Một ngày u ám bao trùm lên vương quốc phép thuật . khắp nơi thoang thoảng trong không khí , mùi vị máu tanh nồng , khiến người khác không khỏi có cảm giác muốn nôn ói . Trên mặt đất la liệt những xác chết nằm ngổn ngang . Một cảnh tượng đầy máu đầy đặc trưng của những cuộc chiến đầy tàn khốc . Cơn gió nhè nhẹ thổi qua vùng đất này càng khiến cho cảnh tượng càng thêm phần rợn người .
Tại lâu đài hoàng gia
Cảnh tượng càng thêm ghê rợn vạn phần . Lũ người Hắc Quỷ hung hăng xông vào lâu đài mà tàn phá , Chính vì thế mà càng ngày càng nhiều xác người đồng loạt ngã xuống . Gia đình hoàng gia cùng các quần thần trong điện đang ra sức chống chọi với hi vọng thật nhỏ nhoi rằng có thể đánh bại bọn chúng . Nhưng điều mong mỏi đó có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra khi lũ Hắc quỷ xuất hiện ngày một đông hơn
-Tại sao lũ Hắc quỷ này lại đến đây tấn công chúng ta chứ? - một vị quần thần nghiến răng đánh trả rít lên
- Với lợi thế hiện giờ có thể chứng minh rằng chúng đã sắp đặt từ trước - một vị quần thần khác đẩy xác một tên Hắc quỷ ra vừa trả lời
Cuộc chiến vẫn tiếp tục diễn ra. Và cho đến tận bây giờ , gia đình hoàng thất vẫn nằm ở thế hạ phong , tình hình rất khó xoay chuyển . Nhận thức được tình thế đang dần bất lợi nhà vua hướng một người con gái vừa chiến đấu vừa bảo vệ cho một cô gái ở phía sau mà hét lên
-Tiểu Thúy , tình thế không ổn , mau dẫn Như nhi rời khỏi đây - nghe thấy tiếng nhà vua hét , cô gái hốt hoảng , động tác chiến đấu bỗng dừng lại . Cũng vì thế mà bị một vét chém ở cánh tay , kéo cô gái tên Tiểu thúy trở về thực tại , ôm lấy cánh tay bị thương
- Đức vua , Tiểu Thúy không thể ...- Tiểu Thúy đáp lại . Nhưng chưa nói hết câu thì đã bị nhà vua chặn lại
- Ngươi mau dẫn Như nhi rời khỏi đây lúc này không phải lúc để ngươi ương bướng đâu - ông nói nhưng hành động vẫn chống trả quyết liệt .
- Nhưng ...
- Không nhưng nhị gì hết tình thế này không thể lay chuyển được nữa . Nhanh lên ta sẽ mở đường ra cho ngươi - nhà vua nói rồi nhanh chóng tiến đến chỗ Tiểu Thúy , tay nắm lấy tay cô gái đứng phía sau , khuôn mặt đã sớm trắng bệch không còn một giọt máu - Như nhi mau đi theo ta
- Cha à... - cô run run cất tiếng gọi cha mình , ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi . Nhà vua cũng không kịp nói nhiều nhanh chóng dẫn đầu tay lôi kéo tay cô lôi về phía cửa ra , Tiểu Thúy cũng nối bước theo sau . Nhưng đi không được bao lâu , cả ba bỗng bị chặn lại bởi một thân người cao lớn .
- Các ngươi muốn đi đâu hả ? - Con người hắc ám đó cất chất giọng khàn khàn nói . Điều đó cũng làm cho cô sợ mà nép sau lưng cha cô . Con người đứng trước mặt cô thật đáng sợ , bóng tối như bao trùm lấy toàn bộ con người hắn ta, cộng thêm với giọng ... giọng nói đó lại thập phần đáng sợ . Cha cô hình như cũng có phần đầy hốt hoảng khi con người này xuất hiện , không tự chủ tay dang ra , che chở cho cô
- Tiểu Thúy mau đưa Như nhi rời khỏi đây - trên trán cha cô khẽ rịn một tần mồ hôi nhưng vẫn điềm tĩnh nói
- dạ - Tiểu Thúy không hề phản kháng nữa mà nhanh chóng tiến đến đỡ lấy thân thể đang run rẩy của cô .
- Cha à ...- cô gọi với theo , cô gắng với đến cha cô đang ngày một xa dần
- Như nhi ... con phải nghe lời cha . Mau đi theo Tiểu Thúy -ông nói cánh tay dần nới lỏng tay cô, rồi bất chợt đánh thật mạnh vào gáy khiến cô ngất đi - Mau đi đi
Tiểu Thúy cũng lập tức làm theo lời ông , đưa tay dìu cô đi
- Các ngươi muốn đưa Hiểu Như đi . không đơn giản vậy đâu - nói rồi tên đó xông đến phía cô đang rời đi
- Vậy thì ngươi phải vượt qua ta trước - cha cô cũng nhanh chóng vung kiếm cản đường tên đó lại
Tiểu thúy dìu cô đi vượt qua những xác chết nằm ngổn ngang trên đất , đến một căn phòng bí mật , thông với căn phòng của cô . vào đến nơi , Tiểu thúy khó nhọc dìu cô đến khe tường , khẽ xoay một ngọn đèn gần đó . Một lối đi bí mật dần đần được mở ra , đây là lối thoát hiểm được xây dựng bí mật mà cách đây không lâu , cô đã phát hiện ra , nó thông đến bìa rừng phía sau lâu đài . Nhanh chóng dìu cô đi vào bên trong , lối đí rất tối lại thêm có phần hơi ẩm ướt . Tiểu Thúy khẽ vung tay , lập tức ánh sáng trong đường hầm bí mật được rọi sáng . Bước qua , cửa lối đi cũng dần đóng lại một cách nhẹ nhàng . Không mất đến thời gian nửa tuần hương ,Tiểu Thúy đã dìu cô đến bìa rừng . Mây đến lúc này đã kéo đến giăng kín bầu trời khiến khung cảnh xung quanh không nhìn rõ được . Tiểu Thúy mồ hôi nhễ nhại dìu cô bước tiếp. "Công chúa sắp đến nơi rồi . Thần Sẽ đến nhờ vả thần cây giúp công chúa lánh nạn". Những bước chân đã có phần chao đảo , càng lúc càng chậm chạp nhưng cô gái vẫn không từ bỏ mà gắng gượng bước tiếp . Trời không phụ lòng người , cuối cùng Tiểu Thúy cũng có thể đưa cô đến chỗ thần cây an toàn . Nhang đó chưa phải tất cả để đặt dấu chấm hết cho mọi chuyện . Đặt cô bên một gốc cây gần đó , bước đến gần bên gốc cây cổ thụ cao lớn đã có từ mấy nghìn năm , bước đi dường như không trụ được với trọng lượng cơ thể
- Thần Cây xin hãy giúp tôi - Tiểu Thúy kiệt sức khụy gối xuống , mồ hôi lã chã rơi trên khuôn mặt thanh tú của cô . Ngay sau câu nói của cô , cái cây bên cạnh dường như có sự sống mà khẽ vươn nhưng tán lá
- Có chuyện gì ? - Giọng nói phát ra từ thân cây
- Xin hãy giúp tôi , công chúa ... cần phải rời khỏi đây
- Được , ta sẽ giúp ngươi đưa công chúa dời khỏi đây . Dù sao nơi này cũng không thể ở lại được nữa - giọng nói đó lại một lần nữa được cất lên - Hãy mang công chúa lại đây và hãy sống tốt ở thế giới mới
Tiểu Thuý nghe lời cũng nhanh chóng đem cô lại gần gốc cây đó . Một quầng sáng chói mắt từ từ hình thành và lớn dần bao phủ lấy hai người con gái . Sau đó cũng biến mất trong giây lát . Làn ánh sáng ấy cũng nhanh chóng thu hút được ánh mắt của tên đàn ông đang đứng trên hành lang lâu đài . Hắn nhanh chóng dẫn quân đến khu rừng đó nhưng lại không hề phát hiện ra bất kì dấu tích nào. Cảnh vật vẫn chìm trong bóng tối .