòng yên tĩnh trở lại, hai người đều chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình. Một lát sau, Lệ Nhi im lặng đứng lên, đi qua một bên rồi bắt đầu ăn cơm.
Đồ ăn của nàng cùng Huyết Đồ thường không giống nhau, nó có thể là đồ ăn còn lại của Huyết Đồng hoặc là vài thứ bị ô nhiễm trong đống đồ ăn kia. Tại cái thế giới đầy rẫy sự nguy hiểm này, không ai có tư cách đi chỉ trích người khác, đây có thể coi như là kết quả tốt nhất rồi. Phóng mắt nhìn ra ngoài kia, bên trong cống thoát nước này vẫn còn hằng hà sa số những người hằng ngày vẫn phải giãy giụa trong đói khát. Ném mảnh xương vụn đi, trong đôi mắt của Lệ Nhi ánh lên vẻ mong đợi.
Nhìn Lệ Nhi ăn những đồ ăn hạ cấp đầy vẻ khó khăn, trong mắt Huyết Đồng hiện lên một tia dịu dàng hiếm thấy.
“Có lẽ chúng ta nên chia tay nhau tại đây.”
“Ngươi nói cái gì?” Lệ Nhi ngẩng đầu lên ánh mắt lộ ra tia cảnh giác.
“Việc này quá nguy hiểm, thế giới bên ngoài khắp nơi đều bị ô nhiễm, chỗ này tuy có hơi khổ nhưng chúng ta ít nhất còn có cơ hội sống sót. Hệ thống tuần hoàn nước của nơi tránh nạn còn có thể cung cấp nước duy trì sinh hoạt cho chúng ta. Nếu đi ra ngoài thì cho dù không chết vì ô nhiễm và những cơn tử vong cuồng phong thì chúng ta cũng sẽ chết đói chết khát. Hơn nữa …”
Lệ Nhi cắn nhẹ bờ môi.”Ta nghe nói, ở bên ngoài khắp nơi đều có những sinh vật biến dị, còn có rất nhiều thổ phỉ. Chúng ta không có cách nào để sống sót ngoài đó.”
“Những điều này ta cũng biết…” Huyết Đồng thở dài: “Ta đã từng đi ra ngoài đó… Ngươi cũng biết, lần đó ta xém chút nữa là bỏ mạng...”
“Vậy mà ngươi vẫn muốn đi?”
“Bởi vì ta không muốn tiếp tục phải sống tại nơi này. Thứ cuộc sống này ta đã chịu đựng đủ rồi.” Huyết Đồng ngẩng đầu lên, ánh mắt dưới mái tóc bù xù của hắn đầy vẻ mê mang: “Cho dù bên ngoài có nguy hiểm hơn đi nữa thì so với việc chờ chết ở trong đường cống ngầm âm u này vẫn tốt hơn nhiều. Ở chỗ này, mặc kệ chúng ta có cố gắng bao nhiêu đi nữa thì thứ tốt nhất có thể ăn cũng chỉ là rác rưởi, miễn cưỡng được uống loại nước dơ bẩn đục ngầu. Lệ Nhi, thân thể của ta không thể tiếp tục hấp thụ loại thực phẩm như vậy nữa. Ta cần những đồ ăn và nước uống tốt hơn nếu không thì ta không có cách nào để mạnh mẽ hơn được nữa…”
“Ta biết rõ hệ thống tuần hoàn nước trong phế tích này đã bị hư rồi.”
“Ngươi cũng biết rồi sao?” Lệ Nhi ánh mắt mở to lộ vẻ kinh ngạc, trong lòng nàng không khỏi xuất hiện một chút sợ hãi.
Hắn, hắn đã biết rồi… Nói như vậy, hắn nhất định muốn rời khỏi đây sao? Rời khỏi nơi này, rời khỏi ta…
Kỳ thật… Ta sớm đã biết, người con trai như hắn như thế nào lại cam chịu chấp nhận chờ chết ở một cái phế tích dơ bẩn, đầy tuyệt vọng như thế này. Hắn là một con hùng ưng, mà hùng ưng thì tung hoành nơi bầu trời cao rộng mới là thế giới của nó… Nơi này quá nhỏ, không thể chứa được hùng tâm của hắn. Giống như lần đầu nhìn thấy hắn, chính bản thân mình đã hiểu rất rõ hắn tuyệt đối không phải là người bình thường, có thể cùng hắn sinh sống tại khu phế tích này trong một thời gian lâu như vậy đã là tốt lắm rồi, ông trời đối với mình coi như là đã rất chiếu cố.
Thế nhưng mà… Vì sao lòng của mình lại đau đớn như vậy…
Từ nhỏ lớn lên cùng với người con trai trước mặt, chính mình đã quên mất cách sống một mình là như thế nào. Rời khỏi hắn, có lẽ sau một giây chính mình cũng sẽ bị chết?
Sắc mặt của Lệ Nhi thay đổi liên tục, cuối cùng cũng đổi thành bộ dáng tươi cười đầy dịu dàng. Thả thức ăn trong tay ra, nàng đi đến sau lưng Huyết Đồng. Một đôi môi mềm mại với những ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng bắt đầu vuốt ve bên trên bả vai của đối phương.
“Nói như vậy là ngươi đã quyết định…”
“… …” Huyết Đồng im lặng không nói gì, chỉ là nét mê man trong đôi mắt vẫn còn rất đậm, con ngươi hắn phảng phất như được bao phủ bởi một làn sương mù: “Ta sẽ dẫn ngươi đi, Lệ Nhi.”
“Tốt, ta chờ ngươi.” Lệ Nhi đáp ứng vô cùng dứt khoát, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ mê hoặc. Ngón tay bất tri bất giác liền đi tới lồng ngực Huyết Đồng nhẹ nhàng vuốt ve, rất nhanh nàng đã nghe được những hơi thở ồ ồ của Huyết Đồng.
Căn phòng được bài trí rất đơn sơ không giấu được một tia xuân ý nồng nàn, Lệ Nhi rất nhanh biến thành một con rắn, một xà mỹ nữ tràn đầy tính hấp dẫn. Những mảnh quần áo ít ỏi trên người nàng trong nháy mắt không cánh mà bay, da thịt bóng loáng mịn màng như tơ lụa, nếu không phải ở nhiều nơi phía bên trên có những điểm lấm tấm màu tím thì thân thể của nàng đủ để cho bất luận một người con trai nào cũng dấy lên dục vọng chinh phục hừng hực.
Lệ Nhi hiểu rất rõ cách quyến rũ đàn ông, theo hơi thở ồ ồ của Huyết Đồng, nàng nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi liếm toàn thân Huyết Đồng. Trong đôi mắt hiện ra vẻ quyến rũ như nước, trong miệng mơ hồ phát ra từng tiếng rên rỉ. Đôi bắp đùi thon dài áp sát trên người Huyết Đồng di chuyển một cách chầm chậm, theo động tác của nàng, từng trận cảm giác kích thích truyền lại từ đầu dây thần kinh của Huyết Đồng khiến cho thân thể hắn khẽ run lên.
Lệ Nhi rất tin tưởng vào bản lĩnh của mình, nàng biết rõ sức quyến rũ của thân thể mình, nhất là bờ mông cực đẹp. Đã từng có rất nhiều người đàn ông vì để thỏa mãn những dục vọng đen tối của mình mà đã bỏ ra rất nhiều đồ ăn cho nàng. Nhưng hôm nay, nàng làm tất cả những việc này vì người con trai ở trước mắt.
Hơi thở của Huyết Đồng càng thêm gấp rút, Lệ Nhi biết rõ cảm giác của hắn. Đột nhiên nàng nở nụ cười đầy quyến rũ, cả người trượt dần xuống phía dưới.Sau đó Huyết Đồng cảm giác được phía dưới mình tiến nhập vào một nơi chật hẹp.
“Ư.” Huyết Đồng hít một hơi thật dài, đột nhiên đứng dậy, đưa tay bế Lệ Nhi lên ném về phía cái giường gỗ đơn sơ cách đó không xa.
“Hì hì.” Lệ Nhi nằm tại chỗ cười. Duỗi đầu lưỡi ra liếm nhẹ bờ môi, trong mắt tràn đầy vẻ quyến rũ không thể che lại được: “Ăn cơm tối xong …Lại muốn… Ăn cả người ta hay sao?”
Huyết Đồng không nói gì mà trực tiếp nhào tới. Rất nhanh, trong phòng vang lên những tiếng rên rỉ khiến người ta ngứa ngáy muốn phạm tội.
… … …… … …… … … …
Sinh hoạt tại chỗ tránh nạn này, bản thân không thể thả lỏng. Rạng sáng ngày thứ hai Huyết Đồng rời khỏi trụ sở, hắn có rất nhiều việc phải làm, nếu như muốn thực hiện kế hoạch của mình thì trong ba ngày kế tiếp phải chuẩn bị rất nhiều thứ.
Hắn dành thời gian chuẩn bị cho đợt sốt tiếp theo trước khi hắn rời khỏi chỗ tránh nạn. Căn cứ vào mức độ ngứa ở dưới nách, hắn đoán chừng trong ba ngày nữa thì cơn sốt sẽ phát tác. Trong khoảng thời gian này hắn trở nên rất yếu ớt, thậm chí một đứa bé cũng có thể giết chết hắn một cách đơn giản. Dựa theo những gì Huyết Đồng quan sát được, gần đây chỗ tránh nạn này càng ngày càng không yên bình, dường như có người ở bên ngoài đang theo dõi nơi đây. Nếu như mình không nhanh chóng rời khỏi thì rất có thể sẽ chết trong đợt xung đột sắp tới.
Cho nên trước khi mất đi khả năng chiến đấu thì hắn phải rời khỏi nơi này.
Kỳ thật cơn sốt cao này cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng. Theo kinh nghiệm có được, cả quá trình này sẽ tương đối thống khổ, nhưng sau khi chấm dứt, thân thể Huyết Đồng sẽ bắt đầu phát triển mạnh. Cho nên Huyết Đồng nghĩ rằng loại phát tác này cũng không có hại mà là chỉ để cường hóa thân thể hắn mà thôi.
Rời khỏi nhà, Huyết Đồng đi đến chợ đêm của chỗ tránh nạn, trước kia nó vốn là một tòa thành thị to lớn. Lúc này trên mặt đất đã có không ít người qua lại, những người này mặc những bộ đồ không đủ để che thân, họ quanh quẩn ở những chỗ hẻo lánh bên trong phế tích nhằm tìm kiếm một ít tiền và đồ ăn còn lưu lại của thời đại văn minh trước. Những đồ vật còn này rất có giá trị, nghe đồn đã từng có một người nhặt được một vũ khí còn sử dụng được, nhờ đó mà phất lên chỉ sau một đêm.
Tuy nhiên cũng không có nhiều người có được may mắn như vậy. Đại đa số người dân chỉ có thể tìm được một ít kim loại đã bị ăn mòn gần hết cùng một ít rác rưởi. Tuy nhiên giá trị những vật này cũng có thể đổi được một ít đồ ăn dù không đủ để nhét đầy bao tử.
Còn nếu nói tới chỗ nào náo nhiệt nhất trong chỗ tránh nạn thì đó chính là “chợ đêm”.
“Chợ đêm” ở đây không phải hiểu theo nghĩa đen, nó không phải là nơi buôn bán phi pháp. Trên thực tế ở cái thế giới này cơ bản không có luật pháp, sở dĩ được kêu là chợ đêm là vì ở đây rất phức tạp. Đây là một nơi dùng để buôn bán, chỉ cần có tiền thì trên cơ bản cái gì cũng có thể mua được. Mặt khác tiền ở đây cũng không phải là tiền bạc mà là các loại kim loại, có thể là các kim loại hiếm hoặc những khoáng vật vô cùng quý giá. Khoáng thạch, tiền và vũ khí của nền văn minh trước cũng có thể coi như là một loại tiền có thể sử dụng. Chợ đêm cung cấp rất nhiều loại hàng hóa đa dạng, muôn hình muôn vẻ, cơ bản cái gì cũng có, từ những thứ nhỏ như đồ ăn, nô lệ cho đến những thứ lớn như vũ khí, xe cộ hầu như đều có thể mua được ở đây.
Huyết Đồng tại chỗ tránh nạn số 27 cũng coi như đủ khả năng tự nuôi bản thân, nhưng tư cách để đi dạo ở nơi này vẫn chưa đủ. Có thể ở chỗ này buôn bán thì phần lớn đều là các đoàn đội thổ phỉ, nọn chúng thông qua chợ đêm để bán những thu hoạch của mình.
Tuy nhiên Huyết Đồng cũng có một ít tiền dành dụm. Ngoại trừ đồ ăn hắn còn kiếm được một ít khoáng thạch, những thứ này hắn thu được lúc giết chết những thợ săn khác. Muốn sinh tồn, không muốn bị sói giết thì biện pháp tốt nhất là biến mình thành một con sói, ở đây Huyết Đồng được xem là một trong ba tên nguy hiểm như vậy. Dù vậy hắn vẫn rất e ngại các đoàn đội thổ phỉ bởi vì chúng có rất nhiều vũ khí, trong đó nỏ tự chế chiếm một lượng lớn.
Không nên xem nhẹ những loại vũ khí này, vào thời đại hiện nay, súng ống tuy rằng không hiếm, nhưng phải có thực lực mạnh mẽ mới có thể trang được trang bị, huống hồ giá cả của đạn không hề rẻ chút nào, giá của 2 băng đạn đủ cho bất cứ người nào ăn no mặc ấm trong vòng hai tháng. Mà dùng nỏ thì đỡ hơn nhiều, loại nỏ tự chế đã trải qua cải tiến này có thể xuyên thủng vảy của những con thú biến dị trong vòng 50m, ngoài ra còn kèm theo hai mươi mũi tên. Loại vũ khi này chỉ có đoàn đội thổ phỉ mạnh mẽ mới có thể sử dụng.
Huyết Đồng đã từng đi ra bên ngoài chỗ tránh nạn, hắn biết rõ bên ngoài có rất nhiều nguy hiểm. Những chiếc nỏ này tuy có vẻ nguy hiểm nhưng ở bên ngoài chúng chỉ giống như món đồ chơi của con nít mà thôi. Cho nên hắn nếu muốn sống sót được ở bên ngoài, phải kiếm được đầy đủ vũ khí cùng một số dụng cụ cân thiết để sinh tồn.
…
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK