Thời đại thượng cổ, Yêu tộc tuyệt tích. Thời đại cận cổ, Long tộc biến mất. Thần đạo đang thịnh thời đại đã như khói, phi kiếm đỉnh cao nhất thời đại cuối cùng trầm luân. . .
Thế giới này xảy ra chuyện gì?
Cái kia mai táng tại bên trong dòng sông thời gian chân tướng lịch sử, ai đến lắng nghe?
Núi sông ngàn dặm viết thây nằm, càn khôn trăm năm tô lại hổ đói.
Thiên địa chí công như vô tình,
Ta có xích tâm một viên, lấy tuần thiên!
-----------------------
Cảnh giới tu luyện chia làm cửu cấp, cửu thấp nhất:
Du Mạch cảnh -> Chu Thiên cảnh -> Thông Thiên cảnh -> Đằng Long cảnh -> Nội Phủ cảnh -> Ngoại Lâu Cảnh -> Thần Lâm cảnh-> Động Chân cảnh--> Diễn Đạo cảnh---> Siêu Thoát.....
------------
Cố sự bối cảnh
Khương Vọng xuất thân thành Phong Lâm thuộc nước Trang, vốn là sinh tại thế gia buôn bán dược, mẫu thân c·hết sớm, đến sau phụ thân c·hết bệnh cơ hồ hao hết trong nhà một điểm cuối cùng tiền để dành, từ đây nghèo rớt mồng tơi, lẻ loi một mình từ bên trong cạnh tranh ngàn dặm chỉ lấy một thi được đạo viện, tại bên trong ngoại viện kịch liệt cạnh tranh độc chiếm vị trí đầu, mới rốt cục lần thứ nhất bắt lấy chìa khoá siêu phàm, nhưng theo sát phía sau. . . Là hạ độc, vây g·iết bị hảo hữu hãm hại, ẩn thân ở bên trong đạo quan. Đúng lúc Sở quốc thiên kiêu Tả Quang Liệt đi qua, bị người bày trận chặn g·iết. ở kế thừa nó di vật, Khương Vọng báo thù thành công, bắt đầu chính mình tu đạo dài đằng đẵng kiếp sống.
-------------------
Quyển 1: Trăng Sáng Trên Bầu Trời (Minh Nguyệt Tại Thiên) - 143 Chương (1-143)
Tựa đề :Rõ ràng như trăng, lúc nào có thể xuyết
Quyển 2: Từ Đây Vô Tâm Yêu Đêm (Tòng Thử Vô Tâm Ái Lương Dạ)- 192 Chương (144-338)
Tựa đề: Từ đây vô tâm thích đêm, mặc hắn dưới ánh trăng tây lầu
Quyển 3: Đánh Vỡ Tinh Hà Đã Chân Trời (Tràng Phá Tinh Hà Dĩ Thiên Nhai) - 207 Chương (339-545)
Tựa đề: Đi đường khó, đi đường khó, thân này chỉ hướng chỗ càng cao hơn
Đăng thiên Lãm Nguyệt không đủ khen, đánh vỡ tinh hà đã thiên nhai
Quyển 4: Hào Kiệt Nâng (Hào Kiệt Cử) - 191 Chương (546-736)
Tựa đề: Từ xưa đến nay hào kiệt cử, ngồi xuống ai không trượng phu
Khẳng khái đáp dạ rút kiếm lên, không tiếc bách tử phụng đầu người
Quyển 5: Đi Đường Khó (Hành lộ Nan) - 440 Chương (737-1176)
Tựa đề: Đi đường khó, đi đường khó, nhiều lối rẽ, nay gắn ở
Trường phong phá lãng sẽ có lúc, thẳng treo vân phàm tế biển cả
Quyển 6: Gió Lốc (Phù Diêu) - 191 Chương (1177-1368)
Tựa đề: Đại bàng một ngày cùng gió nổi lên, lên như diều gặp gió chín vạn dặm
Quyển 7: Ta Như Thần Lâm (Ngã Như Thần Lâm - 241 Chương (1369-1611)
Tựa đề: Ta như thần linh lâm thế
Quyển 8: Hạc Xông Lên Trời (Hạc Trùng Thiên) - 127 Chương (1612-1748)
Tựa đề: Đêm qua gió tây gọi cô nhạn, âm thanh đoạn người nào hồn trong mộng. Bừng tỉnh không ngủ say.
Người có tình tỉnh trời chưa tỉnh, u không đi tiếng sấm, vạn dặm mây đen thấp hơn một chút!
Bùn bên trong Hạc, hai cánh ngang, lông bay sớm rút hết, nhỏ xuống máu còn lạnh.
Một thân vết dơ, không cần phải ánh trăng rửa.
Tự dưng hận, quản nó nơi nào tới.
Sau đó bao nhiêu năm.
Gỉ xương còn có thể hóa chim bay, lòng son chưa kêu trời biết được!
Quyển 9: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước (Kính Hoa Thuỷ Nguyệt) - 194 Chương (1749-1947)
Tựa đề: Thạch thất đỉnh núi trồng cây đào, hoa nở rực rỡ một trăm năm.
Hoàng Lương ta mộng cũng chưa biết, hối hận cũng hận cũng đều như khói
Quyển 10: Tất Cả Thành Hôm Nay Ta (Giai Thành Kim Nhật Ngã) - 114 Chương (1948-2069)
Tựa đề: Hôm qua đủ loại, đều thành hôm nay ta
Quyển 11: Trên Trời Bạch Ngọc Kinh (Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh) (2070 - 2193)
Tựa đề: Phóng ta tâm viên, đại náo Thiên Cung
Quyển 12: Thơ văn hoa mỹ cầu trời
Tựa đề: Ta không biết thế gian có vô cớ vô vị ưu sầu, sinh ra đã có chín đấu tài năng. Treo Thái A, quần áo đẹp, bút vẽ dấu vết của rồng, thơ văn hoa mỹ cầu trời.
Quyển 13: Triêu Văn Đạo
Tựa đề: Phù du sinh ra chỉ một cái chớp mắt, lại oán trách một đời quá dài
Quyển 14: « Thế Tôn ».
Tựa đề: "Tự tại, rực cháy, đoan nghiêm, danh xưng, tôn quý, cát tường."
Quyển 15: Thừa Tra Tinh Hán
Lời nói đầu: Tinh hà dù xa, ta muốn cưỡi bè mà lên.
Tình Hà Dĩ Thậm
- Tiên Hiệp
- Full
- 652889
- Truyện CV
Xích Tâm Tuần Thiên
Xích Tâm Tuần Thiên Review Rating: 7.5 out of 10 based on 4 reviews.
5 Chương mới cập nhật Xích Tâm Tuần Thiên
Danh sách chương Xích Tâm Tuần Thiên
Chương 57: Mai gặp trăng
Chương 58: Nguyện quân không lo
Chương 59: Nhân sinh toại nguyện có thể bao nhiêu
Chương 60: Hổ khoác da người
Chương 61: Người trên núi, ở đây xuống núi (xx)
Chương 62: Sử sách đợi sách (x)
Chương 63: Ánh nến tắt, nhật nguyệt mù mịt, tâm ta ánh sáng (z)
Chương 64: Thọ tinh gia hạ, cả nhà khỏe mạnh
Chương 65: Sống lâu là phúc, ngày ngắn là hại (x)
Chương 66: Thổi đông thở hè, ưng xem lang cố (x)
Chương 67: Trong lòng mong mỏi
Chương 68: Di kế x
Chương 69: Dưới cái nóng mùa hè ngày 9 tháng 6
Chương 70: Sao mà giống ngày xưa
Chương 71: Ngày xưa người dân thường có chim én dưới mái hiên
Chương 71 (2): Ngày xưa người dân thường có chim én dưới mái hiên
Chương 71 (3): Ngày xưa người dân thường có chim én dưới mái hiên
Chương 72: Đột nhiên mưa gió (xx)
Chương 73: Tự thân dạy dỗ, ngày nào mộng thật (đầu tháng cầu giữ gốc nguyệt phiếu)
Chương 74: Công nghĩa vì người nào cầm
Chương 75: Tì vết của bạch ngọc
Chương 76: Thần Long Tiềm Uyên
Chương 77: Kính Hồ La Bàn
Chương 78: Địch quốc x
Chương 79: Ví như chết một lần
Chương 80: Kẻ yếu đọ sức sinh gọi là muốn chết, kẻ ngu vùi lấp chết không tự biết
Chương 81: Thật bất hủ vượt xưa và nay x
Chương 82: Thời không lạch trời không thể cách x
Chương 83: Thật khó tin di tích cổ nay đã cũ
Chương 84: Đạo lịch năm 2531 chìm
Chương 85: Cành liễu trổ nhánh thành xanh mới, đê dài cũ gối lại năm nào
Chương 86: Vẽ phượng x
Chương 87: Nghe biết chín loại
Chương 88: Phượng dừng ngô, Nam Đấu sinh
Chương 89: Bắc Đấu giết Nam Đấu
Chương 90: Âm dương cách thế, ba đường cây cầu
Chương 91: Cửu Phượng ngang trời
Chương 92: Cao hơn sinh mệnh (1)
Chương 92: Cao hơn sinh mệnh (2)
Chương 93: Ngư dân (1)
Chương 93: Ngư dân (2)
Chương 94: Đi qua nước thì khô cạn, đi qua cỏ thì chết héo (1)
Chương 94: Đi qua nước thì khô cạn, đi qua cỏ thì chết héo (2)
Chương 95: Thiên công (1)
Chương 95: Thiên công (2)
Chương 95: Thiên công (3)
Chương 95: Thiên công (4)
Chương 95: Thiên công (5)
Chương 96: Làm hết sức chưa tốt, thơ văn hoa mỹ cầu trời —— quyển thứ mười hai cuối quyển tổng kết
Chương 1: Thiên Nhân (1)
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
25 Tháng mười một, 2023 21:41
sss
25 Tháng mười một, 2023 20:17
nhắc đến song sinh hoa mới nhớ đến 1 câu chuyện là chỉ có 1 trong 2 bông hoa đc sống tiếp vì cây chỉ cung cấp đủ dinh dưỡng cho 1 bông. bích dao cũng yêu thương em gái dữ
25 Tháng mười một, 2023 20:15
Vũ chiếm dc trái tim nhưng Ngọc đã c·ướp đi nụ hôn đầu đời của Vọng. Ngọc cao tay ấn hơn, Vũ chỉ biết ôm hận mà thôi. Ngàn bức thư tình ko bằng 1 lần cháo lưỡi.
25 Tháng mười một, 2023 20:14
về vấn đề tình cảm của họ Khương với Bạch Liên, có nhiều đh nói vẫn không thể thấy được Khương người nào đó với Diệu Ngọc có cái gì, nên t sẽ chỉ ra cho các đh thấy tại sao.
có một đh đã từng có một số lời bình về điều này t thấy khá hay t xin trích dẫn lại lời của đh:
về họ Khương ngày xưa. Hắn mới đôi mươi tuổi, tầm tuổi này thiếu niên nào chẳng ước mơ được sống tiêu dao khoái khoạt, hành hiệp trượng nghĩa, bầu bạn hồng nhan? Chẳng qua là biến cố Phong Lâm thành, Bạch Cốt đạo, quân thần Trang quốc, c·ướp đi của hắn tất cả. Hắn mang trên vai quá nhiều gánh nặng, quá nhiều trách nhiệm, bởi vậy mà không dám nghĩ tới yêu đương. hận cũ chưa trả, bản thân bị cuốn vào quá nhiều vòng xoáy thế lực, thực lực chưa đủ để tự bảo đảm bản thân khi bị hãm hại
về Diệu Ngọc. Hai người trải qua với nhau rất nhiều. Ban đầu Ngọc Chân tiếp cận hắn đơn thuần chỉ vì mục đích cá nhân, khi tưởng hắn là Bạch Cổt đạo tử, nàng muốn giúp hắn thức tỉnh, nhanh tay một bước để biến đạo tử thành đạo quả cho bản thân. Cái này đơn thuần là sinh tử chi tranh, thiên kinh địa nghĩa. Trong quá trình tiếp xúc, nàng một tà giáo Thánh nữ, lại bị sự ngây thơ, chân thành của chàng thiếu niên làm dao động.
"đôi mắt của hắn, tại đa số thời gian, nó phải làm là bình tĩnh, an hòa, kiên định, là một dòng nước trong vắt trong khe suối tự mình uốn lượn. bình tĩnh hướng phía trước của mình, tại trên đá giữa khu rừng, không quay đầu lại chảy xuôi xuống dưới. trong quá trình này, nó sẽ gặp phải lá rụng, cành khô, cục đá, đương nhiên sẽ nhiễm phải nước bùn, tiểu trùng cùng dong.
nhưng nó là thanh tịnh
ánh mắt có thể tẩy đá xanh,có thể sạch trăng sáng
Nàng đã từng muốn đưa nó cải biến, cuối cùng lại bị loại ánh mắt này xối đầy người
từ đây không thể quên"
Khi biết hắn không phải Đạo tử, chẳng phải Ngọc Chân đã cảm thấy nhẹ nhõm? Khi Phong Lâm thành sụp đổ, hắn ôm An An bỏ trốn, nữa đường gặp Ngọc Chân, nàng để hắn đi, nói lần sau gặp lại sẽ g·iết hắn. Cái này còn không phải Thánh nữ tâm ngoan thủ lạt có một chốc mềm lòng, lời doạ g·iết không phải để nhắc nhở Khương Vọng biết hảo hảo tu hành, tránh để thù hận trước mắt làm mù quáng đầu óc đi làm chuyện ng.u xuẩn
Ngược lại Khương Vọng cảm xúc với Ngọc Chân, nói là hận, hận nàng xuất thân Bạch Cốt đạo, hận nàng khi xưa gạt mình... chi bằng nói cái hận chỉ là cái cớ, để hắn tạm thời không dính vào tình yêu, để hắn trốn tránh nội tâm rằng mình thực sự có tình cảm với nàng.
chương 1274, "sau đó hắn cảm giác được, thân thể hắn ngửa ra sau bị mềm mại nâng
trong tầm mắt mơ hồ của hắn, xuất hiện một đôi mắt
một đôi mắt cỡ nào lại vừa quen luộc,lại vừa xa lạ đến nhường nào
đôi mắt kia như có vô hạn niềm thương nhớ, lại có vô tận mị hoặc
dường như cúi đầu nhìn hắn
không biết vì cái gì hắn vốn nên phẫn nộ, vốn nên cừu hận, nhưng vào giờ phút này, lại có một tia... an tâm?"
chương 1281, " Khương vọng chỉ cảm thấy tiếng gió khẽ động, chính mình liền bị chen vào bên trong, còn bên cạnh thêm một người.
tinh thần của hắn bỗng kéo căng
Khương Vọng chỉ cảm thấy, cánh tay của mình, giống như đụng vào một đoàn nước, dán vào cánh tay, ấm ấm mềm mềm
Nơi đó giống như có một cái vòng xoáy, hấp dẫn hắn hết thảy lực chú ý
tất cả kì thực rất yên lặng, hắn lại nghe rõ ràng tiếng tim mình đập
Khương Vọng mất tự nhiên muốn dời bên cạnh chuyển một điểm, nhưng thân thể thực sự bất lực
Hô hấp của hắn càng ngày càng không thoải mái
không biết vì cái gì hắn cảm giác bên cạnh tựa như một mồi lửa
có một loại khiến người khó có thể tin nhiệt độ tại cháy lấy cái gì
Vô diễm chi hỏa, vô tâm chi phần"
Bạch Liên nằm bên cạnh hắn, nàng như một ngọn lửa vô diễm. thiêu đốt, sưởi ấm lên trái tim "vô tâm", lạnh giá của hắn.
"Ngọc Chân bỗng nhiêu ngẩng đầu đến, nhìn Khương Vọng con mắt, trong mắt như có sóng chảy .... Cái kia sóng chảy như mưa phùn, tung bay ở trên đỉnh núi cao. Sáng màu cầu vồng, chiếu đến mây màu. Loá mắt, làm tinh thần hoảng hốt.
Khương Vọng chăm chú nhắm mắt, không thể cùng nàng đối mặt"
Khương Vọng là dạng người gì? Thanh tỉnh, kiên trì, không lùi bước bất kể sinh tử. Vậy dạng gì ánh mắt khiến hắn không dám đối mặt, ánh mắt của ai khiến hắn không dám đối mặt? Nàng là người duy nhất. Là hắn ngượng ngùng trước cảm xúc thật của bản thân, là hắn sợ bản thân sẽ lỡ trầm mê trong ánh mắt ấy. Ánh mắt của Ngọc Chân, rất đẹp.
" Bóng đêm là cái gì trăng là cái gì mây là cái gì
trong đầu đều là mênh mông trống không
tất cả đều xa tất cả cũng đều rất gần
sóng biếc phía trên, thấy uyên ương cổ giao nhau
nước nhỏ đê dài, có liễu rủ dây dưa.
Vẫn hợp cái từ này, chỉ cần hơi chút phân biệt rõ liền có thể cảm nhận được loại cảm giác mĩ diệu dán vào kia
bây giờ Khương Vọng rốt cục có thể trải nghiệm cái từ ngữ này diệu dụng tới
hắn đột nhiên bừng tỉnh
Ngọc chân đẩy ra hắn, nhẹ nhàng trở lại bên giường
khương Vọng không nói rõ tâm tình của mình
xấu hổ,buồn bực, căm phẫn, khẩn trương..."
sau đó hắn không dám cùng nàng đối mặt ánh mắt, hắn bắt đầu cố gắng nói lái sang chuyện khác,cố gắng thoát khỏi loại không khí không hiểu thấu kia. "Con mắt của nàng vân câu hồn đoạt phách. Khương vọng không biết làm sao, không còn dám nhìn. Hắn thu lại tầm mắt, trợn mắt nhìn xem nóc nhà", khi nàng bắt đầu hỏi về cảm giác của nụ hôn kia, hắn chỉ lúng túng, "vội vàng", cố gắng nói lái sang chuyện linh tinh khác. "Khương vọng nằm ngửa trên mặt đất, Ngọc chân nằm nghiêng tại giường. Khương Vọng nhìn đen như mực nóc nhà, Ngọc chân nhìn xem hắn"
sáng dậy, họ Khương vẫn nhắm mắt giả ngủ."tối hôm qua hắn không đủ thanh tỉnh". Sáng mai tới,Ngọc Chân nhẹ nhõm ôm hắn đưa lên giường. trong nháy mắt rơi ở trên giường, hán giống như là lên bờ có làm đến nơi đến chốn chân thực xúc cảm
khôi phục thanh tịnh, kiên định, là một đôi mắt rất thanh tỉnh
"ta thiếu ngươi ta nhớ được, ngươi thiếu ta ngươi cũng đừng quên, Diệu Ngọc"
"đây là cỡ nào bình thản âm thanh
Lại đem suốt cả đêm kiều diễm đều xé nát
xé mở ngày tốt đẹp ngắn ngủi, giả tượng, hiện thực tàn khốc như thế
Ngọc chân không nói gì đẩy cửa ra ngoài.
Khương vọng cũng không nói nữa
Lưng còn cảm nhận được hơi ấm trước một người lưu lại dư ôn
giống như một ngọn lửa đã rất yếu ớt, tại nhẹ nhàng thiêu lấy lòng của hắn
Nhưng lòng của hắn rất lạnh
Hắn không có lựa chọn nào khác."
biến cố Phong Lâm Thành, không thể nói rằng Bạch Liên hoàn toàn không tham gia vào việc này, nhưng trong lúc xảy ra biến cố không thấy tác nhắc tả về sự tham gia của nàng. Bạch cốt Đạo kinh khủng tới mức nào, tâm ngoan thủ lạt lại lợi hại như Trang thừa Càn động chân đang còn thấy sợ hãi, phải m·ưu đ·ồ giả c·hết bao nhiêu năm, rắm còn không dám thả một cái, chứ nói gì tới bọn Bạch Liên hay bọn trưởng lão. chính là hoàn toàn làm theo giáo quy m·ưu đ·ồ bạch cốt đạo để được sống đã, nói gì tới Bạch liên đã từng là thánh nữ từ bé, một sự chuẩn bị cho đạo quả miếng mồi của bạch cốt đạo thần. Được giáo dục với hệ tư tưởng thần đạo từ bé với giáo lí tư tưởng sai lầm
Bạch Liên không phải con cờ chủ chốt gây nên biến Phong Lâm Thành, cũng không thể nói một câu khó nghe mà nhiều người nói là nàng là lí do cũng như người hại c·hết toàn bộ người thân của main vậy. nếu nói như này thì khi gặp bạch liên, quản cái gì không quản họ khương liền sẽ 1 kiếm tiễn nàng lên bảng rồi
tại biến Phong Lâm Thành, người thực sự khiến Khương Vọng thống hận nhất, đó là quân thần Trang quốc, Trang cao Tiện, Đỗ như Hối, hay là lão sư đầu tiên của hắn, Đổng A. Đôi quân thần này biết được biến cố PLT sẽ xảy ra, không chỉ không tìm cách ngăn cản, còn thúc đẩy cho quá trình thuận lợi hơn
"Hy sinh vì đại nghĩa, là việc đầy cao cả, đáng tự hào. Nhưng chỉ đúng khi ngươi là kẻ tình nguyện hy sinh". đôi quân thần này hi sinh cả thành để thành tựu "thật". vì tương lai của quốc quân mà lấy cớ vì Trang quốc, khiến cho PLT dân chúng rơi vào thảm liệt.Bi kịch PLT có thể được biết trước, có thể ngăn cản, nhưng thứ còn lại là thủ đoạn che mờ chân tướng cho thiên hạ, sự hi sinh của họ trở thành cái cớ cho sự chuyển dời toàn bộ sự thù địch, căm hận của dân chúng toàn quốc đáng ra phải từ kẻ đáng hận nhất - Trang quốc quân thần, sang giáo chúng ma đạo Bạch Cốt đạo. Điều này không chỉ thuận lợi với người dân không biết gì ở trong truyện tin vào điều ấy, mà còn thuận lợi 1 cách khéo léo tới cả một số Người đọc truyện này- những người biết rõ ràng chân tướng ,nhung vẫn bảo thủ cố chấp không biết tại sao vẫn cố tin theo cái chân tướng mà Trang quốc quân thần tung ra, đổ hết mọi tội lỗi đáng hờn nhất qua Bạch cốt đạo, hay tầm nhỏ hơn là một Thánh nữ chỉ là một đạo quả nuôi từ bé chỉ chờ ngày làm thịt. qua đó ta thấy được Tác thật là tài tình và khéo léo tới nhường nào
trước đây Quan Diễn từng hỏi Khương Vọng đã có người trong lòng chưa, Khương Vọng chỉ im lặng.
về Bạch Liên. hắn thực sự yêu nàng, cũng hận nàng
chỉ là mối hận đối với Trang quốc quân và bạch cốt đạo, cùng trách nhiệm hắn đang còn gánh vác là quá lớn
qua chương mới nhất hôm nay, Dạ lan nhi khi nhắc tới Diệu Ngọc, Khương chân nhân đã lập tức quay đầu, khẩn trương, hô hấp nặng nề, phải " nhẹ nhàng hô hấp một lần, vuốt lên cảm xúc". khi được hỏi nếu người Đấu Chiêu t·ruy s·át đó là nàng, hắn sẽ lựa chọn ra sao
"ta không biết
không biết chính là biết
không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận
khương các lão, ngươi tuy có chân nhân sống thọ, có thể có những người kia thực tình đối đãi ngươi, cũng không dễ dàng gặp phải-- không biết sau này còn có thể gặp lại hay không
ta chỉ là nghe qua chuyện của nàng, ta chỉ là vì một nữ nhân đã mất đi quá nhiều, ta lại còn rất keo kiệt, không nhìn nổi bộ dáng của ngươi không hề có chút rung động nào"
"nói xong câu này, nàng liền giống như một mảnh mùa thu xơ bông, tán trong gió
cuối cùng chỉ còn lại có Khương vọng một cái nắm tay hụt, trong tay chỉ có gió thu
Hắn đứng thẳng tại vùng đồng bằng mùa thu hoang vắng
nơi này là rơi vào Hà cốc, Hà cốc các nước phế tích.
nơi này là rơi vào lòng người, lòng người là một mảnh vùng bỏ hoang"
cái nắm tay hụt này của Khương Vọng như muốn bắt lại Dạ Lan Nhi, bắt lại điều mà nàng biết, thông tin về nữ nhân khắc sâu trong lòng của hắn, níu giữ lại hình bóng mà hắn nhớ tới, nhung cuối cùng thứ hắn bắt lại chỉ là một mảnh gió thu. một mảnh gió thu hoang vắng. thứ duy nhất còn lại chỉ là lòng người trống rỗng, mất mát như một vùng bỏ hoang.
Diệu Ngọc cái người này từ bé cực khổ, từ cửa tử bò ra rất nhiều lần. Nàng không cha mẹ, phải một mình hướng trước đi, nàng không sợ đi đường xa, chỉ là nàng... đi nhầm đường. một cái lạc đường nữ nhân.
theo ta, có lẽ cục này Bạch Liên thực sự đã không còn nữa.
có một số việc, bỏ qua một lần, liền sẽ thương tâm thương phổi, bận tâm tới cuối đời.
chân chính tiếc nuối, chỉ là ở nơi không hề có một tiếng động
chỉ có một mảnh gió thu
qua lời Dạ Lan Nhi nói, ta có thể hiểu sơ qua vì cứu lấy Khương vọng ở những lần thông ma, hay viện trợ một loại phương thức tâm linh gì đó tại yêu giới, Diệu Ngọc có lẽ đã phải hi sinh quá nhiều thứ.
tới lúc này, nếu còn có những người vẫn còn nói Diệu Ngọc làm kĩ nữ, một đứa hại c·hết cả nhà người thân của m thì m có yêu không... hay gì đó thì t cũng không còn lời gì có thể nói nữa r
"Chà đạp người khác là phương thức rẻ mạt nhất để ta tự thõa mãn"
tác chưa bao giờ làm t thất vọng cả. bây giờ t rất trông đợi vào diễn biến tiếp theo của truyện, không biết sau khi hiểu được mọi thứ, nếu đứng trước t·hi t·hể của nữ nhân có đôi mắt ấy, đôi mắt đẹp nhất mà hắn từng thấy, người hiện tại nợ hắn nhiều nhất, cũng là người hi sinh qua nhiều thứ vì hắn. đôi mắt ấy không còn nhìn thẳng vào hắn,khiến hắn không dám đối mặt, đã không còn có thể làm điều đó nữa.sự tiếc nuối, hay có chăng cả hối hận sẽ làm hắn thay đổi như nào.
về chiến lực,3 thiên kiêu Khương vọng, Trọng huyền Tuân, Đấu chiêu ngày xưa đấu chiêu tu vi cao nhất, sau đó là trọng huyền tuân, rồi tới họ Khương, nhưng khi tại thần lâm, Khương lão đã thắng tuân một điểm nhỏ, khi thành "thật", thì đấu chiêu đã rớt lại muộn nhất, nên tốc độ tu luyện cũng như sức mạnh khương người nào đó sẽ dần dần từng bước nhanh hơn,mạnh hơn 2 người kia, dần dần sẽ có khoảng cách. có lẽ họ Khương sẽ diễn đạo đầu tiên
25 Tháng mười một, 2023 18:58
đọc chương này thực sự cảm động. Khương Vọng là một người trọng tình trọng nghĩa, Khổ Giác vừa là ân nhân cứu mạng, như thầy như cha. Sự ra đi của KG có lẽ đả kích KV chẳng khác nào Nhữ Thành hay Dã Hổ mất
25 Tháng mười một, 2023 16:52
Theo ta thì thực sự cao chính đ·ã c·hết rồi, hắn cũng tính trước đến ngày này. Ta lại càng tò mò hơn rút cuộc hắn xuống là 1 ván cờ như thế nào? Mấy trăm năm tọa ẩn tướng phong a =]]
25 Tháng mười một, 2023 15:48
Không biết Cao Chính lấy c·ái c·hết khai cục, quân cờ đen trắng kia liệu là Cách Phỉ chăng. Cao Chính từ bỏ quan đạo vĩ lực, vẫn có thể tự thân chứng Chân Quân, là kỳ tài hiếm có, nếu xét trong bối cảnh hắn thiên về mưu quốc. Đáng tiếc sinh vào nước nhỏ.
Dưới sức ép bá quốc, cũng chỉ có thể cúi đầu. Hiện nay Lê quốc là ngoại lệ, do đã mạnh sẵn từ gần 4000 năm trước. Hồng Quân Diễm, Phó Hoan lại là bộ đôi quân - thần trứ danh.
Còn lại chỉ chờ Ngụy quốc với ngày võ đạo đi thông sẽ có sự lột xác.
25 Tháng mười một, 2023 14:42
Nếu Minh Nguyệt Tịnh hợp tác với Sở Đế thì khả năng Diệu Ngọc chưa c·hết.
25 Tháng mười một, 2023 13:54
Tự nhiên bình đẳng quốc lòi thêm 1 diễn đạo thì vui.
25 Tháng mười một, 2023 13:54
Cao Chính thật sự đ·ã c·hết sao ?, ta không tin lắm :v
25 Tháng mười một, 2023 13:44
Từ Phong Lâm thành, ta ly biệt.
Quân tử tóc trắng, vạn dặm đường. Âm thầm nhung nhớ, chàng không biết. Người thay ta giận, điểm Tâm Hương
25 Tháng mười một, 2023 13:37
Cục này hay
25 Tháng mười một, 2023 13:36
Diệu ngọc
25 Tháng mười một, 2023 13:36
Tại sao Sở Quốc lại đề phòng Cao Chính, vì CC là thiên kiêu không thuộc Đế quốc hay sao, nói j KV mới là thiên kiêu mạnh nhất, nhưng ko bị ràng buộc khống chế lại ko nc nào đề phòng, hay tại j KV hữu dũng vô mưu ko bằng CC.
25 Tháng mười một, 2023 13:21
Cao Chính đang chờ đợi Hoàng Duy Chân trở về? Cách Phỉ là mấu chốt? Bảo sao Ẩn Tướng Phong bấy lâu lại chỉ vì đón Cách Phỉ mà mở ra.
Sở quốc cực lực chú ý, theo dõi người này, thậm chí muốn người này c·hết bằng được trừ khi chịu gia nhập Sở. Đủ thấy người này tài hoa cỡ nào, cũng như dã tâm cao tới mức nào, khiến con hổ nằm cạnh không hề cảm thấy an tâm để yên cho nó sống.
25 Tháng mười một, 2023 13:16
Cưới luôn 2 e. Người đàn người múa, nhân gian thắng cảnh. Chỉ có người *** mới lựa chọn
25 Tháng mười một, 2023 13:15
Sở vs hương khí lâu bắt tay nhau.t biết ngay mà
25 Tháng mười một, 2023 12:47
Có ai mong quyển này DN c·hết. Quyển sau Vũ c·hết luôn ko. Đỡ nhì nhằng =))
25 Tháng mười một, 2023 12:42
tphkl g·iết cao chính để đổi diệu ngọc hả mấy bác
25 Tháng mười một, 2023 12:40
Khắp nơi đều là âm mưu :)))
25 Tháng mười một, 2023 12:34
Cách Phỉ nó động chân là HDC trở về nhỉ :)))
25 Tháng mười một, 2023 12:32
t tưởng tiểu vọng nhi biết quay về cứu ng chứ
25 Tháng mười một, 2023 12:31
Việt quốc trong đó sao mà giống Việt quốc bên này, nằm cạnh đại quốc há có thể buông lỏng? Dù sau lưng có bao nhiêu người, bao nhiêu thế lực ra vẻ ủng hộ ngươi thì đến lúc mấu chốt, trực diện đao kiếm của đế quốc vẫn là ngươi chứ không phải những thế lực ngoại lai kia. "Không có lý do thì chế tạo lý do", đối với nước nhỏ sao mà bi kịch thế!!
25 Tháng mười một, 2023 12:28
KV thông minh như vậy chắc là cũng đoán ra được đại khái rồi sau đó định làm gì, về Sở đi tìm hay là quay người bỏ đi
25 Tháng mười một, 2023 12:28
Vậy c·ái c·hết của Cao Chính mới là khai cục?
BÌNH LUẬN FACEBOOK