“Chậc chậc, kỹ thuật này thật giả tạo quá, thật mất mặt. ” Tiêu Khả đứng ở bên trong đám đông, nhìn đoàn người đang biểu diễn đập vỡ tảng đá to bằng ngực, lắc đầu. (Nguyệt: trò này ta xem rồi)
Người xưa chẳng phải đã có câu chưa gặp đã quen hay sao? Dùng ngực để đập vỡ một tảng đá lớn, hơn nữa nhìn đỉnh tảng đá rõ ràng là giả, lại còn có mùi thơm, thật không thú vị. (Nguyệt: cái tảng đá kia được làm bằng gì vậy? ==)
Đi tiếp vài bước, chợt thấy một cô gái chừng mười bảy, mười tám tuổi đang quỳ trên mặt đất, khóc ô ô, trên ngực treo tấm biển “Bán thân lấy tiền chôn cất nương”.
Tiêu Khả tò mò lại gần xem, chỉ thấy phía sau cô gái có một đội long khởi khoa trương, bên cạnh còn có thể nhìn thấy góc áo màu đen.
“Di, đây không phải là cô nương nức tiếng giỏi thư pháp ở nội thành phía tây thượng, Lục Trúc hay sao? Nghe nói thuyết trình của nàng cũng rất thú vị. ” Một nam tử ven đường nói.
“Đúng là có nghe nói rằng thuyết trình ở đây rất thú vị, bất quá lại tự cho mình thanh cao, nói rằng người nghèo thì không lấy chồng, bà mai kia mối cho vài gia đình đã được tôn sùng.” Một nam tử khác nói.
“Hứ, được rồi, bây giờ thật không biết có phải là bán mình không?”
“Chắc chắn là vậy…”
Tiêu Khả liếc mắt nhìn bọn họ, con gái nhà người ta có mục tiêu, có hiếu tâm, hiểu không? Rõ ràng là không biết gì.
“Ai, mỹ nữ, ngươi muốn bán thân với giá bao nhiêu?” Tiêu Khả đứng ở trước mặt cô gái, cúi đầu, hơi nghiêng người về phía trước, xem dung nhan của nàng một chút.
Ân, lớn lên cũng khá xinh đẹp, Da thì trắng nõn, dung nhan đẹp đẽ còn cả đôi mắt lóng lánh nước kia nữa, thật là vừa nhìn đã khiến người ta thương yêu mà. )) ) lúc nãy thì không hề có chút kiêng kỵ nào sờ mặt hắn, bây giờ lại hỏi tên một nam tử mà nàng chưa gặp lần nào, (Nguyệt: cái này bình thường mà.) khóe miệng nhếch lên, nhẹ nhàng nói: “Ly Dạ.”
Tiêu Khả cười khúc khích, Ly Dạ, ừm, không tệ, không tệ, tên đẹp, người còn đẹp hơn.
Tụng kinh quả thật có lợi không nhỏ, vừa mới xuống núi, Phật Tổ liền ban cho nàng một mỹ nam a.
Oa ha ha, năng lực của Phật Tổ thật là phong phú quá nha. (phong phú = nhiều)