Dịch: Thần Thiên
Biên Tập: Ma Hầu
"Oanh! Oanh! Oanh..." Phích lịch đạn nổ tung lên, mảnh đá vụn bắn ra bốn phía, làm cho bọn người Cao Tiến tuyệt vọng, chính là cương thi ngàn năm này phòng ngự quá biến thái, quá lợi hại, đã dùng tới mười quả phích lịch đạn mà chỉ làm cho cương thi ngàn năm này một chút chật vật căn bản không thể đánh trọng thương được.
Phải biết rằng phích lịch đạn này uy lực rất lớn, một quả có thể nổ trọng thương tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng tám hơn mười quả cùng nổ tạc, có thể nổ chết tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng chín. "Đáng chết, con quỷ cương thi này thật không ngờ lợi hại như vậy, ngay cả tu sĩ Bạo Khí Cảnh dưới sự bạo tạc của nhiều phích lịch đạn như vậy cũng không thể bình yên vô sự a!" Cương thi ngàn năm rống giận không ngừng, trong mắt lóe ra lục quang, phi thường hung mãnh. "Phích lịch đạn còn nữa không? Nhanh, nhanh dùng phích lịch đạn nổ chết tên này cho ta." Cao Tiến nhìn cương thi này toàn thân chật vật, nhưng trên thực tế cũng không có bao nhiêu thương tổn, lông mày liền nhăn lại, lập tức trầm giọng ra lệnh. "Thiếu gia, phích lịch đạn chỉ còn có ba quả." "Cái gì? Chỉ còn ba quả, sao các ngươi không mang nhiều chút. "Cao Tiến nghe vậy là sắc mặt đại biến."Đưa phích lịch đạn này cho ta, để ta dùng đối phó với cương thi ngàn năm này." "Cương thi này thật là lợi hại, dùng đến phích lịch đạn oanh tạc mà vẫn không sao." Nhìn cương thi bị oanh tạc vẫn bình yên vô sự, Phương Viêm cũng cảm giác được da đầu run lên một hồi.
Chỉ ngây người một lúc, lại có hai gã đệ tử Cao gia bị cương thi xé thành hai nửa, trong huyệt mộ bị bóng ma tử vong bao phủ, cứ tiếp tục phát triển theo tình thế này, thì tất cả mọi người trong huyệt mộ sẽ chết hết.
"Cao Tiến, con cương thi này rất lợi hại, ngươi cùng ta liên thủ chém giết nó." Phương Viêm đang tọa sơn quan hổ đấu đi ra từ góc tường, nếu người thắng cuối cùng là nhóm người Cao Tiến còn dễ nói, nếu cương thi ngàn năm là người thắng, Phương Viêm cũng không nắm chắc có thể đánh trọng thương hoặc giết chết nó, lập tức không khỏi nói. "Hừ, đây đều là do ngươi đưa tới, chờ ta làm thịt quái vật kia xong, ta sẽ tìm ngươi tính sổ." Cao Tiến nghe vậy hừ lạnh một tiếng, tiếp theo liền không nói gì nữa, hiển nhiên đã chấp nhận yêu cầu liên thủ của Phương Viêm.
Kỳ thật Cao Tiến cũng không nguyện ý để Phương Viêm ở một bên nhìn chằm chằm như hổ đói, cho dù hắn có chém giết được cương thi ngàn năm này, thì hai người cũng phải có một trận chiến, địch mạnh ta yếu, đây cũng không phải là điều hắn muốn xảy ra. Lúc trước hắn một mực nghĩ xem nên làm thế nào để kéo Phương Viêm xuống nước, nhưng lại không nghĩ ra biện pháp nào, giờ phút này Phương Viêm lại chủ động nói ra, lộ ra vẻ mặt lo lắng, nguyên nhân là cương thi ngàn năm này thật sự quá biến thái.
"Chém!"
Phương Viêm cùng Cao Tiến đã đạt thành hiệp nghị, hét lớn một tiếng, khí thế đang không ngừng kéo lên, một đạo kiếm khí thô to như núi đánh tới cương thi ngàn năm này, ép cho đối phương dán tại trên vách tường không nhúc nhích được, đáng sợ hơn chính là, khiếm khí của Phương Viêm lúc này cũng không tiêu tán, hiện ra một hư ảnh Phượng Hoàng rất lớn, hư ảnh này bay ra từ Phượng Hoàng cổ kiếm đánh tới cương thi ngàn năm Phương Viêm liền bắt lấy cơ hội khó có được này, đâm tới một kiếm, Phượng Hoàng cổ kiếm đâm vào bụng cương thi. Sóng lửa ngập trời, trong nháy mắt liền bao phủ cương thi ngàn năm.
"Rống!"
Cương thi càng rống giận, hỏa diễm càng ngày càng thịnh, nhiệt độ càng ngày càng cao, đốt cho cốt nhục của đối phương bắt đầu mềm xuống, giống như một ngọn nến vậy, thi độc sền sệt nhỏ xuống từng giọt. Tại thời khắc này, cương thi phải chịu thống khổ rất lớn, tiếng gào thét không ngừng. "Nhanh, nhanh ném phích lịch đạn vào trong miệng hắn."Cương thi ngàn năm dùng chân đá tới Phương Viêm, Phương Viêm liền bật trở ra, không quên nhắc nhở Cao Tiến. "Oanh! Oanh! Oanh!" Cao Tiến không nghĩ tới binh khí trong tay Phương Viêm uy lực lại lớn như vậy, khi nghe tiếng hét nhắc nhở của Phương Viêm mới sực tỉnh bắn ba quả phích lịch đạn vào trong miệng cương thi ngàn năm. Chỉ nghe oanh oanh ba tiếng nổ, đầu lâu cương thi ngàn năm đã bị nổ nát. "Tiểu tặc, vậy mà hủy đi thi thể của ta, các ngươi toàn bộ đều phải chết." Đầu lâu cương thi ngàn năm bị nổ thành phấn vụn, một thanh âm âm trầm khiển trách vang lên trong huyệt mộ. "Ai? Là ai đang nói chuyện, cút ra đây cho ta." Cao Tiến hét lớn. "Phốc! Phốc!" Cương thi ngàn năm không đầu cũng không có mất đi chiến lực, ngón tay thon dài trong nháy mắt liền xuyên thủng thân thể hai tên đệ tử Cao gia, sau đó liền kéo một cái, mang theo huyết vụ bay đầy trời, phi thường bạo lực. "A! Quá kinh khủng, quái vật kia căn bản không khả năng chiến thắng,Chạy mau." Tiếng kêu sợ hãi vang lên trong huyệt mộ, cương thi đã mất đi đầu lâu mà vẫn có thể chiến đấu, điều này làm cho đám đệ tử còn lại của Cao gia triệt để sợ hãi, hướng về thông đạo mộ huyệt mà chạy thục mạng.
Bọn họ không trốn còn đỡ, một khi trốn, càng làm cho bọn hắn chết nhanh hơn. Cương thi ngàn năm không có đầu lâu vẫn có thể phụt lên thi độc, bàn tay màu xanh nhạt móng tay phi thường sắc bén, một trảo, kéo lấy một người dùng sức đập một cái, lập tức liền có mấy người bị nện bay. "Không được, nơi này quá nguy hiểm, hay là trước tẩu vi thượng sách." Phương Viêm nhìn cương thi không đầu đang đại chiến, biết rõ, Huyễn Ảnh Kiếm Tôn không chết, nguy cơ của hắn sẽ không giải, trừ phi chém cương thi này thành mảnh nhỏ, bằng không, căn bản là không thể giết chết.
Phương Viêm lướt đi hướng về phía thông đạo. "Băng sơn." Phương Viêm lẻn đến cửa thông đạo, nhìn cương thi không đầu này đột nhiên bỏ qua đệ tử Cao gia đánh tới hắn, một đòn Băng Sơn Quyền không chút lưỡng lự đánh tới một tên đệ tử Cao gia bên cạnh, người này lập tức bị kình khí kinh khủng của Băng Sơn Quyền đánh bay, tên này rơi xuống đúng phương hướng cương thi không đầu đang đuổi tới. "Oanh!" Cương thi không đầu dùng sức tát một phát, tới chướng ngại vật đang bay tới, tên đệ tử Cao gia tu vi Luyện Khí kỳ tầng tám này còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết, tiếp theo đã bị một tát đánh thành một đoàn huyết vụ. "Phương Viêm, dám giết đệ tử Cao gia ta, ta muốn ngươi chết." Phương Viêm cùng đệ tử Cao gia hỗn hợp trong thông đạo, mắt thấy cương thi không đầu đuổi theo, Phương Viêm không ngừng thi triển Băng Sơn Quyền, đệ tử Cao gia bốn phía bị Phương Viêm đánh bay đi giống như đạn pháo vậy, trong nháy mắt, Phương Viêm đã vọt tới thông đạo phía trước đầu tiên, do mấy người sau lưng đều tận lực tránh đi Phương Viêm, Cao Tiến thấy thế cắn răng muốn nứt, phẫn nộ gầm thét hướng Phương Viêm.
"Ha ha... Cao Tiến, ta đi trước, không tiễn a!" Phương Viêm nghe vậy là cười ha ha một tiếng, trong thông đạo không có trở ngại, giống như mũi tên rời dây cung phóng đi ra ngoài thông đạo... "Đi ra rồi, đi ra rồi, Phương Viêm hắn đi ra rồi." Ngoài thông đạo, có một bóng hình xinh đẹp đứng trên ngọn núi nhìn xung quanh, thấy một đạo thân ảnh từ trong huyệt mộ vọt ra, vẻ mặt mừng rỡ. "Huyên tỷ, chạy mau, đầu cương thi này quá mức lợi hại." Phương Viêm cũng nhìn thấy bóng hình xinh đẹp ở ngoài xa, lập tức không khỏi quát to. "A..." "Đáng chết, chết tiệt quy tắc không gian, tổn thương chết bản tôn."Cương thi không đầu lao ra kiếm mộ, liền có một đạo hồng quang bắn về phía cương thi không đầu lập tức liền kêu thảm một tiếng, kế tiếp liền lui vào trong kiếm mộ. Hắc Khí bắt đầu khởi động, ngưng tụ ra một đạo nhân hình, có chút oán độc, không cam lòng nhìn chằm chằm vào phương hướng Phương Viêm chạy đi. "Đã chạy thoát thì thôi, trong huyệt mộ vẫn còn có một người, thôi thì đoạt xá hắn vậy chỉ có như vậy, mới có thể thoát ra khỏi địa phương quỷ quái này." Bóng đen có chút không cam lòng, lại có chút ít bất đắc dĩ, thì thào tự nói một tiếng, tiếp theo liền phóng tới hướng Cao Tiến. "Đã lui về mộ huyệt, nguy cơ này coi như đã giải quyết." Nhìn cương thi không đầu không có đuổi tới, Phương Viêm lặng lẽ thở dài một hơi, thả chậm cước bộ, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển. Vừa rồi thật sự là quá mức hung hiểm, nếu không có vài tên tu sĩ Cao gia làm đệm thịt, hắn căn bản là không thoát ra khỏi Kiếm mộ được.
"Cao Minh Tùng, ngươi đã muốn tìm chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi." Cao Minh Tùng khiêu khích đã triệt để chọc giận Phương Viêm.
Ở kiếp trước, Phương Viêm trầm mê trong game Tiên Giới chính là vì khoái ý ân cừu, ngoạn gia cùng ngoạn gia, chỉ cần một lời không hợp sẽ rút đao khiêu chiến, đồ sát đúng là thống khoái nhất, mà lúc này, tuy nhiên Phương Viêm xuyên qua, nhưng nhiệt huyết vẫn còn in trong xương tủy.
Trước kia thiên phú tu luyện của hắn không được tốt, nhưng không có nghĩa là bất cứ ai cũng có thể nhục mạ trên đầu hắn, trước kia không có thực lực, hắn có thể nhịn, nhưng bây giờ, hắn đã không cần nhịn nữa, đối với phương dám đến gây sự, trực tiếp đánh gục là được.
"Ngươi muốn chết." Cao Minh Tùngtrên mặt hiển hiện một vẻ tàn nhẫn, Cao gia gia chủ Cao Úy An đã thông báo cho tất cả các thành viên Cao gia, khi có cơ hội nhất định phải giết chết Phương Viêm. Cao Minh Tùng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội diệt trừ Phương Viêm, cười lạnh một tiếng, rút ra trường đao sau lưng liền bổ tới hướng Phương Viêm.
Cao Minh Tùng vừa lên đã thi triển sát chiêu hổ phách Đoạn Hồn.
Đao mang phóng lên trời, môt khi bị chém trúng, Phương Viêm nhất định sẽ bị chém thành hai đoạn, nhưng Phương Viêm sẽ như hắn nghĩ sao?
Chỉ thấy thân thể Phương Viêm lui về phía sau, tiếp theo, đã vận sức chờ phát động Băng Sơn Quyền đánh về phía đao mang bổ tới kia.
Sau khi va chạm đao mang đã tan vỡ, quyền ảnh có chút ảm đạm, thế đi không giảm, tiếp tục phóng về phía Cao Minh Tùng.
"Quyền thế ngưng mà không tán, Băng Sơn Quyền của ngươi đã tiến vào cảnh giới tông sư, điều này sao có thể?" Cao Minh Tùng vung đao lần nữa, Hổ Phách Đao trong tay chém lên trên quyền ảnh, lực phản chấn kịch liệt Chấn cho hổ khẩu hắn có chút phát run, vẻ mặt ngưng trọng. Hắn chưa từng nghĩ tới phế vật của Phương gia này lại có thể đem tuyệt học trấn tộc Băng Sơn Quyền của Phương gia tu luyện tới cảnh giới tông sư, lập tức không khỏi kinh hô.
"Ha ha... Chuyện này có gì mà không có khả năng, kế tiếp chính là vì sự cuồng vọng của ngươi mà trả giá thật nhiều." Phương Viêm cười lạnh một tiếng, tiếp theo lại là một đòn Băng Sơn Quyền đánh về phía Cao Minh Tùng.
Phương Viêm thi triển Băng Sơn Quyền đến mức tận cùng, có khí thế của thiên địa, giống như mãnh hổ xuống núi, đối với lực đạo khống chế phi thường tinh chuẩn, bảy thức Băng Sơn Quyền đều đánh ra, Cao Minh Tùng cũng không chịu được cỗ lực đạo bá đạo này nữa, bị một quyền đánh bay, máu tươi phun đầy miệng.
"Là ai vậy, sao lại mạnh như vậy, lại có thể đánh bay cả cao thủ Luyện Khí kỳ tầng chín." Người qua đường liên tiếp thán phục.
"Ngươi ngay cả hắn cũng không biết, hắn chính là thiếu chủ của Phương Gia Phương Viêm thiếu gia a!" Người qua đường nghe vậy nói.
"Cái gì? Người này là thiếu chủ của Phương gia, thiếu gia Phương Viêm, điều này sao có thể, không phải nói Phương Viêm thiếu gia là phế vật tu luyện sao?
Mười lăm tuổi, mới Luyện Khí kỳ tầng ba." Người qua đường lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
"Điều ngươi nói đã là chuyện năm xưa rồi, bây giờ Phương Viêm thiếu gia chính là thiên tài tu luyện của Duyệt Châu thành, mười lăm tuổi đã là đại cao thủ Luyện Khí kỳ tầng tám rồi." Người qua đường nghe vậy tán thán nói.
"Điều này sao có thể, mười lăm tuổi đã là cao thủ Luyện Khí kỳ tầng tám." Người qua đường nghe vậy đều quay đầu lại.
"Không có khả năng ư, các ngươi chưa bao giờ nghe nói qua hậu tích bạc phát sao?
Phương Viêm thiếu gia chính là như vậy là thiên tài phát triển muộn, chuyện này càng không thể vãn hồi, các ngươi không thấy được sao? Đến cả cao thủ Luyện Khí kỳ tầng chín Cao Minh Tùng đều bị hắn đánh bại." Người qua đường nghe vậy vẻ mặt biểu lộ đặc biệt nói.
Cao Minh Tùng thua, tin tức này lan nhanh như gió lốc trên thị trường giao dịch Duyệt Châu. Mọi người trong thị trường giao dịch đều hướng về nơi phát sinh sự việc vây thành vòng tròn mà xem, nguyên một đám đối với Cao Minh Tùng vung tay múa chân.
Cao Minh Tùng bị Phương Viêm dẫm nát dưới chân, vẻ mặt xấu hổ và giận dữ, hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống dưới.
"Cao Minh Tùng, ngươi không phải rất ngông cuồng sao? Bây giờ còn không phải bị ta dẫm nát dưới chân sao." Vẻ mặt Phương Viêm lãnh khốc, đem Cao Minh Tùng dẫm nát dưới chân.
"Phương Viêm, ngươi chớ đắc ý, đắc tội với Cao gia ta, ngươi sớm muộn cũng phải chết thôi." Cao Minh Tùng sắc mặt rét run, hướng về phía Phương Viêm gầm hét lên.
"Muốn ta chết, nhưng ngươi phải chết trước rồi." Phương Viêm cười lạnh một tiếng, tiếp theo liền mạnh mẽ đạp mạnh chân, giẫm lên trên đan điền của Cao Minh Tùng.
"Người nào dám gây rỗi ở thị trường giao dịch Duyệt Châu giao, không sợ phiền phức sao?" Đột nhiên một tiếng hét lớn vang lên trong đám người.
"Phốc!"
Theo tiếng hét lớn đột nhiên vang lên, Phương Viêm cũng không có ý định dừng tay, dưới chân mạnh mẽ phát lực, như là muốn đem sàn nhà giẫm xuyên vậy, chỉ nghe phù một tiếng, Cao Minh Tùng mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi lớn, con mắt trừng thật to giống như mắt cá chết vậy.
"Đinh, chúc mừng kí chủ vượt cấp giết địch thành công, đạt được mười điểm tích lũy." Phương Viêm buông lỏng chân, tiếp theo, thanh âm hệ thống thông báo vang lên trong đầu Phương Viêm.
"Phương Viêm, ngươi vậy mà lại giết Cao Minh Tùng." Tiếng người vừa vang lên, một tên đại hán khôi ngô trợn mắt nhìn Phương Viêm, vẻ mặt không thể tin, không nghĩ tới lá gan của Phương Viêm lại lớn như vậy, mặc kệ hiện giờ Cao gia đang quản lý khu giao dịch,mạnh mẽ giẫm chết Cao Minh Tùng. Rất tàn nhẫn, hắn mà không chết, cũng sẽ trở thành một tên phế nhân, việc này so với giết hắn còn muốn tàn nhẫn hơn.
"Phế vật như vậy, giết thì đã giết, như thế nào, ngươi có ý kiến". Phương Viêm cười lạnh, vọt tới người vừa tới kia hỏi ngược lại.
"Dám giết đệ tử Cao gia ta, ta phải khiến cho ngươi trả giá thật nhiều cho sự cuồng vọng của ngươi." Cao Bằng hướng về phía Phương Viêm giơ lên ngón tay cái, sắc mặt xanh đen, trong mắt sát khí bắn ra bốn phía. Hôm nay hắn nhất định phải giết Phương Viêm diệt trừ cái tai họa này.
Theo thanh âm Cao Bằng vừa vang lên, một cổ khí tức cường đại trong cơ thể tràn ngập ra, thân thể thẳng đứng như một cây thương,
Tiếp theo là một trảo, tới hướng Phương Viêm.Cao Bằng là tu sĩ Bạo Khí Cảnh, Phương Viêm tuy mạnh mẽ nhưng còn chưa để hắn ở trong mắt, Cao gia nổi danh chính là bộ Hổ Phách Đao Pháp, đối với Phương Viêm mà dùng đao, hắn cảm thấy đây là một loại vũ nhục đối với thực lực của hắn.
"Băng sơn."
Đối mặt với khí phách của đối phương, Phương Viêm là cười nhạt một tiếng, liền là một kích Băng Sơn Quyền đánh tới hướng thủ chưởng của đối phương.
"Tiểu tử, trách không được ngươi lại càn rỡ như thế, nguyên lai là đem Băng Sơn Quyền của Phương gia tu luyện đến cảnh giới tông. Ngươi nghĩ dựa vào điểm tu vi đó có thể chống lại tu sĩ Bạo Khí Cảnh sao? Ta đây sẽ nói cho ngươi biết mười phần sai, ta hôm nay sẽ cho ngươi biết một chút về cái gì gọi là thực lực tuyệt đối, cho ngươi chết đi trong tuyệt vọng." Cao Bằng đánh ra một chưởng bị Phương Viêm đánh bay, vừa mới giao thủ, hắn đã ăn một phải thiệt thòi không nhỏ, giờ phút này, bàn tay của hắn còn có chút run lên.
"Có bản lĩnh liền phóng ngựa tới a." Phương Viêm cười lạnh, lại là một Quyền đánh về phía Cao Bằng.
Lúc này đây, Cao Bằng không có lấy bàn tay đi đón công kích của Phương Viêm, thân thể không ngừng lui về phía sau, tiếp theo liền rút ra bội đao bên hông chém tới cự đại quyền ấn của Phương Viêm.
Đao này dài bốn xích một tấc, rộng hai tấc sáu phần, thân đao trơn nhẵn sáng như tuyết, toàn thân hiện ra khí lạnh làm cho người ta không thở nổi, chứng minh trường đao này tuyệt đối không phải là đao bình thường, mà là một thanh bảo đao hiếm có, là một cây đao giết người, tên là Tuyết Hoa Đao, là thượng phẩm linh binh, đao này có thuộc tính đặc biệt, khi công kích địch nhân mang theo từng lớp bông tuyết, tiếp theo liền cho địch nhân một kích trí mạng.
"Mau nhìn, đây là Cao Bằng chính là cường giả tu vi Bạo Khí Cảnh, đánh với Phương Viêm vậy mà bị ép dùng đến Tuyết Hoa Đao, Phương Viêm thật là cường đại a."
"Hừ..., Phương Viêm lần này chết chắc, dám giết Cao Minh Tùng, Cao Bằng tuyệt đối sẽ không bỏ qua."
"Tuyết Hoa Đao a! Thượng phẩm linh binh, nếu ta có một món binh khí tiện tay như vậy thì tốt."..
Người xung quanh nhìn xem Phương Viêm đối chiến với Cao Bằng có tu vi là Bạo Khí Cảnh liền nghị luận tới tấp