Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuẩn đề mãn nguyện nằm trên người Thái Nhất, tay khẽ vân vân vê soắn sít ngực tình nhân miệng khẽ cười, hắn hai mắt lim dim một tay vịn vai nàng, mắt khẽ nắm tay nàng. Mãi không thấy hắn nói chuyên nàng lại mấp máy môi “anh ngủ rồi à”

-Không

-Vậy tại sao không nói gì?-nàng thắc mắc hỏi

-Chỉ là cảm khái đôi chút!

“Em hiểu trong nội tâm chàng lúc này, vạn năm trước là vạn yêu chi vương nắm quyền sinh sát cả thiên địa, giờ mỡ mắt ra thấy nhiều thứ thay đổi nên thấy khó chịu trong lòng phải không”. “Vấn đề không phải như vậy, cái gì vạn yêu chi vương, ta đã không còn nhớ đến. Ta lúc này là không biết rốt cục thiên đạo muốn cái gì, vì sao cứ phải 3000 năm lại tạo sát kiếp tu tiên giới, kéo theo hàng loạt phàm nhân liên lụy bên dưới” hắn nói. “Thiên đạo cách làm há có thể chúng ta tính ra được, chàng không cần suy nghĩ quá nhiều”.

-Lần này chuyện của chàng cùng Thiên Dao, em nghĩ Hạo Thiên sẽ không dễ dàng bỏ qua

“Hừ, không bỏ qua thì đã sao. Trước sau, ta cũng đạp hắn khỏi cái ghế chủ nhân tam giới, cho hắn hồi phi yên diệt” hắn hai mắt tóe lửa nói. “Chàng cũngkhông tốt lành gì người ta là nuôi con cho chàng một vạn năm đó” nàng cười hi hi mĩa mai hắn. “Hắn giết cha mẹ ta, lại phái binh đánh thập đại vạn sơn khiến con trai ta tử trận thù này không trả mà được sao” hắn nghiến răng. “Chàng nói dễ nghe Hạo Thiên giờ là hỗn nguyên đạo quả có lẽ tương lai sẽ đoạt được thánh vị thứ tám, ngay cả ta cùng Oa nha đầu kia chọi cứng với hắn cũng vô phương giết hắn, nói gì chàng lúc này chỉ hơn một cái phàm nhân một chút”.

-Cái gì mà chỉ hơn phàm nhân một chút, ta chính là đại la kim tiên nha.

“chàng không tin lời em nói, thử vận chân khí xem” nàng cứng rắng nói. Không chậm trễ hắn vận chân khí “tại sao lại như thế này, tại sao lại như thế này cơ chứ”.“Tam hoa, ngủ khí của chàng đã hoàn toàn bị đã thần tiên đánh nát, nếu là tiên nhân bình thường e rằng cả cái mạng cũng không giữ được” thấy hắn hốt hoảng nàng an ủi.

-Đã thần tiên tại sao chưa từng nghe qua?

“Em cũng không biết chỉ là năm đó phong thần lượng kiếp chính là đạo tổ đưa cho Nguyên Thủy, nó uy lực đáng sợ đại la kim tiên bị nó đánh rơi rớt không biết bao nhiêu mà kể, tiệt giáo môn nhân quá nữa là nó đánh rơi vào phong thần bảng bên trên” nàng giảng giải. “Xem ra nó khá giống hỗn nguyên kim đấu” hắn nói. “So với hỗn nguyên kim đấu nó còn đáng sợ hơn, thường thì một gậy là chết người, chàng còn nằm được ở đây là nhờ có em đó” nàng đỏ mặt nói ra.

“Như vậy thì bây giờ ta khác gì phàm

nhân, có cách nào giải quyết vấn đề này không”, tiên nhân bị đánh nát tam hoa ngủ khí thì không khác gì phàm nhân, chỉ có thể đầu thai chuyên kiếp bắc đầu lại từ đầu. Năm đó thập nhị kim tiên giao chiến cửu khúc hoàng hà trận bị Tam Tiêu cạo sạch sẽ tam hoa ngủ khí, khiến Nguyên Thủy nổi giận ra tay ỷ lớn hiếp nhỏ giết chết các nàng. Có thể thấy được tam hoa, ngủ khí quan trọng như thế nào với người tu hành.

-Không sai chính là phàm nhân không khác, nhưng không cần lo huyết mạch kim ô trong người chàng vẫn còn, chỉ cần tìm được vài loại linh căn hay thần đan thì có thể hộ trợ chàng tu luyện trở lại, tin chắc không quá vạn năm lại là đại la kim tiên.

“Mẹ kiếp có sinh con cũng sinh xong rồi tới giờ cũng chưa chịu bước ra. Muốn chọc chết lão nương mà”Nữ oa bạo khởi mắng tục. Hi Hòa mặt đầy gân xanh nói “chúng ta sông vào xem thử tiện nhân đó dùng cái gì mê hoặc, mà hắn chết mê chết mệt không bước ra”. “Ta thấy vẫn là không nên như vậy” Hậu Thổ khuyên giải hai nàng, lúc này Thiên Dao đang ngồi cùng thất nữ nói gì đó cùng chúng chỉ thấy mấy mẹ con gật đầu tấm tắc cười nói. Rồi chỉ nghe tiếng có két cánh cửa mở ra.

“Không cần, bọn ta chẳng phải đã ra rồi sao” Thái Nhất nói.

Hi Hoa tức giận nói “Hừ ngươi thì tốt rồi, còn chúng ta phải đứng ngoài này từ đêm qua”.

Phụ hoàng, phụ hoàng…-bảy đứa nhỏ nhao nhao chạy tới.

Thái Nhất mừng rỡ nói “ha ha ,nhi nữ của ta, đến đây phu hoàng cưng nào!”

Mẩu hậu nói người là phụ hoàng, người có phải thật là phụ hoàng của chúng ta- đứa bé áo hồng nói.

Phải đó, phải đó người có phải thật sự là phụ hoàng của chúng ta- mấy đứa còn lại nhao nhao.

Hắn ôm bọn chúng vào lòng hôn từng đứa, chỉ có một đứa áo tím đứng ở xa nhìn nước mắt rơi lả chả. Thấy đứa nhỏ rụt rè không dám đến, Thái Nhất đi đến bên nó soa đầu”tại sao con không đến ôm phụ hoàng”.

Hôm trước ngươi đánh ta, ta sợ- nó nói.

“Chỉ là chúng chưa quen, chàng cứ cho chúng thời gian” Thiên Dao bước đến ôm lưng Thái Nhất nói, hắn có thể cảm nhận được nước mắt của nàng chảy trên lưng mình. Chúng nữ xung quanh im lặng không nói gì, Hi Hòa ngầm ngùi khóc thút thít.

Là ta có lỗi với mẹ con nàng, ta vẫn chưa biết tên của chúng?-hắn ngậm ngùi nói.

“Ta đặc tên của chúng theo thứ tự là Hồng nhi, Tranh nhi,Huỳnh nhi, Lục nhi, Thanh nhi, Lam nhi, Tử nhi” Thiên Dao nói. Lúc này hắn ôm mấy mẹ con nàng , cả nhà khóc chết đi sống lại.

“Đạo tổ có chỉ mời Thái Nhất sư huynh cùng các vị sư tỷ đến tử tiêu cung có chuyện cần nói, thôi ta phải đi báo cho các vị sư huynh khác” bất chợt Nguyên Lai không biết lúc nào hiện ra nói, rồi lại bay đi mất.

Nhóm người Thái Nhất nhìn nhau, Thái Nhất nói “chúng ta trở về đón Tinh nhi, cùng Cửu Anh để họ một mình ta cũng không yên tâm, lúc này Hạo Thiên như con chó điên ai hắn cũng cắn, ta sợ hắn lại ra tay với họ” cả bọn gật đầu rồi tức tốc phi hành bay mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang