Chương 5
Tiếng rống giận dữ vang đến tận trời, làm cho ba người phải cảnh giác cao độ. Mặt đất chấn động càng lúc càng lớn, bỗng nhiên trên đầu xuất hiện một con quái thú, hai mắt đỏ bừng, đầu hình sư tử rất to lớn, con thú từ mặt đất chui lên, nhất thời làm cho ba người phải chấn kinh.
Đây là con boss cấp hai mươi lăm- Mông Giác thổ thú. Đúng như tên thú, đây là con boss thuộc hệ địa, tại huyền thiên phàm vực là vô cùng thưa thớt. Tại huyền thiên phàm vực, muốn gặp boss là khả năng hầu như không có. Ba người lại không biết được thần may mắn ghé mắt chăm nom thế nào lại gặp con boss này, chắc là đã đắc tội với vận mệnh chi thần.
Mông Giác thú khi lực phi thường cường đại, am hiểu các loại thổ hệ pháp thuật, thứ nhất là cậy thân mình mạnh mẽ các tu vũ giả cũng không dám ngạnh kháng lấy cứng đối cứng với nó. Gặp Mông Giác thú này, cho dù là người chơi đã gia nhập môn phái cũng ứng phó không hề dễ dàng. Ngoài nguyên nhân nó am hiểu thổ hệ pháp thuật, nó am hiểu chính là độn địa thuật, có thể làm cho người chơi phi thường phiền toái.
Mông Giác thú xuất hiện bởi vì Cuồng Long cùng Bạch Cẩu chém giết nhiều ngự sa thú cùng sa hổ, đem con Mông Giác thú này dẫn đến. Mông Giác thú phát ra tiếng rống giận, lập tức nổi lên một trận gió cát. Đây là thổ hệ sơ cấp pháp thuật- bão cát vũ. Bão cát vũ không có công kích hiệu quả gì, mà có thể làm thị lực của địch nhân tam thời bị hạn chế, làm cho chính mình trong chiến đấu chiếm được tiên cơ.
Bão vũ cát này đối với Tùy Phong là một người chơi mới thì vô cùng hiệu quả, nhưng đối với Cuồng Long và Bạch Cẩu thuộc cấp bậc cao thủ, thì không có tác dụng gì.
Mông Giác thú tiếp tục phát ra thổ hệ thuật sơ cấp - sa nhận. Vô số hạt cát từ trên mặt đất bay lên, ngưng kết lại thành vô số đạo sa nhận, hướng Cuồng Long và Bạch Cẩu công kích.
Rất may, Mông Giác thú không chú ý tới Tùy Phong, nếu không hắn lại một lần nữa thưởng thức mùi vị của tử vong. Cuồng Long và Bạch Cẩu không hề biến sắc, Cuồng Long rất nhanh tay đánh ra một đạo pháp quyết, trong tay là thanh đại kiếm trong nháy mắt bay lên, long lánh lam mang, hóa thanh một đạo kiếm đem sa nhân ngăn lại.
Trong tay Cuồng Long là thanh đại kiếm khẳng định không phải vật thường, Thục Sơn trưởng lão trong tang kiếm đã cất dấu một thanh phi kiếm, tên là Huyền Diễn.
Cuồng Long phải vô cùng khổ sở, mất vô số đại kính, mới hoàn thành nhiệm vụ, lấy được cái pháp bảo này. Đại kiếm trong tay Cuồng Long chính là Huyền Diễn kiếm, uy lực không thể coi thường.
Huyền Diễn kiếm đã thành công ngăn sa nhận lại, vội vàng xuất ra sơ cấp thuật - ảnh thiên tốc.
Huyền Diễn thi triển anh thiên tốc, thân ảnh rất nhanh di động xuống, mau tránh công kích của ngự sa thú, hướng đến Mông Giác thú phát ra pháp thuật sơ cấp của môn phái Thục Sơn- uẩn nguyên trảm, Huyền Diễn kiếm trong tay vung lên, một đạo sáng mang theo uy lực cường đại của đao ảnh bổ ra, hướng Mông Giác thú nhanh chóng công kích.
Mông Giác thổ thú hình như biết chiêu công kích này của Cuồng Long lợi hại, nhanh chóng thi triển thổ độn thuật, ẩn vào trong cát.
Uẩn nguyên trảm này mặc dù là pháp thuật sơ cấp của Thục Sơn, nhưng Cuồng Long lại là người đề danh đệ tam bảng trong Chí Tôn, phối hợp với Huyền Diễn kiếm pháp bảo uy lực vô cùng này thi triển ra, uy lực tự nhên không thể xem thường được.
Ở một bên, bạch Cẩu đạo nhân chỉ có thể tránh sa hổ công kích, chỉ bằng trong tay một thanh thiết kiếm mà muốn đối phó với Mông Giác thú thì không có khả năng. Bạch Cẩu đạo nhân chỉ hỗ trợ Cuồng Long đối phó với công kích của sa hổ cùng ngư sa thú.
Sau vài lần rat ay, Mông Giác thú tựa hồ biết Cuồng Long lợi hại, không dám cùng hắn liều mạng, sau khi công kích thì thi triện độn thuật để chạy.
Trong lúc nhất thời, đã làm cho Cuồng Long không có biện pháp. Nhưng dù sao Cuồng Long cũng là cao thủ đệ tam bảng trong Chí Tôn thiên bảng, không phải đồ hư danh, rất nhanh đã nghĩ cách ứng phó.
Cuồng Long xuất ra một tấm hỏa phù, tiếp theo hỏa phù trong tay bị cháy đột nhiên đứng lên, hướng đến Huyền Diễn Kiếm mà bay đến, cách thân kiếm một ngon tay, Huyền Diễn kiếm bỗng dưng bốc cháy, Cuồng Long đem Huyền Diễn kiếm cắm xuống đất.
Cuồng Long lấy kiếm khí phối hợp với hỏa phù sinh ra uy lực lớn, đem kiếm khí thiêu đốt, mặt đất vốn đã khô cằn nay lại càng khô cằn hơn, mà nhiệt độ trên mặt đất đã tăng lên.
Rốt cục Mông Giác thổ thú đã không còn nhẫn nại, từ trong đất chui lên, phát ra tiếng hống rống giận so với lúc trước còn lớn hơn nhiều lần.
Mông Giác thú đã bị Cuồng Long chọc cho nổi giận, không ngừng thi triển pháp thuật địa băng, Cuồng Long thấy mặt đất dưới chân rất nhiều đạo liệt ngân. Cuồng Long lập tức ngự kiếm mà bay, Tiếp tục cùng Mông Giác thú chiến đấu.
Trốn một bên quan khan, Tùy Phong cũng không khỏi bội phục sự xếp đặt của Chí Tôn, nhìn Cuồng Long ngự kiếm bay lên, làm dậy lên đấu chí của Tùy Phong, cũng muốn nhanh chóng được phi hành. Bên kia, Bạch Cẩu đạo nhân đem một bộ phận ngự sa thú cùng sa hổ dẫn tới một bên, nhưng cũng còn mộ bộ phận hướng đến Cuồng Long mà công kích. Cuồng Long xuất một kiến pháp bảo là ngọc hoàn màu lam. Cái pháp bảo này gọi là băng lam huyền băng hoàn, thuộc về phòng ngự pháp bảo.
Băng lam huyền băng hoàn xoay quanh tên đầu Cuồng Long, phát ra quang mang màu lam, bảo vệ cho Cuồng Long. Bất luận ngự sa thú cùng sa hổ công kích như thế nào, cũng không một làm tổn hại đến Cuồng Long. Pháp bảo đại khái được chia làm ba loại: công kích, phòng ngự và phụ trợ. Chỉ có một ít pháp bảo có thể đồng thời công kích lẫn phòng ngự. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK