Mục lục
Toàn Chức Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2909: Băng nguyên chiết quang
*Chiết quang: khúc xạ

Mục Ninh Tuyết chưa từng có cảm giác mình là một người dễ ở chung, nàng có rất nhiều xưa nay sẽ không đi chú ý yêu thích của mình, nói thí dụ như sống cô độc.

Có mấy người hết sức tới gần, trong chuyện phiếm có mục đích khác, như vậy Mục Ninh Tuyết sẽ trực tiếp biểu hiện ra khí chất "Yêu thích sống cô độc "của nàng, trên thực tế có quá nhiều người thời điểm đối mặt với mình đều muốn biểu hiện hết sức kỳ quái.

Hoặc là cố ý trang làm ra một bộ dạng rất thưởng thức chính mình, hoặc là cố ý làm ra một bộ dạng xem thường, một người nếu như không chân thực, hành vi cử chỉ của hắn sẽ làm người cảm thấy quái lạ, khiến người ta phiền chán, tuyệt đại đa số người Mục Ninh Tuyết gặp phải đều là như vậy, điều này liền tạo nên nàng nhìn qua mãi mãi cũng là khó có thể ở chung, lạnh như băng như vậy...

Nữ tính như Yến Lan như vậy thật sự cũng không nhiều, từ trong giọng nói của nàng Mục Ninh Tuyết có thể cảm giác được nàng cũng không có hết sức khen tặng, cũng không có những tâm tư quái lạ khác, chỉ là muốn bắt chuyện cùng ngươi.

Trên thực tế, hẳn là nữ tử như Yến Lan tự mang một luồng lực tương tác, nàng tiếp xúc cùng bất luận người nào đều là như vậy...

Mục Ninh Tuyết cũng rất ước ao cô gái như thế.

Vì lẽ đó Vi Nghiễm biểu hiện ra bộ dạng không kiên nhẫn đối với Yến Lan, theo Mục Ninh Tuyết chính là chân chính tự phụ.

Vi Nghiễm cảm thấy Yến Lan đang với hắn thấy sang bắt quàng làm họ, Yến Lan cũng không có.

...

Yến Lan là một tên Ma Pháp sư, đồng thời trù nghệ cũng phi thường xuất sắc, nàng đối với đồ ăn có độc đạo lý giải, thậm chí biết làm sao đi phối hợp những nguyên liệu nấu ăn đặc thù kia, những nguyên liệu nấu ăn này có thể để người ta chống đỡ lạnh giá tập kích, thậm chí chống đỡ một ít khí độc lan tràn.

Đồ ắn pháp sư, đây quả thật là là một cái nghề nghiệp phi thường hiếm thấy, nhưng trong hành trình lần này có vẻ khá là then chốt.

"Băng luân(mặt trăng) phi chu(thuyền bay) sẽ là công cụ trọng yếu tiến lên Châu Nam Cực của chúng ta, nó có thể để cho hai chân chúng ta thoát ly mặt đất băng hàn, giảm thiểu chân hàn đau đớn, đương nhiên quan trọng nhất chính là bên trong thiết lập pháp trận, có thể ấm áp thân thể cùng huyết thống chúng ta, từng điểm từng điểm tiêu trừ băng xâm hiệu quả."

"Chỉ tiếc băng luân phi chu không phải hết thảy địa hình băng nguyên cũng có thể chạy, vì lẽ đó có nhiều chỗ chúng ta khả năng là phụ trọng tiến lên, mà theo thời gian chúng ta ở Châu Nam Cực tăng lên, thanh hỏa trận pháp cũng sẽ từ từ mất đi hiệu lực."

"Lúc trước chúng ta cũng có băng luân phi chu cùng thanh hỏa trận pháp như vậy thật tốt a." Vương Thạc cảm thán một câu, hắn tựa hồ đặc biệt để ý chênh lệch lúc trước cùng hiện tại.

Nghĩ lại thì cũng bình thường, lúc trước hắn tại Châu Nam Cực điều kiện gian nan, thăm dò một khoảng cách rất xa, mất đi một chân trái, không có bao nhiêu người nhớ tới công lao của hắn, mãi đến tận hiện tại mộ binh lệnh hội đồng minh Hiệp Hội Ma Pháp năm lục địa, những người Đế Đô kia lúc này mới nhớ tới đến có một người như hắn, đã từng đặt chân cực nam chi địa, hiện tại cần hắn đến làm dẫn đường cho cái đoàn đội này.

Màu lam của biển càng ngày càng tinh khiết, đại khái là đến gần cấm địa không người đặt chân, diện mạo thiên nhiên vốn có mới sẽ bày ra đến vô cùng tinh tế, mới sẽ lam đến kinh tâm động phách như vậy.

Dần dần, trên mặt biển xuất hiện một ít bạch sắc băng sơn, chúng nó như là từng chiếc từng chiếc thuyền buồm chậm rãi bồng bềnh trong bức tranh băng lam tráng lệ này...

Trên thực tế băng sơn cũng sẽ không di động, bởi vì băng sơn nổi ở trên mặt nước vẻn vẹn chỉ là một cái đột giác băng mạch bàng bạc dưới nước, chậm rãi dập dờn chính là canô, là tầm mắt người.

Dọc theo đường đi, Mục Ninh Tuyết cũng nhìn thấy không ít xác canô, chúng nó có chút treo ở chỗ băng giác đá lởm chởm, có chút chẳng biết vì sao nổi dưới nước đại khái khoảng một trăm mét.

Những thuyền rách nát treo trên băng giác cũng vẫn tốt, canô dưới nước không chìm nhưng làm cho người ta một loại cảm giác hết sức sợ hãi, chúng nó ở vào một vị trí tia sáng vừa lúc bị vùng nước sâu nuốt mất, bất động trong u ám, giống như thuyền u linh như ẩn như hiện dưới nước, cảm giác bên trong thuyền luôn có cái gì đang nhìn chăm chú mặt biển, khí tức oán hận trước sau bao phủ xung quanh thân thuyền...

Tiếp tục tiến lên, có thể nhìn thấy một cái Băng giới phi thường đồ sộ, đó là mặt biển đông lại cùng sóng nước màu lam phân ra một cái giới hạn hết sức rõ ràng, khi băng luân phi chu vượt qua nước biển chạy trên mặt băng, liền cảm giác đến một thế giới khác.

Thế giới này, tất cả nhìn qua đều là bất động, như là một bức tranh màu trắng ầm ầm sóng dậy, xa xa lam bạch sắc băng mạch dãy núi liên miên trùng điệp, ở gần tầng băng mỏng manh...

"Sắp đến Châu Nam Cực." Vương Thạc phun ra câu nói này đến, trong giọng nói của hắn lộ ra mấy phần bất an.

Trên thực tế hắn không một chút nào muốn tới nơi này nữa, không khí bá đạo lạnh lẽo áp bức tới đây, chân trái hắn càng là mơ hồ đau đớn.

"Tiếp tục tiến lên đi, chúng ta liền không nghỉ ngơi, đã làm lỡ không ít thời gian." Vi Nghiễm nói với mọi người nói.

"Vào lúc này cần đội ngũ tiền tiếu tiến hành thăm dò con đường, vùng Băng Hải này đã có một ít băng nguyên mãnh thú mạnh mẽ nghỉ lại, phục kích." Vương Thạc vội vàng nói.

Vi Nghiễm nhìn lướt qua phụ cận, tựa hồ cũng không quá đồng ý lập tức làm đề phòng.

Dù sao bọn họ còn muốn chờ đợi tại chỗ, chờ nhân viên tiền tiếu xác định con đường phía trước an toàn, bọn họ mới có thể tiếp tục tiến lên.

"Được rồi, mấy người các ngươi đi phía trước nhìn một chút, không có tình hình đặc biệt gì liền hết tốc lực tiến về phía trước." Vi Nghiễm nói.

"Vâng!"

"Vâng!"

Nhân viên phụ trách đi tới dò đường là hai huynh đệ, tướng mạo rất tương tự, vóc người cũng gần gũi.

Hai người phân biệt gọi ra một con Bạch Báo cùng Hắc Báo, Bạch Báo nắm giữ một đôi cánh, có thể phi hành trên không trung, Hắc Báo nắm giữ thể trạng càng thêm cường tráng cùng móng vuốt sắc bén, chạy trên mặt băng phi thường vững vàng.

Hai huynh đệ cưỡi lấy trên Triệu Hoán Thú của mình tiến lên, nhưng bọn họ không có hành đi ra bao xa, hai người liền biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.

Cái hiện tượng này để Vi Nghiễm nhíu mày.

"Sông băng, mặt băng nơi này sẽ đối với tia sáng tạo thành các loại khúc xạ trở ngại, vì thế chúng ta nhìn thấy tất cả những diện mạo chân thực cảnh tượng băng nguyên cũng không phải 'Vùng đất bằng phẳng' hoặc là 'Dãy núi chập trùng', có thể càng thêm phức tạp, vết rách đan xen, sóng lớn và sông băng cùng tồn tại, băng duẩn mặt đất loại hình, vì lẽ đó ta mới để bọn họ ven đường muốn lưu lại ký hiệu có thể phân biệt." Vương Thạc mở miệng giải thích.

"Vậy chúng ta chẳng phải là rất dễ dàng bị phân tán cùng lạc lối?" Tên cung đình Đại pháp sư kia nói.

"Đây cũng không phải đáng sợ nhất." Vương Thạc vẻ mặt dị thường nói.

"Đáng sợ nhất chính là cái gì?" Vi Nghiễm hỏi.

"Liền giống như chúng ta không nhìn thấy hai huynh đệ tìm đường chưa đi được bao xa, những mãnh thú quần cư mạnh mẽ trong băng nguyên kia rất có thể gần trong gang tấc, khi chúng ta không cẩn thận bước vào trong một mảnh băng nguyên trống trải, rất có thể bước vào trong bầy thú." Vương Thạc nói.

"A? ? ?"

"Dĩ nhiên có loại chuyện cổ quái này!"

"Vậy chẳng phải là bất luận thân ở nơi nào đều đặc biệt nguy hiểm? ?"

Tất cả mọi người nghe được có chút sởn cả tóc gáy, băng nguyên chi địa này không khỏi cũng quá quỷ dị, quá không phù hợp lẽ thường rồi!

"Vì thế chúng ta tiến lên phải đặc biệt coi chừng, phải có người trước tiên tìm kiếm phía trước, thậm chí còn phải có người tuần tra những 'Khu không nhìn thấy xung quanh, bảo đảm phụ cận chúng ta không có sinh vật mạnh mẽ cùng băng nguyên uyên thú thành đàn." Vương Thạc nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trung Kiên
05 Tháng mười, 2019 13:43
ai rảnh vào đọc 'phàm nhân tu tiên ' cho đỡ đói thuốc truyện cũng khá hay . cũng hay kiểu giả trư ăn thịt hổ :)) 2 nghìn 4tram chương end r :))
Duy Ngọc Hoàng
05 Tháng mười, 2019 13:21
Gọi thế thôi chứ Mục Nhung cũng gọi là băng đế thì phải
Duy Linh
05 Tháng mười, 2019 13:03
Băng đế là thay cực nam đế vương á hả ?
Duy Linh
05 Tháng mười, 2019 13:01
Nghĩ lại tâm hạ ngầu ghê , cha hắc ám vương , chồng làm tà thánh vương , mẹ làm mafia , bản thân vừa là thần nữ vừa là sếp của mẹ , quá đã
RyuYamada
05 Tháng mười, 2019 11:06
max tổ lái
stukihime_hami
05 Tháng mười, 2019 09:35
Khả năng Tâm Hạ là giáo hoàng rồi, MP sẽ ra sao? Còn MỤc Ninh tuyết sẽ thành băng đế chắc luôn, công nhậ anh Phàm nhà ta hai bà vợ trâu bò vãi, MP sẽ ra sao trời, tác giả viết hay quá, mỗi một lầm lại phát ra 1 cái mới nhưng lại thêm 1 bí ẩn đọc mà đau tim quá. Chờ mong bác Phàm nhà ta tái xuất
silverhandx
05 Tháng mười, 2019 08:51
@Altir17 mẹ tưởng hàng xịn đẳng cấp cao không thèm để ý đến hàng lởm này chứ. hoá ra là hàng lừa à. thôi d2g đi bay tức thì chửi ra cho nó nhẹ lòng giả vờ đéo thèm để ý nhưng thực ra vẫn phải canh xem có cmt mới không à :)) nín mãi có ngày nghẹn họng... bệnh sĩ chết trc bệnh tim đó bay.
Trịnh Tuấn
05 Tháng mười, 2019 08:40
Có bác loạn sau lưng a phàm ngán ai
Thien Nguyen
05 Tháng mười, 2019 07:25
Mà chủ cũ của bác lạp là ác ma thì khả năng có viên đá chắc là ko đâu, còn về bác lạp có lẽ là sẽ nhờ mối quan hệ chứ bản thân ông ở pathaenon lâu như vậy thì khả năng lắm giữ cũng rất thấp.
Saovangfff
05 Tháng mười, 2019 06:23
S
Hieu Le
05 Tháng mười, 2019 01:52
bữa ichisha đã nói TH là giáo hoàng, thì chắc sẽ công bố cho thế giới, quan trọng là TH có đúng là giáo hoàng hay k thì phải coi lão Loạn thôi...
Nguyễn Thị Thu Hiền
05 Tháng mười, 2019 01:16
Main siêu phàm ghê *** buff hơi dữ, từ từ tăng độ khó cho main chứ ko một phát trung giai bị siêu giai đánh, thử nghĩ Tát Lãng mà đuổi cùng giết tận xem, một tát chụp chết đại ma đầu
Nguyễn Thị Thu Hiền
05 Tháng mười, 2019 01:13
Gánh nổi sao??
Nguyễn Thị Thu Hiền
05 Tháng mười, 2019 01:12
Tâm Hạ kinh ghê, cha là Văn Thái mẹ Tát Lãng. Cả gia đình quậy tưng bừng thế giới nhỉ?! Vẫn ghét Tâm Hạ và Mục Ninh Tuyết, có cảm giác đọc phần nào dính đến 2 người này đều mệt mỏi Đm Bác Lạp ít xuất hiện quá, t thích ông này nhất.
Duy Ngọc Hoàng
05 Tháng mười, 2019 01:11
Lâu rồi ko đọc lại ko nhớ lắm , Lãnh Tước cũng bị thế thì phải
Duy Ngọc Hoàng
05 Tháng mười, 2019 01:07
Nếu thật thì t thấy cũng ko sao cả :v giáo hoàng của hắc giáo đình giống như một nhân cách khác thôi , chắc có thể bóc ra được.
Nguyễn Thị Thu Hiền
05 Tháng mười, 2019 01:05
T thấy Lãnh Tước ngu muội, tín ngưỡng vặn vẹo chứ ko có điên. Nói chung xuẩn vcl. Còn Tát Lãng tỉnh táo, tâm cơ và nghĩ xa rộng (ồ nhưng tâm lí bị vặn vẹo)
Nguyễn Thị Thu Hiền
05 Tháng mười, 2019 01:02
Theo cái mạch đ hợp lí và plot twist của ông tác giả thì ko gì ko thể nha. Còn nhớ nhiều người đợt đầu bảo Tâm Hạ ko thể nào là Giáo hoàng hay dính dáng gì đến hắc giáo đình giờ thì mụ y chi sa bảo là phải (có nguy cơ thôi)
Nguyễn Thị Thu Hiền
05 Tháng mười, 2019 01:00
Đm đọc cmt cười zllll
Nguyễn Thị Thu Hiền
05 Tháng mười, 2019 00:57
tâm hạ mà là giáo hoàng thì vỡ mồm thật
Saovangfff
05 Tháng mười, 2019 00:31
Mấy viên đá chưa lo xong kìa gánh nổi gì tâm hạ không lên thần nữ thì mp mất 1 viên đá nhá :))
Saovangfff
05 Tháng mười, 2019 00:29
Chờ bác loạn bẽ lái thôi kk
Lê Annh Thái
05 Tháng mười, 2019 00:26
Có MP r tất cả để a đấy gánh
Duy Ngọc Hoàng
05 Tháng mười, 2019 00:25
Cứ từ từ , đây mới là lời nói của Ishisa thôi . Đợi thêm vài chap nữa mới biết được TH có thật sự là giáo hoàng hay ko.
Saovangfff
05 Tháng mười, 2019 00:17
Bị lỗi chát bác ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK