Mười hai năm trước, từng bộc phát một chiến dịch đại tướng trong triều tạo phản. Tuy không kéo dài, bị bình phục nhanh chóng, nhưng dân gian, không phải không trả giá đắt.
Phản tướng kia bao vây kinh thành thất bại, vừa đánh vừa lui. Cuối cùng chiếm thành tử thủ, dùng tinh binh phối hợp với chiến lược khổ sở chèo chống. Biến động phát sinh vào giao mùa hạ thu, hắn chống đỡ đến mùa thu. Chỉ cần ngày đông giá rét tới, dựa vào kinh nghiệm tuyết chiến của người bắc như hắn, chắc chắn đánh bại đại quân triều đình. Chỉ là ngày đông giá rét còn chưa tới, phản tướng này bị Bạch Vương thất quan xuất thủ bao vây, cuối cùng vẫn bêu đầu dưới thành.
Thậm chí trận này không quá nửa năm, so với thanh thế oanh động thiên hạ lúc bắt đầu, không thể nói là không ngắn.
Nhưng, bất kể chiến loạn ngắn ngủi thế nào, hai quân giao chiến, từ đầu đến cuối là bách tính khổ.
Thành trì phản tướng chiếm cứ nằm ở yếu đạo giao thông, là đầu mối then chốt nối liền nam bắc. Hắn chiếm thành tử thủ không ra, trong thành lương nước bị cắt, thây chất đầy đồng, trong mấy tháng đó, mỗi ngày đều có hàng loạt bách tính chết đói. Xương trắng nước bùn, máu thịt be bét, dường như đã là nhìn lắm thành quen. Xác thối mục nát, tiếng kêu khóc hoảng loạn còn có tiếng cầu sinh như cầu xin, chưa từng đoạn tuyệt một khắc. Dù đi đến nơi nào, xung quanh đều là cảnh tượng như địa ngục nhân gian.
Lúc ấy, một nữ hài nho nhỏ, sinh hoạt ở nơi đó.
Mỗi ngày, nàng vùng vẫy cầu sinh trên đường phố như ác quỷ du hành.
—— Liên nhi....... Sống sót.
Lời nói nương thân để lại cho nàng, là hi vọng để nàng lấy dũng khí cầu sinh. Bây giờ lại như lời nguyền rủa, khiến nàng ngay cả muốn chết cũng không làm được.
Về sau thành phá, phản tướng bị coi là ma quỷ rơi đầu. Các nhà các hộ trong thành được triều đình chăm sóc, bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức. Nhưng với nàng, ác mộng còn chưa kết thúc.
Cuối cùng ngày đông giá rét cũng đến.
Nơi cư trú của nàng —— nếu như vậy cũng tính là nơi cư trú ——tàn viên ngói bể rốt cuộc không chống đỡ nổi hàn phong lạnh thấu xương. Nữ hài khất thực mà sống, mỗi ngày run rẩy quấn một lớp quần áo phế phẩm mỏng manh, chờ đợi vận mệnh một ngày sẽ bị chết rét.
Nếu không gặp Hoàng phi nương nương trên đường về kinh, bây giờ nàng, cũng chỉ là một bộ xương trắng.
Nương nương không cho nàng cẩm y ngọc thực, thứ nàng được nhiều hơn những nô tỳ khác, có lẽ chỉ là, mỗi ngày nương nương nói chuyện với nàng lâu hơn một chút. Nhưng đây đã là bảo vật nàng quý trọng.
Nàng khắc khổ luyện công, bái sư học nghệ, trong vòng mười hai năm lên tới vị trí hiếm người có thể sánh bằng.
Nàng coi hài tử của nương nương như mình sinh ra, cho dù không cần tính mệnh, cũng phải bảo hộ mẹ con các nàng. Tất cả, đều bởi vì mười hai năm trước, nàng nhận ân đức.
Cuộc sống trong cung cũng không phải không khổ.
Nhiều khi nàng phải dốc hết sức lực, mới có thể đạt được tiêu chuẩn cơ bản nhất.
Nàng là một nữ nhân, nhưng không thể không vứt bỏ nhận thức với nam nữ của mình, trở thành một thái giám. Nàng biết điều này có nghĩa gì. Nàng sẽ đoạn tử tuyệt tôn, cô độc cả đời. Cuộc sống cơ khổ của lão giám trong cung, nàng thấy cũng không ít.
Nhưng Bạch Liên lại cảm ơn từ trong tâm.
Tối thiểu ở đây, nàng không cần nghĩ ngày mai mình có chết cóng hay không, có ngay cả cơm cũng không kịp ăn hay không.
—— Liên nhi...... Sống sót.
Tối thiểu, đây là một chỗ, không cần cố gắng như thế, mới có thể ‘Sống sót’.
Cảm giác sợ hãi này, Bạch Liên đã rất lâu không cảm thấy.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, nàng đã dần dần quên lãng, hoặc là cưỡng chế mình quên, bản thân mình, vốn là người đến từ địa ngục tiếng than khắp đồng.
Nhìn các thôn dân thống khổ khóc thét trước mắt, Bạch Liên nắm chặt tay, móng tay đâm vào thịt, nhưng nàng không hề hay biết.
Sợ hãi và chán ghét cuồn cuộn từ đáy lòng, khiến ánh mắt nàng đỏ bừng, ngỡ ngàng, đứng tại chỗ không nhúc nhích chút nào. Chỉ là bộ ngực sữa nhấp nhô gần như kịch liệt, hô hấp cũng dần hỗn loạn. Chân khí trong cơ thể càng như ngựa hoang đứt cương, đã xảy ra là không thể ngăn cản.
Nội công chưởng pháp nàng tập luyện được dị nhân truyền thụ, phóng nhãn thiên hạ cũng là thần công tuyệt nghệ độc bộ vô song.
Thiên tư Bạch Liên cực cao, người lại chuyên tâm, bây giờ tu vi của nàng đã có thể xếp vào mấy vị trí đầu trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ. Ngay cả dị nhân truyền thụ võ công cho nàng cũng thường tự than thở: “Nha đầu, võ công ngươi đã không kém a, ngươi đi thi võ trạng nguyên, mười tên võ trạng nguyên cũng đánh chết, còn khắc khổ như thế làm gì? Ở tuổi của ngươi, công lực của lão sư ta chỉ bằng một nửa, vẫn còn đắc chí không thôi a.”
Nhưng Bạch Liên không cho là đúng. Nàng có ý phụ tá Tử đại nhân thành vương. Nhưng sáu vị hoàng huynh của Tử đại nhân đầy đủ lông cánh, dưới cờ mãnh tướng như mây, nàng không liều mạng thì lấy gì bảo vệ Tử đại nhân chu toàn? Cho nên bỏ qua khuyến cáo của sư phụ, vẫn luyện công cực chuyên cần.
Thần công nàng tu luyện bác đại tinh thâm, chỉ trở ngại niên kỷ, còn chưa đạt đến đại thành chi cảnh. Đợi đến cảnh giới đại thành —— thủy hỏa đồng tế, sợ rằng võ công của nàng ít người có thể địch.
Chẳng qua môn thần công của nàng đi con đường tốc thành, mười năm có thể ra một đời cao thủ. Nhưng võ công càng tốc thành, tâm chướng cũng càng sâu. Tâm chướng của loại nội công này, võ lâm chính phái xưng là ma chướng. Theo sự gia tăng của công lực, ma chướng sẽ ngày càng mãnh liệt. Cho nên võ công tốc thành như vậy bị danh môn chính phái không thích.
Võ công càng như thế, càng cần có người ở bên phụ tá hộ tống. Cho nên tập võ quyết không thể vô sư tự học. Võ kỹ càng thượng thừa, hung hiểm kèm theo cũng càng lớn. Tẩu hỏa nhập ma còn coi như nhẹ, ví dụ tứ chi tàn tật, ngũ tạng câu phần, cũng không phải hiếm thấy trong chốn võ lâm. Đây cũng là vì sao đa số danh môn chính phái quy định đệ tử không được xuống núi trước khi thành tài. Một mặt vì sợ môn hạ đệ tử học nghệ không tinh ăn thiệt thòi trên giang hồ, chủ yếu hơn cũng bởi vì ma chướng chưa đi. Ngày đó tới, nếu không có người trong sư môn tu tập cùng võ công ở bên, chỉ sợ khó thoát tẩu hỏa chi ách.
Ma chướng của Bạch Liên vốn còn chưa tới thời gian, cho nên sư phụ nàng cũng không để ý, chưa từng nghĩ phải hộ tống nàng. Chỉ là gần đây nàng luyện công tiến triển cực nhanh, vượt qua dự đoán của sư phụ nàng, đã sắp đột phá bình cảnh. Lại chợt thấy cảnh tượng thôn dân kêu rên ở Phi Vân đường, xúc động hồi ức ở đáy lòng, lập tức phát động ma chướng.
Ma chướng của môn thần công này cực nặng, một khi xuất hiện sẽ phát cuồng, không thấy máu tuyệt không quay đầu lại.
Ánh mắt đi tới, nàng nhìn nhìn thấy tiểu chủ nhân quan trọng hơn sinh mệnh ở đây.
—— Tử, Tử đại nhân, mau trốn...... Không được, không thể mất khống chế ở đây......
Nhưng nàng không còn năng lực để nói. Lời nói kẹt ở yết hầu, mãi không thể phun ra.
Chân khí trong cơ thể không ngừng lao nhanh, dần dần sắp vượt phạm vi Bạch Liên có thể khống chế, ngay lúc sắp đi vào lối rẽ không nên đi.
Chợt thấy quanh người ấm áp, giống như bị người ôm lấy, Bạch Liên ‘A’ thành tiếng. Nàng không tính là nhỏ, nhưng hình như đối phương bọc cả người nàng trong ngực, nhiệt độ truyền đến từ trên người đối phương, khiến thân thể nàng bắt đầu nóng lên.
—— Ai...... Có tay dài như vậy?
Đáp án không nói tự rõ.
Ở đây ngoại trừ Tử đại nhân, chỉ có hắn.
Cho dù không muốn thừa nhận, trong đầu nàng, bắt đầu từ giờ khắc cảm nhận được ấm áp, đã hiện ra dáng vẻ của người đó.
Nhưng nàng không rảnh để quan tâm. Tứ chi rét lạnh như được ngâm trong một suối nước ấm, ấm áp rất dễ chịu. Chân khí đang chạy nhanh trong cơ thể chậm lại, dần dần bình thường trở lại. Ngực hắn, giống như có ma lực đặc thù. Dường như trời sập xuống cũng không cần lo lắng hãi hùng.
Bên tai, vang lên lời nói nàng muốn nghe nhất, từ rất nhiều năm qua.
“Đừng sợ, ta ở đây.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười một, 2018 19:23
Truyện tranh khác chữ nhiều lắm
24 Tháng mười một, 2018 19:01
Oh, thấy có cả truyện tranh
24 Tháng mười một, 2018 18:37
Hiện đang quyển 11 khoảng trên dưới 900 chương
24 Tháng mười một, 2018 18:37
Cho mình hỏi truyện này tác giả ra được bao nhiêu chương rồi
24 Tháng mười một, 2018 07:53
em của hoàng hậu lấy sư phụ phi chân làm cho lão sư phụ trốn không dám về nhà vì tội lấy thêm vợ bé
23 Tháng mười một, 2018 23:38
Ta nhớ không nhầm thì muội phu của hoàng thượng là sư phụ main đúng không nhỉ =))
23 Tháng mười một, 2018 22:56
mịe nó làm xong luôn rồi
23 Tháng mười một, 2018 17:01
Làm chậm nhưng chất lượng là tuyệt rồi huynh
23 Tháng mười một, 2018 13:42
pha này giông one punch man vãi vẩy 1 đấm ngất xong tỉnh dậy méo nhớ gì tiếp tục chạy lông nhông khoe mẽ
23 Tháng mười một, 2018 13:31
Edit thì không nhanh bằng cv được nhé bạn
Ngày 3 chương là hết công lực rồi :(
23 Tháng mười một, 2018 11:13
bên này ra chậm quá à. đang đến đoạn hot
22 Tháng mười một, 2018 21:07
chết cái danh ồn thần luôn rồi
22 Tháng mười một, 2018 20:58
má đặt hiệu Ôn Thần luôn hả anh hoàng :)))
22 Tháng mười một, 2018 20:49
Ôn thần chi danh dương thiên hạ :))
21 Tháng mười một, 2018 17:14
Tô hiểu hôm nay thông minh quá
20 Tháng mười một, 2018 10:17
thẩm lão đại toàn thả thính phi chân thế sao chịu nổi
20 Tháng mười một, 2018 07:36
có khi là hố của lão sư phụ vứt lại
19 Tháng mười một, 2018 21:35
ừ võ lâm chi vương mà lị
19 Tháng mười một, 2018 19:11
Có ai để ý main đong dưa đệ tử Nga Mi nào không nhỉ =))
19 Tháng mười một, 2018 17:56
Ký giả báo tí chết mà =))
19 Tháng mười một, 2018 15:18
Chết cười với lão trụ trì thiếu lâm
19 Tháng mười một, 2018 15:09
Có bác nào còn source code QT không, share cho em với :(
19 Tháng mười một, 2018 11:10
thần y đệ nhất thiên hạ phán là gái thì không có sai đâu , lão liếc phát nhìn ra bạch tổng quản là gái thì tô hiểu sao có thể nhìn nhầm
19 Tháng mười một, 2018 09:37
9 thành là gái mà, tác trap ae thôi =))
19 Tháng mười một, 2018 08:24
truyện theo lộ tuyến bá đạo như này thì khó mà có người mạnh hơn MPC lắm :)))
Toàn mấy thánh ảo tưởng vì chưa thấy MPC nghiêm túc đánh nhau bao h thôi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK