--Dịch Nghĩa--
Đàn gấm chẳng vì cớ chi mà có năm mươi dây
Mỗi dây mỗi trụ đều gợi nhớ đến thời tuổi trẻ
Trang Chu buổi sáng nằm mộng thành bươm bướm
Lòng xuân của vua Thục đế gửi vào chim Đỗ Quyên
Trăng chiếu sáng trên mặt biển xanh, châu rơi lệ
Ánh nắng ấm áp chiếu vào hạt ngọc Lam Điền sinh ra khói
Tình này đã sớm trở thành nỗi nhớ nhung về dĩ vãng
Cho đến bây giờ chỉ còn lại nỗi đau thương
--Bản dịch của Huỳnh Minh Đức--
Cẩm sắt vì sao ngũ thập huyền
Mỗi dây mỗi trụ, nhớ hoa niên
Trang Chu tỉnh mộng, mơ hồ điệp
Vọng đế lòng xuân, gởi Đỗ quyên
Trăng sáng biển xanh, châu đổ lệ
Khói vương nắng ấm, ngọc Lam điền
Tình này sớm tạo niềm nhung nhớ
Là buổi đầu tiên, chút nỗi niềm
--Bản dịch của Nguyễn Hùng Lân --
Đàn năm mươi sợi tơ đồng
Mỗi dây khảy lại nhớ nhung thuở nào
Trang sinh mộng bướm sớm nao
Lòng xuân Thục đế gởi vào đỗ quyên
Trăng soi biển lệ châu miền
Nắng lên hạt ngọc Lam Điền khói xây
Tình này đáng lẽ đẹp đây
Tiếc thay ngày nọ đã đầy đau thương
--Bản dịch của Tuấn Sơn--
Năm chục dây đàn, tiếng diệu huyền
Mỗi dây một trục nhớ hoa niên
Trang Sinh nằm mộng thành bướm trắng
Thục Đế qua đời hoá Đỗ Quyên
Dâu Bễ trăng soi, dòng lệ nhỏ
Lam Điền trời ấm, khói sương lên
Cuộc tình khơi dậy trong tiềm thức
Khuấy động tâm tư nỗi muộn phiền
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu—
Năm mươi dây sắt cớ làm sao ?
Mỗi trụ mỗi dây nhắc tuổi đào .
Hồ điệp Trang sinh mơ sáng trắng
Đỗ quyên Thục đế tiếc xuân nào ?
Trăng soi biển biếc khơi dòng lệ
Nắng chiếu ngọc lam tỏa khói màu
Tình gợi nhớ nhung về dĩ vãng
Giờ còn sót lại nỗi niềm đau .
--Bản dịch của Vương Thanh—
Đàn gấm
Ðàn gấm, năm mươi sợi ảo huyền
Từng dây, từng trục gọi hoa niên
Trang sinh, mộng sớm mơ hồn bướm
Thục đế, lòng xuân gửi tiếng quyên
Trăng sáng, lệ châu nhòa Bích Hải
Nắng hanh, khói ngọc tỏa Lam Ðiền
Tình này ôn lại còn thương cảm
Một thuở đau lòng chữ nợ duyên ...
-- Bản dịch của Viên Thu --
Cẩm sắt
Cẩm sắt so năm chục sợi huyền,
Một dây một trụ,vọng hoa niên.
Trang sinh tỉnh mộng ngờ hồ điệp,
Vọng đế thác hồn hóa đỗ quyên.
Thanh hải trăng ngời ,châu tưởng lệ,
Lam điền trời ấm,ngọc sinh yên.
Tình này hãy để thành hoài niệm,
Chỉ biết giờ đây lắm não phiền!
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Đàn gấm vì sao năm chục dây ?
Mỗi dây mỗi trụ nhớ thơ ngây
Trang sinh mộng sớm mơ thành bướm
Vọng đế hồn xuân nhập cuốc đây
Trăng sáng biển xanh soi ngọc khóc
Lam điền nắng ấm khói châu bay
Tình kia có thể thành nhung nhớ
Chỉ tiếc chán chường ngay lúc này
--Bản dịch của Trần Trọng Kim--
Đàn cẩm sắt, mấy chục dây,
Một dây, một trục, nhớ ngày thanh niên.
Trang –sinh hồ-điệp mộng quên,
Lòng xuân Thục đế, đỗ quyên gửi mình.
Trăng soi châu dỏ duyềnh xanh,
Lam-điền trời ấm, ngọc lành khói bay.
Tình kia còn nhớ có ngày,
Hiện nay chỉ thấy gắt-gay nỗi lòng.
--Bản dịch của Trần Trọng San--
Cây đàn năm chục đường dây,
Mỗi dây mỗi trụ, nhớ ngày còn xanh.
Mơ màng giấc bướm Trang-sinh;
Lòng xuân Vọng-đế, đỗ-quyên gửi vào.
Biển xanh trăng chiếu lệ châu;
Ngọc phơi nắng ấm, khói cao Lam-Điền.
Tình này đợi nhớ nên niềm,
Thế nhưng đã ngậm ngùi duyên bấy giờ.
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Đàn gấm gồm năm chục sợi liền,
Mỗi dây mỗi trụ nhớ hoa niên.
Trang sinh mộng sớm ngờ thân bướm,
Vọng đế lòng xuân gửi tiếng quyên.
Trăng sáng lệ đàn châu Đại Hải,
Nắng xông ngọc bốc khói Lam Điền.
Tình xưa hãy để thành lưu niệm,
Một thủa yêu đương luống hão huyền !
--Bản dịch của Trần Nhất Lang--
Năm chục đường tơ bởi tại đâu ?
Trục, giây nhớ thủa tóc xanh mầu.
Trang Sinh giấc bướm mơ xuân mộng,
Thục Đế, chim quyên nhỏ nước sầu.
Duyềnh biển trăng thanh soi ngọc lệ,
Núi Lam nắng ấm tỏa minh châu.
Tình kia đã trở thành hoài niệm,
Thương càm hôm nay chỉ đớn đau.
--Bản dịch của Cù An Hưng--
Năm chục dây đàn ai tạo nên,
Từng dây gợi nhớ thủa hoa niên.
Trang Sinh mộng ngỡ thân hồ điệp,
Thục đế lòng trao tiếng đỗ quyên.
Khói ngọc Lam Điền pha nắng ấm,
Lệ châu thương hải đọng trăng huyền.
Những mong tình kết trong hồi tưởng,
Một thoáng mơ xưa đã lặng chìm. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK