Xích Tâm Tuần Thiên

Xích Tâm Tuần Thiên

Xích Tâm Tuần Thiên Review Rating: 7.5 out of 10 based on 4 reviews.

Thời đại thượng cổ, Yêu tộc tuyệt tích. Thời đại cận cổ, Long tộc biến mất. Thần đạo đang thịnh thời đại đã như khói, phi kiếm đỉnh cao nhất thời đại cuối cùng trầm luân. . .



Thế giới này xảy ra chuyện gì?



Cái kia mai táng tại bên trong dòng sông thời gian chân tướng lịch sử, ai đến lắng nghe?



Núi sông ngàn dặm viết thây nằm, càn khôn trăm năm tô lại hổ đói.



Thiên địa chí công như vô tình,



Ta có xích tâm một viên, lấy tuần thiên!

-----------------------

Cảnh giới tu luyện chia làm cửu cấp, cửu thấp nhất:

Du Mạch cảnh -> Chu Thiên cảnh -> Thông Thiên cảnh -> Đằng Long cảnh -> Nội Phủ cảnh -> Ngoại Lâu Cảnh -> Thần Lâm cảnh-> Động Chân cảnh--> Diễn Đạo cảnh---> Siêu Thoát.....

------------

Cố sự bối cảnh



Khương Vọng xuất thân thành Phong Lâm thuộc nước Trang, vốn là sinh tại thế gia buôn bán dược, mẫu thân c·hết sớm, đến sau phụ thân c·hết bệnh cơ hồ hao hết trong nhà một điểm cuối cùng tiền để dành, từ đây nghèo rớt mồng tơi, lẻ loi một mình từ bên trong cạnh tranh ngàn dặm chỉ lấy một thi được đạo viện, tại bên trong ngoại viện kịch liệt cạnh tranh độc chiếm vị trí đầu, mới rốt cục lần thứ nhất bắt lấy chìa khoá siêu phàm, nhưng theo sát phía sau. . . Là hạ độc, vây g·iết bị hảo hữu hãm hại, ẩn thân ở bên trong đạo quan. Đúng lúc Sở quốc thiên kiêu Tả Quang Liệt đi qua, bị người bày trận chặn g·iết. ở kế thừa nó di vật, Khương Vọng báo thù thành công, bắt đầu chính mình tu đạo dài đằng đẵng kiếp sống.

-------------------

Quyển 1: Trăng Sáng Trên Bầu Trời (Minh Nguyệt Tại Thiên) - 143 Chương (1-143)

Tựa đề :Rõ ràng như trăng, lúc nào có thể xuyết



Quyển 2: Từ Đây Vô Tâm Yêu Đêm (Tòng Thử Vô Tâm Ái Lương Dạ)- 192 Chương (144-338)

Tựa đề: Từ đây vô tâm thích đêm, mặc hắn dưới ánh trăng tây lầu



Quyển 3: Đánh Vỡ Tinh Hà Đã Chân Trời (Tràng Phá Tinh Hà Dĩ Thiên Nhai) - 207 Chương (339-545)

Tựa đề: Đi đường khó, đi đường khó, thân này chỉ hướng chỗ càng cao hơn

Đăng thiên Lãm Nguyệt không đủ khen, đánh vỡ tinh hà đã thiên nhai



Quyển 4: Hào Kiệt Nâng (Hào Kiệt Cử) - 191 Chương (546-736)

Tựa đề: Từ xưa đến nay hào kiệt cử, ngồi xuống ai không trượng phu

Khẳng khái đáp dạ rút kiếm lên, không tiếc bách tử phụng đầu người



Quyển 5: Đi Đường Khó (Hành lộ Nan) - 440 Chương (737-1176)

Tựa đề: Đi đường khó, đi đường khó, nhiều lối rẽ, nay gắn ở

Trường phong phá lãng sẽ có lúc, thẳng treo vân phàm tế biển cả



Quyển 6: Gió Lốc (Phù Diêu) - 191 Chương (1177-1368)

Tựa đề: Đại bàng một ngày cùng gió nổi lên, lên như diều gặp gió chín vạn dặm



Quyển 7: Ta Như Thần Lâm (Ngã Như Thần Lâm - 241 Chương (1369-1611)

Tựa đề: Ta như thần linh lâm thế



Quyển 8: Hạc Xông Lên Trời (Hạc Trùng Thiên) - 127 Chương (1612-1748)

Tựa đề: Đêm qua gió tây gọi cô nhạn, âm thanh đoạn người nào hồn trong mộng. Bừng tỉnh không ngủ say.

Người có tình tỉnh trời chưa tỉnh, u không đi tiếng sấm, vạn dặm mây đen thấp hơn một chút!

Bùn bên trong Hạc, hai cánh ngang, lông bay sớm rút hết, nhỏ xuống máu còn lạnh.

Một thân vết dơ, không cần phải ánh trăng rửa.

Tự dưng hận, quản nó nơi nào tới.

Sau đó bao nhiêu năm.

Gỉ xương còn có thể hóa chim bay, lòng son chưa kêu trời biết được!



Quyển 9: Hoa Trong Gương Trăng Trong Nước (Kính Hoa Thuỷ Nguyệt) - 194 Chương (1749-1947)

Tựa đề: Thạch thất đỉnh núi trồng cây đào, hoa nở rực rỡ một trăm năm.

Hoàng Lương ta mộng cũng chưa biết, hối hận cũng hận cũng đều như khói



Quyển 10: Tất Cả Thành Hôm Nay Ta (Giai Thành Kim Nhật Ngã) - 114 Chương (1948-2069)

Tựa đề: Hôm qua đủ loại, đều thành hôm nay ta



Quyển 11: Trên Trời Bạch Ngọc Kinh (Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh) (2070 - 2193)



Tựa đề: Phóng ta tâm viên, đại náo Thiên Cung



Quyển 12: Thơ văn hoa mỹ cầu trời



Tựa đề: Ta không biết thế gian có vô cớ vô vị ưu sầu, sinh ra đã có chín đấu tài năng. Treo Thái A, quần áo đẹp, bút vẽ dấu vết của rồng, thơ văn hoa mỹ cầu trời.



Quyển 13: Triêu Văn Đạo



Tựa đề: Phù du sinh ra chỉ một cái chớp mắt, lại oán trách một đời quá dài



Quyển 14: « Thế Tôn ».



Tựa đề: "Tự tại, rực cháy, đoan nghiêm, danh xưng, tôn quý, cát tường."





Quyển 15: Thừa Tra Tinh Hán



Lời nói đầu: Tinh hà dù xa, ta muốn cưỡi bè mà lên.

Danh sách chương Xích Tâm Tuần Thiên

BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FmLwz30714
27 Tháng một, 2024 22:16
Vẫn chưa hiểu tại sao bạch cốt tôn thần lại giáng sinh ở một gia môn Tề quốc
QtcWe42659
27 Tháng một, 2024 21:58
à còn nữa, nếu siêu thoát k được ra tay vậy thì sao hoàng duy chân muốn g·iết siêu thoát ở vẫn tiên lâm, doanh duẫn niên nhắm đến siêu thoát ở *** uyên
QtcWe42659
27 Tháng một, 2024 21:36
k biết có ai để ý không, chứ tụi diễn đạo toàn là top động chân trở lên, có người nói bành sùng giản động chân mạnh nhưng lên diễn đạo cũng bình thường, trong truyện hình như có nói trọng huyền tuân thiên tư ngang bành sủng giản thì phải , vì bành sùng giản vừa diễn đạo được vài năm thì làm sao mà so kèo vs diễn đạo trăm năm vs ngàn năm được
HanTuyet
27 Tháng một, 2024 21:27
"triêu văn đạo" là nghe đạo buổi sáng nghĩa là sao nhỉ
Nguyễn Khánh
27 Tháng một, 2024 20:40
Trong lúc chờ chương các đạo hữu có thể giới thiệu cho tại hạ vài bộ hay hay, nhẹ nhàng với. Đang đọc Nhất Khí Triêu Dương của lão Thân thấy hợp gu mà hơi ít chương
Lê Tiến Thành
27 Tháng một, 2024 20:22
1.Nhân: Du mạch - Chu thiên - Thông thiên - Đằng long - Nội phủ - Ngoại lâu - Thần lâm - Động chân (Chân nhân) - Diễn đạo (Chân quân) - Siêu thoát 2.Yêu: Yêu vương (Thần lâm) - Chân yêu (Động chân) - Thiên yêu (Diễn Đạo) 3.Ma: Tướng Ma ( Dưới động Chân) - Chân Ma (Động Chân) - Thiên Ma (Diễn Đạo) 4.Tu La: Ý Tu La ( Dưới thần Lâm) - Chiến Tu La (Thần Lâm) - Ác Tu La (Động Chân) - Tu La quân vương (Diễn Đạo) 5.Hải tộc: Vương tước hai chữ (Thần Lâm) - Chân Vương (Động Chân) - Hoàng Chủ (Diễn Đạo) 6. Quỷ Chân Quỷ (Động Chân) - Thiên Quỷ (Diễn Đạo) 7. Thần: Mao thần ( Dưới động Chân) - Chân Thần (Động Chân) - Dương Thần (Diễn Đạo) - Tôn Thần (Siêu thoát)
Phong Ma
27 Tháng một, 2024 19:58
vì là main nên KV sẽ làm được điều HPK chưa làm đc trước kia đó là dùng tu vi ĐC chiến DĐ. Nhiều cấp tác cũng cho chiến vượt cấp rồi, tiêu biểu là Nội phủ, TL
Bantaylua
27 Tháng một, 2024 19:01
Đấu Chiêu hiện dạng người ko ra người, quỷ ko ra quỷ, nên gọi là nhân quỷ được ko? Liệu có thể coi là trong lúc ko cẩn thận, sáng tạo ta chủng tộc mới ?
SgeZj05765
27 Tháng một, 2024 14:55
mn cho hỏi KV thoát khỏi yêu tộc là chương bn cho mình cảm ơn
dễ nói
27 Tháng một, 2024 14:15
vẫn sẽ còn 1 map nhỏ để Vọng tối đa giá trị một bước Diễn Đạo của mình, như Tần Thái Tử ấy.
ĐKhoa9903
27 Tháng một, 2024 11:12
Xin tên và màu của Cửu Phượng ạ
Đăng Râu
27 Tháng một, 2024 10:06
Lúc nào có quyển mới vậy các đh
Đế Tiên ở đây
27 Tháng một, 2024 09:43
Đọc vào sơn hải bí cảnh cùng tqt thấy chán vậy bị rượt từ đầu đến cuối trong khi lúc đầu gáy rõ to
NAuUR90003
27 Tháng một, 2024 09:43
Khương Vọng sau có lấy đc " Vô Hán Công " ko mn, có bắt lại Ngao Quỳ ko ?
aObxA87643
27 Tháng một, 2024 09:24
Bao h ra chương mới vậy mấy đạo Hữu
Lãng Khách 02
27 Tháng một, 2024 02:53
Topic đoán tên quyến mới( ý nghĩ tương tự): mời các vị ....
Cửu U ĐệNhất Thiếu
27 Tháng một, 2024 02:05
ủa vậy là Vọng nó thoát ly khỏi Tề quốc à ? Khương Thuật cũng cho luôn à
Đệ Nhất Hung Nhân
27 Tháng một, 2024 00:30
1/2 mới có chương à
Nhndzyle
26 Tháng một, 2024 22:49
trường tương tư với triêu văn đạo giống như 2 thái cực là hữu tình và vô tình.
bảo vệ sắn hust
26 Tháng một, 2024 22:32
bài viết này nếu lên một số tổng hợp cũng như cảm nhận của t về quyển này cũng như các cục hay phương hướng sau này của main k biết các đh như nào nhưng t thì đọc cực kì rõ ràng và cẩn thận nhất ở tất cả những chương đánh giá kết cuốn của tác giả từ đầu truyện tới giờ, đọc kĩ để hiểu phần nào về con người tác và cách bố cục về các nhân vật trong truyện, qua đó thực sự để t có thể có cái nhìn chân thực hơn về một cái thế giới hiện hữu trước mắt chứ không phải đơn giản chỉ là đang đọc một cuốn sách "Dưới đáy cực Uyên, một tiếng cười buồn Thiên Diễn vô chung, nhân sinh có nghèo Tùy theo mà đến là âm dương gia chìm nổi mấy trăm ngàn năm châm mệnh Khương Vọng nhất thời không tâm để ý nguồn tri thức lộn xộn tuôn ra mà tới kia, hắn chỉ là cảm nhận được một loại bi thương Hắn cẩn thận đi nghe âm thanh cười buồn kia, có thể càng nghe, càng xa, thanh âm kia phảng phất muốn nói cho hắn cái gì nhưng lại bị sự bao la, bát ngát của vực sâu biển lớn kia mai táng. Nhìn lại lịch sử một mảnh mê vụ, nhìn ra xa vận mệnh, đã từng không thấy đến đường lắng nghe vạn vật, trong đó phảng phất có tiếng thủy triều vận mệnh Vẫn Tiên Lâm, Vẫn Tiên Lâm Kiếm Tiên Nhân tới đây không rõ a Khương Vọng ngắm nhìn bốn phía, chỉ có một loại từ trong ra ngoài an bình" kết cuốn có rất nhiều chi tiết hay, nhưng đây chắc chắn là chi tiết mà t thấy hay nhất Vẻ đẹp của Vẫn Tiên Lâm, vùng đất tuyệt cảnh đây là lần đầu tiên Khương Vọng đặt chân lên vùng đất được gọi là tuyệt cảnh này, thứ hắn thấy không phải sự nguy nan, bí hiểm, c·hết chóc, thay vào đó là sự tiêu điều cùng với tiếng cười buồn. Sự bi thương, tiếc nuối của bậc tiên hiền, của một thời dại đã từng huy hoàng qua, để rồi tới bây giờ đã tắt, tắt bởi thời gian, tắt bởi năm tháng, tắt bởi sự c·hôn v·ùi của thời đại, tắt bởi sự quên lãng của dòng sông vận mệnh, tắt bởi sự tiến bộ, làm bước đệm cho sự phát triển không ngừng của thời đại sau... Hay cũng có thể.....tắt bởi sự hi vọng và cuối cùng, nhận lại sự phản bội của người kì vọng, tin tưởng nhất Siêu thoát trong Vẫn Tiên Lâm, có thể là người đệ tử kiệt xuất nhất, kiêu ngạo nhất, tỏa sáng nhất trong thời đại chư thánh vì một lí do nào đó mà hắn đã phản bội lại nhân tộc, lật đổ chư thánh, t·hiêu r·ụi đi cái thời đại huy hoàng này để thành toàn một điều gì đó cho bản thân mình mỗi thời đại đều có vẻ huy hoàng của riêng mình Tiên cung đã từng vĩ đại như vậy, cửu đại tiên cung đã tứng sững sững trên thế gian, sánh ngang động thiên, tiên thuật khai sáng thành tiên, để rồi cuối cùng cũng lụi tàn trong tay Nhất Chân Nhất Chân đã từng mang lại sự kh·iếp sợ cho các tộc quần khác, Nhất Chân đạo chủ từng mạnh mẽ khủng kh·iếp tới nhường nào, nhưng rồi cũng không thể tồn tại do lí tưởng của nhân đạo dòng lũ Phi kiếm tam tuyệt đỉnh đã từng sắc bén tới mức chỉ hơn 100 năm, cũng được xưng một "thời đại", nhưng cũng không thể huy hoàng hơn do cái giá quá lớn của sự sắc bén "kiếm còn người còn, kiếm ngã, người vong" đạo kiếm đã từng kế thừa tinh hoa của phi kiếm, giảm bớt sự phụ thuộc của tính mạng kiếm tu vào kiếm, nhưng cũng không thể dương danh vạn cổ do sự phát triển không ngừng của thời đại nhưng, cái gì cũng có sự tinh túy, huy hoàng của nó đạo kiếm có Lý Nhất kế thừa, phá vỡ cực hạn ghi chép về tuổi của chân nhân phi kiếm năm xưa có Hướng Phượng Kỳ, một thanh phi kiếm định chân nhân thời đại, vô địch duy ngã Nhất Chân Đạo vẫn còn tồn tại Tiên thuật cùng "kiếm tiên nhân" dạo bước nhân gian để rồi bây giờ, chấp niệm sau cùng của bậc tiên hiền xuyên qua thời không,vận mệnh làm cầu nối, đậu lại tại tương lai của nhân tộc, nhóm lửa cho Âm Dương đạo truyền thừa giờ đây đến nối tiếp cuối cùng là một khuôn mặt như ánh sáng như lửa, cùng với bóng người lúc sáng lúc tối, như vui như buồn phải chăng Chiêu Vương là một hậu duệ của chư thánh? vui vì sự toại nguyện và được giải thoát của chư vị tiên hiền ngày xưa vui vì sự tinh túy của thời đại trước được tái hiện trong một kiếm mỹ lệ kia buồn vì sự tiếc nuối cho những năm tháng chấp niệm đã qua "rời sông Tiền Đường một khắc đó, hắn tự nhận đã đến tiền nhân thiếu đến Động chân cực cảnh. Tại tiếp thu Âm Dương chân thánh cuối cùng truyền thừa về sau, hắn tại cực cảnh nhìn thấy phong cảnh bất đồng" thứ hắn nhìn thấy, không phải là cảnh giới lực mà hắn thường theo đuổi hắn tiếp thu những gì tinh túy nhất của thời đại xưa, hắn lắng nghe thiên địa lay động, hắn thấy được vẫn mệnh Hắn thấy "đạo" Lúc này hắn muốn nhìn ra càng xa xôi hắn cảm giác được mình cường đại chưa từng có hắn sắc bén không thể giấu được Kiếm của hắn reo mây đen che trời, bầy quỷ vòng ác, tiếng oán kinh chảy nhưng tất cả sự chú ý của hắn chỉ là trong đó một tiếng: một đạo kiếm reo như trời đè thấp, như mây đen mưa kiếm kia rơi xuống, cũng lộ ra mười phần công bằng Lục Sương Hà đã tới Động chân đến đây, đã tới cực cảnh Thiên địa như chỉ còn tồn tại thân ảnh của hai vị kiếm tu Lá cây phiêu miểu mà rơi rụng,bay múa đầy trời bụi bặm , rơi vào hư không cuối mùa thu kiếm có tình đối mặt kiếm vô tình Hai người chia làm hai bên, như tại Khổ Hải 2 bên bờ Hai người "không thù, không oán" trong mắt chỉ chỉ tồn tại "đạo" một phương cầu "đạo", một bên giải "đạo" lấy thiên địa làm vỏ, Triêu Văn Đạo chém ra vô tận sát lực Trường Tương Tư vẽ tuế nguyệt vận mệnh Năm tháng như ca Sông dài vận mệnh gợn sóng "hắn nhìn thấy mắt phượng màu xanh da trời, mỹ lệ cánh chim lướt qua về sau, thiên đạo bồng bột lớn mạnh hắn nhìn thấy t·ai n·ạn thú trong rừng phát cuồng mà chạy, những nơi đi qua cây cỏ khô kiệt. Bên trong mắt trâu không phân rõ được tàn ngược vẫn là thống khổ hắn nhìn thấy Chiêu Vương khuôn mặt kia lúc sáng lúc tối, như vui như buồn hắn nhìn thấy thần tội quân tại bên trong Vẫn tiên Lâm gào thét như sông vàng Kim Kiều kết Bỉ Ngạn..." tuế nguyệt hướng đạo, chúng sinh muôn mảnh vận mệnh trải đường, kiếm dạo thế gian "một kiếm này cường đại, khiến Lục Sương Hà tỏ vẻ xúc động hắn quả thật nhìn thấy Động Chân cảnh này bên trong, cao hơn tại cực hạn phong cảnh giờ khắc này hắn là thỏa mãn nghe đạo mà c·hết, cớ gì bi thương" Thiên đạo vô tình đứng trước vận mệnh cùng năm tháng Triêu Văn Đạo đứng trước vô thượng đạo ngân "hồng chung đại lữ, vạn cổ hồi âm" kiếm ngã... "Khương Vọng cao xa mờ mịt tâm thần bỗng nhiên một cái hoảng hốt hắn giống như nhìn thấy sống dài vận mệnh chỗ sâu, có cái người mặc quẻ phục lão nhân bóng lưng, không quay đầu lại vẫy vẫy tay, dần dẫn từng bước đi xa" khoảnh khắc này làm sao khó nói mảnh tâm này như hồi ức về lão nhân kia mệnh chiêm đời cuối, tính lực thứ nhất, quẻ bói nửa đời... đó không phải là những gì trong tâm của hắn về lão nhân kia đó đơn giản là người thầy, người bạn người trải đường cho con đường xích tâm của hắn một vị trưởng bối để lại cho hắn là sự biết ơn và kính trọng vận mệnh cùng năm tháng để hắn được gặp lại lão nhân ấy cũng là lần tạm biệt cuối cùng dù chỉ là bóng lưng Hắn nhất thời nóng nảy Hắn muốn níu giữ lại bóng lưng ấy Hắn muốn khoe khoe về sự cố gắng của mình, thành quả của mình cho lão nhân kia khoe về sự nỗ lực không phụ sự kì vọng của người trưởng bối đối với hắn "lão đầu, ngươi tính sai! ngươi trở về đây!! đạo lịch năm 3919 ở Đoạn Hồn Hạp, ngươi nói lại muốn qua 10 năm, mới có kẻ đến sau vượt qua Hướng Phượng Kỳ. Nhìn ta! nhìn ta! ngươi tính toán cái... Cái này tiếng la im bặt mà dừng Khương Vọng bỗng nhiên nhớ tới, chính mình vừa vặn trong kính Hồ mất đi 1 năm Đã 10 năm trôi qua Đã là đệ nhất thiên hạ thật Hắn đưa kiếm vào vỏ tiêu điều mà nói "lão đầu tính ngươi lợi hại" Nguyên lai xưa và nay Động chân cực hạn kẽ nứt, đã sớm mở rộng tại Nhất tuyến thiên ở Đoạn hồn Hạp" Khương Vọng thanh thản hắn thanh thản vì một lần nữa được nhìn thấy bóng lưng ấy hắn thanh thản vì có thể thể hiện được những gì mình làm được với người mà hắn muốn thể hiện cho thấy nhất thanh thản vì lão nhân ấy vẫn lợi hại như vậy, hình bóng mà hắn kính trọng nhất vẫn không hề sai thanh thản vì...niềm tin mà 10 năm trước lão nhân ấy tin tưởng dành cho hắn nhìn thấy vận mệnh, nhưng đâu ai dám chắc vận mệnh luôn như thế đâu nhìn thấy vẫn mệnh, đâu phải ai cũng sẽ tin tưởng Khương Vọng của 10 năm trước nội phủ cảnh Ai sẽ tin tưởng 10 năm sau, hắn có thể động chân vượt qua tất cả thế hệ tiên hiên Dư Bắc Đẩu tin Lão nhân ấy tin hắn làm được trước đây không nghĩ có người vượt qua được Hương Phượng Kỳ hắn tin 10 năm sau tiểu tử này sẽ thay đổi điều đó Khương Vọng bây giờ đã là từ xưa tới nay Động Chân cảnh mạnh mẽ nhất Cảm thụ được một kiếm của hắn, ai dám nói sau này chắc chắn sẽ có người vượt qua hắn cái tường động chân mang tên Khương Vọng này, ai dám khẳng định sau này chắc chắn có người sẽ phá vỡ nó tin tưởng có người làm được điều đó, chính là "kẽ nứt được sinh ra" một cực cảnh mạnh tới mức không có người sẽ tin tưởng có thể mạnh mẽ hơn khi có người tin tưởng nó sẽ bị phá vỡ, và sau này được nghiệm chứng, thì điều đó thể hiện vách tường đó hình thành tồn tại kẻ nứt từ khoảnh khắc đó Đó mới chính là ý nghĩa câu nói này một chương này đã nói lên quá nhiều cảm xúc đối với cá nhân y phần kết: Lục Sương Hà: không rõ hắn sống hay c·hết khi Khương Vọng thu kiếm vào vỏ kia, nhưng thực sự là hắn nên c·hết dưới kiếm ấy, hắn chấp nhận c·hết dưới kiếm này. đó là sự tôn trọng của Khương Vọng cũng như tác giả dành cho một con người đáng nhận được sự tôn trọng như Lục Sương Hà. Một con người sống vì cầu đạo, c·hết dưới đạo. kiếm này thỏa mãn hắn. c·ái c·hết của hắn sẽ như một sự thành toàn dành cho hắn vậy Chiêu Vương: ngày xưa t có đoán mò Chiêu Vương là Ngụy đế, chỉ là đoán mò linh tinh vô căn cứ, nhưng sau chương này thì t lại suy nghĩ, cũng giống rất nhiều đh suy đoán Chiêu Vương là Khuất thuấn Quỳ, vì: Khuất Thuấn Quỳ xây dựng đã lâu nhưng chưa bao giờ mô tả chân dung cũng như hành động thực của hắn, chỉ mô tả hắn hay nấu ăn ở đài Hoàng Lương, đây có thể là sở thích cũng như hành động che mắt hắn xây dựng sớm để tạo tiền đề cho "lí tưởng" bình đẳng mà hắn hướng tới Chiêu Vương có quan hệ tới sở và vẫn tiên lâm, t suy đoán chỉ có nhân vật trọng yếu như hắn trong sở biết bí mật sở đế nuôi thái tử 10 năm, nên cài tịnh lễ vào cùng thái tử nhắm thực hiện mục đích nào đó khuôn mặt Chiêu Vương lúc sáng lúc tối, như ánh sáng như lửa, vậy có lẽ nhân vật này liên quan gì tới hỏa(nấu bếp) Việt quốc: trước đây t suy đoán Kế hoạch của Cao Chính không dừng lại ở quét dọn thế gia Việt quốc, mà hắn còn rất rõ tính cách của Văn cảnh Dụ, nên trong kế hoạch của hắn có tính toán xóa đi sự tồn tại của họ Văn của hoàng tộc việt quốc, nhưng chỉ đúng kết quả. Việt quốc đúng là bị xóa sổ cả thế gia lẫn hoàng tộc, nhưng mà là do Văn Cảnh Dụ mưu Khương Vọng chứ không nằm trong kế hoạch của Cao Chính Sở quốc: có thể các đh không biết,Sở thiên tử chỉ mới lên ngôi không quá 24 năm Khương Vọng sẽ diễn đạo rất nhanh, không biết hắn có tu pháp tướng ra mấy cái pháp thân như kiểu phân thân độc lặp không trước đây có bài phân tích của t về tuổi thiên kiêu, đính chính lại một xíu, Đấu Chiêu hơn Tả Quang Liệt 1 tuổi.
goldensun
26 Tháng một, 2024 21:13
Bất lão tuyền khương vọng trả lại bất lão sơn tề quốc chưa hay vẫn giữ thế mấy lão
Coincard
26 Tháng một, 2024 18:30
Mấy cảnh trc Vọng có thể dc gọi là sử sách mạnh nhất như sử sách thứ nhất nội phủ or thiên hạ đệ nhất Thần Lâm ,... nhưng chỉ là tại cực hạn cảnh đó chỉ hơn mấy thg khác tí xíu, còn riêng Động Chân thì Vọng thật sự đi tới trước 1 bước, vượt qua cực hạn xưa và nay như Vương Di Ngô Thông thiên cảnh, giờ Vọng đã là một cực hạn mới ở Động Chân mà kẻ đến sau muốn phá vỡ rồi, lưu thêm 1 bút vào truyền kì Đệ nhất thiên kiêu
wdVIW44208
26 Tháng một, 2024 16:58
Quyển sau up diễn đạo làm thit 1 con yêu tộc hoặc ma tộc diễn đạo ko nhỉ
ionZJ26889
26 Tháng một, 2024 16:49
người hữu tình rồi sẻ thành thân thuộc , hy vọng là vậy...... , ngọc chân muội cố lên =))))
Bantaylua
26 Tháng một, 2024 16:46
Hiện tại Vọng đã phá vỡ kỉ lục chạy 200 m tự do nam rồi. Vừa lập ra tiêu chuẩn mới ở cấp động chân. Sau này ai chạy chưa đạt trình độ số giây như Vọng thì vẫn dưới cái bóng của hắn. Nhưng kỉ lục này đã phải là thành tích cao nhất của Vọng ở giai đoạn đ chân ko? Mình nghĩ là trận chiến với LSH hiện chưa hết toàn bộ sức chiến đấu hay tiềm lực của Vọng ở cấp đc. Trong 1,2 năm tới Vọng sẽ còn khai thác triệt để hơn nữa phong cảnh ở động chân, phá sâu kỉ lục ở cảnh giới này, sau đó mới có thể yên tâm lên diễn đạo.
BÌNH LUẬN FACEBOOK