Mục lục
Vấn Đạo Hồng Trần (Tiên Tử Thỉnh Tự Trọng)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Dịch thiếu chút nữa bị những lời này sặc chết.

Hắn muốn để cho Kinh Trạch vẽ, là bởi vì hắn chỉ có thể cảm nhận được trong bức họa nữ tử kia có chút hồn ý, nhưng cảm giác này rất hư, chẳng qua là một chút cảm ứng mờ mịt. Hắn không cách nào phán định đây là "Câu hồn" hay là "Hộ hồn", hay chỉ là chính bản thân hắn đưa vào linh hồn đi hội họa? Đây là khái niệm hoàn toàn trái ngược.

Lưu Tô không nói chuyện, Tần Dịch không biết nó đang suy nghĩ gì, mà hắn cũng không muốn mọi chuyện đều trông cậy vào Lưu Tô, cũng là ý định tự mình làm chút phán đoán đấy.

Vì vậy liền để cho Kinh Trạch vẽ chính mình, vậy liền có thể cảm giác rất rõ ràng.

Kết quả người này ba trăm lượng cũng không kiếm.

Tần Dịch tròng mắt xoay tròn, trông thấy trên người Kinh Trạch rơi xuống một vài cánh hoa đào, hắn âm thầm cong ngón búng ra.

Cánh hoa lặng yên không một tiếng động mà biến thành một tấm lụa mỏng hồng nhạt, choàng lên người Kinh Trạch.

Kinh Trạch giống như điện giật bắn lên, đem lụa mỏng hất ra, vừa bực mình vừa buồn cười: "Các hạ là người thật sự có đạo hạnh, vì sao còn tính trẻ con như thế?"

Tần Dịch cười hì hì nói: "Lấy đạo của người trả lại cho người, cái gì gọi là tính trẻ con?"

Kinh Trạch lại ngồi trở về: "Để cho ta khoác nữ trang, ta cũng sẽ không vẽ ngươi, có tác dụng gì?"

"Cho nên ngươi là chỉ biết vẽ nữ nhân?" Tần Dịch có chút hứng thú hỏi: "Hay là chỉ muốn vẽ nữ nhân?"

Kinh Trạch nói: "Họa sĩ vẽ chính là vẻ đẹp nhân gian, chỉ có vật đẹp mới đáng giá trút xuống linh hồn lưu lại ấn ký, nam nhân có gì đẹp để vẽ?"

"Đáng đời ngươi vẽ tranh không có tiến bộ, thì ra là đồ háo sắc!" Tần Dịch khinh bỉ nói: "Vẻ đẹp dương cương của nam tính không phải đẹp?"

Kinh Trạch không nói.

Tần Dịch lại nói: "Cầu nhỏ nước chảy là đẹp, sông lớn chảy về hướng Đông không phải đẹp?"

Kinh Trạch thở dài: "Vậy các hạ ôm vẻ đẹp dương cương của ngươi ngủ không phải rất tốt?"

"Ta X..." Tần Dịch lấy ra Lang Nha bổng.

Kinh Trạch vội trốn tránh.

Tần Dịch nói: "Có muốn nếm thử vẻ đẹp của dương cương chi ý không?"

Kinh Trạch bất đắc dĩ nói: "Khách nhân là một người thú vị. Sơn tự hoa đào, nhân gian thịnh cảnh này, sao không đi thưởng thức một chút, quấn quít lấy một họa sĩ nghèo như ta làm gì?"

Nói đến đây, ánh mắt của hắn nhìn cửa chùa, chỗ đó có rất nhiều nữ tử đang nhập tự lễ Phật, oanh oanh yến yến, sính sính đình đình.

Tần Dịch theo ánh mắt của hắn nhìn lại, như có điều suy nghĩ.

Sơn tự, hoa đào.

Chỉ sợ hắn có ám chỉ gì khác.

"Được rồi." Tần Dịch vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Đợi ta đi thưởng thức một chút, lại tới tìm ngươi."

Kinh Trạch đưa mắt nhìn Tần Dịch nhập tự, lại từ từ cúi đầu vẽ tranh nữ tử của hắn.

Bên người một lão hán đi ngang qua, thấp giọng nói: "Thượng sứ để ngươi vẽ người nam nhân vừa rồi, dùng Kinh Hồn Bút."

Kinh Trạch bút vẽ dừng lại, để lại một vết bẩn lớn trên tranh. Hắn không quay đầu, chậm rãi nói: "Ta cũng không gia nhập Vạn Tượng Sâm La Tông, ai là thượng sứ của ta?"

"Bổn tông đối với ngươi hết lòng quan tâm giúp đỡ, ngươi ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không chịu giúp đỡ? Nam nhân này cũng không phải là gì của ngươi!"

Kinh Trạch trầm mặc rất lâu, mới thấp giọng nói: "Ta muốn trước tiên xem một chút hắn làm như thế nào, mới có thể quyết định."

"Cổ hủ!" Lão hán cả giận nói: "Vạn Đạo Tiên Cung làm sao sẽ ra loại người cổ hủ như ngươi!"

"Cho nên... Vạn Đạo Tiên Cung không thu ta. Ta chỉ là một họa sĩ nghèo ngay cả ngưỡng cửa tu hành cũng chưa nhập mà thôi."

Bên kia Tần Dịch tiến vào cửa chùa, trước mặt liền nhìn thấy một Kim Phật cao mấy trượng, cười ha ha mà ưỡn bụng bự, xung quanh thiện nam tín nữ thành kính dập đầu.

Tần Dịch cũng gặp Phật liền bái, âm thầm cảm ứng một chút, không có phát hiện cái gì dị thường.

Chùa rất lớn, hiển nhiên chính điện này không có vấn đề gì. Tần Dịch cũng liền như du khách bình thường, đi theo sau lưng mọi người tiến vào trong, tham quan cảnh chùa.

Đi qua các gian điện đường bên trong, hương khói vô số, biển người dần dần phân lưu.

Tần Dịch liếc thấy nữ tử lúc trước Kinh Trạch vẽ, đang dắt thị nữ đi về hướng hành lang cạnh sườn. Tần Dịch tò mò đi theo, đi một hồi mới nhìn rõ trong góc có một thiên điện như ẩn như hiện, thấp thoáng trong rừng hoa đào, hầu như nhìn không thấy.

Trong thiên điện lúc này vừa vặn có một nữ tử khác đi ra, vội vàng ly khai. Lúc đi qua bên người Tần Dịch, gió thơm lướt nhẹ qua, xấu hổ cúi đầu, mặt mang hoa đào.

Tần Dịch chậm rãi đi tới, ngẩng đầu nhìn tấm biển của gian thiên điện này: "Cầu Tử Điện." (Tử: con cái)

Tần Dịch chậc chậc lưỡi, thật ra đã đoán được đây là sáo lộ gì rồi.

Chẳng qua là đối với tình huống cụ thể còn có chút tò mò, liền chậm rãi đi vào theo, ngược lại ngoài dự liệu không có thủ vệ, bên trong còn có nam bồi thê tử, trung thực mà quỳ gối trước tượng Phật cầu khấn.

Có hòa thượng đứng ở bên cạnh, thấy bọn họ bái xong liền nói: "Bên trong có nữ điện, cầu Tống Tử nương nương chúc phúc, nam không thể vào." (Tống tử: tặng con)

Hai vợ chồng hiển nhiên không có bất kỳ hoài nghi, nam liền nói: "Vậy Tiểu Hoa ngươi đi cầu khấn, ta ở bên ngoài chờ một lát."

Phu nhân kia liền đi theo hòa thượng vào cửa sau. Nam tử đứng ở ngoài cửa, trông thấy rừng hoa đào, cảnh sắc hợp lòng người, không khỏi lấy ra một cây ngọc tiêu, thổi lên Phượng Cầu Hoàng.

"..." Tần Dịch bị khúc này làm cho dở khóc dở cười, suy nghĩ một chút, trốn vào góc người khác nhìn không thấy, lặng lẽ ẩn thân.

Ẩn Thân Thuật của hắn hôm nay đã không giống lúc mới học có một hình dáng nửa mơ hồ, bây giờ là phải cẩn thận nhìn có thể nhìn thấy một cái bóng mơ mơ hồ hồ, không nhìn kỹ căn bản nhìn không ra. Chỉ cần tránh đi ánh mắt của mọi người, không nên quá mức nghênh ngang, đây cũng liền cùng thật sự ẩn thân không có khác biệt quá lớn.

Tần Dịch lặng lẽ tiến vào cửa sau, mới phát hiện trong cửa sau còn có hành lang, trong hành lang có mấy cái tiểu điện, xem ra là phân biệt tiếp đãi.

Hắn liền đi theo phu nhân có trượng phu chờ bên ngoài kia, lách mình vào cửa, cửa điện rất nhanh đóng lại.

Tiểu điện này bố trí liền rất thú vị rồi, chính diện là một bức tượng Quan Âm rất hòa ái, nhưng bốn phía đều là màn trướng hồng nhạt, mập mờ chi ý mơ hồ truyền đến, trong không khí đốt đàn hương hiển nhiên có hiệu quả mê hồn thôi tình rất nhỏ.

Giữa lúc Tần Dịch chuẩn bị lặng lẽ cho phu nhân kia thêm chút phòng hộ để tránh bị mê hồn ảnh hưởng, lại thấy phu nhân kia chính mình chủ động mà tựa vào trên người hòa thượng, cười quyến rũ: "Oan gia, thật đúng là nhớ chết ta rồi."

Tần Dịch tròng mắt đều thiếu chút nữa lồi ra.

Hòa thượng cũng cười híp mắt ôm phu nhân, bàn tay to liền bắt đầu không quy củ mà sờ loạn: "Chính ngươi không thường đến, làm sao có thể được con?"

Phu nhân cười nói: "Đồ quỷ kia chính mình không được, trông người ngược lại là trông rất chặt, nhiều lần đều muốn cùng đến, cần đợi hắn có thời gian rảnh nha."

Hòa thượng cười càng vui vẻ rồi: "Hắn đến chẳng phải rất tốt, trợ hứng cho chúng ta."

Trong phòng rất nhanh liền bắt đầu cay con mắt, Tần Dịch thừa dịp bọn hắn nhất thời kích tình, lặng lẽ mở khe cửa chui ra ngoài.

Còn tưởng rằng hòa thượng lừa gạt, như vậy xem ra đã sớm thông đồng thành gian rồi, cái này còn có cái gì phải quản?

Đúng vào lúc này, tiểu điện bên cạnh bỗng nhiên truyền đến thanh âm của nữ tử: "Đại sư xin ngài tự trọng, tiểu nữ tử là có chồng đấy..."

Tần Dịch trong lòng khẽ động, chính là thanh âm của nữ tử trước kia Kinh Trạch vẽ.

Có tiếng hòa thượng niệm Phật truyền đến: "Phu nhân mê chướng rồi. Phu nhân nếu như trường kỳ không con, thế nhưng là thất xuất chi điều. Đến đây chẳng qua là cầu tử, đây chính là Phật tống tử." (Thất xuất chi điều: 7 loại lý do bỏ vợ thời xưa)

Nữ tử giống như có chút do dự, qua một hồi mới kiên quyết nói: "Lừa mình dối người, lại có ích lợi gì? Thiếp thân không phụ phu quân, đại sư nếu muốn cưỡng ép, ta liền..."

Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên kêu một tiếng đau đớn, giống như bị đánh bất tỉnh rồi.

Hòa thượng kia thanh âm hậm hực nói: "Được rồi, đây là được bức họa của Kinh Trạch hộ hồn, không bị mê hồn nơi đây ảnh hưởng. Cho nàng uống Vong Ưu Tán, xóa đi đoạn ký ức này của nàng, để cho nàng trở về là được."

Một nam tử khác nói: "Lại là Kinh Trạch giở trò, vẽ cái rắm, các trưởng lão làm sao lại để mặc hắn làm loạn như vậy."

Hòa thượng thở dài: "Vạn Tượng Sâm La Tông đang bảo vệ hắn, được rồi. Thật ra có mê hồn hay không chỉ là một yếu tố, bị chúng ta lừa gạt vài câu liền thật sự coi thành Phật tống tử lừa mình dối người mới là đa số, loại trinh liệt này không có mấy người, cũng không phải không thể không muốn nàng, không cần nhiều chuyện."

Dừng một chút, lại cười nói: "Thật ra không bị mê hồn, một khi thông đồng được mới là ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon củi khô lửa bốc. Cho nên rất nhiều sư huynh nói con mọt sách Kinh Trạch làm hết thảy đều vô dụng, còn tặng danh hiệu, Kinh có hỉ."

Một nam tử khác cũng nở nụ cười, lại nói: "Thị nữ này thì sao? Đây là không có vẽ qua đấy, giờ đây quấn ở trên người của ta ta cũng không nỡ bỏ. Nếu không sư huynh, như vậy đi, nữ tử kia về ngươi, thị nữ này về ta, dù sao đến lúc đó cùng nhau xóa ký ức, mọi người đều không biết."

"Nữ tử sau khi bị chuyện kia, thân thể tự có phản ứng, đâu phải xóa ký ức là được? Vạn nhất sinh ra nghi hoặc, hậu họa vô cùng, coi như xong."

"Vậy nữ tử này liền không đụng, chúng ta cùng nhau chơi đùa thị nữ này được không? Dù sao nàng chỉ biết là chính mình chủ động cầu hoan, sau đó cũng không còn mặt mũi nào nói cho tiểu thư của nàng biết."

Hòa thượng lúc trước hiển nhiên có chút tâm động, hai giọng nam trầm thấp mà cười một hồi, liền có tiếng xiêm y xé rách truyền đến.

"Phanh!" Cửa phòng bỗng nhiên bị người đá văng, quay đầu nhìn lại lại không có một bóng người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Тruy Hồn
23 Tháng chín, 2019 15:19
Tung hoành mấy trăm chương cuối cùng cũng bị bắt, chính bất thắng tà a :3
natsukl
23 Tháng chín, 2019 12:49
cái thôn đó có khi là hang ổ do hậu nhân Lưu mũi to tạo ra để chờ ngày nhìn thiên hạ bằng mũi =))
lazymiao
23 Tháng chín, 2019 11:30
Cái thôn đó có quá nhiều nghi vấn. Có lẽ tiếp xuống sẽ có arc quay lại đó.
Hieu Le
23 Tháng chín, 2019 10:44
truyện này là truyện bách hợp ,yaoi mà bạn
Đức Lê Thiện
23 Tháng chín, 2019 08:19
70% là ổng đó :))
Chàng Trai Song Ngư
23 Tháng chín, 2019 06:34
ờ đọc đến đoạn Cung chủ họ Từ với chó cắn Thiên Cơ Tử. Hỏi cái, Từ đại thúc đòi gả nha đầu cho cu Tần ở thôn Tiên Tích à?
Тruy Hồn
23 Tháng chín, 2019 00:38
Main gay mà, làm gì có gái?
thuong_quan
23 Tháng chín, 2019 00:26
Đến hiện tại main thu bao nhiêu gái rồi các đạo hữu !
Тruy Hồn
22 Tháng chín, 2019 23:46
Không có cái dại nào bằng cái dại này :)))))))))
ruakull
22 Tháng chín, 2019 23:06
đạo cân :3
Тruy Hồn
22 Tháng chín, 2019 22:19
Làm gì có liên quan, thuê 1 đống tông môn nhỏ làm việc thôi mà...
eet751
22 Tháng chín, 2019 20:57
Mạnh Khinh Ảnh liên quan mịa gì tới cái Huyết Luyện Tông này nhể.......
Hieu Le
22 Tháng chín, 2019 19:15
trận này đánh ghen có vẻ to
Тruy Hồn
22 Tháng chín, 2019 17:41
Sr, hôm qua up vội k check, đã sửa.
Тruy Hồn
22 Tháng chín, 2019 17:19
Thiếu chủ? Nàng? Tiểu đạo cô? Thôi lại chính ma chi chiến tập 1000 rồi :)))))
TynRio
22 Tháng chín, 2019 10:43
chương 468 sao ngắn vậy nhỉ?
Dac Minh
21 Tháng chín, 2019 23:49
3 chương thôi :)))
monokuroo
21 Tháng chín, 2019 19:59
Mới late Đằng Vân đã phải vật nhau tơi bời với Càn Nguyên, dự lên Huy Dương chắc gặp bọn nhà trời Vô Tướng xuống quẩy quá
cjcmb
21 Tháng chín, 2019 11:43
Sau bộ ngu nhạc thì tác có vẻ lên tay hẳn. Bộ trước thời gian sắp xếp như cằc
Dac Minh
21 Tháng chín, 2019 00:33
đúng đấy đọc xong bộ trước cái thành fan ông này luôn giờ thêm bộ này pha thêm tí hài vô k chê vô đâu đc có điều ổng có antifan nhiều quá :)))) bị rp sập suốt
nguyenduy1k
20 Tháng chín, 2019 23:06
Đã chiến xong bộ Ngu nhạc xuân thu, phải nói là lâu lắm rồi mới đọc lại thể loại hậu cung mà vẫn hay như ngày nào. Truyện mà tu luyện khô khan quá hoặc là sắc hiệp nhảm thì nhanh chán, kết hợp cả hai như vầy mới hay chớ.
natsukl
20 Tháng chín, 2019 21:38
Kono hentai!
natsukl
20 Tháng chín, 2019 18:21
Có khi về sau đùng phát Vạn Đạo Tiên Cung có 1 Vô Tướng =))
Тruy Hồn
20 Tháng chín, 2019 17:09
Chắc là hết Q5. Cả quyển này toàn đánh nhau mệt vl.
Тruy Hồn
19 Tháng chín, 2019 22:58
Thực ra còn có cái này nữa... Thiên Khu Thần Khuyết ba người, Vạn Tượng Sâm La một người, Vu Thần Tông một người. Trong vô số tu sĩ của toàn bộ Tu Tiên Giới Thần Châu, Vô Tướng đã biết cũng chỉ có năm người như vậy.
BÌNH LUẬN FACEBOOK