- Không giết, không thể giảm bớt được phẫn nộ của mọi người. Không giết, không thể an ui vong linh của Thương Thiên. Không giết thật có lỗi với tất cả cường giả đã chết trong đại kiếp nạn thượng cổ! Thậm chí, thời điểm chiến trận kia qua đi, Liên Thần còn chưa siêu thoát, đã tàn sát đẫm máu đối với thiên địa ta. Dựa vào lần giết chóc kia, Liên Thần mới có cơ hội siêu thoát. Cuối cùng hắn đã siêu thoát, trường sinh bất tử!
Tả Thanh nói.
Lấy việc giết thiên hạ để đạt được trường sinh bất tử?
- Rất nhiều người cũng biết, Tả gia ta và Doãn gia có đại thù. Tả gia ta hận không thể ăn thịt, uống máu, đập nát xương, lột da. Đó là bởi vì bọn họ, thiên địa chúng ta mới tiêu điều như vậy. Doãn gia tử thương vô số, nhưng trước mắt vẫn còn một người. Doãn Hận Thiên, ngươi còn muốn trốn tới khi nào? Kẻ phản bội, ngươi xứng đáng được Thương Thiên tín nhiệm sao? Ngay mấy tháng trước, ngươi lại cùng Diêm Xuyên đi vào trộm quan tài thi thể của Thương Thiên. Doãn Hận Thiên, ngươi có biết tội của ngươi không?
Tả Thanh quát to một tiếng.
Tiếng hét lớn của hắn dường như đã kích động sự phẫn nộ trong lòng mọi người. Tất cả đều nhìn chăm chú vào Doãn Hận Thiên.
- Ngày hôm nay, ta muốn trước mặt người trong thiên hạ, tiêu diệt ngươi ở đây, để an ủi Thương Thiên! Để an ủi thiên địa!
Tả Thanh quát to.
Giờ phút này, trải qua trường thiên trách mách, dường như đã phát triển chiều hướng sáng giết chết Doãn Hận Thiên.
- Ha ha ha ha ha ha, được lắm. Tả Thanh ngươi đổi trắng thay đen. Được lắm hậu nhân vô sỉ của Tả gia!
Doãn Hận Thiên phẫn nộ cười to một tiếng.
Tu giả xung quanh thoáng trở nên yên tĩnh.
Doãn Hận Thiên đứng dậy, quay về phía Diêm Xuyên thi lễ. Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Doãn Hận Thiên đạp không cũng đi ra.
- Thánh nhân, ta không biết trăm vạn năm xuống, ngươi và Tả gia làm sao lại đến một bước này. Ngày đại thọ giảng đạo như vậy, lại để Tả gia ở đây báo thù riêng!
Doãn Hận Thiên chất vấn.
Hóa Tôn Thiên cũng không trả lời.
- Lần này, a đến đây chúc thọ, vốn chuẩn bị chờ tới lúc sắp kết thúc, lại thỉnh thánh nhân làm chủ, rửa sạch nỗi oan khuất cho Doãn gia ta. Nhưng hiện tại xem ra, thánh nhân không phân biệt tốt xấu. Doãn gia ta, cho dù có trong sạch tuyên bố thiên hạ, cũng không được công chính?
Doãn Hận Thiên trầm giọng nói.
- Ha ha ha, trong sạch? Một tăm vạn năm trước... một trăm vạn năm trước Doãn gia ngươi không nói được, hiện tại còn dám nói cái gì trong sạch?
Tả Thanh cười lạnh nói.
Thánh nhân nhìn một chút Doãn Hận Thiên nói:
- Trong sạch? Ngươi có thể nói Doãn gia trong sạch?
- Ta nói rõ trong sạch, tất nhiên có chứng cứ chứng minh sự trong sạch. Trăm vạn năm? Trăm vạn năm qua Doãn gia ta vẫn không có cơ hội. Thánh nhân, năm đó người chưa thành thánh, đã trải qua đại kiếp nạn thượng cổ, còn là một trong 360 chủ thần của Thương Thiên, chống đỡ công phạt ác ma thế giới mạnh nhất. Người còn nhớ năm đó ác liệt thảm khốc thế nào? Người có thể tưởng tượng vẫn cho Thương Thiên một công đạo thật sự sao? Mà không phải như bây giờ bịa chuyện?
Doãn Hận Thiên trịnh trọng nói.
- Ta chịu vô số ơn của Thương Thiên. Ngày hôm nay, nếu ngươi có chứng cứ, không ngại lấy ra. Nếu như thật sự có thể chứng minh Doãn gia trong sạch, ta tự nhiên sẽ trả lại ngươi một công đạo!
Thánh nhân trịnh trọng nói.
Tả Thanh lại cười lạnh một hồi.
Năm đó, lúc thiên hạ vạn tông ép về phía Doãn gia, gia chủ Doãn gia còn không có chứng cứ chứng minh sự trong sạch của mình. Hiện tại đã qua một trăm vạn năm, hắn có thể có chứng cớ gì?
Vô số tu giả chú ý tới ba người đang đứng phía trước quảng trường. Đó chính là thánh nhân, Tả Thanh, Doãn Hận Thiên.
Doãn Hận Thiên muốn lấy ra chứng cứ chứng minh Doãn gia trong sạch.
Doãn Hận Thiên nhìn chằm chằm vào Tả Thanh nói:
- Đại kiếp nạn thượng cổ, nếu đã nói, vậy vì sao không nói rõ ràng?
- Sao?
Chân mày Tả Thanh nhíu lại.
Doãn Hận Thiên nhìn tất cả tu giả xung quanh, hít sâu một cái nói:
- Các vị, Doãn Hận Thiên ta ngày hôm nay đứng ra, đã không tính trốn tránh chuyện năm đó, cũng mong mọi người làm chứng giúp Doãn gia ta. Nếu như Doãn gia ta thật sự trong sạch vô tội, vẫn mong các vị có thể truyền miệng nói rõ sự oan khuất của Doãn gia ta trong suốt trăm vạn năm qua, cho toàn thiên hạ biết!
Nói xong, Doãn Hận Thiên thi lễ đối với mọi người.
Sau khi nhìn thấy Doãn Hận Thiên thi lễ, vô số tu giả xung quanh vốn đang phẫn nộ chợt trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
- Ha ha, ngươi đến là nói vậy thôi sao?
Tả Thanh cười lạnh nói.
Doãn Hận Thiên nhìn về phía Hóa Tôn Thiên.
- Thương Thiên đã chết. Bốn người thánh nhân các ngài, còn có hai Thiên Đế nên đứng ra chịu trách nhiệm trước thiên hạ. Những lời ta nói sau đây đều là sự thật!
Doãn Hận Thiên hít sâu một cái nói.
- Nói đi!
Thánh nhân gật đầu một cái.
- Bốn thế giới, ba giới yếu hơn đối kháng với thế giới mạnh nhất. Bọn họ chống cự ở chỗ nào? Là ở một nơi gọi là Thiên Ngoại Thiên. Nơi đó có rất nhiều anh hùng trong thiên địa này của chúng ta. Bọn họ không màng tới sống chết, vì thiên địa chúng ta, vì quê hương của chúng ta, không để ý tới sống chết mà chiến đấu. Không, đi tới Thiên Ngoại Thiên chính là chết. Chỉ khác nhau là chết sớm hay chết muộn mà thôi. Nhưng bọn họ làm việc nghĩa chẳng từ nan. Bọn họ có thể ở lại thiên địa này hưởng thụ tất cả. Nhưng bọn họ vẫn đi tới Thiên Ngoại Thiên?
Doãn Hận Thiên trịnh trọng nói.
- Không sai, chiến trường bốn thiên địa chính là Thiên Ngoại Thiên!
Thánh nhân gật đầu một cái.
Vô số tu giả xung quanh cảm thấy ngỡ ngàng không hiểu. Thiên Ngoại Thiên?
- Ban đầu, thiên địa này của chúng ta có một lối vào đi thông tới chiến trường Thiên Ngoại Thiên, có đúng không?
Doãn Hận Thiên nói.
- Không sai!
- Liên Thần tiến vào thiên địa này của chúng ta, chỉ có hai phương pháp. Một trong số đó, chính là tiến vào từ lối vào chiến trường Thiên Ngoại Thiên. Phương pháp thứ hai chính là xuyên qua vô cực, từ bên trong hư vô tiến vào thiên địa này của chúng ta. Nhưng, trong hư vô con người căn bản không thể nào sinh tồn. Dần dần, cũng sẽ bị hư vô hóa, hoàn toàn không còn gì. Nhưng lúc đó lối vào Thiên Ngoại Thiên có anh hùng chúng ta bảo vệ. Bởi vậy, Liên Thần đã từ bên trong vô cực xuyên qua. Cái giá phải trả cũng cực điểm. Thân thể của Liên Thần lúc đó đã hoàn toàn bị hư vô!
Doãn Hận Thiên giải thích.
Vô số tu giả xung quanh nghiêm túc nghe.
- Không sai!
Thánh nhân gật đầu một cái.
- Thời điểm tiến vào thiên địa này của chúng ta, Liên Thần yếu không thể tả. Lực lượng thiên địa này của chúng ta và lực lượng Liên Thần tu luyện lại không giống nhau. Liên Thần miễn cưỡng hồi phục một ít thực lực. Nhưng nếu muốn lật đổ tất cả thiên địa, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào làm được. Muốn lật đổ thiên địa này, Liên Thần nhất định phải có được lực lượng của thế giới mạnh nhất mới được. Nhưng ai có thể ngờ được, Liên Thần nắm giữ một cánh cửa không gian. Hắn có thể vượt qua không gian, thông với thế giới mạnh nhất. Trong thế giới mạnh nhất, Liên Thần chuẩn bị lực lượng mạnh mẽ, chỉ đợi vượt qua không gian đến thiên địa này của chúng ta!
Doãn Hận Thiên nói.