Mục lục
Cuồng Mãng Chi Tai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 58 Bầy Trăn Tập Kết

Vương Bá Đạo không định liều mạng với con cá xương tối này, mặc dù hắn có nắm chắc giết chết nó, nhưng tốc độ của cá xương tối quá nhanh, ít nhất cũng nhanh gấp đôi Vương Bá Đạo.

Muốn giết chết con cá xương tối này thì hắn cũng phải trả một cái giá khá lớn! Mà nếu như cá xương tối một lòng chạy, Vương Bá Đạo tuyệt đối đuổi không kịp, cố hết sức mà không làm được gì thì tốt nhất là không nên làm.

Tuy không có định chiến đấu với nó, nhưng Vương Bá Đạo cũng không cần phải tránh né con cá xương tối này, nếu con cá xương tối này không biết tốt xấu tiến đến khiêu khích Vương Bá Đạo, hắn cũng sẽ cho nó biết cái gì là uy nghiên của "bách thú chi vương".

Khi cá xương tối cắn chết hà mã khổng lồ và chuẩn bị ăn nó, Vương Bá Đạo đột nhiên từ dưới nước nổi lên, thân thể thẳng lên nhìn chằm chằm vào cá xương tối, hai con ngươi băng lạnh lộ ra sát cơ!

Do đây là nhánh sông nên nươc sông không sâu, chỉ sâu khoảng năm sáu mét, ở gần bờ thì nước càng nông hơn. Mặt nước hơi đục và có nhiều cỏ lau tươi tốt, cho nên, Vương Bá Đạo trốn ở dưới đáy sông mới không bị các động vật khác phát hiện.

Đột nhiên từ dưới nước nổi lên một con trăn lớn khổng lồ, những động vật khác lập tức kinh hãi chạy tứ tán.

"Gào!" Có lẽ cảm giác được quanh thân Vương Bá Đạo tản mát ra uy thế vô biên, cá xương tối đang định tiếp tục ăn thịt hà mã khổng lồ liền lập tức dừng lại và cũng phát ra một tiếng gào rú quái dị xem như cảnh cáo.

"Gào!" Vương Bá Đạo ngửa mặt lên trời thét lên một tiếng dài, thanh âm to lớn, khí thế càng mạnh hơn con cá xương tối kia.

Cá xương tối sinh hoạt ở khu vực sông Amazon khá lâu, nó tuyệt đối là một trong những bá chủ của khu vực sông Amazon! Tuy đã thoái hóa, lực cắn so với tổ tiên của nó kém gần gấp đôi, nhưng buông tha cho lực cắn lại đổi lấy tốc độ cực nhanh, dựa vào tốc độ cực nhanh của mình, cho dù là ở trong đại dương nó cũng sẽ là một trong những bá chủ.

Nhưng lúc này, con cá xương tối dài bảy tám mét lại bị khiếp sợ ...

Uy thế của trăn lớn quá kinh khủng, so với dĩ vãng nó ngẫu nhiên gặp được trăn lớn còn mạnh hơn rất nhiều. Tuy con trăn lớn này không phải là con lớn nhất mà nó gặp, nhưng dựa theo cảm giác của động vật, nó có thể cảm giác được trong cơ thể con trăn lớn này cất dấu một lực lượng mạnh vô cùng! Cho dù so với những động vật bá chủ khác trong Amazon cũng không kém.

Cá xương tối bị khiếp sợ liền rất nhanh trốn vào trong nước thoát đi, không dám dừng lại một chút nào.

Như vậy cũng đỡ Vương Bá Đạo phải động thân, nếu như cá xương tối thật sự không biết sống chết, Vương Bá Đạo cũng không ngại tống nó ra đi!

Hà mã khổng lồ bị cá xương tối cắn thành thịt nát, thi thể của nó rải rác trong sông, Vương Bá Đạo liền nuốt vào từng miếng từng miếng một, hắn cũng cảm giác thấy mình ăn khá no.

Những sự việc như thế này ở trong Amazon chỉ là chuyện bình thường. Có lẽ hôm nay còn là một vị vua uy phòng lẫm lẫm, nhưng ngày mai liền chỉ còn là một đống xương trắng. Đây là luật rừng! Loài vật tranh nhau, ông trời chọn lựa, khôn thì sống ngu thì chết, ai có thể thích ứng thì kẻ đó có thể sinh tồn, kẻ yếu sẽ bị kẻ mạnh ăn thịt, đây là chân lý vĩnh viễn trong rừng mưa nhiệt đới Amazon.

Tư nguyên trong thiên nhiên là có hạn, vì sinh tồn và sinh sản con cháu, chắc chắn sẽ xuất hiện cảnh ‘có ta mà không có ngươi’, ‘có ngươi sẽ không có ta’, sinh vật không có đủ thực lực sẽ bị loại bỏ và trở thành thức ăn cho sinh vật khác. Tục ngữ có câu "cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn con tôm, con tôm ăn nước bùn" đã miêu tả rất rõ hiện tượng này.

Trong tâm Vương Bá Đạo cũng minh bạch, thực lực ! Chỉ có thực lực mới là chân thật nhất! Như nước Mĩ đánh Iraq không có đạo lí nào, chỉ bởi vì hắn mạnh, hắn có thể nói Iraq có vũ khí sát thương quy mô lớn, cũng có thể nói giải phóng Iraq để thực hiện nền dân chủ văn minh. Trong chiến tranh Iraq, nước Mỹ đã thể hiện trình độ khoa học kỹ thuật cực cao, dùng "Thiết Quyền" tùy ý đánh cho Iraq hoàn toàn bất lực, giống như một con báo Châu Phi hung mãnh trêu đùa một con linh dương vậy ...

Nuốt chửng những mảnh thịt của hà mã khổng lồ, Vương Bá Đạo bơi ra khỏi dòng nước, sau đó lên bờ trở lại trong rừng rậm.

Lúc này là mùa xuân, Vương Bá Đạo không có việc gì làm liền quận tròn mình ở một địa phương rộng lớn nằm phơi nắng, hưởng thụ ánh mặt trời chiếu vào người. Hắn lại bắt đầu nghĩ về những chuyện trước kia, trọng sinh thành trăn đã được năm năm rồi. Năm năm thời gian từ một con trăn độc dài 1 mét phát triển thành một con trăn lớn dài 28m, ở trong này đã trải quả rất nhiều nguy hiểm, rất nhiều nguy hiểm ...

Nếu như phạm phải một sai lầm nhỏ nào trong đó, hắn đã sớm chết từ mấy năm trước rồi.

Thật không dễ dàng để có được một việc mà mình có thể quý trọng, hiện tại, Vương Bá Đạo muốn theo đuổi nhất chính là một cuộc sống an nhàn. Hắn thầm nghĩ im lặng tu luyện, truy cầu cảnh giới chí cao vô thượng, đánh vỡ xiềng xích quy luật về sinh mạng, hoặc là truy cầu trường sinh bất tử. Nhưng sự tình làm sao có thể tốt đẹp như trong tưởng tượng, con đường truy cầu gió tanh mưa máu, ngươi không giết người, liền bị người giết! Có được cuộc sống yên tĩnh khó được trong giây phút này, Vương Bá Đạo rất quý trọng nó, hắn không tin mình đã trốn vào trong rừng rậm Amazon mà còn có con người tìm đến gây phiền toái cho hắn!

Sau khi thoái mái phơi nắng ở nơi có ánh mặt trời chiếu rọi, Vương Bá Đạo lại bắt đầu tu luyện Hi Hoàng Quyết.

Tu luyện Hi Hoàng Quyết là việc làm bắt buộc hàng ngày, mặc kệ có hay không đột phá đều không thể bỏ qua mà không tu luyện nữa. Chăm chỉ có thể hay không đền bù cho sự ngu ngốc, Vương Bá Đạo không biết, nhưng Vương Bá Đạo biết rõ còn sống thì phải làm những điều có ý nghĩa! Cho dù đường dài cũng có thể từng bước từng bước đi đến, mà đường ngắn lại không bỏ ra hai chân bước đi thì cũng không thể đi đến mục đích được. Nếu như vì tạm thời không thể đột phá mà không tu luyện, như vậy mãi mãi cũng đừng nghĩ đến đột phá!

Hi Hoàng Quyết chú trọng nhất là ngộ tính, Vương Bá Đạo vẫn thẳng đến nghiên cứu hai mươi tám đạo phù văn trong bức tu luyện đồ thứ ba, hai mươi tám đạo phù văn này dựa theo sự sắp đặt của hai mươi tám tinh tú. Vương Bá Đạo không có nghiên cứu nhiều về hai mươi tám tinh tú, chỉ có thể nói là hiểu được một chút lông da mà thôi.

Hai mươi tám vì sao là người xưa xem mặt trời, mặt trăng và năm vì sao vận hành rồi phân chia thành hai mươi tám khu, dùng để nói rõ mặt trời, mặt trăng và năm vì sao hành và vị trí chỗ đến của chúng. Nhị thập bát tú chia thành bốn phần, gồm đông tây nam bắc và mỗi phần gồm 7 tú. 7 tú của Đông Phương Thanh Long là giác, cang, để, phòng, tâm, vĩ, ki;Bắc Phương Huyền Vũ là đấu, ngưu, nữ, hư, nguy, thất, bích; Tây Phương Bạch Hổ là khuê, lâu, vị, mão, tất, tuy, tham; Nam Phương Chu Tước là tỉnh, quỷ, liễu, tinh, trương, dực, chẩn. Ở Ấn Độ, Iran, Ả Rập những quốc gia cổ xưa này cũng có nói về nhị thập bát tú này.

Nghiên cứu nhị thập bát tinh tú càng lâu, Vương Bá Đạo càng cảm giác được sự thâm ảo của nó. Đã hơn một năm nay, Vương Bá Đạo vẫn thẳng đến nghiên cứu vị tinh tú thứ nhất – giác nằm trong bảy đạo phù văn đầu tiên trong hai mươi tám đạo phù văn đối ứng với Thanh Long bảy tú. Dù sao một ngụm không thể ăn hết một miếng thịt to được, câu truyện lòng người không đủ rắn nuốt voi, Vương Bá Đạo cũng biết, cho nên hắn sẽ không làm như vậy.

Đột nhiên.

Đang trong tu luyện tìm hiểu Hi Hoàng Quyết, Vương Bá Đạo đột nhiên nghe được một âm thanh nhỏ, đồng thời hắn cũng cảm ứng được khí tức của đồng loại ...

Điểm này ở Amazon rất thông thường, dù sao trong vương quốc động vật Amazon này cảm ứng được khí tức của đồng loại cũng không có gì là kỳ quái. Nhưng kỳ quái không phải vì một lần xuất hiện hơn mười con trăn ở lãnh địa hắn, mà là hàng vạn con trăn đột nhiên tập thể đi tới lãnh địa của hắn, điều này sao lại không kỳ quái?

Vương Bá Đạo lập tức ngừng lại tìm hiểu Hi Hoàng Quyết, trong nội tâm tức giận, hắn hận nhất chính là lúc tu luyện bị quấy rầy!

Thân thể cao lớn bắt đầu động đậy, Vương Bá Đạo muốn nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vì sao lại có một đám trăn đột nhiên đi vào lãnh địa của hắn?

Đi về phía trước không xa, Vương Bá Đạo liền phát hiện ra cách hơn 500 mét về phía trước đang có một con trăn lớn đang bò về phía hắn.

Con trăn lớn này dài khoảng 16m, màu hơi đen, có đường vân hình vằn đen, trên thân có những vết đốm màu vàng, từ vẻ ngoài nhìn xem chính là trăn đất. Trăn đất có thể phát triển đến mười sáu mét, thật sự hiếm thấy phi thường. Tuy nhiên cũng chỉ là hiếm thấy mà thôi, nhưng còn chưa có đủ lạ. Đối với thế giới con người mà nói, cho dù giết bọn họ, bọn họ cũng không tin trăn đất có thể dài đến mười sáu mét ...

Con trăn đất này giống như đang vội vã bò đi, trong lúc vô tình liền xâm nhập vào lãnh địa của Vương Bá Đạo. Sau khi phát hiện ra Vương Bá Đạo ở cách nó 500m, nó lập tức liền hoảng sợ, đầu lâu cao ngạo liền cúi xuống, cúi trên mặt đất, phun ra lưỡi rồi thong thả bò đi.

Mặc dù trăn không có trí tuệ, nhưng cúi đầu xuống chính là thần phục kẻ mạnh rồi.

Vương Bá Đạo cũng không có ý định đuổi cùng giết tận con trăn đất này, thấy trăn đất rất thức thời, hắn liền không để ý tới nữa, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước xem rốt cục là nguyên nhân gì làm mấy vạn con trăn này tiến vào lãnh địa của hắn.

Dưới sự cảm ứng của mình, Vương Bá Đạo phát hiện có mấy vạn bầy trăn đang đi về phương hướng của hắn. Vương Bá Đạo không động nữa, mà là quận mình ở trên mặt đất chờ đợi, đồng thời còn che dấu khí tức của mình. Bằng không, rất có thể sau khi bầy trăn tiến đến gần hắn, sẽ bị khí tức phát ra từ hắn làm sợ hãi mà không dám bò đi tiếp...

Dù sao, trong thế giới động vật, ý thức về khái niệm xâm nhập lãnh địa của động vật, những động vật nhỏ yếu tuyệt đối không dám mạo phạm lãnh địa của những động vật to hơn, mạnh hơn. Bởi vì như thế là đi tự sát.


Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK