- Thiên hạ nhốn nháo đều vì lợi ích. Trong mắt tôi, không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn, tất cả hành vi của mọi người đều vì danh lợi mà thôi. Tùy tiên sinh là người biết chuyện, đạo lý này hẳn cũng hiểu rõ.
Lục Hổ nói:
- Mặc dù mấy ngày qua xảy ra một số chuyện không vui, nhưng để tỏ lòng thành ý của tôi, tôi nâng giá tiền lúc trước lên năm tỉ! Không biết cậu đã hài lòng chưa?
- Hài lòng?
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Ông biết Vương Tiêu Địch không?
- Vương Tiêu Địch? Người nào?
Lục Hổ hỏi.
- Tiểu cô nương mười một tuổi bị người của ông chà đạp!
Tùy Qua hừ lạnh nói.
- Cái đó gọi là gì, thiện tâm sao?
Lục Hổ khinh thường cười nói:
- Chỉ là một người cấp thấp mà thôi, còn không được xem là một con cờ, sống chết của cô ta, tôi căn bản không quan tâm. Nếu Tùy tiên sinh cảm thấy lương tâm mình cắn rứt, tôi có thể nói cho cậu biết, người cưỡng gian cô ta đã không còn trên đời này nữa. Nghe lời này, cậu có thể cảm thấy trong lòng dễ chịu hay không?
- Huống chi....
Lục Hổ lại nói:
- Sinh mệnh của đám dân đen đấy không đáng giá. Cậu có tin, cho dù bắt được hung thủ, tôi chỉ ném cho bọn hắn một trăm vạn, cũng đủ để bọn họ hết thảy câm miệng hay không, không muốn truy cứu gì nữa. Cho nên nói, đám dân đen đó chỉ cần một trăm vạn là có thể mua mạng của bọn hắn, không đáng cho chúng ta lãng phí thời gian quý giá. Cậu nghĩ thế nào?
- Tôi đang suy nghĩ, làm sao giết chết tên khốn khiếp như ông!
Tùy Qua trầm giọng nói.
Lục Hổ biến sắc, nói:
- Cậu nói như vậy, là không muốn nói chuyện?
- Không muốn nói chuyện.
Tùy Qua nói.
- Hừ!
Lục Hổ hừ lạnh một tiếng:
- Tôi nể mặt Đường gia, mới quyết định đến đây bàn chuyện một lần nữa, không ngờ cậu lại không tán thưởng như vậy! Thế lực quân đội của Đường gia, đúng là không ai không cố kỵ mấy phần, nhưng sự vụ địa phương, bọn họ không xen tay vào được. Tùy Qua, nếu cậu thật sự muốn hành nghề y dược, kiếm tiền..., tốt nhất nên suy nghĩ nhiều hơn!
- Tôi đang suy nghĩ làm sao cạo chết ông!
Tùy Qua trực tiếp nói.
- Ha ha!
Lục Hổ cười ngặt nghẽo:
- Cậu thật quá ngây thơ rồi! Người muốn giết chết tôi, nhiều hơn nước biển, nhưng không phải tôi vẫn sống tốt sao? Huống chi, cậu nghĩ mình có thể giết được tôi sao? Cậu biết hai vị bên cạnh tôi là ai không? Vị này là Trình Thiên Du Trình sư phụ, là cao thủ trong Bát Quái Môn, công phu mèo cào của cậu, sợ rằng không đỡ được một chiêu của hắn. Còn vị này, là lính đánh thuê chuyên nghiệp tôi đặc biệt mời đến, am hiểu sử dụng các loại hỏa khí, tinh thông kỹ thuật giết người. Chỉ dựa vào hai người này, cậu chưa có tư cách giết tôi.
Quả thật.
Tùy Qua đã nhìn ra, khắp người Trình Thiên Du lộ ra một luồng khí thế của quyền pháp đại sư, mỗi cử động đều hoàn toàn không tìm ra sơ hở. Càng làm cho Tùy Qua kinh ngạc là, thông qua linh giác của hắn, mơ hồ cảm giác được bên ngoài cơ thể của Trình Thiên Du có một luồng "khí" vô hình lưu động, trải rộng toàn thân...
Đây cũng là dấu hiệu đả thông kỳ kinh bát mạch trong hai mạch Nhâm Đốc!
Một khi đả thông kỳ kinh bát mạch trong hai mạch Nhâm Đốc, kinh mạch toàn thân của người tu hành sẽ thông hiểu đạo lý, chân khí cũng sẽ tự nhiên vận chuyển, trải rộng toàn thân, phàm gặp phải bất kỳ công kích gì, đều sẽ dẫn đến chân khí tự hành đánh trả.
Loại cảnh giới này, đối với rất nhiều người luyện võ mà nói, đã coi như thành tựu cực cao.
Chẳng qua, Tùy Qua lại không nghĩ rằng, Lục Hổ thậm chí có một cao thủ võ học như vậy làm hộ vệ. Ngoài ra, Tùy Qua cũng không khỏi có chút cảm khái, hiện giờ thật sự là thói đời xuống xuốc, đường đường là cao thủ võ học, vậy mà lại lưu lạc xuống mức làm chó giữ nhà cho người ta. Võ học Trung Hoa xuống dốc, không phải không có nguyên nhân.
May là, không tùy tiện đi ám sát Lục Hổ, nếu không chỉ sợ không ám sát được, còn khiến mình bị bại lộ.
- Thật không ngờ, đường đường là cao thủ Bát Quái Môn, lại cam tâm làm tay sai cho người ta!
Tùy Qua khinh thường nói với Trình Thiên Du.
Mùi vị vô cùng khiêu khích.
Trình Thiên Du rút cuộc vẫn là nội gia quyền pháp đại sư, bị Tùy Qua vũ nhục như vậy, quát một tiếng "Muốn chết", nhất thời chân đạp bát quái bộ, "bơi" đến trước mặt Tùy Qua, một chưởng chém thẳng vào lồng ngực Tùy Qua.
Bá!
Một chưởng này giống như lưỡi dao sắc bén, cắt rách không khí.
Trình Thiên Du đã là võ giả Luyện Khí hậu kỳ, xuất thủ nhanh hơn tia chớp.
Lục Hổ tựa hồ không thấy rõ động tác của Trình Thiên Du, trong lòng chỉ thầm than, cao thủ dù sao cũng là cao thủ, mướn tiền thuê hắn quả nhiên không phí công.
Đây là lần đầu tiên Tùy Qua giao thủ với võ giả Luyện Khí hậu kỳ, mặc dù đã sớm biết cao thủ Luyện Khí hậu kỳ đả thông hai mạch Nhâm Đốc không dễ chọc, nhưng trong giây phút giao thủ, Tùy Qua mới lĩnh hội được cái gì là cảnh giới cấp cao.
Khi thủ chưởng của Trình Thiên Du bổ tới lồng ngực Tùy Qua, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua được tiến hành chặn lại một cách tự nhiên, dễ dàng nắm được cổ tay Trình Thiên Du, nhưng khi năm đầu ngón tay của Tùy Qua khoác lên cổ tay Trình Thiên Du, trên cổ tay của đối phương lập tức bộc phát ra một đạo chân khí, sau đó năm đầu ngón tay của Tùy Qua bị đánh văng ra, đồng thời chân khí mạnh mẽ chấn động cánh tay Tùy Qua đến tê dại.
Vừa giao thủ, Tùy Qua đã dò xét ra, chênh lệch giữa luyện khí hậu kỳ và luyện khí trung kỳ vốn không phải là gấp đôi gấp hai, mà là gấp mười lần!
Tức là nói, mười người tu hành luyện khí trung kỳ, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được một người tu hành Luyện Khí hậu kỳ.
Không có cách nào, thân thể của người tu hành Luyện Khí hậu kỳ một khi bị công kích, chân khí trong cơ thể sẽ gặp tự hành đánh trả, căn bản không cách nào tạo thành thương tổn thực chất đối với hắn, trừ phi dùng du kích, xa luân chiến, tiêu hao hết chân khí trên người hắn, mới có thể chiến thắng.
Tùy Qua quả nhiên có chút kinh ngạc đối với tu vi cảnh giới của Trình Thiên Du, nhưng Trình Thiên Du cũng có chút kinh ngạc, hắn không ngờ chiêu thức của lại tinh diệu như thế, nếu như không phải có chân khí thắng được đối phương, vừa rồi cổ tay của hắn đã bị đối phương bắt được.
Trình Thiên Du bình sinh giao thủ vô số lần, chưa từng thấy qua quyền pháp tinh diệu thông thần như thế.
Mặc dù kinh ngạc, Trình Thiên Du ỷ vào tu vi cảnh giới cao hơn đối phương một bậc, bàn tay tiếp tục bổ tới lồng ngực đối phương, tính toán cho đối phương một bài học đáng nhớ.
Một chiêu thất lợi, Tùy Qua cũng không bối rối, cái tay còn lại giống như mọc thêm đôi mắt, xông ra, năm đầu ngón tay một lần nữa hiện ra hình dạng Niêm Hoa phật lộ, bắn về phía bàn tay của Trình Thiên Du.
Nha! Nha! Nha! Nha! Nha!
Năm đầu ngón tay theo thứ tự bắn vào lòng bàn tay Trình Thiên Du, chân khí chạm vào nhau, phát ra năm tiếng nổ thanh thúy.
Bàn tay Trình Thiên Du không ngừng run rẩy, sau khi năm đầu ngón tay của Tùy Qua bắn qua, chân khí vốn trải rộng khắp bàn tay thế lại giải tán!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK